Tôi trog mắt ai như thế nào?????

P

phuonglinh_13

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Khi người khác đặt câu hỏi: "Nếu có ai đó nói xấu bạn, bạn có để ý không?" thì bạn sẽ có 2 cách trả lời.

Nếu bạn nói: "Tôi không quan tâm người khác nghĩ gì!" thì thực ra bạn đang nói rằng "Tôi không quan tâm đến người khác nhìn nhận và đánh giá tôi ra sao và vẫn ôm khư khư cái cách sống ích kỷ của riêng mình."

Một người biết suy nghĩ sẽ điềm đạm trả lời: "Tôi sẽ xem người khác nói gì về mình, nếu người ta đánh giá đúng rằng tôi có thói xấu đó, tôi sẽ sửa chữa! Nếu thấy vô lý, tôi sẽ không quan tâm!"

Bạn biết đấy, không có lửa làm sao có khói. Đa phần chúng ta hay cố chấp và luôn nghĩ bản thân mình là đúng nên không cần quan tâm đến người khác nghĩ gì, cứ sống hăng hái cho riêng mình, đạt được cái cụ thể cho riêng mình. Bạn nên nhớ, sống trong xã hội này không phải chỉ có một mình bạn và bạn không phải lả "cái rốn của vũ trụ "nên bạn cần phải dung hòa với mọi người hơn.

Hãy luôn tự hỏi bản thân "Ta trong mắt ai thế nào" nếu bạn không muốn nảy sinh những điều dị hợm khó coi. Ngồi trong quán ăn đông người thì co chân lên ghế, đi ngoài đường khạc nhổ trúng cả vào người đi phía sau, ngồi học mở nhạc thật lớn để nổi bật, chen lấn xô đẩy trong lúc mua vé xem ca nhạc..và còn nhiều phong cách sống khiến bạn lập dị hơn nữa.

Một người bạn Mỹ sẽ rất băn khoăn sao bạn lại có thể vứt lon nước vừa uống xuống nắp cống nước thải. Bạn trai người Úc sẽ nhìn bạn bằng một con mắt khác khi bạn ăn uống thật tự nhiên và vô tư, đến nỗi tiếng chóp chép phát ra từ miệng vang khắp cả phòng ăn. Và khi đi chợ cùng người bạn Nhật họ sẽ nhạc nhiên khi chúng ta dùng quá nhiều túi nilon đựng. Đó không phải là vì kinh tế khác nhau, mà vì văn hoá và cách ứng xử đã không giống nhau.

Có những lúc bạn nên lắng nghe những lời góp ý hoặc cả những lời nói xấu sau lưng mình để bạn biết sống có người khác nữa, sống cho người khác nữa, và sống tôn trọng người khác nữa. Trong thời kỳ hội nhập kinh tế quốc tế, chúng ta phải thực hiện điều đó khẩn trương hơn nữa, để môi trường sinh thái dễ chịu, hài hòa, văn minh và thân thiện.

Bạn là một cá nhân nhưng không thể tồn tài ngoài sự vận động phát triển của xã hội. Bạn có ảnh hưởng và bị ảnh hưởng từ người khác. Bạn không tồn tại độc lập. Bạn sống có người khác.

Bạn không thể mong muốn và làm mọi thứ vì cá nhân bạn, như thế là ích kỷ. Vì bạn biết yêu thương và được yêu thương, nên bạn phải sống cho người khác.

Bạn có phong cách, tính cách riêng, bướng bỉnh, ngô nghê, quậy phá... Nhưng bạn không thể thể hiện tự nhiên quá phong cách sống của mình trước mặt người khác. Bạn không thể muốn làm gì thì làm vì ý thích của mình, như thế đôi khi bạn đã sống không tôn trọng người khác.

Đã đến lúc bạn phải trả lời câu hỏi "Tôi trong mắt người khác là như thế nào?". Hành trình trở thành một công dân tốt trong mắt người khác bao giờ cũng là mục đích hấp dẫn trong niềm kiêu hãnh con người.


nguồn:http://www.emtoi.org/
 
Last edited by a moderator:
P

phuonglinh_13

Phút suy tư........

Bạn hãy yêu tự do hơn tất cả và làm điều thiện ở bất cứ nơi nào có thể .

Đừng để một ai chẳng nhận được gì khi rời chỗ bạn cho dù bạn biết rằng không bao giờ gặp lại .

Danh dự là sự hòa hợp tự nhiên giữa việc tôn trọng mọi người và tự tôn trọng chính mình .

Lý trí có thể mách bảo ta điều phải tránh, còn con tim sẽ chỉ cho ta biết điều phải làm .

Cái gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim

Không có ngày mai nào lại không kết thúc, không có sự đau khổ nào lại không có lối ra .

Nếu như trí tuệ là cái vốn quí nhất và hữu ích nhất thì sự hài hước là tính dễ chịu nhất của con người

Hãy làm tròn mỗi công việc của đời mình như thể đó là công việc cuối cùng

Tôi thường hối tiếc vì mình đã mở mồm chứ không bao giờ…vì mình đã im lặng

Cách khéo nhất để làm vừa lòng ai đó là xin họ lời khuyên

Nếu có hai người cùng sống với nhau hòa thuận nên tin trong đó ít nhất một người tốt.

Đừng mua thứ hữu ích mà hãy mua thứ cần thiết

Người đáng nói mà mình không nói là mất người, Người không đáng nói mà mình nói là mất lời.

Người xin bố thí đỏ mặt một lần, kẻ từ chối không bố thí đỏ mặt hai lần

Hoài nghi chính mình là điều phải làm đầu tiên của người quân tử.

Khi đã biết tha thứ, bạn sẽ mỉm cười nhiều hơn, biết cảm nhận sâu sắc và dễ thông cảm với người khác

Đừng ném lời cho gió, nếu không hay biết gió thổi về đâu

Nếu sự khiêm nhường của bạn khiến mọi người để ý thì hẳn có chút đó chẳng bình thường.

Người không biết tươi cười sẽ không biết cách mở ra những cánh cửa.

Đừng để đến ngày mai những việc gì anh có thể làm hôm nay

Một người chưa biết nói những lời nói dối đẹp đẽ thi người đó không bao giờ biết đến thế giới chân thực.

Cho quí hơn nhận song cái giếng sâu nhất cũng cạn nếu không được uống nước đó sao?

Đừng bao giờ đóng sầm cửa lại; có thể bạn muốn quay trở lại vào đấy

Nếu đó là một công việc quan trọng – hãy tự mình làm lấy

Nếu bạn không thể là mặt trời thì hãy đừng là đám mây

Thế giới sẽ tốt đẹp hơn nếu ta dành cho người khác dù chỉ một chút thông cảm mà ta vẫn thường dành cho ta

Đừng cố gắng tỏ ra cái không phải là mình

Nếu có ai đó đáng để ta làm quen thì cũng đáng để ta hiểu rõ

Đối với người có nhiều tài đức thì đừng có chê bai nhỏ mọn

Đối với người có danh dự thì chớ chỉ trích những lỗi lầm

Tôi chưa bao giờ gặp một người nào mà tôi không tìm thấy nơi họ một cái gì đáng cho tôi học hỏi

Bạn nên ghi nằm lòng rằng tất cả trẻ con dù ở độ tuổi nào cũng vậy, đều bịt tai trước những lời ta khuyên răn dạy bảo, chúng sẽ mở mắt thật to nếu người ta làm gương cho chúng thấy

Cử chỉ đẹp là đức hạnh được dịch ra một thứ ngôn ngữ dễ hiểu

Những gì ta cho đi một cách thật lòng thì mãi mãi là của ta

Thiếu thận trọng gây nhiều tai hại hơn thiếu hiểu biết

Hãy suy nghĩ tất cả những gì bạn nói nhưng đừng nói tất cả những gì bạn nghĩ

Hãy kiên nhẫn làm bổn phận của mình và giữ thinh lặng, đó là câu trả lời tốt nhất cho sự vu khống

Con ong được ca tụng vì nó làm việc không phải cho chính mình nhưng cho tất cả

Bàn tay tặng đóa hồng bao giờ cũng còn phảng phất mùi thơm

Đừng bao giờ khiêm tốn với kẻ kiêu căng, cũng đừng bao giờ kiêu căng với người khiêm tốn

Không nên đánh giá một người dựa vào những cái anh ta không biết mà nên dựa vào những cái anh ta hiểu biết

Hãy hiền dịu khoan dung với hết mọi người trừ bản thân mình

Nếu ai nói xấu bạn mà nói đúng thì hãy sửa mình đi. Nếu họ nói bậy thì bạn hãy cười thôi

Khi ta tự trách mình thì dường như không ai có quyền trách ta

Kẻ bắt chước cái xấu luôn vượt xa cái gương xấu ấy. Trái lại, kẻ bắt chước cái tốt luôn thua kém cái gương ấy

Ai không biết nghe, tất không biết nói chuyện

Mỗi khi khuyên ai bất cứ điều gì thì nên thật vắn tắt

Anh có thể lừa vài người trong mọi lúc, anh cũng có thể lừa mọi người trong vài lúc, nhưng anh không thể lừa mọi người trong mọi lúc

Phải biết mở cửa lòng mình trước mới hy vọng mở được lòng người khác

Điều gì anh muốn người ta làm cho anh, anh hãy làm cho người ta

Đừng nói tất cả những gì mình biết

Đừng tin tất cả những mình nghe

Đừng làm tất cả những gì mình có thể làm

Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.

Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được.

Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong.

Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.

Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy là những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.

Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác.

Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên...

 
H

hg201td

Công nhận phuonglinh_13 hay có nhữg câu nói hoặc tìm thấy ở đó điều mới lạ
nhưng dài quá ko muốn đọc phải có time thì mới thưởng thức đc
Rút kinh nghiệm post bài nhìn vừa vừa thui chứ mà post topic cso thể ghép đc với các topic mà
 
M

mstm04

Mưa Sao Băng

Ng` ta đồn rằng trong vài ngày nữa sẽ có 1 trận mưa sao băng xuất hiện trên vòm trời TP.

Người ta nói Trái đất trong quá trình chuyển động xung quanh Mặt trời sẽ gặp một đám đông hạt bụi vũ trụ. Cứ sau một chu kỳ khoảng hơn 30 năm quay quanh Mặt trời, đám bụi xuất phát từ chòm sao Sư Tử mới gặp lại Trái đất 1 lần, tạo nên một trận mưa sao. Đây là một hiện tượng tự nhiên bình thường nhưng rất đẹp, tạo ấn tượng 0 bao giờ quên cho những ai được trông thấy nó.

Khắp nơi, ng`ta bàn tán và nôn nao chờ đợi khi người ta tình cờ gặp nhau trên hè phố, hóng mát trong công viên, thậm chí trong lúc nối đuôi nhau chờ đèn đỏ bật sang đèn xanh. Trong lúc đang mua bán nơi chợ búa, ngồi ăn vặt trong quán cóc, hoặc giũa móng chân trong tiệm gội đầu, ng`ta cũng hẹn nhau ngày ấy, giờ ấy cố mà thức canh xem cảnh đẹp.
Chỉ sợ thời tiết mưa gió thất thường 0 quan sát được.

Mãi tít trong cùng 1 con hẻm nhỏ có một ngôi nhà nhỏ. Đó là nhà trọ của thầy trò trường khiếm thị. Phía trước ngôi nhà trọ có một quán cà phê. Sáng trưa chiều tối, lúc nào cũng có dăm ba người ngồi quanh mấy chiếc bàn gỗ khề khà đủ chuyện trời trăng mây nước. Dĩ nhiên “mưa sao băng” đang là một đề tài nóng hổi và lý thú.

Trong nhà, đám học trò mù đang cần mẫn với công việc của mình. Nhóm thì chăm chỉ mò mẫm đọc những dòng chữ nổi. Nhóm thì chuyên chú rờ rẫm bện chổi lúa. Ai có công việc nấy, bận rộn luôn tay. Tất nhiên mù thì không thể nhìn thấy gì. Nhưng tạo hóa bù trừ cho những người khiếm thị một đôi tai rất tốt. Vì có đôi tai tốt nên đương nhiên đám trẻ khiếm thị có thể nghe rõ mọi thứ âm thanh sống động ở chung quanh.

Thế nên câu chuyện ồn ào về trận mưa sao băng của những ng`khách uống cà phê 0 thể 0 lọt tai chúng. Ng`khiếm thị chỉ khác ng`bình thường là thiếu mất đôi mắt, còn mọi thứ khác đều y như nhau, kể cả tính hiếu kỳ. Cho nên lũ trẻ dỏng tai lên lắng nghe, rồi chúng bắt đầu thấy tò mò, thắc mắc. Chúng nó hỏi nhau đã có đứa nào thấy mưa sao băng bao giờ chưa? Đó không phải là câu hỏi ngốc nghếch. Bởi vì ai cũng biết có ng`thì mù bẩm sinh, nghĩa là sinh ra đã chỉ toàn nhìn thấy một màu tối đen mịt mùng. Nhưng cũng có ng`từng đc nhìn thấy ánh sáng, hình ảnh và màu sắc; chỉ sau 1 cơn bệnh tật hay tai nạn xui xẻo nào đó mới đâm ra mù.

Cho nên, cái đứa hỏi câu hỏi ấy là mong có ng`bạn nào của mình có cơ may nhìn thấy cảnh đẹp tuyệt trần như thế, sẽ mô tả lại cho cả bọn cùng nghe và thưởng thức; cho dẫu tai nghe 0 = mắt thấy.

Nhưng 0 ai có cơ may đó cả. Cả bọn trẻ cùng cảm thấy buồn rầu và tủi thân. Nhưng bỗng có một đứa kêu lên:
- Chúng ta sẽ hỏi thầy, có thể thầy mình đã từng nhìn thấy mưa sao băng?
Một đứa khác nói:
- Thầy mình cũng mù như chính chúng mình mà!
Một đứa khác nữa:
- Nhưng có thể thầy không bị mù bẩm sinh?

Cả bọn gật gù. Có thể lắm! Thầy của chúng ta không thể bị mù bẩm sinh bởi vì thầy rất thông thái. Thầy biết đủ thứ. Chính thầy là người dạy cho chúng đủ mọi điều, thầy luôn luôn có thể giải đáp cho chúng bất kỳ thắc mắc nào.

Tối hôm đó, khi sắp đến giờ đi ngủ, lũ trẻ đẩy một đứa đại diện cả bọn ra hỏi thầy:
- Thưa thầy, thầy có bao giờ nhìn thấy mưa sao băng chưa ạ?
0 có tiếng thầy trả lời. Cả bọn cũng im lặng chờ đợi. Một lát sau, thầy chậm rãi nói:
- Thầy có biết!

Lập tức lũ trẻ nhao nhao lên hỏi:
- Mưa sao băng là như thế nào ạ?
- Nó giống cái gì ạ?
- Nó có rơi xuống đất như nước mưa không?

Ông thầy bảo lũ trẻ im lặng và kể:
- Đó là một cảnh tượng tuyệt vời. Thoạt tiên, người ta thấy tiếng “xòa” như tiếng nước đổ từ trên cao xuống. Sau đó, giữa khoảng trời mênh mông, hàng ngàn, hàng triệu, hàng tỉ... 0, hàng tỉ tỉ ngôi sao hiện ra.

Có tiếng rụt rè hỏi:
- Ngôi sao giống như cái gì thưa thầy?
Ông thầy nói:
- Hãy đưa bàn tay của em cho thầy!
Rồi ông áp tay mình vào tay thằng bé, nói với nó:
- Ngôi sao giống hệt như bàn tay của em, nó có năm ngón và lúc nào cũng xòe ra như thế này!

Có đứa nôn nóng:
- Sau đó thì sao nữa ạ?
- Ngôi sao như những bàn tay. Chúng chạm vào nhau kêu lốp bốp như khi chúng ta vỗ tay khen ngợi một người nào đó. Nhưng bởi vì những ngôi sao rất xa nên người ta chỉ có thể nghe thấy tiếng rào rào nhẹ nhàng như gió thổi. Sau đó những ngôi sao bắt đầu túa đi, tỏa ra khắp bầu trời như một bông cúc khổng lồ đang nở xòe hết cánh ra.

- Mưa sao băng có thơm không hả thầy?
- Có chứ, những ngôi sao cũng tỏa hương thơm ngát như mùi tóc của mẹ vậy!
Cả bọn thốt lên:
- Mưa sao băng đẹp quá!

Lũ trẻ trải những chiếc chiếu cói xuống nền đất, lần lượt nằm xuống bên nhau dỗ giấc ngủ. Nhưng hầu như tất cả những đứa trẻ đều thao thức. Có đứa nắm tay đứa bạn nằm bên cạnh, nghĩ mưa sao băng ấm áp như bàn tay của bạn nó khi hai đứa dắt tay nhau qua đường. Có đứa đã từng sờ soạng, mân mê một đóa hoa cúc, tưởng tượng mưa sao băng là thật nhiều hoa cúc rải quanh chỗ nó nằm. Cánh hoa cúc rất mượt êm và mát dịu. Có đứa vẫn còn nhớ cảm giác được mẹ ôm vào lòng. Khi mẹ chúm môi hôn lên trán nó, những sợi tóc mai của mẹ lòa xòa vương vấn cọ cọ lên má nó. Tóc của mẹ bao giờ cũng thơm thơm một mùi khó tả.

Lũ trẻ ngủ thiếp đi với cơn mưa sao băng của riêng mình. 0 đứa nào nghe thấy tiếng những giọt mưa bắt đầu rơi lộp bộp trên mái tôn. 0 đứa nào mảy may ngờ rằng ông thầy của chúng vốn bị mù bẩm sinh, chưa bao giờ trông thấy ánh sáng, chưa bao giờ được thấy 1trận mưa sao băng nào.

Sáng hôm sau, những người khách uống cà phê sớm hỏi nhau: “Sao? Mưa sao băng như thế nào? Có đẹp không?”. Có người đáp: “Mưa gió mịt mờ, có thấy khỉ gì đâu!”.
____ST____
 
Top Bottom