Mùa thu là một đề tài muôn thuở của các thi nhân. Thu Việt Nam mơ màng quyến rũ với chùm thơ thu ba bài : « Thu vịnh », « Thu điếu », « Thu ẩm » của Nguyễn khuyến ; « Đây mùa thu tới » của Xuân Diệu; « Tiếng thu »Lưu Trọng Lư.... Thu Trung Hoa bát ngát, bâng khuâng với những bài thơ ngâm ngợi mùa thu của Lý Bạch, Đỗ Phủ, Trương Kế.
mùa thu là mùa có lá vàng rơi lác đác, có trăng thu mờ ảo giữa đêm buồn, có những giọt mưa rơi thánh thót thật lâm ly. nhiều lúc ánh nắng chiều thu làm cho người lữ hành thêm cô độc bâng khuâng, luôn luôn cảm thấy như xa vắng lạc loài như biệt ly hiu quạnh. Vì thế mà nhiều người đã cho rằng, mùa thu là mùa của biệt ly, của xa cách nên tình thu thường nức nở nghẹn ngào. Mùa thu là mùa nhớ nhung từ đó và cũng là nhung nhớ từ đây. Thế nên nói đến mùa thu là nói đến biệt ly nhung nhớ, là nói đến ngăn cách xa nhau, là nói đến chia ly buồn bã và lắm lúc nói đến vĩnh biệt ngàn đời để rồi “nghìn trùng xa cách người đã đi rồi, còn gì đâu nữa mà khóc với cười.”
- các thi nhân Việt nam nói về sự biệt ly, sự nhung nhớ cũng như những nỗi u buồn giữa mùa thu:
Mây vẫn từng không chim bay đi
Khí trời u uất, hận chia ly
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa nghĩ ngợi gì
(Xuân Diệu)
Hình ảnh ghi đậm trong tâm trí của Tam nguyên yên đổ Nguyễn Khuyến là nét chấm phá của bức tranh sơn thủy ,là nét vàng của lá mùa thu giữa những nét xanh của ngõ trúc của sóng của mây,vẻ đẹp thu của vùng quê bắc bộ trở nên đẹp thướt tha hơn qua nét vẻ đầy xúc cảm của Nguyễn Khuyến thật xứng danh nhà thơ.,..nhà thơ của thu. Qua những nét vẽ của nhà thơ lòng ai bỗng rất yêu phong cảnh trù phú đặc trưng của nông thôn bắc bộ ,và càng thấy yêu quê hương mình hơn.
Cảnh mùa thu trong thơ Nguyễn Khuyến không hề ước lệ một chút nào ,mà nó sao...không trang trọng, khuôn sáo như trong văn chương, sách vở mà chỉ là những cảnh gần gũi, quen thuộc như trời thu, gió thu, ao thu, trăng thu,và lá thu … được tác giả thi vị hoá hết sức là tài tình. Ba bài thơ Thu ẩm, Thu điếu, Thu vịnh đã gợi được cái hồn, cái thần, cái tinh tế của cảnh vật màu thu, là ba bức tranh đặc sắc về cảnh nông thôn nước ta, nhất là cảnh đồng chiêm trũng miền Bắc.
Nguyễn Khuyến nhìn cảnh vật bằng cặp mắt của người thưởng ngoạn và bằng tâm hồn của một thi nhân ,nên trước vẻ đẹp của đất nước đã phóng bút vẽ lên một bức tranh nghệ thuật tuyệt đẹp. Cảnh sông, núi, trăng, sao, thời tiết, mùa màng qua cảm nhận của ông đều trở nên có hồn và tinh tế...
Tóm lại qua thi ca Việt nam, ta thấy hầu hết các thi nhân nước Việt đều nói đến mùa thu, ca ngợi mùa thu vì mùa thu có những đêm trăng mờ ảo, có những lá vàng rơi tuyệt đẹp, có những giọt mưa thu thánh thót rơi thật lâm ly, bi thảm vv... Và cũng vì mùa thu là mùa của ngăn cách, của ly biệt, là mùa của nức nở nghẹn ngào nên các thi nhân Việt nam không ai mà không xúc động khi thấy mùa thu đến. Vì vậy, qua thi ca Việt nam, ta thấy nhiều nhà thơ đã để lại cho đời những bài thơ trữ tình bất hủ về mùa thu.