thầy hải đây

H

harrypotter_batman

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

[MUSIC]http://3tigol.com/music/tinhBacsangdoita-thayHai.wma[/MUSIC]
Tình Bác sáng đời ta
Tác giả : Lưu hữu phước, Long Hùng, Minh Tuyền

Trình bày : Thầy Nông Thế Hải

Từ trong chiến hào hôm nào nghe tiếng Bác, hồn ta sáng rực như nở hoa. Còn chi cao quí hơn độc lập tự do, lời người vang vang gió xuân đưa về khắp mọi nhà. Ôi thiêng liêng biết mấy nghe như lời Tổ Quốc, xuyên đêm tối dắt đường ta tiến bước cho mưa tuôn, cho bom rơi, dẫu có chết ta chẳng màng, tình bác chiếu lòng ta huy hoàng.

Nhìn về quê nhà ôi thành đô rướm máu. Mạ ta héo mòn trong khổ đau. Thành đô tên Bác nhờ cách mạng mùa thu, sái gòn thân yêu nấu nung căm hờn giữa ngục tù. Nay tim ta có ánh nắng mặt trời của Bác, trong tranh đấu ta mạnh chân tiến bước cho quê ta, cho muôn nơi dứt tiếng khóc vang tiếng cười. Lòng Bác thấm lòng dân đời đời.

Cửu Long sóng cồn như giục cơn bão tố, Trường Sơn sấm động ở thành đô, biển Đông reo mãi tiếng của Người dạy ta. Cả đời công ơn khắc sâu bia lòng bao giờ mòn. Ôi vinh quang biết mấy tiến dưới cờ của Bác, ta đi tới giữa bình minh chiến thắng, trên cao nguyên, nơi ven đô, giữa xóm ấp, trong phố phường, tình Bác sáng đời ta. (Người đi xa vắng tiếng người còn đây, tình người bao la sáng soi cuộc đời ta hằng ngày.)
[music]http://3tigol.com/music/motcoidive-thayHai.wma[/music]

Trình bày : Thầy Nông Thế Hải

Một cõi đi về có lẽ là ca khúc nhạc Trịnh mà tôi yêu thích nhất. Mỗi khi câu hát đầu tiên chầm chậm vang lên: Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi/ Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt…”, trái tim tôi lại dâng đầy một ám ảnh kì lạ.

Một cõi đi về - tôi cảm nhận bằng sự trải nghiệm non nớt của một con bé mới bước qua tuổi hai mươi – cái độ tuổi có lẽ chưa đi qua đủ đắng cay cũng như hạnh phúc. Nhưng đâu có gì là tận cùng của cuộc đời này, khi âm nhạc đã xoá nhoà khoảng cách giữa những tâm hồn, những trái tim? Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về
Lời nào của cây lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say một đời thật nhẹ ngày qua
Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa
Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại
con tinh yêu thương vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta hiện bóng con người
Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa
Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ
Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà
Một cõi đi về đưa bước tim ta tìm miền đất những ngày tháng cũ, của những mây, những nắng, những xuân, những hạ ngày xưa. Bước chân của quá khứ vang vọng trong tiềm thức nghe như giọt nước mưa đậu trên mái hiên, rơi nặng và vỡ nhoà trên nền sân thoáng những bóng hình, những nụ cười, tiếng khóc, những ngọn cỏ úa tàn.
Ta đang nơi miền kí ức mênh mang hay giữa hiện tại hư ảo? Trên con đường phiêu lãng vô cùng, thoáng nào đó con tim ta bỗng chợt dừng lại vì một xúc cảm xa xôi, ngơ ngác kiếm tìm một ánh mắt dĩ vãng thân thương, một nụ cười cố nhân…
Nhưng dường như vẫn thế, cuộc đời này vốn dĩ là một cuộc hành trình vô cùng…Ta biết nơi đâu là bến đỗ cuối cùng, bến đỗ vĩnh hằng? Chỉ thoáng qua một giấc chiêm bao, khi tỉnh dậy soi gương đã thấy tóc đã bạc màu năm tháng.

Ta là ai? Là quá khứ? Là thực tại? Là tương lai bí ẩn? Ta là con người đã khóc ướt nhoà, cười điên dại trong ánh hoàng hôn năm ấy, khi màu tóc vẫn còn xanh? Hay là ta đang đứng đây, lặng yên bình thản giữa muôn trùng những hạnh phúc, những nỗi đắng cay, những tận cùng xúc cảm ta đã bước qua trong “một cõi đi về” ấy?
Ta đã dấn bước tới bao hi vọng, bao ước mơ, để cuối cùng nghỉ chân lại bên một nấm mộ xanh. Yên lặng. Vĩnh viễn. Và bí ẩn…?
Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tuỵ
Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa
Từng lời tà dương là lời mộ địa
Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe
Trong khi ta về lại nhớ ta đi
Đi lên non cao đi về biển rộng
Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom