H
huck
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
cuộc phiêu lưu của tờ 500 đồng
ông cho một tờ bạc năm trăm mới cứng. Chú bé lôi ra lôi vào, ngắm nghía nó hoài, sau đó lấy bút vẽ vào góc tờ bạc một ký hiệu nhỏ mà chỉ chú mới hiểu được. ít hôm sau chú đem tiền mua mấy viên bi. Cô bán hàng nhận được tờ bạc đẹp, cẩn thận xếp vào ngăn kéo. động lòng khi thấy kẻ khó, cô chủ quán lục tờ bạc còn mới đem cho một người ăn xin trước quán.
Người ăn xin nhập tờ bạc với những đồng tiền cũ bẩn khác. đối với ông ta điều quan trọng lúc đó là phải có đủ tiền để mua thuốc chữa cảm. Tờ bạc nằm trong tiệm thuốc tây dưới bàn tay sạch sẽ của anh dược sĩ trẻ vài ngày. Rồi nó được dùng trả tiền thừa cho một người phụ nữ trung niên. Người phụ nữ kia ra đường, bất ngờ bị giật giỏ. Tất cả tiền trong giỏ chỉ đủ cho tên cướp mua ma túy thỏa mãn cơn vật vã.
Tờ bạc bắt đầu rách dần, rách vài lỗ nhỏ. Nó trải bao vui buồn, qua tay bao người: Chị hàng cá, người quét rác...có lần có còn thấm cả máu của một người lượm ve chai do chị cào phải mảnh thủy tinh. Rồi tờ bạc đến tay chị bán chè. Chị dùng nó thối lại cho cô bé ăn quà xinh xắn có nước da trắng trẻo. Khi về đến nhà, mẹ cô bé nhìn thấy tờ tiền đen đủi, cáu xỉn. Chị ta hét lên giận dữ, nói rằng tiền này đầy rẫy vi trùng. Chị giật lấy tờ bạc trên tay cô bé vô tình làm nó rách đôi và vứt xuống đường.
Gió thổi một nửa tờ bạc bay đến gốc cây, nửa kia bay xuống cống. Sáng hôm sau, có cụ già đi ngang, nhặt lấy nửa tờ tiền ướt đẫm sương, đem về nhà. ông cho nó kết đôi với nửa tờ tiền khác bằng miếng băng keo trong. Một hôm trên đường đi lĩnh lương hưu, xe đạp bị xẹp bánh. ông lão lấy tiền trả công cho anh chàng bơm xe. Anh chàng trông còn trẻ lắm, độ 15,16 tuổi là cùng.
Tối đó, đồng tiền với đủ mùi thơm, thối, hôi, tanh, chua, cay cùng bao nhiêu vi khuẩn bám trên mình còn thấm đẫm vị mặn của nước mắt cậu con trai mới lớn. Khi cậu ta tình cờ phát hiện bên góc của tờ bạc bị dán có ký hiệu đặc biệt do chính tay mình vẽ lên thở còn bé vào tờ bạc mới được ông cho.
bây giờ tờ bạc đã trở nên cũ mèm đang nằm ngủ ngon lành trên trang giấy học trò ghi nguệch ngoạc dòng chữ:
"giữ mãi nhé! đây là đồng bạc đầu tiên mà mình kiếm được trong đời."
cuộc phiêu lưu của tờ 1000đ
tờ 1.000đ & tờ 500.000đ tái ngộ.
Tờ 1.000đ hỏi: -lâu rồi cậu biến
đi đâu vậy?
Tờ 500.000đ kiêu hãnh trả lời: -
tớ lang thang mấy sòng bạc,chu
du trên biển,dự 10
trận bóng đá,vào dăm quán
bar,vũ trường... Mấy thứ đại loại
thế.
Còn cậu đi những đâu?
- tờ 1.000đ mỉm cười và nói:
" tới những mảnh đời bất hạnh....
hai mươi đô lamột nhà diễn thuyết nổi tiếng đã bắt đầu buổi nói chuyện của mình bằng cách đưa ra tờ giấy bạc trị giá 20 đô la. Trong gian phòng có 200 khán giả, anh ta cất tiếng hỏi: "ai muốn có tờ 20 đô la này?".
Những bàn tay bắt đầu giơ lên. Anh ta nói tiếp: "tôi sẽ đưa tờ 20 đô la cho bạn - nhưng điều đầu tiên, hãy để tôi làm việc này!"
anh ta vò nhàu tờ 20 đô la. Sau đó, anh ta lại hỏi: ""còn ai muốn tờ bạc này không?". Vẫn có những bàn tay đưa lên.
"ồ, vâng, nó sẽ như thế nào nếu tôi làm thế này?" - nói rồi anh ta quẳng nó xuống sàn và giẫm giày lên. Sau đó, anh ta nhặt tờ bạc lên, bây giờ trông nó đã nhàu nát và dơ bẩn. "nào, ai còn muốn có tờ bạc này nữa?". Vẫn còn những bàn tay đưa lên
"những người bạn của tôi, tất cả các bạn phải học một bài học rất giá trị. Không có nghĩa gì đối với những việc tôi làm với đồng tiền, bạn vẫn muốn có nó bởi vì nó không giảm giá trị. Nó vẫn có giá trị là 20 đô la. Nhiều lần trong cuộc sống của chúng ta, bạn bị rơi ngã, bị "vò nhàu" và bị vẩn đục bởi những quyết định mà chúng ta làm và những hoàn cảnh đến với chúng ta. Chúng ta cảm thấy hình như chúng ta trở nên vô giá trị; nhưng không có nghĩa lý gì những gì đã xảy ra, bạn sẽ không bao giờ mất đi giá trị của mình. Dù thế nào đi nữa, bạn cũng là vô giá với những người yêu thương bạn. Giá trị của cuộc sống chúng ta được quyết định không phải do những gì chúng ta làm hoặc người mà chúng ta quen biết, mà bởi... Chúng ta là ai.
Bạn thật đặc biệt - đừng bao giờ quên điều đó!"
. .
Last edited by a moderator: