[Tuyển mods box Văn] Đề bài và Nhận xét của BGK

O

ooookuroba

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.


3b0c661d04112d719c90f537abb64d8c_35334521.3.bmp


Đề bài tuyển mod box Văn :


Hình thức: Tự luận
Thang điểm: 10 ; điểm lẻ đến 0,25

---

Chọn 1 trong 3 đề sau và viết thành một bài văn hoàn chỉnh:

Đề 1:
Đọc câu chuyện sau:

Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.
- Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đôla.
Anh mỉm cười và nói với nó:
- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.
Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời:
- Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:
- Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong, nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.
Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.


Suy nghĩ của anh / chị về câu chuyện trên.

---

Đề 2:
Từ quan niệm về hạnh phúc được gợi lên qua truyện cổ tích Tấm Cám, anh / chị hãy bàn về hạnh phúc của con người ngày nay.

---

Đề 3: (Dành cho thành viên đăng ký đang học lớp 8 trở xuống ;)) )
Bằng tất cả lòng biết ơn đối với một bậc sinh thành, em hãy viết về Mẹ của mình!

---

* Thời gian nộp bài: Từ 18/9/2011 đến hết ngày 25/9/2011

* Tất cả các bài làm gửi vào hộp tin nhắn cá nhân của ooookuroba hoặc thuy_078

* Lưu ý: Bài làm không được sao chép dưới mọi hình thức từ bất cứ nguồn thông tin nào.

 
Last edited by a moderator:
O

ooookuroba

Đã hết hạn nộp bài tuyển mod box Văn.

BGK sẽ thông báo kết quả trong thời gian sớm nhất.

Cám ơn các bạn đã tham gia :D

 
T

thuy_078

Lời đầu tiên, cảm ơn tất cả các em đã gửi bài thi để tuyển mod. Điều này làm tất cả các mod văn rất vui vì các em đã có gì đó yêu thích tới bộ môn này.
Sau vài ngày đọc và ngâm cứu chi tiết từng bài, chị và bạn mod oookuroba có vài lời nhận xét với các em như sau:

Bài 1:


3. Bài làm đề 3 của luckybaby_98
Đầu tiên em mong mọi người nghe bài hát này đã nhé... ...Phải click đấy ạ..Không thì đọc buồn lắm .http://mp3.zing.vn/bai-hat/Khu-Vuon-Bi-Mat---Nhac-khong-loi-dang-cap-nhat/IW7FCEB6.html

Sinh ra và lớn lên trong vòng tay iu thg của mẹ bạn đã hiểu hết tình mẹ chưa? Mẹ - ng sống mãi trong lòng em.

Mẹ em năm nay cũng già rồi, mẹ đã tới ngưỡng cửa thử thách thứ 50 của cuộc đời. Trong cái 14 năm nuôi em tần tảo có bao giờ mẹ hết tình yêu thương dành cho em đâu. Biết sinh ra con là mẹ khổ nhưng mẹ lại thấy đó là niềm hạnh phúc. Mẹ mang nặng đẻ đau 9 tháng 10 ngày, mẹ đã chắt chiu từng giọt sữa ngọt ngào bùi bùi nuôi ta khôn lớn. Nhiều lần em thèm trở về quá khứ để nếm vị ngọt thơm ngon ấy của dòng sữa mẫu tử thiêng liêng.

Rồi những cái đêm thiên nhiên tức giận mang đến cho con người những lời gào thét cho con người, tưởng rằng em sẽ rất sợ nhưng đâu có ai ngờ rằng những đêm đó là những đêm em ngủ ngon giấc nhất, ấm áp nhất và thay bằng những tiếng gào thét ghê gớm ấy là những tiếng ầu ơ êm ái, dịu dàng. Em lớn dần lên và để đánh đổi lại nó mẹ em đã vất vả biết chừng nào. Hạt cơm trắng ngần, áo trắng em tung tăng đến trường vs bạn bè, em có mọi thứ em thích đều là công sức của mẹ hết.

Ai thấu hiểu hết lòng mẹ, thấu hiểu hết những cái gì mà mẹ dành cho con...sao có thể hiểu hết được. Hình ảnh mẹ 1 nắng 2 sương, vs đôi bàn tay gầy guộc lòng bàn tay có các vết chai hằn rõ, đôi bàn chân co rúm lại, nứt nẻ đi nhiều cho thấy mẹ là 1 ng vất vả vs công việc nặng nhọc..Có trái tim nào vĩ đại như trái tim của mẹ, con đã từng trải qua nhiều trận ốm nhưng có lẽ trận ốm vào đêm đông giá lạnh là con nhớ nhất, nó có lẽ là hành trang theo con đến phía cuối con đường.

Đêm đó. Gió thổi. Vi vu và lạnh lẽo. Đêm hôm đó trời mất điện. Cảm lạnh nên em đã bị sốt rất cao. Trông mẹ nhợt nhạt và xanh xao đi nhiều quá đã thế còn phải chăm sóc cho em khi em bị ốm. Em sốt cao, trong đầu em miên man, khó chịu lắm cứ như ai đó đang hành hạ mình. Mẹ chăm sóc em suốt cả đêm, bàn tay mẹ ấm áp xờ lên trán em...xem em có đỡ ốm hơn không. Trớ trêu thay, cơn sốt của em không hề thuyên giảm mà mỗi ngày nặng hơn. Mẹ đang nằm cạnh em vội vàng bật dậy, dáng mẹ tần tảo lò mò tìm đèn dầu để lấy khăn lạnh chườm cho em làm em càng cảm thấy có lỗi với mẹ thật nhiều. Mẹ đi làm quần quật cả ngày mà vừa về nhà đã phải chăm sóc vất vả cho em rồi. Vội vàng đắp khăn lạnh lên trán em.

Gió lạnh và cứ thế càng lạnh hơn khi thời gian lướt qua tích tắc. Mẹ lại phải ra ngoài giữa màn đêm lạnh cóng, vắng vẻ, không có ai, bố thì đi làm xa rồi để nấu bát cháo gừng dã cản cho em. Em cảm nhận được rằng trên trán mẹ in hằn nỗi lo lắng, cô đơn giữa ngọn lửa bập bùng. Mẹ nhẹ nhàng đến bên em, bưng bát cháo gừng nóng hổi chứa chan tình yêu thương của mẹ. Mẹ đỡ em dậy đút từng thìa, từng thìa cháo cho em. Ánh mắt mẹ lo sợ lắm, có lẽ chả khi nào mẹ lo lắng, thấp thỏm như thế. Mẹ rướm nước mắt, khẽ nói:
- Mày mà làm sao mẹ sống sao nổi
Rồi mẹ từ từ đi, bước từng bước lấy cái khăn lạnh trên trán em thay = cái khăn lạnh khác. Dáng mẹ tần tảo lại bước đi lần nữa giữa màn đen..rồi mờ dần. Mẹ bật khóc: Mẹ ơi!


Mẹ. Lúc nào em đi học về hay đi 1 nơi nào đó mẹ đều đón mừng em, nụ cười của mẹ lúc nào cũng nở trên đôi mềm hiền để cho em cảm nhận đc niềm vui trong cuộc sống và sung sướng hơn mẹ. Mẹ là ng bạn tri kỉ của em, lúc em buồn mẹ thường động viên, khích lệ em và mẹ thường xoa đầu em nói: "Sau cơn mưa trời lại sáng con à!,"

Ôi! Tình mẹ thật là ấm áp, thiêng liêng mà cao cả. Mẹ à, dẫu thời gian có ngừng trôi đi nữa, Trái Đất rồi cũng sẽ có ngày ngừng quay, không có gì là có thể vĩnh viên và tồn tại mãi mãi cả. Rồi quả tim của mỗi ng sẽ ngừng đập nhưng chẳng bao giờ hết tình mẫu tử cả mẹ à vì đó là một tình iu bất diệt, thiêng liêng.

Nhận xét:
Về hình thức: - Sai 18 lỗi dùng từ (gõ tắt, dùng số, ngôn ngữ teen,… trong bài viết)
- Sử dụng 3 emo trong bài viết.

Về nội dung: Những chỗ chị bôi đỏ là những chỗ em cần phải xem lại đó nhá! Với nhắc em 1 điều, khi viết văn cần phải chú ý đừng để ngôn ngữ nói chen vào quá nhiều, với cả viết tắt, đặc biệt hơn cả là viết số vào bài làm, cài này sẽ bị trừ điểm rất nặng trong bài văn của em. Một bài viết nêu cảm nghĩ thì em không nên đưa vào nhiều câu chuyện quá dong dài vì chỉ khiến nó vô tình trở thành văn tự sự mà thui. Chú ý đây không phải là câu chuyện, hạn chế hoặc bỏ luôn chuyện đưa lời thoại vào nên chỉ dẫn lời tường thuật của em mà thôi. Bài viết tuy chân thành nhưng mắc quá nhiều lỗi, hãy cố gắng trau dồi thêm kĩ năng viết văn thêm em nhé! Chúc em thành công!
 
T

thuy_078

Bài 2:

Bài làm đề 2 của meoconnhinhanh97
Trong cuộc sống mỗi con người,hạnh phúc tưởng chừng như thật quá đỗi nhỏ nhoi.từng muộn phiền lấn át,từng lo âu xô bồ cùng với bao toan tính nhỏ nhen đã vô tình xô đẩy ai đó xuống vực sâu của cuộc đời,cướp đi bao nhiêu niềm hạnh phúc vô bờ….ông trời đã cho ta được là một sinh linh của nhân gian để tìm lấy hạnh phúc nhưng hạnh phúc không phải dĩ nhiên nó đến với ta mà phải trải qua biết bao thử thách chúng ta mới tìm được nó_thứ hạnh phúc trong cuộc đời,để tâm hồn ta được trôi trong thiên đường
Trong câu chuyện Tấm Cám,ta biết đến Tấm là một cô gái dịu hiền,nết na đoan trang,vừa đẹp người vừa đẹp nết nhưng cuộc đời của cô đã phải chịu đựng những éo le bất công vô lí của dì ghẻ và người em cùng cha khác mẹ Cám đại diện cho thế lực chà đạp trong xã hội.nhưng đương nhiên trong nhân thế ,cái ác không bao giờ dìm chết được cái thiện.bởi thế mà tấm cũng có những phút giây tận hưởng niềm hạnh phúc của mình.Tấm hạnh phúc khi có một người bạn thân thiết là Bống.dẫu bống chỉ là một con cá bé nhỏ nhưng bống luôn là người để Tấm có thể giải bày tâm sự mọi muộn phiền.Nàng hạnh phúc khi được bụt cho quần áo đẹp đi dự lễ hội,được hoà chung trong không khí từng bừng của làng quê mình.và cũng từ lễ hội đó,cuộc đời nàng đã toả sáng_làm vợ vua và được nhà vua cưng chiều,xùng ái.Cuộc đời nàng đã bị ‘’nứt’’bao nhiêu lần,dù chỉ là những niềm hạnh phúc bé nhỏ vậy thôi,nàng đã mỉm cười và coi đó là quá đủ.Cái ác_Cám và mụ dì ghẻ luôn đeo bám nàng với một âm mưu độc ác là cho nàng biến mất khỏi thế gian trần trụi này.những toan tính nhỏ nhen ích kỉ của bọn họ không hề mang lại hạnh phúc mà là một kết cục thảm thương,cái xấu xa đã lôi họ xuống vực sâu của cuộc đời,nghẹn ngào bên tiếng thở dốc để rồi lìa đời không đắn đo.câu chuyện kết thúc có hậu,cuối cùng tấm cũng tìm được hạnh phúc.thực ra đó là quan niệm của nhân dân ta’’ở hiền gặp lành’’,cái ác không bao giờ đánh chết được cái thiện cũng như bóng tối không bao giờ giam cầm được ánh sáng.ánh sáng rồi một phút giây nào đó sẽ ngoi lên tìm về với ánh hào quang tươi đẹp để toả những vầng sáng của mình.tác giả đã xây dựng Tấm là một nhân vật chức năng,nàng chết đi sống lại biết bao lần cũng chỉ để làm việc của nhân dân,của người viết giao phó là phải trừ khử cái ác,phải cho cái ác xuống vực sâu của tội lỗi và để cái thiện lên ngôi
Một câu chuyện cổ tích với những chi tiết kì ảo hoang đường,tác giả đã cho ta thấy được ‘’địa vị’’ của niềm hạnh phúc trong cuộc sống.thời gian không bao giờ chờ đợi chúng ta,ta phải biết nhìn về thời gian để tìm lấy hạnh phúc.hạnh phúc không phải hiển nhiên mà có mà nó có được bằng tất cả nỗ lực cố gắng của mình mới đạt được.trên dòng đời xuôi ngược,đã có biết bao cuộc đời vẫn chìm trong nghèo khó,khốn khổ nhưng những con người đó vẫn luôn nở nụ cười trên môi,một nụ cười phúc hậu,mãn nguyện.Bởi họ là những người lương thiện,họ không biết đến như thế nào là’’cái ác’’.vượt qua bao toan tính nhỏ nhen tầm thường của cuộc đời để họ vượt qua hoàn cảnh mà chiếm lĩnh nó,để vươn lên nhìn đời.ta biết,khó khăn vẫn luôn luôn tồn tại với bao con người nhưng khó khăn về vật chất ta chẳng đáng quan tâm bởi con người ta sống vì tâm hồn,sống vì lương tri bé nhỏ.Không cần được giàu sang gấm vóc,cứ mỗi sáng thức dậy được hít thở không khí trong lành của bình minh,nghe tiếng chim ca những bản nhạc rộn ràng hay ngâm nghi một tách trà…..bao nhiêu đó cũng đủ làm thanh thản con người ta và hạnh phúc trào dâng.
Hạnh phúc không phải là sự ganh đua hay chà đạp lên nhau mà niềm hạnh phúc thực sự có được khi ta chiếm lĩnh hạnh phúc mà không làm hại gì đến người khác,để mình không phải sống trong chuỗi ngày bứt rứt,hối hận.cũng như trong’’Tấm Cám’’,nhân vật Cám chỉ vì ganh tị sắc đẹp và tính tình nết na toàn vẹn của Tấm mà đã đánh đổi tất cả chỉ để có những thứ mà Tấm đang có.có được rồi thì cô ta sẽ như thế nào?có lẽ sẽ là một giọng cười hả hê thoả mãn vì đã dìm chết được tấm xuống vực thẳm,được’’thống trị’’ những thứ của Tấm.Riêng tôi nghĩ,đó không hề là niềm hạnh phúc,cái điều mà cám gọi là ‘’hạnh phúc’’ dó chỉ là sự đua đòi cập kễnh,chà đạp lên con người Tấm để hả hê mà thôi.rồi cuối cùng,Cám cũng phải ngậm ngùi mà chết.
Vậy đấy!hạnh phúc không bao giờ tìm đến ta. Hạnh phúc không phải là thứ vật chất mà ta có thể năm giữ hay mua được bằng tiền. Và đó càng không phải thứ ta cứ đợi là nó đến. Muốn có được hạnh phúc,ta phải đi kiếm tìm nó bằng tất cả trái tim,tâm hồn khao khát của mình.Hạnh phúc không phải có được những thứ vật chất tầm thường,vật chất chỉ là vỏ bọc bề ngoài mà thôi,hạnh phúc sẽ giúp tâm hồn ta thanh thản,vui vẻ để vượt qua mọi khó khăn,chông gai vây quanh của cuộc đời để toả sáng cùng với ánh hào quang cái thiện. Ta chỉ thấy được hạnh phúc khi ta tự thân nỗ lực để có nó. Dù vậy nó cũng không phải là dẫm đạp lên nhau mà giành giật, toan tính để có bằng được. Vì khi đó, hạnh phúc không con là hạnh phúc thực sự.
Tôi cũng đã từng chịu những cảm giác ham muốn tầm thường,ghen tị những cái thuộc về người khác.nhưng rồi ngày tháng trôi đi,tôi vẫn cứ sống trong những toan tính nhỏ nhen ấy để rồi tôi chã biết hạnh phúc là gì? Đến khi hiểu ra,tôi mới thấy mình thật ngốc,bao lâu nay cứ theo đuổi những thứ vô bổ mà mình không cần đến.tôi chợt hiểu ra,thứ tôi cần chỉ là’’hạnh phúc’’.Giờ đây,mỗi ngày tôi được gặp người thân,được họ yêu thương và tôi đợc yêu thương người khác,như thế đã là một niềm hạnh phúc lớn lao trong cuộc đời tôi.chỉ cần những lời động viên nho nhỏ của bạn bè,của những người yêu thương hay những khoảnh khắc vui vẻ bé xíu,đó là tất cả sự mãn nguyện bên tôi.Nó giúp tôi có đầy nghị lực,chắp cánh cho tâm hồn tôi được bay cao bay xa vượt qua mọi thử thách phía trước.

Hạnh phúc là thế đấy!
Nó có sức mạnh phi thường khiến con người ta có thể đánh đổi hay hi sinh tất cả. Cái đánh đổi hay hi sinh ở đây tùy thuộc vào từng người. Dẫu biết rằng hạnh phúc là có thể, nhưng nó lại khó thể đạt được. Mỗi người có một quan niệm về hạnh phúc khác nhau, mỗi người mang trong mình về một hi vọng khác nhau. Nhưng có như thế nào đi chăng nữa thì hãy sống, sống theo cái hạnh phúc thực sự để không bao giờ phải nói là sám hối, bạn nhé !!!

Nhận xét:
Về hình thức:
- Sai 2 lỗi dùng từ
- [Lỗi cơ bản] Trước dấu chấm không viết hoa chữ cái đầu tiên.
- Bài viết xác định đúng dạng đề: Nghị luận về một vấn đề xã hội được gợi ra từ một tác phẩm văn học.
- Nắm vững được các phương pháp làm bài văn NLXH
- Diễn đạt trôi chảy, có ý thức đưa hình ảnh vào bài viết, kĩ năng viết khá.
- Tuy nhiên, đôi chỗ diễn đạt còn hơi lan man, bố cục rút ý từ vấn đề văn học sang vấn đề xã hội còn khá mơ hồ.
Về nội dung:
- Cơ bản đáp ứng được đầy đủ ý trong barem điểm, tuy nhiên vẫn chưa phân tích rõ được:
+ Hạnh phúc là đấu tranh (cả trong Tấm Cám lẫn ngày nay)
+ Chi tiết Tấm chui ra từ trong quả thị là chi tiết cho thấy đỉnh điểm của sự đấu tranh giành lấy hạnh phúc của Tấm.
- Hạn chế: Giành phần lớn lập luận về “cái thiện thắng cái ác”, “ở hiền gặp lành”  Không thấy rõ hạnh phúc.


Bài 3:
ga_cha_pon_9x ạ
Em chọn đề 1
Baì làm


Sau khi đọc xong câu chuyện này,em thật sự,thật sự cảm thấy rất xúc động.Hành động của anh thanh niên và cô bé mồ côi khiến em chợt bất giác nghĩ về mẹ của mình.Ngày lễ,cô bé và anh đều nhớ đến người mẹ của mình,nhất là cô bé.Dù mẹ cô đã mất,đã rời xa cô nhưng cô biết rằng,mẹ không đi đâu cả,mẹ luôn luôn ở trong trái tim bé bỏng mà tràn đầy tình yêu thương của cô.Còn chàng trai,anh có một tấm lòng thật nhân hậu.Anh sẵn sàng mua một bông hồng cho một cô bé khi cô khóc vì không có tiền mua hoa cho mẹ và anh còn hỏi cô có cần đi nhờ về nhà không dù anh không biết cô bé đó là ai.Và rồi,anh đã ngạc nhiên,rất ngạc nhiên khi cô bé dẫn anh đến một ngôi mộ mới đắp và nói rằng:''Đây là nhà mẹ của cháu''.Lúc ấy,anh mới biết rằng,mẹ của cô bé đã không còn ở trên cõi đời này nữa,thế mà tình yêu đối với mẹ trong cô vẫn tràn đầy...Có lẽ,lúc ấy,anh thấy khâm phục cô và cũng có phần...xấu hổ.Anh khâm phục cô vì tình yêu thương mẹ vô bờ bến cả khi mẹ đã mất,anh xấu hổ vì anh thấy mình còn chẳng bằng một cô bé.Anh thấy cô bé thật bất hạnh,hai mẹ con cô đã bị chia lìa bởi khoảng cách giữa hai thế giới,cô sẽ chẳng được gặp mẹ nữa,thế mà ngày lễ,cô vẫn coi như mẹ còn sống,vẫn ân cần tặng hoa cho mẹ.Còn anh,anh thấy anh còn chẳng bằng cô.Anh còn mẹ sống cách anh 300km-khoảng cách tuy hơi xa nhưng anh vẫn còn có thể gặp mẹ chứ không như cô.Thế mà,dến một bó hoa anh cũng chẳng mang về tặng mẹ được mà lại gửi qua đường bưu điện.Anh thấy hối hận quá!Và anh đã quay lại tiệm bán hoa huỷ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và laí xe 300 km về nhà để trao tận tay cho mẹ bó hoa ấy.
Nghĩ về mình,em thấy mình cũng giống như chàng trai trong câu truyện trên.Bố em đã mất trong một tai nạn giao thông lúc em vừa tròn 5 tuổi,mẹ em lúc ấy còn rất trẻ.Sau đám tang của bố,mẹ suy sụp hẳn.Mẹ đã kể với em rằng,lúc ấy,mẹ thấy tất cả là một dấu chấm hết,mẹ muốn buông xuôi tất cả,để mặc cho số phận đưa đẩy.Nhưng,mẹ lại cố gắng đứng dậy,cố gắng sống,tất cả là vì con.Mẹ không nỡ nhìn đứa con 5 tuổi của mình phải bơ vơ giữa dòng đời,mẹ không thể bỏ mặc con cho dòng đời cay nghiệt cuốn đi.Lúc ấy,mẹ đã xac định rằng:mẹ phải sống,phải cố gắng sống,phải nuôi con khôn lớn dù phải làm bất cứ nghề gì,miẽn là con có thể được lớn,được chăm lo,được học hành như bao đứa trẻ khác.Mẹ còn nói,em là nguồn động lực,là cánh tay lôi mẹ lên từ bờ vực thẳm của sự tuyệt vọng.Mẹ đã làm tất cả vì em,thế mà...bấy lâu nay,em không quan tâm tới mẹ,chỉ toàn làm cho mẹ buồn.Đôi khi,em cãi lại mẹ khiến mẹ phải khóc.Rồi sau đó,em thấy thật hối hận,em muốn xin lỗi mẹ nhưng tại sao,tại sao lại khó thốt nên lời đến vậy.Chắc có lẽ là do không có thói quen bộc lộ cảm xúc với người khác nên nhiều lúc,em muốn nói câu:"Mẹ ơi!Con yêu mẹ nhiều lắm'' nhưng lại thấy thật ngượng.
Và có lẽ,em phaỉ cảm ơn bông hồng nhỏ mà cô bé đặt lên mộ mẹ và cả bó hồng mà chàng trai đã lặn lội 300km để trao tận tay bà mẹ.Họ đã khiến em nhận ra rằng,bấy lâu nay mình thật là tồi tệ,mình đã chẳng tặng mẹ thứ gì dù chỉ là một câu hát yêu thương,một cái nhìn trìu mến.em sẽ tặng mẹ những bông hồng,những tình cảm yêu thương bao lâu nay giấu kín trong lòng.Em sẽ hát cho mẹ nghe để mẹ biết rằng,mẹ là một món quà vô giá mà thượng đế đã ban tặng cho con...
Ai còn mẹ,xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không...
Cuối cùng,em mong những ai còn mẹ trên cõi đời này hãy biết trân trọng những phút giây ở bên cạnh mẹ, đừng để mẹ phải buồn,phải khóc vì chúng ta để rồi sau này phải hối tiếc khi mẹ rời xa...:)


>>> Nhắc nhở đầu tiên, dù là ngắn hay dài, đề bài có yêu cầu như thế nào, lần sau em phải nhớ viết rõ ràng mở bài, thân bài, kết bài ra nhé, vì mất những phần đó coi như nửa số điểm của em vô tình biến mất đấy. Đó là điều thứ nhất, điều thứ hai, em phải đọc lại mình đang viết cái gì, viết cái nào phải viết cho hết rồi mới sang qua 1 nhân vật khác, chứ không nó sẽ lặp lại một cách không cần thiết. Bài văn của em có được đó là em tự biết liên hệ đến bản thân của mình, chị khuyến khích việc này. Cố gắng học hỏi và trau dồi thêm kĩ năng viết văn em nhé! Viết như thế này vẫn còn yếu tay lắm!


 
T

thuy_078

Mod văn nhận được 6 bài làm, nhưng đây là ba bài làm nghiêm túc nhất nên chị chỉ nhận xét ba bài này thui.

\Rightarrow Tình hình là các em vẫn chưa biết thế nào là làm một bài văn đạt chất lượng, dường như tất cả các bài viết không sai cái này cũng sai cái kia, đặc biệt là lỗi chính tả. Các em có đọc lại khi viết bài xong không? Chị rất tiếc khi phải nói rằng tất cả các bài viết đều không đạt yêu cầu. Mong rằng các em sẽ viết tốt hơn nếu có đợt tuyển mod lần sau, cố trau dồi thêm kĩ năng viết văn các em nhé! và nhớ đọc thật kĩ lại sau khi viết bài!
Cảm ơn các em rất nhiều!
 
Top Bottom