Uaral(Doom/Folk Black)-Lament...

V

vietngocwindir

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Uaral(Doom/Folk Black Metal)-Lament...

Laments - Tiếng khóc than vọng về từ cơn mưa lạnh

25123_logo.jpg


Uaral – với những người nghe DoomMetal thì không còn xa lạ gì. Nhưng lạ là nó ít được nhắc đến nhiều. Đêm nay xin thức trắng để lược qua về album của band “Laments” (1998)
Thành lập năm 1996 tại Chile, âm nhạc của họ mang chút gì đó của cái đẹp, của sự cô đơn, của thiên nhiên và… của cả nỗi đau buồn…
uaral_.jpg

1. Intro
2. The Writing And The Cry…
3. Lament
4. Surrendered To The Decadence (Part II)
5. Eterno En Mí

Chính xác đến từng giai điệu một, Aciago đưa con người đến tận cùng của cái lạnh giá, của màn sương trắng tang tóc bi ai. Caudal cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ bằng “tiếng hát” của anh, mặc dù chính người nghe ít ai hiểu được lời ca khúc, nhưng qua “Laments” theo đúng tên gọi của nó – lời than vãn, tiếng kêu rên rỉ - cảm nhận được phần nào nỗi thống khổ của một kiếp người.

Mở đầu là đoạn intro với tiếng mưa rơi không ngớt, tiếng thú kêu hoang dại, âm thanh của thổ dân yếu ớt… đan xen lồng ghép lại với nhau. Đó là một cánh rừng vào đêm mưa ẩm ướt, thú hoang đói rét kêu lên những âm điệu vô hồn, và con người cũng vậy thôi… cũng cô quạnh, hẩm hiu, thèm khát lẽ sống, thèm khát hạnh phúc. Đó là lẽ hiển nhiên !

The Writing And The Cry… sẽ xoáy sâu rồi dần dần nhấn chìm người nghe vào tận cùng của nước mắt, cứ thế đay nghiến con tim nứt rạn để rồi càng rách toác ra hơn…
Đau chứ?
Dĩ nhiên rồi…
Một khi đã chạm đến con tim đang thoi thóp của một linh hồn vất vưởng
Một khi đã vô tình để nó rớm máu…
Một khi…
những giấc mơ ảo ảnh cứ hiện hữu ra trước mắt… rõ ràng… mồn một…

“Nhớ lại lần đầu tiên khi mới nghe Lament, ngạc nhiên bởi guitar làm mình đau thắt. Dù bản thân khi đó không đến nỗi bi ai sầu não lắm, nhưg nó khiến mình nghĩ ngợi… nghĩ về cuộc sống… bệnh tật… tình thương giữa con người với con người… tình yêu? chắc cũng có…

Bây giờ đã là đầu thu… mưa thu vô tình làm ta lạnh quá! … sai lầm khi lại mở Lament… nhưg không thể tắt nó đi được… cứ để nó cuốn mình vào tiếng rên rỉ… hơi thở thoi thóp… rồi, lại vương dài trên má… cái thứ mình căm thù… nhưg ko thể thiếu.

Gió thu nhè nhẹ mơn trớn trên da thịt… lạnh cắt. Bao điều chưa làm được… bao điều cố gắng để hoàn thành…
Cố hi vọng để rồi lại thất vọng.
Cố sống để lại tìm đến cái chết…

Vẫn khung cảnh nhạt nhòa bao phủ bởi khói sương mờ mịt… luôn là thế và với mình nó cứ mãi như thế.. Khéo ở đó mình sẽ tìm được sự bình yên…

Tự nhiên thấy mình nên làm lại, làm lại nhiều điều… Tự nhiên muốn rũ bỏ tất cả….”

(Một ngày đầu thu 04-09-2007)

Surrendered To The Decadence (Part II) mở đầu thật nhẹ nhàng,
mình muốn nhảy múa,
muốn hát thật to…
Nhưng lại ngây ra bởi tiếng kêu ấy, chắc sẽ không thể nào cô đơn hơn được nữa… đâu phải mọi điều nhẹ nhàng đều sẽ khiến con người ta cảm thấy thoải mái? Đâu chỉ qua cảm giác mà biết sự lành – sự suy ?
Đông đã về bên bờ sông trong vắt, rặng liễu ủ rũ dần ngả sang màu vàng còm cõi… gió như nặng nề hơn, tưởng có thể thổi bay vạn sinh linh nhỏ bé kia đi bất cứ lúc nào nó muốn…

Eterno En Mí – ca khúc này lại được xuất hiện trong album “Lamentos A Poema Muerto”( 2007). Cũng vẫn là giọng ca trầm nặng nề của Caudal, nghe như đầu muốn nổ tung vì nó quá nặng nề. Người đàn ông quỳ gối khóc than trong cơn mưa lạnh lẽo, buốt giá… cùng tiếng guitar dặt dìu…
[YOUTUBE]<object width="425" height="344"><param name="movie" value="http://www.youtube.com/v/Epf48byCcos&hl=en&fs=1&"></param><param name="allowFullScreen" value="true"></param><param name="allowscriptaccess" value="always"></param><embed src="http://www.youtube.com/v/Epf48byCcos&hl=en&fs=1&" type="application/x-shockwave-flash" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true" width="425" height="344"></embed></object>[/YOUTUBE]
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom