[Văn 6]Giúp mình bài tập hè

L

longtran500

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

1, Viết đoạn văn có từ thông cảm, thương cảm.
2," Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng."
Phân tích tác dụng của phép tu từ và từ láy trong đoạn thơ trên.


các bạn giúp mình nhé, ai trả lời đúng thì sẽ được 2 thanks
 
T

thaonguyenkmhd

2.

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng…

Chắc có lẽ,khi đặt bút vào những vần thơ,ý thơ đầu tiên thì kí ức cứ như ùa về một cách mãnh liệt.Như thể hiện rõ tiêu đề tác phẩm ngay hình ảnh đầu tiên,Tế Hành đã nhắc đến Quê hương với con sông thân thương,một tỉnh thuộc miền Trung,nơi hầu như quanh năm các con con sông "khoác lên mình tấm lụa xanh biếc".

Ngoài hình ảnh con sông còn là dòng nước,hàng tre.Những chi tiết đẹp đẽ gắn liền vs đất quê dân giã.Biện pháp nhân hoá,phóng đại,giúp bộc lộ cho người đọc cái nhìn,cái tưởng tượng thật kì thú về dòng nước sông trong vắt như chiếc gương,khẻ làm nền soi cho những hàng tre đung đưa với những chiếc lá được nhà thơ ví von như là "tóc" của con người.Vâng!Nhắc lại màu xanh biếc của sông,đó còn là nỗi nhớ ánh xạ trong tâm hồn nhà thơ.Tiếp tục là một hình ảnh so sánh.Đắm mình trong cảnh sông nước khá làm hữu tình,nhà thơ muốn hoá thân vào trưa hè,với những tia nắng rực rỡ,nóng bỏnh nhất "toả" khắp dòng nước trôi.Hai gam màu đối lập vàng của năng-xanh của sông như có sức sống kì diệu,ánh lên một vẻ đẹp lấp loáng như trong thơ Tế Hanh viết.Hơn hết khi khôg gian kỷ niệm hiện lên trog ngần, tỏa nắg và mát rượi, đó cũng là lúc quê hương hiện hữu gần gũi, quyện hòa với hồn người,đồng thơi mang đến sức lay độg thật mãnh liệt cho quí độc giả.

Đoạn trích trên đã thật sự để lại ấn tượng sâu sắc với những chi tiết gần gũi thân yêu của vùng quê đất Quảng_nơi chôn nhau cắt rốn của chính Tế Hành,qua đó thể hiện tình yêu,nỗi nhớ trong một tâm cảm về quê hưogw là vô cùng đậm nét.

 
U

uocmovahoaibao

Câu 2:
Bốn câu thơ thể hiện một tình yêu thiết tha đối với quê hương, chọn một đề tài quen thuộc.

- Câu thơ mở đầu: giới thiệu, giống như lời nói thường, một lời nói tự nhiên xuất phát từ tâm hồn tác giả. Dường như cái con sông ấy đã đi vào sâu thẳm tiềm thức nhà thơ và con người nơi ấy, để mỗi khi nhắc đến, họ lại nói bằng một giọng bình thản và thân thương.

+ Tính từ "xanh biếc', "trong" gợi mở sự thanh khiết và nên thơ của dòng sông quê.
- So sánh: "nước gương", tô đậm sự thanh bình tuyệt đối của dòng sông. Ở đây, ta còn nhận thấy cái êm ả của cuộc sống thanh bình bên dòng sông đã phản chiếu cả sự thơ mộng, trong sáng trong tâm hồn tác giả.
+ Nhân hóa "soi", "tóc", biến không gian nghệ thuật hai bên bờ sông thành nhân vật của mình, nhà thơ muốn gợi lên cái "hồn", cái tình của con sông quê. Hàng tre trở thành dân quê, với những sinh hoạt giống con người, hay chính con người yêu quê hương quá, mà nhận ra cả bóng dáng của chị, của mẹ bên con sông yêu thương.
+ Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè/ Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng:
Lại thêm một phép so sánh tuyệt đẹp. Cái nắng của buổi trưa hè là nắng gắt, như tâm hồn tràn đầy nhựa sống và tình yêu thiết tha với quê hương của tác giả vậy. Nó mở ra một khung cảnh trữ tình đầy duyên dáng. Nắng không "chiếu", không "soi", mà là "tỏa", có lẽ chỉ từ tỏa mới có thể diễn tả được hết cái tấm lòng bao la muốn tỏa sáng trọn vẹn dòng sông quê. Sức nóng của mùa hè- sức sống của tác giả, điều đó đã nuôi dưỡng tâm hồn ông, vun đắp những khát vọng đẹp và biết bao nhiêu vần thơ hay về quê hương.

-> Không phải ngẫu nhiên mà khổ thơ được đặt ở vị trí đầu bài thơ. Chưa phải là nỗi nhớ day dứt, nhưng khổ thơ vừa gợi đề tài, cảm hứng của toàn bài, lại kín đáo gợi mở lòng yêu nước bền chặt, sâu nặng. Rất khéo léo, Tế Hanh đã nhắc nhở biết bao nhiêu người về những vẻ đẹp bình dị mà đáng trân trọng của quê hương đất nước mình.

___________
Tham khảo nhá!
Nguồn: net

 
U

uocmovahoaibao

Câu 2 (BL2):
Trong ký ức của những học sinh ngày trước, được học dưới mái trường xã hội chủ nghĩa (theo cách gọi hồi đó), ắt hẳn không ai có thể quên được bài thơ Nhớ con sông quê hương của nhà thơ Tế Hanh.
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng…
Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi…
Ký ức ùa về mãnh liệt trong một không gian lấp lánh ánh sáng và mở ra bao kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào thương mến. Bài thơ đánh động tâm tư của bao người con miền Nam, khi nhớ về những dòng sông miền Trung hầu như quanh năm xanh biếc. Màu xanh biếc còn là nỗi nhớ ánh xạ trong tâm hồn nhà thơ. Và cũng thật tự nhiên khi những hồi tưởng của tác giả lại có sức lay động thật mãnh liệt đến độc giả. Khi không gian kỷ niệm hiện lên trong ngần, tỏa nắng và mát rượi, đó cũng là lúc quê hương hiện hữu gần gũi, quyện hòa với hồn người.
Nhớ con sông quê hương là một lời nhắn nhủ, tái hiện cũng thật nguyên vẹn hình ảnh của một thủa hoa niên, với một thi sĩ lãng mạn Tế Hanh đã góp vào phong trào Thơ Mới 1932 – 1945 những vần thơ thật trong sáng của lứa tuổi học trò, trong một tâm cảm về quê hương đậm nét:
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông
Khi trời trong, gió nhẹ sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá

Nếu phải làm một phép so sánh thì có thể thấy giữa hai bài thơ, ở hai thời điểm khác nhau nhưng vẫn chỉ là phản chiếu một tiếng nói, một tấm lòng của một người vốn rất ân tình với quê hương xứ sở. Có khác chăng, thưở hoa niên Tế Hanh bày tỏ tình cảm với quê hương của một cậu học trò mới lớn, tạm xa quê lập chí lập thân, còn bài thơ sau là nỗi đau đất nước bị chia cắt hai miền, gắn tâm trạng của những đứa con “đêm Nam ngày Bắc”. Nhưng cả hai bài thơ đều vẫn một nỗi nhớ “nồng mặn”, cũng chính là chất Tế Hanh không thể lẫn vào một ai khác.
Thơ của Tế Hanh không có cái uyên bác suy tưởng của Chế Lan Viên, không đắm say bồng bột như Xuân Diệu, không thăng hoa biến ảo như Hàn Mặc Tử, không trau chuốt sang trọng như thơ Bích Khê – những nhà thơ miền Trung khu Năm, nhưng vẫn có một phong cách đủ ghi dấu ấn một tấm lòng. Tế Hanh rất thật thà, rất hiền lành trong thơ, và chính điều đó đã khiến ông chinh phục được những bạn đọc khó tính. Tôi chợt nhận ra một điều thành đặc trưng thơ Tế Hanh, đó là ông viết rất hay khi ở một không gian lạ, xa cách quê hương, những câu thơ nảy ra từ tình cảnh cách xa lại làm người khác dễ đồng cảm hơn cả. Có thể nhận ra một mạch xuyên suốt này qua những bài thơ Mặt quê hương, Bài thơ tình ở Hàng ChâuÂu đó cũng là một nét Tế Hanh chăng?
___________
Tham khảo nhá!
Nguồn: net



 
D

dangcaplai112

LAN SAU VIET HAY HON NAK
:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h:-h
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
khi%20%28197%29.gif
:Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo::Mfoyourinfo:
 
Top Bottom