~Tóm tắt đoạn trích Uy-lít-xơ trowr về
A.Tiểu dẫn:
Một trong những thành tựu chói sáng của văn học Hi Lạp là 2 sử thi nổi tiếng I-li-át và Ô-đi-xê, là sáng tác của Hô-me-rơ,1 nhà thơ mù, là cha đẻ của sử thi Hi Lạp cổ đại. Ông là con 1 gia đình nghèo và được sinh ra bên dòng Mê-lét vào khoảng thế kỉ IX- VIII trước Công nguyên.Ô-đi-xê gồm 12110 câu thơ được chia thành 24 khúc ca
Sử thi Ô-đi-xê kể lại cộc hành trình trở về quê hương của Uy-lít-xơ sau chiến thắng thành Tơ roa. Đây là bức tranh hoành tráng, hào hùng, đánh dấu 1 thời kì mới của người Hi Lạp: thời kì di dân, mở đất, mở rộng địa bàn cư trú, giao lưu buôn bán.Là Bài ca về lòng dũng cảm, trí thông minh, tình yêu quê hương, tình cảm vợ chồng. Khát vọng chinh phục thiên nhiên. Đồng thời tái hiện xung đột giữa các nền văn minh và trình độ văn hóa.
Sau 10 năm rời thành Tơ roa, Uy-lít-xơ chưa đặt chân về được mảnh đất quê hương và đang bị nữ thần Ca-lip-xô giam giữ.Được thần linh giải thoát, Uy-lít-xơ trôi dạt đến vương quốcPheaxi và được nhà vua An-ki-nô-ốt giúp đỡ ,trở về quê hương. Trong khi ấy Pê-nê-lốp cùng con trai là Tê-lê-mác đang phải đương đầu với 108 tên cầu hôn hung hãn, xảo quyệt, rắp tâm chiếm đoạt tài sản, hạnh phúc gia đình. Bằng trí tuệ và tài năng, Uy-lít-xơ tiêu diệt được bọn cầu hôn, cùng gia đình đoàn tụ
B.Tóm tắt
1. Tâm trạng của nàng Pê-nê-lốp.
- Trước đoạn trích này Pê-nê-lốp nghe tin đột ngột ''Mừng rỡ cuống cuồng nhảy ra khỏi giường ôm chầm lấy bà lão nước mắt chan hoà''. Đấy là biểu thị lòng chung thuỷ, niềm vui sướng hạnh phúc nếu chồng nàng thực sự trở về.
- Tâm trạng của nàng thể hiện bằng một thái độ một suy tư.
- Nàng không cương quyết bác bỏ lời của nhũ mẫu mà thần bí mọi việc: ''Đây là một vị thần...chàng cũng đã chết rồi''. Đây là nét tâm lí của nàng Pê-nê-lốp, nàng trấn an nhũ mẫu và cũng là cách để trấn an mình.
- Tâm trạng nàng ''rất đỗi phân vân''. Nó biểu hiện ở dáng đi, cử chỉ trong sự lúng túng tìm cách ứng xử. ''Không biết nên đứng xa hay...mà hôn''. Nàng dò xét, suy nghĩ, tính toán mông lung nhưng cũng không dấu nổi niềm bàng hoàng xúc động khôn cùng. ''Ngồi lặng thinh trên ghế... bộ quần áo rách mướp''.
- Tê-lê-mác trách mẹ gay gắt: ''Mẹ ơi, mẹ thật tàn nhẫn... ngồi cách xa chồng đến vậy''.
- Tâm trạng của Pê-nê-lốp phân vân cao độ và xúc động. ''Lòng mẹ kinh ngạc quá trừng... nhìn thẳng mặt người''.
- Không hề mổ xẻ tâm lí nhân vật mà đưa ra dáng điệu, một cử chỉ, một cách ứng xử hay xây dựng đối thoại giữa các nhân vật. Lập luật tuy đơn xơ nhưng rất hồn nhiên của người Hi Lạp thời cổ.
- Pê-nê-lốp là con người trí tuệ, thông minh và tỉnh táo biết kìm nén tình cảm của mình. Bên cạnh sự thông minh tỉnh táo là sự thận trọng của người thiếu phụ ấy, luôn chủ động trong mọi tình huống, ý thức được danh dự của mình, trách nhiệm của mình. Từ ''thận trọng'' được sử dụng năm lần đi liền với các động từ ''nói'' ''đáp'' góp phần tô đậm phẩm chất nhân vật. Thận trọng của nàng không thừa nó rất phù hợp với hoàn cảnh của nàng lúc này.Pê-nê-lốp là người tỉnh táo mà tế nhị, kiên quyết mà thận trọng, trí tuệ mà rất giàu tình cảm.
2. Thử thách và sum họp.
- Pê-nê-lốp là người đưa ra thử thách. Dấu hiệu của thử thách được trình bày qua lời của Pê-nê-lốp thật tế nhị và khéo léo. Nàng không nói trực tiếp với Uy-lít-xơ mà thông qua đối thoại với con trai mình. ''Nếu quả thực đây là Uy-lít-xơ thí thế nào cha mẹ cũng nhận ra nhau''. Chắc chắn Pê-nê-lốp đã liên tưởng đến điều bí mật sẽ đem ra thử thách. Đó là chiếc giường. Từ đó ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn và trí tụê của Pê-nê-lốp.
- Người chấp nhận thử thách là Uy-lít-xơ. Từ khi đặt chân về ngôi nhà của mình sau hai mươi năm trời xa xôi và cách biệt, Uy-lít-xơ đã kìm nén mọi xúc động của tình vợ chồng, cha con, thể hiện trí tuệ thông minh và khôn khéo qua thái độ và việc làm.
+ Giả làm hành khất.
+Kể lại câu chuyện về chồng nàng Pê-nê-lốp.
+ Tiêu diệt những kẻ cầu hôn, trừng phạt lũ đầy tớ phản bội. Đặc biệt khi nghe tin Pê-nê-lốp nói với con trai, Uy-lít-xơ ''mỉm cười''. Đây là cái cười đồng tình chấp nhận.
- ''Tê-lê-mác con đừng làm rầy mẹ...chắc chắn như vậy'' câu nói này thể hiện sự khéo léo, tế nhị của Uy-lít-xơ nói với con nhưng chính là nói với Pê-nê-lốp.
- Mục đích cao nhất của Uy-lít-xơ là để vợ nhận ra chồng. Nhưng chàng không vội vàng hấp tấp, không nôn nóng như con trai, với cái đầu ''lạnh'' chàng nén cái cháy bỏng sục sôi trong lòng để có thái độ bình tĩnh tự tin.
- Từ chi tiết Uy-lít-xơ trách ''trái tim sắt đá'' của Pê-nê-lốp và nhờ nhũ mẫu khiêng cho một chiếc giường: ''Già ơi!...bấy lâu nay''.
- Vừa như trách móc vợ vừ khẳng định lòng chung thuỷ của mình hai mươi năm qua. Nhưng câu nói này là nguyên cớ để Pê-nê-lốp đưa ra thử thách
- Sai nhũ mẫu khiêng chiếc giường liền với một gốc cây ra khỏi phòng, việc sai nhũ mẫu khiêng chiếc giường là thử tháh chứ không phải là mục đích.
- Uy-lít-xơ phải ''giật mình, chột dạ''. Vì chiếc giường đó không thể xê dịch được, sao bây giờ lại khiêng ra được. Tình thế này buộc chàng phải lên tiếng.
- Chàng đã miêu tả thật tỉ mỉ, chi tiết chiếc giường (đọc đoạn văn). Qua cách miêu tả tỉ mỉ này, Uy-lít-xơ muốn nhắc lại tình yêu, tình vợ chồng son sắt cách đây hơn hai mươi năm. Miêu tả cái giường đầy bí mật ấy, Uy-lít-xơ đã giải mã dấu hiệu riêng mà Pê-nê-lốp đặt ra.
- Nàng Pê-nê-lốp ''bủn rủn cả chân tay'', bèn chạy lại nước mắt chan hoà, ôm lấy cổ chồng, hôn lên trán chồng'' cử chỉ ấy thật cảm động. Nàng nói lí do lâu nay nàng tự khép cánh cửa lòng mình trước bất cứ ai. Vì ''luôn luôn lo sợ...chỉ làm điều tai ác''. Lí do đưa ra để chứng minh tấm lòng trong sạch thuỷ chung của nàng. bí mật chiếc giường là điều kiện tạo ra qui ước để đảm bảo cho sự bền vững gia đình là thước đo tình thuỷ chung tình người son sắt
- Pê-nê-lốp dùng sự khôn khéo để xác minh sự thật, Uy-lít-xơ bằng trí tuệ nhạy bén đã đáp ứng được điều thử thách ấy. Đây là sự gặp gỡ của hai tâm hồn trí tuệ. Cả hai đều thắng không có người thua.
- Miêu tả tâm trạng của Pê-nê-lốp bằng sự so sánh liên tưởng. Trước khi so sánh tác giả đã miêu tả tỉ mỉ cụ thể những người bị đắm thuyền sống sót, thấy được đất liền.. Đất liền dịu hiền bao nhiêu đối với những người bị đắm thuyền thì Uy-lít-xơ cũng như vậy đối với Pê-nê-lốp. Những cử chỉ ''hai cánh tay trắng muốt của nàng cứ ôm lấy cổ chồng không nỡ buông rời''. Nàng đã rất xứng đáng với hạnh phúc mà nàng được hưởng .
- Trí tuệ và tình yêu son sắt của Uy-lít-xơ đã mang đến cho chàng cái hạnh phúc tột đỉnh ''Ôm lấy người vợ...khóc dầm dề''. Đó là giọt nước mắt của niềm vui và niềm hạnh phúc.
3. Nêu ý nghĩa của đoạn trích.
- Đề cao khẳng định sức mạnh tâm hồn,trí tuệ của người Hi Lạp. Đồng thời làm rõ giá trị hanh phúc gia đình khi người Hi Lạp chuyển từ chế độ thị tộc sang chế độ chiếm hữu nô lệ.
- Khẳng định thiên tài của Hô-mê-rơ.
- Nghệ thuật sử thi: Cách kể chuyện bao giờ cũng tỉ mỉ chậm rãi và trang trọng , thường dùng lối nói lặp lại và lối nói so sánh để làm nổi bật tâm trạng nhân vật.
~ Chữ đỏ _ lần 1