coá tui nà. máy hỏng mý hum rùi, nay mới vào đc. tui nêu một vài ý hỉu của tui na:
câu 1:
chất trữ tình của thi sĩ cổ điển chan hoìa với chất thép của hà thơ hiện đại được thể hiện tương đối rõ qua nghệ thuật tả cảnh và cách sử dụng ngôn từ trong bài thơ:
- cổ điển:
+thể loại văn tự
+bút pháp chấm phá
+hình ảnh tượng trưng ước lệ
+cảm hứng với thiên nhiên và con ngưồi
- hiện đại:
+bút pháp tả thực giản dị
+hình ảnh thơ mộc mạc dân dã
+mạch thơ vận động tích cực
câu 2:
Sự chuyển biến trog tâm trạng & nhận thức về lẽ sống của nv trữ tình trong bài Từ Ấy của Tố Hữu:
tôi buộc lòng tôi với mọi người
để tình trang traỉo với trăm nơi
để hồn tôi với bao hồn khổ
gần gũi nhau thêm mạnh kjhối đời
- sự hài hoà giữa cái tôi cá nhân và cái ta chung của mọi người
- động từ buộc(ngoa dụ), trang trải; danh từ trăm nơi(hoán dụ)=> ý thức tự nguyện sâu sắc và quyết tâm cao độ của tác giả muốn vượt qua giới hạn của cái tôi cá nhân ->sông chan hoà với mọi người, đồng cảm sâu xa với từng con người cụ thể.
- ở câu: để hồn tôi với bao hồn khổ=> tác giả quan tâm đến quần chúng lao khổ
- câu: gần gũi nhau thêm mạnh khjối đời=> nghệ thuật ẩn dụ: khối đời thì khối người đồng bào đoàn kết phấn đấu vì mục tiêu chung và tố hữu đã hoà mình vào quần chúng
<=> tố hữu đã tìm thấy niềm vui và sức mạnh mới ko chỉ trong nhận thức mà còn bằng cả tình cảm mến yêu, bằng sự giao cảm giữa những trái tim.///