Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Nhà thơ Tố Hữu trong bài thơ “Một khúc ca xuân” cũng đã từng bâng khuâng “Ôi! Sống đẹp là thế nào, hỡi bạn?”. “Sống đẹp” chính là sống vị tha, sống hy sinh, mang trong mình những lý tưởng, khát vọng cao đẹp, gắn bó cuộc đời với nhân dân và đất nước và quan trọng hơn hết “sống đẹp” chính là sống để cống hiến. Peter Marshall - Giáo của Thượng nghị viện Mỹ từng nói: “Thước đo của đời người không phải thời gian mà là sự cống hiến”. Khát vọng cống hiến chính là khát vọng cao đẹp nhất, mong muốn tạo ra những kiệt tác phục vụ cho đời, mang trong mình những lý tưởng cao đẹp và hơn hết là khát khao được vì cuộc đời mà đóng góp. Người biết cống hiến được tôn trọng và kính nể rất nhiều, bởi khi ta biết cống hiến, chính là lúc ta biết đặt lợi ích của cộng đồng lên trên lợi ích cá nhân, biết hi sinh lợi ích của mình vì cộng đồng. Để làm được điều này, ta cần phải mở rộng tầm nhìn của mình đối với thế giới, tránh xa những nông cạn, vị kỉ, nhỏ nhen. Việc cống hiến còn giúp chúng ta hoàn thiện nhân cách và tâm hồn mình hơn, như biết bao dung hơn, trở thành người quảng đại hơn, yêu thương con người nhiều hơn. “Cống hiến”- hai chữ với hai thanh sắc- khiến ta liên tưởng đến điều gì lớn lao, xa xăm, ta nghĩ chỉ những người xuất chúng mới có khả năng cống hiến cho nhân loại. Như những sáng tạo, những phát minh, tìm kiếm khoa học được đánh giá cao của Mark Zuckerberg - ông chủ của trang mạng xã hội lớn nhất thế giới - Facebook; Marie Curie với phát hiện vĩ đại cho nền công nghiệp phóng xạ - Uranium. Nhưng chữ “cống hiến” cũng rất đời thường. Đó là sự chăm chỉ lao động cùa người nông dân, là sự miệt mài với công việc của người trí thức, là sự hăng say trong học tập của lớp trẻ. Phải chăng đó là hình ảnh giản dị của anh thanh niên trong “Lặng lẽ Sapa” của Nguyễn Thành Long, là các anh lính biên phòng hay hải đảo xa xôi đang ngày đêm canh giữ bình yên cho đất nước. Và cao hơn cả cống hiến, chính là đức hy sinh, những vị anh hùng hữu danh, vô danh, họ đã hy sinh cả mạng sống để cho đất nước được yên tiếng súng, được độc lập tự do. Ấy vậy mà vẫn còn những người sống ích kỉ, chỉ biết nhận mà không cho đi, mưu cầu lợi ích riêng, lười biếng và dựa dẫm, ỷ lại. Từ đó, nhắc nhở bản thân mỗi chúng ta, những thế hệ trẻ, là tương lai của đất nước rằng cuộc sống là hữu hạn, hãy hãy cùng cống hiến bằng cả sức trẻ, hãy để ngọn lửa nhiệt huyết, được bùng cháy mạnh mẽ nhất, cống hiến những điều tốt nhất dành cho cuộc đời và “Sống là cho đi, đâu chỉ nhận riêng mình”.
Mọi người xem và góp ý giúp mình với ạ
Mọi người xem và góp ý giúp mình với ạ