Tình Thương, Giàu Sang và Thành Đạt

S

scientists

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Tình Thương, Giàu Sang và Thành Đạt

Một người phụ nữ vừa bước ra khỏi nhà thì nhìn thấy có 3 cụ già râu tóc bạc phơ đang ngồi trên phiến đá ở trước sân nhà. Bà không quen biết họ, nhưng với con người tốt bụng, bà lên tiếng nói: "Tôi không quen biết các cụ nhưng chắc là các cụ đang đói bụng lắm, vậy xin mời các cụ vào nhà tôi dùng một chút gì cho ấm bụng nhé... ".

- Ông chủ có ở nhà không thưa bà.... Một cụ cất tiếng ái ngại hỏi.

- Dạ thưa không, nhà tôi đi làm chưa về. Người phụ nữ trả lời.

- Thế thì chúng tôi không thể vào nhà của bà bây giờ được, bà ạ.

Đến chiều khi người chồng đi làm về, người phụ nữ kể lại chuyện cho chồng nghe. Nghe xong người chồng bảo vợ: "Vậy thì bây giờ em hãy ra mời ba cụ ông vào, nói với mấy cụ rằng anh đã về và muốn mời họ vào". Người vợ làm theo ý của chồng, bà bước ra sân mời cả ba cụ cùng vào.

- Rất tiếc thưa bà, cả ba chúng tôi không thể vào nhà bà cùng một lúc được. Họ đồng thanh đáp.

- Vì sao lại thế thưa các cụ.... Người phụ nữ ngạc nhiên hỏi.

Một cụ già bèn đứng dậy từ tốn giải thích:

- Cụ ông này tên là Giàu Sang, còn kia là cụ ông Thành Đạt, và còn lão già đây là Tình Thương. Bây giờ bà hãy vào nhà hỏi ông nhà xem sẽ mời ai trong ba lão chúng tôi vào nhà trước nhé. Người phụ nữ đi vào nhà và kể lại sự việc cho chồng.

- Ồ vậy thì tuyệt quá! Người chồng vui mừng nói.

- "Vậy thì tại sao chúng ta không mời cụ ông Giàu Sang vào trước. Cụ là điềm phước rồi đây, sẽ cho chúng ta nhiều tiền bạc của cải sung túc". Nhưng người vợ lại không đồng ý. "Nếu vậy thì tại sao chúng ta lại không mời cụ Thành Đạt vào trước chứ... Chúng ta sẽ có quyền cao chức trọng và được mọi người kính nể. " Hai vợ chồng cứ tranh cãi một lúc mà vẫn chưa đi đến quyết định.

Cô con gái nãy giờ đứng nghe yên lặng ở góc phòng bỗng lên tiếng nhỏ nhẹ: "Ba mẹ ạ, tại sao chúng ta không thử mời ông già Tình Thương vào nhà trước đi. Nhà mình khi ấy sẽ tràn ngập tình thương yêu ấm áp, và ông già sẽ cho gia đình chúng ta thật nhiều hạnh phúc. "

- "Có lẽ con gái mình nói đúng". Người chồng suy nghĩ rồi bảo vợ, "Vậy thì em hãy mau ra ngoài mời cụ Tình Thương vào trước đi vậy. "

Người phụ nữ ra ngoài và cất tiếng mời, "Gia đình chúng tôi xin hân hạnh mời cụ Tình Thương làm vị khách mời đầu tiên vào với gia đình của chúng tôi". Cụ già Tình Thương từ tốn đứng dậy và chầm chậm bước vào nhà. Nhưng hai cụ già kia cũng từ từ đứng dậy và bước theo cụ già Tình Thương...

Rất đỗi ngạc nhiên, người phụ nữ bước lại gần hai cụ Giàu Sang và Thành Đạt hỏi:

- "Tại sao hai cụ cũng cùng vào theo... Các cụ đã chẳng nói là cả ba cụ không thể vào nhà cùng một lúc sao". Khi ấy cả hai cụ cùng trả lời: "Nếu bà mời cụ Giàu Sang hay Thành Đạt tôi đây, thì chỉ một trong hai chúng tôi vào nhà được thôi, nhưng vì bà mời cụ ông Tình Thương, nên cả hai chúng tôi cũng sẽ vào theo. Bởi vì ở đâu có Tình Thương thì ở đó sẽ có Giàu Sang và Thành Đạt đó bà ạ".

Sưu tầm​
 
S

scientists

Hoa hồng tặng mẹ

Hoa hồng tặng mẹ

Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.

- Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đôla.

Anh mỉm cười và nói với nó:

- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.

images

Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời:

- Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.

Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:

- Đây là nhà của mẹ cháu.

Nói xong, nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.

Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.

Sưu tầm
 
T

trang201

Mình cũng có đọc một số câu chuyện, cho mình góp vui vs nha!
CHIẾC CHĂN MÁU
Cô vốn là một người con gái xinh đẹp. “Vệ tinh” xung quanh cô nhiều không kể xiết, nhưng cô bỏ ngoài tai tất cả để chọn anh - một công nhân làm việc ở nhà máy,thu nhập còn không đủ cho 3 bữa ăn hàng ngày. Cô chấp nhận từ bỏ cả gia đình, thậm chí là công việc đầy tương lai của mình để cưới anh.
Sau khi kết hôn, anh và cô mượn được nhà kho của một người bạn,
họ sắp xếp lại thành một tổ ấm
giản dị. Mùa đông đến, căn nhà
kho trống trải hút gió lại càng trở
nên lạnh giá. Khi ấy chưa đủ tiền
mua chăn, cô thường bị giật mình
tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh. Những
lúc đó, anh chỉ biết ôm chặt cô
vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể
sưởi ấm cho cô.
Một ngày cô trở về nhà với vẻ mặt
thất thần nhợt nhạt, anh lo lắng
hỏi cô có phải bị bệnh rồi không?
Cô chỉ mỉm cười nói: “Em hơi mệt
thôi!” rồi hân hoan rút từ trong
túi ra một tờ bạc nhét vào tay
anh: “Chúng mình có tiền rồi anh
ạ, mình đi mua một chiếc chăn
thật ấm để đắp nhé.” Anh sững
người ngạc nhiên nhìn tờ tiền
trong tay cô, giọng run run: “Làm
sao em lại có nhiều tiền vậy?” Cô
vui vẻ kể lại cho anh tiền là do cô
kiếm được khi đi phát tờ rơi. Cô
phải đứng từ sáng đến tối mới
được trả ngần ấy tiền. Nói rồi cô
vội vàng kéo anh ra khỏi nhà,
không cho anh hỏi thêm điều gì
nữa. Họ mua môt cái chăn vừa
tầm tiền. Từ đó, giữa đêm cô
không còn bị giật mình thức giấc
nữa.
Vài năm sau, anh tìm được công
việc tốt hơn, rồi kiếm được nhiều
tiền, tự mở công ty. Không bao lâu
anh đã xây cho cô một ngôi nhà
khang trang, mua ô tô cùng rất
nhiều đồ dùng đắt tiền khác. Anh
nói muốn dành cho cô một cuộc
sống ấm no đầy đủ bù đắp lại
những tháng ngày khó khăn vất
vả trước đây. Cuộc sống bỗng vụt
thay đổi khiến cô có phần bàng
hoàng chưa kịp thích nghi với
điều kiện mới.
Ngày chuyển nhà, anh bảo những
đồ đạc cũ trong căn nhà kho của
họ trước đây anh đều muốn vứt
đi không giữ lại bất cứ cái gì.
Nhưng cô khăng khăng nói muốn
giữ lại cái chăn để đắp. Và rồi một
thời gian dài nữa họ vẫn dùng cái
chăn cũ ấy, giờ đây nó đã trở nên
xù xì cũ kĩ, còn bị rách khá nhiều
chỗ. Anh không ngừng phàn nàn
với cô: “Thôi bỏ cái chăn cũ này đi
em, mình có thể mua một cái chăn
mới ấm áp và tốt hơn rất nhiều.
Em xem cả nhà mình toàn những
đồ đắt tiền, nhìn cái chăn cũ này
trong nhà trông thật chướng
mắt”. Nhưng cô vẫn cố chấp nhất
quyết giữ lại cái chăn cũ ấy, vì chỉ
khi đắp nó cô mới cảm thấy ấm
áp và được che chở.
Một hôm, anh về nhà mang theo
một cái chăn mới và nhất quyết
bảo cô bỏ cái chăn cũ đi. Lần này
dù không nỡ nhưng cô vẫn nghe
theo lời anh. Từ đó, hàng đêm cô
ngủ không còn ngon giấc nữa,
trong lòng cô lúc nào cũng cảm
thấy thấp thỏm lo lắng khiến cô lại
không ngừng giật mình giữa
đêm. Và mỗi lần tỉnh dậy như thế,
hai mắt cô lại đầm đìa nước. Anh
vốn không biết rằng để mua được
cái chăn đó cô đã phải đi bán máu
lấy tiền chứ không phải đi phát tờ
rơi như cô nói với anh. Lần đầu
tiên bán máu, biết bao đau đớn,
cũng chỉ vì muốn có cái chăn này.
Vậy mà anh lại nỡ vất bỏ nó. Cô
dần cảm thấy anh không còn yêu
cô như xưa nữa.
Một ngày anh có việc gấp phải ra
ngoài, quên mang theo máy tính
xách tay quen thuộc. Trên màn
hình của anh vẫn hiện lên trang
blog anh viết hàng ngày. Và cô bất
chợt đọc được dòng chữ anh
hình như mới viết không lâu.
“Ngày hôm ấy em từ đâu về
khuôn mặt tái xanh nhợt nhạt
khiến cho tôi lo lắng vô cùng. Rồi
em nói em đi phát tờ rơi để mua
chăn cho hai đứa. Tối hôm đó
chúng tôi nằm ngủ ấm áp trong
chiếc chăn mới, thấy em nằm
cuộn tròn trong lòng tôi say trong
giấc ngủ, tôi thương em biết bao.
Đã bao đêm rồi em không được
ngủ ngon đến vậy. Và rồi tình cờ
tôi nhìn thấy trên tay em có một
vết sưng nhỏ, dường như bị kim
tiêm đâm vậy. Tôi bỗng hiểu ra tất
cả. Hóa ra em nói dối tôi em đi
phát tờ rơi, thực ra em đã đi bán
máu để có tiền mua chăn, chỉ vì
một cái chăn mà em đã phải khổ
sở đau đớn đến vậy. Đêm đó tôi
đã khóc vì thương em và cũng
thầm hứa sẽ cố gắng làm việc,
phấn đấu trở thành một người
thành đạt, để có thể bù đắp lại
những ngày tháng khốn khó này
cho em. Và giờ đây tôi đã thực
hiện được lời thề đó. Hôm qua tôi
quyết định đến trạm hiến máu, tôi
chỉ muốn cảm nhận một chút nỗi
đau em từng trải qua. Khi chiếc
kim tiêm đâm vào mạch máu, một
cảm giác nhói buốt lan dọc khắp
cơ thể. Nhưng tôi không thấy đau,
ngược lại, rất hạnh phúc. Tôi lấy
tiền bán máu và đi mua chiếc
chăn mới này. Tôi muốn nó là
món quà bất ngờ dành cho em...”
Nước mắt cô đã ướt đẫm tự độ
nào. Hóa ra tình yêu của anh dành
cho cô vẫn sâu đậm và lớn lao đến
vậy. Mùa đông năm nay anh đã
đổi máu của mình tặng cho cô
chiếc chăn ấm, có lẽ đó cũng sẽ là
chiếc chăn ấm áp nhất cô có
trong đời...



Hắn tự thấy mình là người tốt. Ít nhất chưa bao giờ hại ai. Người như thế cũng hiếm. Sáng nay qua phố, thấy bà cụ đã quá già, ngồi cạnh mấy mớ rau héo úa. Hắn thể hiện: Bà ơi, bao nhiêu tiền mấy mớ rau?

- Ấy, chú mua 1 mớ thôi chứ

- Cháu mua hết

- Thế 50 ngàn chú đợi tôi gói

- Không bà ơi, bà giữ cho cháu, chiều tan tầm cháu mới lấy

Hôm ấy chiều trời đổ mưa to, hắn thấy may mắn vì có việc về trễ. Giờ này ngoài đường nước ngập đến yên xe máy- Hăn thấy mình may mắn quá.

Hôm nay qua phố, khí sớm, hắn vào quán ngồi uống nước, có người nói:

- Bà cụ bán rau hôm kia đúng dở chết, có mấy mớ rau héo úa ai hỏi cũng không bán, cứ đợi, mưa chả về, đêm qua vừa qua đời vì cảm lạnh.
 
Top Bottom