V
vitcondethuong10211
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
mấy ngày hôm nay tui đã dành ra rất nhiều thời gian(rất nhiều đó-ko online,ko đy chơi,ko đy học-chủ yếu do đc nghỉ)để nghĩ về những ngày tháng qua của đời tui.Và tui nhận ra 1 điều:tui đã để vụt mất quá nhiều thứ,tui đã bỏ phí quá nhiều thời gian.Cách đây 3 ngày,em họ tui nhờ tui tìm hộ mấy cái về chất dộc màu da cam(hình như để làm văn,hồi lớp 9 tui cũng có lamf thỳ phải)và rồi tui tìm hộ nó,tui đọc cho nó chép và rồi tui cũng nhận ra có rất nhiều những số phận bất hạnh xung quanh mà bấy lâu nay tui ko hề để ý.
Và tui chỷ thực sự suy nghĩ nhiều hơn về họ khi tối đó tui có 1 giấc mơ rất kỳ lạ,giấc mơ kỳ lạ nhất của tui và dường như nó đã có 1 tác động rất lớn tới những suy nghĩ của tui.Tại sao mà tui lại nói nó kỳ lạ ư?Vì thường thì những người trong giấc mơ của tôi thường là ca sĩ ,diễn viên,1 người nào đó xung quanh tui,.....và tui có thể kiểm soát đc giấc mơ đó theo hướng của mình(một khi ko thể kiểm soát nổi giấc mơ đó thỳ tui đành phải tự gọi mình dạy).Nhưng trong giấc mơ này thỳ dường như tui chẳng có 1 nhiệm vụ gì trong đó cả,tui thấy 1 người mà tui chưa từng thấy qua.Tui bỗng thấy mình trong 1 căn phòng,căn phòng đó thật lạ-chẳng có bàn ghế gì cả.Bỗng tui thấy ở góc nhà nơi gần cửa sổ có 1 người (con zai chừng ngoài 20 tuổi)có vẻ ngoài kì dị(tui ko tìm đc từ nào # cả)anh ý hình như bị ảnh hưởng bởi chất độc da cam thỳ phải(2 chân thỳ nhỏ tý ko đi đc-trông kiểu gì ý;còn tay thỳ co quắp;còn đầu thỳ ngoặt 1 bên).Tui thấy anh đó đang làm gì đó là lạ,tui tò mò lại gần thỳ.trời,mọi người bít ko?anh ta đang đọc 1 quyển sách!!!nói thực tui ngạc nhiên ko bít anh ta học chữ kiểu gì,vì thực ra người bình thường như chúng ta điều đó cũng ko dễ.mà thú thục tui cũng chẳng mấy khi đọc sách cả!!!và tui thấy cảm phục nhiều lắm.bỗng tui thấy anh ý cố lê đến cái chỗ có mấy quyển sách gần đó,trông cực kì tội nghiệp,tui chạy nhanh lại để giúp.và tui phát hiện ra rằng tui đang tàng hình,tui ko chạm đc vào anh ý .tui rất ngỡ ngàng và có chút gì đó cảm thấy bất lực,bùn lắm,thấy mà ko giúp đc cái cảm giác đó rất khó chịu,mắt tui có cái gì đó cay cay...tui bước ra ngoài cửa để tránh những giọt nước mắt rơi(tui ko mún khóc) và tui thấy có 1 con nhóc trông giống y tui,đang bước trên dường trông nó có vẻ vui lắm(chắc vừa đy chơi về),bỗng có 1 đứa bé đang chơi gần đó chạy qua đường,1 chiếc xe đang đi tới,con nhóc kia chạy ra đẩy đứa bé ra và tui hét lên>>>>tỉnh giấc.tui phát hiện mắt mình đang ướt(tui chẳng bít sao ).và tui ngồi nghĩ về giấc mơ lạ đó,tui cứ bị ám ảnh mãi bởi cái giấc mơ đó.Tui cảm thấy tội lỗi,quanh tui có bao người bất hạnh vậy mà bao lâu nay tui tự cho mình là quá khổ>>suốt ngày than vãn,kêu trời mà ko tự cố gắng .1 người phải chịu bao nhiêu là nỗi đau thể xác như vậy mà họ lại có thể vượt qua để rồi cố gắng sống,làm những vc có ích cho xã hội vậy mà tui lại chẳng làm đc gì đáng nói,luôn chỷ để ý những thú vui vô bổ.tui cũng đã nghĩ nhiều,nhiều và tự bảo mình phải thay đổi,phải đổi khác mọi thứ từ sinh hoạt hàng ngày,cách ăn nói,cách sử dùng thời gian>>>cách học.tui ko chấp nhận bản thân tui mãi như này đc,phải đổi khác thôi.tui ko thể cứ mãi sống trong tưởng tượng,phải thực tế thui.năm nay 12 rùi,thời gian còn lại nói nhiều thỳ cũng ko phải mà ít cũng ko đúng,nếu ta thấy khó mà tự bỏ cuộc thỳ mới thực sự thất bại phải ko?và tui quyết đình sẽ cố gắng hết sức>>>ko có gì là ko thể>>>>>>mọi sự cố gắng sẽ đếu mang cho ta kết quả>>>>>người ta làm đc thỳ ta cũng làm đc>>>>>>>>>>>>>>>sự nhận ra của tui có thể là muộn màng (nhưng vẫn ko đến nỗi quá muộn)>>>>>>>>>>>tui mong các bạn mà ít tuổi hơn tui,còn nhiều thời gian thỳ đừng bỏ phí nhé,hãy cố gắng từ đầu thỳ sau sẽ ít mệt hơn>>đừng có giống tui>>>mệt chết đy đc
Và tui chỷ thực sự suy nghĩ nhiều hơn về họ khi tối đó tui có 1 giấc mơ rất kỳ lạ,giấc mơ kỳ lạ nhất của tui và dường như nó đã có 1 tác động rất lớn tới những suy nghĩ của tui.Tại sao mà tui lại nói nó kỳ lạ ư?Vì thường thì những người trong giấc mơ của tôi thường là ca sĩ ,diễn viên,1 người nào đó xung quanh tui,.....và tui có thể kiểm soát đc giấc mơ đó theo hướng của mình(một khi ko thể kiểm soát nổi giấc mơ đó thỳ tui đành phải tự gọi mình dạy).Nhưng trong giấc mơ này thỳ dường như tui chẳng có 1 nhiệm vụ gì trong đó cả,tui thấy 1 người mà tui chưa từng thấy qua.Tui bỗng thấy mình trong 1 căn phòng,căn phòng đó thật lạ-chẳng có bàn ghế gì cả.Bỗng tui thấy ở góc nhà nơi gần cửa sổ có 1 người (con zai chừng ngoài 20 tuổi)có vẻ ngoài kì dị(tui ko tìm đc từ nào # cả)anh ý hình như bị ảnh hưởng bởi chất độc da cam thỳ phải(2 chân thỳ nhỏ tý ko đi đc-trông kiểu gì ý;còn tay thỳ co quắp;còn đầu thỳ ngoặt 1 bên).Tui thấy anh đó đang làm gì đó là lạ,tui tò mò lại gần thỳ.trời,mọi người bít ko?anh ta đang đọc 1 quyển sách!!!nói thực tui ngạc nhiên ko bít anh ta học chữ kiểu gì,vì thực ra người bình thường như chúng ta điều đó cũng ko dễ.mà thú thục tui cũng chẳng mấy khi đọc sách cả!!!và tui thấy cảm phục nhiều lắm.bỗng tui thấy anh ý cố lê đến cái chỗ có mấy quyển sách gần đó,trông cực kì tội nghiệp,tui chạy nhanh lại để giúp.và tui phát hiện ra rằng tui đang tàng hình,tui ko chạm đc vào anh ý .tui rất ngỡ ngàng và có chút gì đó cảm thấy bất lực,bùn lắm,thấy mà ko giúp đc cái cảm giác đó rất khó chịu,mắt tui có cái gì đó cay cay...tui bước ra ngoài cửa để tránh những giọt nước mắt rơi(tui ko mún khóc) và tui thấy có 1 con nhóc trông giống y tui,đang bước trên dường trông nó có vẻ vui lắm(chắc vừa đy chơi về),bỗng có 1 đứa bé đang chơi gần đó chạy qua đường,1 chiếc xe đang đi tới,con nhóc kia chạy ra đẩy đứa bé ra và tui hét lên>>>>tỉnh giấc.tui phát hiện mắt mình đang ướt(tui chẳng bít sao ).và tui ngồi nghĩ về giấc mơ lạ đó,tui cứ bị ám ảnh mãi bởi cái giấc mơ đó.Tui cảm thấy tội lỗi,quanh tui có bao người bất hạnh vậy mà bao lâu nay tui tự cho mình là quá khổ>>suốt ngày than vãn,kêu trời mà ko tự cố gắng .1 người phải chịu bao nhiêu là nỗi đau thể xác như vậy mà họ lại có thể vượt qua để rồi cố gắng sống,làm những vc có ích cho xã hội vậy mà tui lại chẳng làm đc gì đáng nói,luôn chỷ để ý những thú vui vô bổ.tui cũng đã nghĩ nhiều,nhiều và tự bảo mình phải thay đổi,phải đổi khác mọi thứ từ sinh hoạt hàng ngày,cách ăn nói,cách sử dùng thời gian>>>cách học.tui ko chấp nhận bản thân tui mãi như này đc,phải đổi khác thôi.tui ko thể cứ mãi sống trong tưởng tượng,phải thực tế thui.năm nay 12 rùi,thời gian còn lại nói nhiều thỳ cũng ko phải mà ít cũng ko đúng,nếu ta thấy khó mà tự bỏ cuộc thỳ mới thực sự thất bại phải ko?và tui quyết đình sẽ cố gắng hết sức>>>ko có gì là ko thể>>>>>>mọi sự cố gắng sẽ đếu mang cho ta kết quả>>>>>người ta làm đc thỳ ta cũng làm đc>>>>>>>>>>>>>>>sự nhận ra của tui có thể là muộn màng (nhưng vẫn ko đến nỗi quá muộn)>>>>>>>>>>>tui mong các bạn mà ít tuổi hơn tui,còn nhiều thời gian thỳ đừng bỏ phí nhé,hãy cố gắng từ đầu thỳ sau sẽ ít mệt hơn>>đừng có giống tui>>>mệt chết đy đc