Nhật ký Tình trai

S

sylpheed

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Tình Trai

Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine
Hai chàng thi sĩ choáng hơi men
Say thơ xa lạ, mê tình bạn
Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quên

Những bước song song xéo dặm trường
Đôi hồn tươi đậm ngát hoa hương
Họ đi, tay yếu trong tay mạnh
Nghe hát ân tình giữa gió sương

Kể chi chuyện trước với ngày sau
Quên gió môi son với áo màu
Thây kệ thiên đường và địa ngục
Không hề mặc cả, họ yêu nhau....


(Xuân Diệu)
 
S

sylpheed

Không thể chấp nhận được! Tôi không tin rằng mình lại biến thái như thế! Mẹ sinh tôi ra là một đứa con trai bình thường, vẻ ngoài đậm chất con trai tuy bụng mỡ chứ không được six-pack, và cũng chẳng ưa nhìn. Tôi không tin và không bao giờ tự nhận mình là gay. Nhưng quả thật, từ trong ánh mắt đầu tiên tôi đã bị cuốn hút bởi anh! Một chàng trai cao gầy nhưng khoẻ mạnh, vầng trán rộng cùng đôi mắt sáng trong, nói chuyện vui vẻ hoà đồng. Tôi quả thật thích được ở cạnh bên anh, lắng nghe anh, ngắm nhìn anh, không cần biết chuyện anh có để tâm gì tới tôi hay không, một đứa bạn bình thường không thân mà cũng chẳng có gì nổi bật. Tôi bị ám ảnh bởi nụ cười của anh, trong trắng và dịu hiền, như mặt trời toả nắng. Tôi muốn được ở bên anh, lặng ngắm anh ngồi trên băng ghế đá, cùng nhau phóng tầm mắt nhìn ra xa xăm, cảnh trường những ngày cuối cùng bên nhau buồn ảm đạm. Có những tiếng cười xung quanh, nhưng dự cảm về sự đổ vỡ, chia lìa ngày càng đè nặng. Tôi - một đứa vừa dở vừa lười, không có chí cầu tiến, không biết đến ngày mai. Anh - một chàng trai trẻ đầy khát khao và hoài bão. Chắc chắn chúng tôi không dành cho nhau. Nhưng sâu tận đáy lòng ... thật tình tôi đã yêu anh!
 
S

sylpheed

Mai là thứ 2 rồi, ta lại được gặp nhau. Thật khó xử khi phải nhìn thẳng vào đôi mắt anh ấy, lúc đó mọi sự giấu diếm của mình đều trở nên vô hiệu và cả đứa hâm nhất cũng hiểu được là mình đang nghĩ gì. Vì thế, ít khi nào mình dám nhìn mặt đối mặt với anh ấy. Chỉ thích chọn 1 góc kín đáo ngắm nhìn cái hình hài đó thôi!

Thời gian trôi qua nhanh quá, còn 2 tuần nữa là đã thi học kì 1. Kết thúc mọi thứ và cắm đầu cắm cổ vào học, hồ sơ thì lớp bạn đã nộp rồi, lớp mình thì vẫn chưa nghe thấy động tĩnh gì. Câu chuyện chọn ngành, chọn trường đối với mình, ôi sao mà rắc rồi thế! Nhưng trước hết phải vùi đầu vào học bài cái đã, mình không muốn phải mất mặt trước anh ấy! Mình đã phí phạm nhiều thời gian rồi, bây giờ là lúc phải hành động.
 
S

sylpheed

Con đường tới trường đoạn đang xây cầu khói với bụi làm nhèm cả mắt, tuy mình đã nhắm mắt kĩ còn có thêm cặp kính cận che kín gần hết mắt nhưng hai khoé vẫn lèm nhèm. Sáng chiều đi qua con đường ấy cả 5-6 lần, mà cả tuần hầu như ngày nào cũng phải qua, không bị bệnh mới lạ. Sáng sớm, nghe tiếng mẹ gọi nhưng phải rất lâu sau mình mới chống dậy được, nghe cả người ê ẩm không có sức, như tay chân nó rụng rời hết ra. Đó là do bị trúng nước, bởi 1 ngày phải tắm quá nhiều, khoảng 3-4 lần một ngày. Với cái tiết trời nóng ẩm này thì vừa tắm xong học 1 tiếng rưỡi ra là mồ hôi nhễ nhại như vừa mới đi làm đồng về vậy. Mình lại là con trai, mùi cơ thể của con trai thì không dễ chịu tí nào, biết là đông rồi nên lạnh nhưng vẫn gồng mình xối nước lên người. Không thể để anh ấy chê mình hôi được ^^

Nhà chỉ có 1 bathroom kiêm luôn nhiệm vụ của WC, chật chội và thiếu tiện nghi, nhưng không có tiền nên không thể nào xây sửa gì lại được. Nếu có một người đang dùng thì người khác phải đứng chờ. Sáng mình dậy muộn, nên phải đứng đánh răng với cái lu nước lớn giữa trời, dưới màn sương mù dày đặc mà sau đó ngồi trên xe đi học nó vẫn chưa tan bớt, dù mặt trời bắt đầu lên. Bị nhiễm lạnh, cộng thêm cơ thể yếu, buổi học sáng bệnh tật nó vật mình đau khổ vô cùng. Nước mắt nước mũi chảy ra liên tục, khăn giấy đảm không xong phải dùng đến 2-3 cái khăn vải. Cổ họng khan, rát như bị xát ớt. Mình đoán chắc là bị Viêm đường hô hấp trên rồi, nhưng không nói với mẹ mua thuốc liều uống vì sợ tốn tiền, mình tự dùng thuốc nhà cố cho qua.

Sáng cô trả bài sinh một lượt 32 bài, mình thì lo sốt vó. Bởi vì buổi tối mình cố lắm cũng chỉ tiêu hoá được 2-3 bài, mình lại đang thiếu điểm, việc bị gọi lên là không thể nào tránh khỏi! Nhưng may mắn là phần câu hỏi của mình lại trúng y vào các bài đã chuẩn bị kĩ, vì thế bài trả lời của mình tương đối được. Do thiếu bình tĩnh nên mình trả lời thiếu 2 câu, nhưng điểm 1 tiết mình thấp nên cô vớt cho được 9 điểm. Kể cũng mừng, đây là điểm 9 đầu tiên mình có được trong năm lớp 12 chẳng còn bao nhiêu này. Vui là vậy, nhưng bệnh tật vẫn không buông tha cho mình. Mình đã suy nghĩ kĩ và quyết định gọi mẹ xin QLHS cho mình được về nhà, nếu không về thì buổi chiều mình chẳng thể nào lê lết đi học cho tới 7h tối liên tục mà không được ăn uống gì được. Mình bệnh nhiều, nên nghỉ học cũng nhiều. Giới hạn 40 buổi đang tới gần, không khéo thì không được thi tốt nghiệp. Điểm các môn đều thiếu, và tuần này là kết sổ rồi, vắng mặt là 0 điểm. Dù biết là thi khó lòng mà qua nhưng cũng cố gắng thi thố với người ta. Đáng lẽ mình đã muốn ở nhà ngay từ đầu, nhưng nghĩ thế nên mình cũng ráng lết đi!
 
S

sylpheed

Dù nước mắt nước mũi chảy ròng ròng nhưng mình vẫn cố ở lại hết giờ chơi tiết 2 để xem anh ấy và mấy đứa con trai khác đá banh chăn. Đúng là con người ta đẹp nhất là trong lúc đang vận động! Anh ấy cao, gầy nhưng động tác nhanh nhạy và phản ứng kịp thời. Đôi chân vừa dài vừa gầy mà vẫn thường bị chọc là còng gió đó di chuyển rất nhanh, co lên hạ xuống nhịp nhàng, hầu như không để lỡ đường bóng nào. Càng nhìn mình thấy anh ấy càng đẹp trai một cách kì lạ! Đánh trống báo hiệu hết giờ chơi rồi, mình vội ôm cặp nhảy xuống sân và nhanh chóng lách qua lối nhà xe đến băng ghế đá ở cổng trường ngồi đợi mẹ, cũng phải hơn 20 phút sau mẹ mới tới, vì nhà xa mà. Nếu mình không đi, chắc chắc mình sẽ lại bị anh ấy hớp hồn cho mà xem! :D Buổi chiều mình cũng ngồi xem các anh ấy đá. Quả thật mình đã say vẻ đẹp của anh ấy rồi!
9cool_pudency.gif
 
Last edited by a moderator:
S

sylpheed

Hic, mình có biến thái quá không đây? Không lẽ đã trở thành gay thật rồi sao =((

Chuyện là thế này, cậu ấy - vs mình chỉ là bạn bình thường, không đến mức quá thân thiết vì mình hay sống tách biệt và tự tách mình ra khỏi mọi người xung quanh. Chiều thứ hai đầu tuần, vào 15 phút đầu giờ khi mấy đứa đều quây quần trong lớp vừa ăn vừa tán chuyện rôm rả vì sao đỏ hôm đó quên đi trực nên có thể xoã hết cỡ. Cậu ấy ngồi một mình trên băng đá trước cửa lớp, tay cầm cuốn tập và mắt thì lim dim như đang cố tái hiện lại kiến thức đã học. Cậu ấy đi thi hsg máy tính CASIO cho trường, mà ngày thi cũng sắp tới rồi, trường dạy chẳng đâu ra đâu, học thì chẳng được mấy buổi chỉ toàn là phát tài liệu về nhà tự xem, không lo lắng, không stress thì sao được? Mình ngồi bàn đầu, và cũng như thường lệ vì không thích tham gia các hoạt động của lớp nên mình nằm dài lên bàn và quay mặt nhìn ra cửa, và nhìn thấy cái mình không nên nhìn! Cậu ấy đang ngồi quay lưng vào trong lớp. Băng ghế rất dơ, nên không ai ngồi trên đó cả mà chỉ toàn ngồi lên trên rồi để chân xuống đó. Cậu ấy là một thiếu niên năng động, nhưng đôi khi khá là trầm, như những lúc này đây. Cũng như bao đứa con trai khác của thời đại này (ngoại trừ mình), cậu ấy không cưỡng lại được cái mốt quần đáy ngắn. Vì cái quần tây quá ngắn nên ngồi rướn người về phía trước như thế không thể nào tránh khỏi việc bị "lộ hàng"!
9cool_pudency.gif
Mình chỉ nhìn thoáng khung cảnh bên ngoài nhưng đập ngay vào mắt là hình ảnh ấy. Giờ mới nghĩ lại thì body cậu ấy cũng chuẩn lắm chứ. Không cao gầy như anh H của mình như có vẻ rắn chắc và cân đối hơn. Trên nền áo trắng quần xanh lộ ra nổi bật một cái dải màu đen thêu chữ đỏ, bản quần rộng nên có thể nhìn rõ cả nhãn hiệu TOMMY
9cool_pudency.gif
Mình đăm mắt nhìn chằm chằm. Trong lớp không ai phát hiện. Trong đầu mình nghĩ ra bao nhiêu ý nghĩ bậy bạ. Thú thật mình cũng từng xem yaoi hay gaysex nhiều lần rồi, mà lần nào cũng phải ... tự giải toả
9cool_pudency.gif
Đang miên man, thì cậu ấy quay lại. Mặt đối mặt, hai mắt nhìn nhau, thật là mắc cỡ hết sức. Cũng may là cậu ấy không biết là mình nhìn cái gì, nếu không chuyện mình là đứa không bình thường chắc cả trường này đều biết. Thế nhưng từ hôm đó đến nay hình ảnh ấy lại cứ hiện ra trước mắt mình hoài, mà lần nào mình cũng thấy tim đập mạnh và rạo rực trong người
9cool_pudency.gif
Mình bậy bạ quá, không được phép suy nghĩ những điều như thế! Tôi không phải gay! Không phải gay! :((
 
Last edited by a moderator:
S

sylpheed

Ngày mai lại phải trả bài địa, tổng cộng là 25 câu hỏi mà mình thì chưa có một chữ nào trong đầu. Lần này chắc chắn là không được may mắn như môn sinh hôm nay. Phải xắn tay áo lên mà vùi đầu vào cày ngay đi thôi
9cool_pudency.gif
Mà thật ra thì từ nhỏ tới lớn mình có mặc áo dài tay bao giờ đâu. Muốn thử một lần mặc áo sơ mi trắng dài tay, được mặc quần đáy ngắn, diện trên người những thứ trang phục đầy cá tính, được tự do theo những trào lưu, phong cách của giới trẻ bây giờ. Nhưng hoàn cảnh cá nhân của mình không cho phép. Mình vẫn chưa thể tự giải phóng bản thân mình
9cool_too_sad.gif
 
Last edited by a moderator:
S

sylpheed

Mẹ Từ Bi

Nam mô đại từ đại bi Quán Thế Âm Bồ tát
Nam mô đại từ đại bi Quán Thế Âm bồ tát
Chăp tay quỳ kính lạy ngài,
Thiết tha con khấn nguyện cầu
Quê hương là dòng sông
Mát trong trăng vàng soi sáng

Nam mô đại từ đại bi Quán thế Âm bồ tát
Nam mô đại từ đại bi Quán Thế Âm bồ tát
Đóa hoa tươi sắc vô thường
Sớm khuya rơi rớt khôn lường
Nương thuyền từ vượt qua
Bến mê đến nơi bờ giác

Me hiền Quán Thế Âm
Giọt nước nhành dương xoa dịu lầm than
Mẹ hiền Quán thế Âm
Đem đến an vui dứt sạch ưu phiền
Mẹ hiền Quán Thế Âm
Ngàn mắt ngàn tay vô lượng vô biên
Mẹ hiền Quán Thế âm
Chiếu sáng yêu thương khắp nơi bình yên

Nam mô đại từ đại bi Quán thế âm bồ tát
Nam mô đại từ đại bi quán thế âm bồ tát
Chiến tranh đau đớn cuộc đời
Bão giông mây đến ngập trời
Con xin mẹ từ bi
xót thương cứu độ trần gian
 
S

sylpheed

Nhành Dương Cứu Khổ

Nơi cạnh núi đồi thiêng liêng

mắt Mẹ đang nhìn uy nghiêm

thương đàn con chịu đau thương

sống trong bể khổ trầm luân

con quỳ trước Mẹ niệm hương

mắt buồn giữ lệ vương vương

nhắc thầm tên Mẹ yêu thương

xin Mẹ chứng chi lòng con

Quan Âm Mẹ hiền

xin Mẹ thương chúng con

giọt nước cành dương

xóa sạch bão ưu phiền

Nam Mô Mẫu Từ

tay Mẹ thường đón đưa

vạn kiếp trần lao

Mẹ đã dấn thân vào

con đã quay về nơi đây

hương từ chiếu tỏa mây bay

muôn lòng ấm lại hôm nay

nhánh dương cứu khổ từ đây
 
Top Bottom