tin nhắn lúc nửa đêm

C

congchuatieuquy

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Tên truyện : tin nhắn lúc nửa đêm

Tác giả : LylyAna

Nguồn : H4

Thể loại : truyện ngắn

~o0o~

- Hôm nay trời nhiều sao quá à.

Nó thơ thẩn đi lại trên tầng thượng, tay cầm 1 cốc trà nóng. Gió đêm vi vu nhẹ nhàng thổi qua làm tâm hồn nó lâng lâng.

Nó tiến lại bên ghế ngồi xuống.

Tít Tít

- A !!

Chuông tin nhắn kêu lên làm nó giật mình, nó lôi điện thoại ra và xem...

091xxxxxxx...

- Em có nhớ tình anh năm đó. Hay quên rồi tình nghĩa của đôi ta. - nó giật mình nhìn dòng tin nhắn. Nó có quen bít số này sao?

Nó bắt đầu suy nghĩ và nhắn tin lại với nội dung.

- Xin chào, nếu muốn làm quen thì cứ nói thẳng, không phải dùng cách này, sưa rồi cưng? ( ặc..ặc..) - Nó hí hửng gửi tin nhắn rồi ngồi nhìn chằm chằm vào cái điện thoại đợi tin nhắn đến.

Tít Tít..

- há há há..- nó cười lên sung sướng khi thấy tin nhắn lại, biết ngay mà, muốn làm quen với nó mà bày đặt giả nai.

Nó vội vàng mở tin nhắn ra đọc, nó choáng váng khi đọc tin nhắn.

- Gửi nhầm tin nhắn thôi, xấu như cô em thì ai mà thèm. - nó giận sôi người lên, nó đường là hoa khôi của lớp mà bảo nó xấu hả. Nó hầm hầm nhắn tin lại.

Người bên kia có vẻ thú vị với nó nên cũng nhắn tin lại với nó..cho tới lúc nó ngủ thiếp đi..ở trên giường. ( sac)


-----

- Vĩnh Kỳ..Vĩnh Kỳ..

...

Rầm - Bốp

- Á !!!

Vĩnh Thiên đạp cho nó 1 phát làm cho nó rơi từ..trong mơ ra ngoài đời thực.

- Anh làm cái trò gì vậy hả.? - nó gào lên đau đớn.

- Mày có định đi học không hả.? - Vĩnh Thiên hét vào mặt nó. - Con gái con đứa gì mà như mày vậy hả, ngủ quên trời đất.

- Xí, anh không được như thế nên ghen hả. - nói xong nó lao ngay vào trong phòng tắm làm vệ sinh cá nhân. Vĩnh Thiên quăng cái gối theo nó..rồi lại ấ m ức đi nhặt lại.

- Xuống nhà nhanh ăn sáng còn đi học. - Anh nói vọng vào trogn phòng tắm.

- E..ít..òy ( Em biết rồi.)

Anh lắc đầu bỏ ra ngoài, ba mẹ chiều nó quá nên giờ nó mới thế đây mà, chỉ khổ cho anh, sáng nào cũng được luyện giọng miễn phí.

...


- Anh hai, hôm nay ba mẹ không có nhà, tối ra ngaòi ăn nha. - nó nũng nịu nói khi đang trên đường đi học.

- mày về nấu cơm đi, con gái gì mà lười sau này...- Vĩnh Thiên im lặng nín cười

- Anh quá đáng nha. Nấu thì nấu, sợ gì. - nó xì dài, tay dứ dứ sau gáy anh

Nó - Lâm Vĩnh Kỳ, là hoa khôi lớp 11A2, học giỏi, con nhà khá giả. Nó được cái tính nhí nhảnh, đáng yêu, trong nhà nó chỉ có 2 anh em nên nó được chiều nhất nhà. Anh trai nó là Lâm Vĩnh Thiên, đội trưởng đội bóng rổ của trường NST, anh nó dẹp trai, học giỏi, ga lăng, vui tính trái ngược với tính cách của nó, nóng nảy và thích đánh nhau. Nhiều khi anh nó thắc mắc tại sao ba mẹ lại cho nó đi học võ làm gì để nó ngứa tay là lại tìm anh gây sự.

Vĩnh Thiên lắc đầu cười cười, quả thật em gái anh rất dẽ thương.
 
C

congchuatieuquy

- Vĩnh Kỳ..Vĩnh Kỳ..có chuyện rồi. - My My chạy lại chỗ nó gào ầm lên

- Có chuyện gì.? - nó hỏi tới tấp. - Cháy nhà, sập trường hay...

- Im nào, bỏ cái tật hấp tấp của mày đi. - My mY nhăn mặt nhìn nó rồi quay sang Vĩnh Thiên cuwoif duyên. - Em chào anh Thiên.

- Xì, đồ mê trai. - nó xì dài

- Hai đứa vào lớp đi. - Vĩnh Thiên Nhắn nhó nhìn nó, có cần phải nói trắng ra như thế không chứ, người ta là con gái mà ( em gái anh không phải con gái à???)

My My cười ngựng kéo tay nó đi, tên My mY thấy hiền thôi nhưng khôg hiền tý nào cả, My my là bạn thân của nó từ nhỏ tới giờ. Trong lớp nó cũng chỉ chơi với mỗi \my mY mà thôi.

- Có chuyện gì? - nó hỏi khi 2 đứa ra phía sau trường.

- Vừa nãy tao thấy hắn..!!- My mY thì thầm.

- hắn nào, mày bỏ cái kiểu thì thầm đi. - Nó nhăn mặt

- Thì là THái Hùng đó.

- Thái Hùng nào?

- Trịnh Thái Hùng ý. Nhớ chưa.

- Uhm nhớ rùi, rùi sao?? - nó đứng dựa vào gốc cây thờ ơ nhìn đi hướng khác. Chợt...

- AAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

- Không thể nào, sao hắn lại ở đây? Không phải hắn đi nước ngoài rồi sao?

Nó hét lên ầm ĩ. Trinh Thái Hùng là người nó ghét từ nhỏ tới giờ, 2 gia đình chơi nhau cũng lâu rồi nên 2 đứa nó có gặp cũng không thể làm lơ được. Hắn lúc nào cũng được mọi khen là dễ thương, thông minh, lanh lợi, hiền. Còn nó lúc nào cũng bị chê là ghê gớm giống con trai. Hắn lúc nào cũng đứng trước nó, còn nó lúc nào cũng đứng sau hắn. Nó hận hắn, hận kinh khủng, hận chỉ muốn băm nát hắn ra mà thôi.

- Mày có nhìn rõ không đấy. - nó từ từ bình tĩnh lại, không phải hắn dã đi nước ngoài không bao giờ trở về nữa sao. Ha ha ha.

- Cũng có thể. - My mY nhìn nó cười, tại sao My my lại không hiểu nó nghĩ gì cơ chứ..

- vào lớp thôi. - nó kéo My My vào lớp.

Ở phía bên kia, dãy văn phòng trường, 1 bóng người con trai lướt qua. 2 người đi 2 đường ngược lại nhau, lướt qua nhau như người xa lạ.


----


- Hôm nay lớp chúng ta có bạn mới chuyển tới, các em giúp đỡ bạn nha. - cô giáo dẫn hắn vào lớp. Nó mở to mắt nhìn người con trai đang đứng trước mặt. Không ý thức gì cả nó đưa quyển sách lên che mặt.

- Xin chào, tôi là Trịnh Thái Hùng,mọng mọi người giúp đỡ. - hắn lên tiếng, nhìn về phía nó mà nở nụ cười, nụ cười làm ngất ngây bao nhiêu người con gái trong lớp.

- Em tự tìm chỗ ngồi nha.

Hắn không nói gì chỉ đi lướt qua chỗ nó rồi dừng lại 1 chút. Trái tim nó đạp thình thịch như muốn rụng rời. hắn lướt qua chỗ nó đi xuống chỗ My My, My My cười tươi nhìn hắn. Hắn mỉm cười nhẹ.

- đồ hám gái, nhìn thấy gái là mắt sáng lên. Xi . - nó chợt thấy hụt hẫng khi hắn không ngồi cạnh nó, cũng không chào hỏi nó sau bao nhiêu năm không gặp.

Buổi học trôi qua quá căng thẳng đối với nó. Tan học, nó không đợi Vĩnh Thiên nữa mà đi thẳng về nhà.

...


Cạnh

- Ăn đi. - nó đặt 2 bát tô xuống bàn.

- Cái gì đây? - Vĩnh Thiên hỏi nó.

- Mỳ !! - nó trả lời

- Đã mua thuốc chưa??

- Làm gì??

- Ăn xong còn uống, đỡ phải gọi 115.

- Cái gì ???

nó hét lên, hôm nay nó đã đủ bực mình rồi, đã thế còn phải đi bộ về ( tự mình làm giờ kiu ai) , về là phải nấu ăn, nấu xong lại phải dọn, giờ còn bị chê. Nó thật sự là rất bực mình.

- Anh muốn chết à. Khôgn ăn thfi biến. - nó hét lên

- Thôi , thôi, làm gì mà hôm nay trái tính vậy? Anh đùa thôi. Ăn đi.

Vĩnh Thiên vội vã ngăn cơn sóng thần sắp bùng nổ lại. Anh cười cười rồi cúi xuống ăn. Thật ra em gái anh nấu mỳ là ngon nhất, tệ mỗi cái, ngày nào cũng ăn mỳ chắc anh chết quá.

- Kỳ Kỳ.

- Hử! Đừng có gọi cái tên đó. - nó cau mày nhìn anh, gọi nó là Kỳ Kỳ không khác gì bảo nó là...Cún cún cả.

- ba mẹ lúc nãy gọi điện về.

- Uhm

- Bảo là sẽ đi du lich 1 thời gian.

- Uhm, sao nữa.

Anh khẽ nhìn phản ứng của nó.

- Ba mẹ nói Thái Hùng sẽ tới đây ở 1 thời gian.

- Thì tới mà ở..- nó vô tư nói làm Vĩnh thiên Cũng đỡ lo nhưng mà...chưa vui đuwocj bao lâu thì...

- A.N.H N.Ó.I C.Á.I G.Ì !!!!!!!!!!


-------

10H

tÍT tÍT

Chuông tin nhắn của nó lại kêu lên.

Số điện thoại đêm hôm qua. Nó vui vẻ mở máy, hôm qua nó và người lạ mặt kia đã nói chuyện rất nhiều. Người kia nói nó gọi người kia là Davil. Còn nó bảo người kia gọi nó là Thỏ, vì nó thích thỏ và...

- Thỏ, em đã ngủ chưa?

Nó vội nhắn tin lại cho Davil

- Chưa! Anh chưa ngủ.?

Tít Tít

- Chưa, không ngủ được.

..

- Có chuyện buồn?

Tít Tít

- Uh, ngày mai chuyển anh chuyển tới nhà của 1 người.

..

- Vậy sao, thế thì có chuyện gì?

tít Tít

- Người đó không thích anh...

..

- Hi hi, ngày mai cũng có người chuyển tới nhà em. CHúng Mình giống nhau nhỉ.

Nó gửi tin nhắn, thoáng đỏ mặt khi nghĩ tới 2 từ chúng mình trong tin nhắn.

Nó đợi mãi không thấy người đó nhắn tin lại, rồi nó thiếp đi trong khi có 1 tin nhắn đến.
 
C

congchuatieuquy

Sao không đi luôn đi, còn về đây làm gì nữa? -nó bĩu môi nhìn Thái hùng khi hắn đang đi vào bếp.

- Lại ăn mỳ. Kỳ Kỳ tôi không nghĩ cậu lại không biết nấu ăn đâu nha. - Thái hùng không trả lời mà hỏi lại nó.

- Tôi thế đấy, thì sao.?

- cậu mà cũng xứng đáng làm con gái sao, làm con trai tôi nghĩ chắc cậu...

Véo

1 cái giẻ lau bàn bay lại phía Thái Hùng. Hắn vội vàng tránh đi.

- Cậu đúng là...

- cậu cút ngay cho tôi.

- tôi chỉ nói thật thôi. Chẳng có người con gái nào như cậu cả. Nấu ăn không biết, dọn dẹp nhà cửa cũng không. cậu làm con gái kiểu gì vậy?

- Tôi như thế nào đâu liên quan gì tới cậu.

- Cậu mà như vậy thì chẳng có ai thương đâu. Con gái mà đanh đá.

Nói rồi Thái Hùng bỏ đi, hắn không muốn nó như thế đối với hắn, hắn muốn nó đối xử nhẹ nhàng, dịu dàng với hắn. Hắn nói ra như vậy hắn cũng đau lòng.

Nó im lặng nhìn theo Thái Hùng, 1 giọt, 2 giọt nước mắt rơi xuống, nó đã không đúng sao?

~~~

Mấy hôm nay 2 đứa nó tránh mặt nhau, không khí lớp học ảm đạm mà không khí trong nhà càng khủng bố. Vĩnh Thiên phải nhìn mặt từng đứa mà nói chuyện. Nhưng đến hôm nay thì có vẻ như anh hết chịu nổi rồi.

- Hai đứa làm sao vậy?

- Không Lam Sao Cả. - 2 đứa đồng thanh hét toáng lên làm anh giật mình.

- Em không ăn nữa. - cả 2 đứa lại đồng thanh.

- Đừng có bắt chước giống tui. - đồng thanh nữa.

Nói rồi 2 đứa quay mặt đi 2 hướng khác nhau, anh ngẩn ngơ nhìn theo mà không hiểu gì cả.

- Thỏ, yêu 1 người khó vậy sao?

- Em không biết.

- Em yêu ai chưa?

- Em không biết.

- yêu 1 người sao quá khó.

....

- Kỳ Kỳ..Kỳ Kỳ..

thái Hùng đứng trước cửa phòng nó gõ cửa, bao nhiêu ngày nay giận nhau như thế là đủ rồi.

- Không mở cửa là tui vào đó nha.

Đợi 1 lúc không thấy có tiếng động nên hắn đẩy cửa vào. Đặp vào mắt hắn là khuân mặt ngây thơ đang ngủ ngon. hắn tiến lại gần nó, khẽ chạm vào khuân mặt của nó.

Ánh mắt hắn chạm vào cái điện thoại của nó, theo như My My nói thì nó dạo này đang nói chuyện thân thiết với 1 người con trai. Hắn chàn chừ không biết có nên xem hay không...

Ánh mắt hắn mở to ngạc nhiên khi nhìn vào tin nhắn gần nhất của nó.

- Mày tốt nhất là đừng có mà làm tiếp cái chuyện đó nữa. Không thì đừng trách tao không nói trước.

Thái Hùng hậm hực vứt điện thoại trên giường, anh không hiểu sao thằng em cùng mẹ khác cha với hắn lại có được số điện thoại của Kỳ Kỳ của hắn. Hắn thật sự giật mình khi nhìn thấy số điện thoại của Davil.

Bố mẹ Hùng chia tay cũng lâu rồi. Hắn cũng không ngờ mẹ anh trong thời gian đấy cũng đi nước ngoài. Bây giờ về may sao lại gặp nhau, và hắn lại có thêm 2 đứa em nữa.

Hắn cũng vui nhưng nghĩ tới Việc Davil nhắn tin cho nó tình cảm như vậy thì thật là...máu ghen của hắn lại bùng lên. Thì ra là nó thích em hắn nên nó mới không chú ý đến hắn.

~~~

Nghe thấy tiếng nói chuyện to, nó giật mình tỉnh lại, nhìn thấy khuân mặt hậm hực của hắn, nó mới giật mình tỉnh giấc lại.

- Thái Hùng..

- Nói?

- Nói gì? - nó ngơ ngẩn nhìn hắn.

- Nói?

- Nói cái gì mới được chứ?

- Sao cậu lại không thích tôi.

- Tôi đâu có nói thế. - Nó nhìn khuân mặt ngày càng đen lại của Thái Hùng mà giật mình.

- Thế cái này là cái gì? - hắn cầm cái điện thoại giơ lên cho nó xem. Nó ngơ ngẩn nhìn cái tin nhắn mà hắn giơ lên.

- Tại sao cậu lại xem trộm tin nhắn của tôi?

- Tôi không được xem tin nhắn phải không?

Bốp

Hắn giơ tay đập vỡ cái điện thoại. Nó ngơ ngẩn nhìn chiếc điện thoại vỡ nát ở góc giường, rồi lại nhìn thấy gương mặt đang gần tới sát của hắn.

Bốp

Nó giáng cho Thái hÙng 1 cái tát vào mặt, môi mím lại thật chặt, gằm gằm nhìn lại.

- Đánh hay lắm, tôi có làm gì để cậu phải ghét tôi? - hắn hét lên.

- Đúng tôi ghét cậu, cậu cái gì cũng hơn tôi mà, không phải sao? Tôi ghét cậu, không phải ghét mà là căm ghét cậu. cậu cút đi cho tôi.

- Cút đi à, được, rồi tôi sẽ cút đi cho cậu xem.

Nói rồi hắn ôm nó đè xuống giường, mặc kệ nó giãy dụa như thế nào hắn cũng không buông tha cho đôi môi của nó.

Hắn như chìm vào trong cảm giác sung sướng mới mẻ. Hắn từ nhỏ tới giờ đã thích nó, tất cả mọi cố gắng của hắn đều là vì nó, đều là vì tương lai của 2 đứa nó. Vậy mà nó lại như thế, Hắn giận, rất là giận. Hắn phải trả thù, phải trả thù, phải đòi lại bao nhiêu năm thời gian hắn nhớ mong nó, chờ đợi nó.
Sau hôm đó nó luôn luôn tránh mặt hắn, đi học thì nó đi trước hắn, vào học thì nó không chú ý đến hắn, hắn gọi thì nó coi như không nghe thấy gì cả.

- Sao mà buồn thế?

- Dạ, không có.

- Em và kỳ kỳ lại cãi nhau phải không?

- Không phải đâu ạ.

- Thế tại sao?

- Em...

reng...reng...reng..

Hắn đang định nói với Vĩnh Thiên thì điện thoại reo vang. Hắn vội vàng chạy lại đi nghe điện thoại.

vĩnh Thiên lo lắng nhìn theo hắn,không hiểu cái gì cả. Nó dạo này luôn đi sớm về muộn. không ăn cơm ở nhà, có khi cò đi qua đêm. Anh có hỏi thì nó cũng không nói cái gì cả. Chỉ im lặng,lắc đầu rồi bỏ đi.

Nó mở cửa đi vào nhà, trong nhà không có ai, nó thở phào nhẹ nhõm, từ cái ngày xảy ra chuyện đó nó luôn tránh mặt mọi người ở nhà, Nó biết Thái hùng không thích nó, nhưng nó không hiểu tại sao Thái Hùng lại làm chuyện đo với nó. Nó đã khóc 1 đêm vì chuyện đó. Nó không ghét Thái Hùng làm chuyện đó vì nó phát hiện ra nó yêu Thái Hùng nhưng nó cũng không muốn Thái Hùng coi nó như 1 người thay thế .

- Về rồi à? - Thái Hùng vui mừng khi thấy nó về nhà.

Nó im lặng đi qua Thái Hùng.

- kỳ Kỳ..

- Chuyện gì? - nó gắt lên khi thái hùng nắm tay nó kéo lại.

- Tụi mình nói chuyện 1 lát được không?

- Nói đi. - nó nhìn thẳng vào mặt thái hùng.

- Chuyện...chuyện ..- hắn hơi đỏ mặt khi thấy nó cứ nhìn chằm chằm vào mình.

- nếu không có gì thì buông tay ra?

- Tôi muốn nói tới chuyện ... chuyện lần trước .
 
C

congchuatieuquy

- Lần trước...?

- là cái lần...

- cậu im đi. - nó hét lên, nó đã hiểu thái hùng muốn nói tới chuyện gì.

- Tôi chưa nói xong mà? - thái hùng khó hiểu nhìn nó.

- tôi không muốn nghe,với lại tôi đâu có bắt cậu phải chịu trách nhiệm gì đâu?

- tôi xin lỗi, nhưng...nhưng thật ra tôi không có ý định như vậy. Tôi chỉ..hôm đó tôi...

Nó tái mặt khi nghe hắn nói, nó thật mong câu tôi sẽ chịu trách nhiệm từ miệng Thái Hùng, có lẽ nó đã mơ mộng quá rồi cũng nên.

- Không cần nói, tôi biết tôi chỉ là người thế thân mà thôi. - nó nhếch nụ cười ảm đạm.

- Không phải..

- Không phải. CẬU ĐỪNG CÓ NÓI DỐI TÔI, TÔI KHÔNG CẦN CẬU THƯƠNG HẠI TÔI,TÔI KHÔNG CẦN.

Nói rồi nó chạy lên lầu bỏ lại Hắn với nụ cười chua chát.

- Không phải vậy? Tôi thật lòng....

~~~

- Hello, lâu không gặp nha. - Davil cười tươi khi nhìn thấy hắn đang đi tới.

- Sao rảnh mà gọi anh ra đây. - Thái Hùng tươi cười nhìn Davil

- Có chứ. - davil nháy mắt tinh nghịch

- chuyện gì?

- Thì anh cứ gọi nước uống đi đã.

- Lắm chuyện, nói đi.

- Nàng của anh muốn gặp em,có nên gặp không nhỉ?

- Cái gì? - hắn hét toáng lên.

- có gì mà ghê thế.

- Mày bảo không nói chuyên với cô ấy nữa mà.

- Anh làm gì mà nàng khóc lóc ghê vậy? Hôm qua tự nhiên gọi điện làm em hết hồn.

- Sao lại gọi điện?

- Phải hỏi anh à nha.

- Hử...

- Chuyện gì mà ghê vậy? Kể em nghe với.

- Khỏi đi mày, mà tao cấm mày goi điện cho cô ấy nếu không thì đừng trách tao nha, tao mà bảo cái Thủy thì..

- em không dám..

- Xin chào, em là Thỏ. - davil tươi cười chào nó. Theo kế hoạch mà anh rể hắn nói thì hắn phải gặp mặt em Thỏ mà hắn đã nói chuyện trong thời gian qua. Rồi sau đó thì...

- Xin chào, anh là davil. - nó ngẩn ngơ nhìn người con trai trước mặt, đẹp trai không thua gì Thái Hùng, mắt to, tóc màu vàng, ăn mặt model.

- Đúng vậy. em xinh ghê nhỉ.

- Dạ. - nó ngượng ngùng cúi đầu mà không biết cách đó 1 bàn có 1 người đang ăn phải dấm chua.

Hai người ngồi nói chuyện vu vơ khoảng 1 giờ đồng hồ thì nó xin phép về trước, chỉ đợi có thế là Thái Hùng phi ra khỏi chỗ nấp chạy thẳng tới chỗ Davil và gầm vào mặt hắn.
 
C

congchuatieuquy

Cậu nói chuyện gì mà làm cho cô ấy phải ngại ngùng như thế hả?

- Em có làm gì đâu? Em chỉ làm theo anh bảo thôi mà. - davil nhăn mặt oan uổng.

- Thật không?

- Anh hai, anh làm gì trò gì vậy?

- Hư, ********* chỉ được cái bênh nhau là giỏi.

- Gặp mặt rồi, giờ anh muốn như thế nào nữa.

- Ai mà biết được, tao còn...- hắn chợt im lặng, ngây người nhìn ra ngoài cửa.

- anh hai, sao không nói tiếp đi. - Thủy giơ tay hươ hươ trước mặt hắn nhưng không thấy phản ứng. Theo phản xạ, Thủy và Davil cùng quay lại. Cả bọn ngẩn ngơ nhìn. Không phải nó đi rồi sao, tại sao..???

Nó để quên chiếc điện thoại trên ghế nên quay lại, vô tình nghe thấy mấy câu nói trên, thì ra hắn đã lên kế hoạch sẵn, thì ra bọn họ quen nhau, thì ra trong bao lâu qua nó vẫn là trò đùa tiêu khiển cho bọn họ mà nó không biết.

Nó đi tới trước mặt Thái Hùng, căm phẫn nhìn hắn.

Bốp.

Tiếng tát tai vang lên làm mọi người chú ý, nó nhặt lấy điện thoại, để lại 1 câu rồi chạy đi.

- Đồ lừa đảo.

- Kỳ Kỳ..

Hắn giật mình chạy theo nó, không thể để nó hiểu lầm hắn thêm lần nữa. Ngoài trời dần tối lại, cơn mưa nhẹ nhàng kéo đến không báo trước.

- Chết rồi, sao bây giờ. - Thủy nhìn ra ngoài trời than thầm.

- Không sao đâu. Thủy đừng lo.

- Nhưng...

- Phải tin tưởng vào khả năng của anh hai chứ, phải không.?

- Uh.

Davil nhẹ nhàng kéo Thủy vào lòng mình, hắn cũng tin Thái Hùng sẽ làm được, giống như hắn đã xóa bỏ được mặc cảm của Thủy và bây giờ họ cũng đã có được tình cảm thật sự của chính mình, không gặp trở ngại nào nữa cả.

- Kỳ Kỳ..

- Kỳ Kỳ, đừng chạy nữa.

Nó mặc kệ tiếng gọi của hắn, chỉ biết chạy thật nhanh khỏi chỗ này, nó không tin, nó sẽ không bao giờ tin ai nữa.

- Kỳ Kỳ, nghe mình nói đã.

Thái Hùng chạy lên kéo tay nó lại không cho nó chạy nữa. Mưa rơi xối xả vào người 2 người nhưng hắn cũng có thể nhìn thấy những giọt nước mặt đang chảy ra từ khóe mắt của nó. Lòng hắn như quặn lại khi nhìn thấy những giọt nước mắt đó.

- Kỳ Kỳ, nghe mình nói.

- Tôi không muốn nghe, bỏ tôi ra. - nó vùng thật mạnh ra, do không nắm chặt nên nó dễ dàng bỏ chạy được. Thái Hùng lắc đầu chạy theo nó. Kéo thật mạnh nó vào lòng, ôm thật chặt.

- kỳ Kỳ, em bình tĩnh đi.

- Buông tôi ra. - nó giãy giụa.

- Kỳ Kỳ, em hiểu lầm rồi. Anh không đùa giỡn với em, tình cảm anh dành cho em là thật, em tin anh đi.

- tôi không tin, anh không thích tôi, anh đang lừa dối tôi.

- Kỳ Kỳ, những điều anh nói là thật, Kỳ Kỳ, từ nhỏ anh đã thích em rồi, mọi cố gắng của anh chỉ là vì em mà thôi, Kỳ Kỳ, anh thật sự rất yêu em.

- Anh yêu tôi, vậy còn Thủy. - nó ngước đôi mắt đẫm nước mắt và nước mưa lên nhìn hắn.

- Thủy là em gái cùng mẹ khác cha của anh. Kỳ Kỳ, anh không dám nói dối em đâu. Còn Davil là bạn trai của Thủy, Davil vô tình thấy số điện thoại của em nên mới nhắn tin trêu em. Kỳ Kỳ, em tin anh có được không.

- Tôi...

Không để cho nó nói hết câu Thái Hùng đã cúi xuống hôn lên môi nó. Nụ hôn như dài bất tận, nụ hôn này cũng làm cho nó biết hắn là thật lòng yêu nó, vậy mà bao lâu nay nó đã hiểu lầm Thái Hùng lung tung rồi để cho bản thân mình đau khổ với những suy nghĩ linh tinh của mình.

- Kỳ Kỳ, anh yêu em.

- Thái Hùng, em cũng yêu anh.

Dưới cơn mưa chiều cuối thu, mặc kệ ánh mắt của những người đang đi đường tìm chỗ trú mưa, mặc kệ mưa đang xối xả vào người, họ chỉ thấy hạnh phúc tưởng như không bao giờ có được đã trở về. Họ là những người trẻ tuổi, là những học sinh trung học nhưng tình yêu của bọn họ cũng đầy những thử thách, mong rằng bọn họ sẽ thật sự hạnh phúc.

THE END.
 
U

uocmovahoaibao

Hay lắm! Good Good Good ^^
Post thêm nhìu truyện như vậy nữa nhé bạn!
Nhưng sao ít cảnh li kì hấp dẫn quá, tiếc ghê!!!
 
C

congchuatieuquy

uhm hơi ítc chi tiết li kì thật
để mình tìm thêm nhiều chuyện có nhiều chi tiết li kì hơn
:khi (80): :khi (80): :khi (80): :khi (80): :khi (80): :khi (80):
 
Top Bottom