

Phân tích nhân vật Thúy Kiều
Mở bài
Nguyễn Du là nhà thơ thiên tài của dân tộc. Truyện Kiều là kiệt tác tiêu biểu của ông. Tác phẩm không chỉ là kết tinh của nền thi ca dân tộc, sáng ngời tinh thần nhân đạo, mà còn là mẫu mực tuyệt vời về ngôn ngữ, tả cảnh, tả người, tự sự…Chân dung Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều là minh chứng rõ nhất cho bút pháp tả người độc đáo của Nguyễn Du.
Thân bài
1. Giới thiệu vị trí đoạn trích, khái quát nội dung những câu trước
Đoạn trích nằm trong phần Gặp gỡ và đính ước của tác phẩm Truyện Kiều. Ngay từ đầu đoạn trích Nguyễn Du đã giới thiệu cho người đọc về lai lịch của nhân vật: Thúy Kiều, Thúy Vân là hai cô con gái đầu lòng của gia đình Vương viên ngoại, Thúy Kiều là chị, Thúy Vân là em đồng thời thi nhân còn khắc họa vẻ đẹp dịu dàng, trong sáng, thanh cao của cả 2 nhân vật.
2. Phân tích
Sau những nét vẽ về vẻ đoan trang, phúc hậu của Thúy Vân, người đọc tưởng như sắc đẹp của Thúy Vân không ai hơn được nữa để rồi sau đó Thúy Kiều xuất hiện, Thúy Vân dường như chỉ là nền làm tôn thêm vẻ đẹp của Kiều.
Kiều càng …phần hơn
Thủ pháp nghệ thuật đòn bẩy được sử dụng thành công. Tả kĩ, tả đẹp để Vân trở thành tuyệt thế giai nhân, rồi khẳng định Kiều còn hơn hẳn. Từ “càng”đứng trước hai từ láy liên tiếp “sắc sảo”, “mặn mà” làm nổi bật lên sự sắc sảo về trí tuệ, mặn mà trong tâm hồn của Kiều. Nếu như khi miêu tả Thúy Vân, Nguyễn Du dùng một loạt những hình ảnh ẩn dụ đầy gợi cảm để vẽ lên từng đường nét trên khuôn mặt, vóc dáng, phong thái thì ở nhân vật Thúy Kiều ông chỉ tập trung vào hình ảnh đôi mắt:
Làn thu thủy…kém xanh
Những hình ảnh ước lệ tượng trưng “làn thu thủy”, “nét xuân sơn” đã gợi lên đôi mắt trong, tĩnh, sâu thẳm như nước mùa thu, hàng lông mày thanh tú như dáng núi mùa xuân. Ẩn chứa trong đôi mắt ấy là một tâm hồn nhạy cảm, tinh tế khác thường. vẻ đẹp của Kiều đẹp hơn những gì mĩ lệ nhất của thiên nhiên, vượt ra mọi khuôn khổ, phép tắc, khiến “hoa ghen, liễu hờn”, thiên nhiên đem lòng đố kị. Vẻ đẹp ấy dự báo một cuộc đời đầy sóng gió, chẳng mấy bình yên sau này.
Không dừng lại ở đó, Nguyễn Du một lần nữa nâng vẻ đẹp của Thúy Kiều lên hạng tuyệt đỉnh:
“Một hai … họa hai”.
Thành ngữ “nghiêng nước nghiêng thành” khẳng định vẻ đẹp của Thúy Kiều có thể làm chao đảo mọi tâm hồn. Nhan sắc của Kiều gợi nhắc ta nhớ đến những người đẹp khuynh quốc, khuynh thành, làm ngả nghiêng nhiều triều đại trong lịch sử phong kiến Trung Quốc, đó là: nàng Tây Thi, Điêu Thuyền, là Dương Quý Phi, Vương Chiêu Quân.
Tả Thúy Vân, Nguyễn Du chủ yếu miêu tả về nhan sắc. Với Thúy Kiều, Nguyễn Du dành một phần tả sắc, hai phần tả tài:
Thông minh…não nhân
Trí tuệ của nàng Kiều là trời cho, thiên bẩm, làm thơ, vẽ tranh, đàn hát Thúy Kiều đều rất mực tài hoa. Trong đó, “ăn đứt” hơn hẳn người khác là tài đàn. Tiếng đàn của nàng Kiều không chỉ ngân lên những âm thanh huyền diệu mà còn nức nở nhiều cung bậc cảm xúc. Mỗi nốt nhạc rung lên là mỗi tiếng ai oán, não nùng, khổ đau, sầu thảm. Cung đàn “ bạc mệnh” Kiều tự sáng tác chính là sự ghi lại tiếng lòng của một trái tim giàu trắc ẩn, đa cảm, đa sầu. Bản nhạc này giống như tiên cảm của nàng về số phận, dự cảm về tương lai sóng gió. Và thực sự, đây chính là bản đàn định mệnh đi suốt 15 năm lưu lạc của Kiều.
3. Đánh giá, khái quát nghệ thuật, nội dung
Với những hình ảnh ước lệ, ẩn dụ tạo nên sức gợi vô cùng, nghệ thuật miêu tả nhân vật đa dạng, linh hoạt, cuốn hút, Nguyễn Du đã vẽ lên bức chân dung mĩ nhân bằng thơ sáng giá nhất trong nền văn học cổ nước nhà. Qua đó, thi nhân gửi vào đó bao tình cảm yêu mến, ngợi ca, trân trọng người phụ nữ; xót xa cho dự cảm tương lai nhân vật. Đó cũng chính là cái gốc nhân đạo, nhân văn vững bền trong tác phẩm.
Kết bài
Như vậy, qua việc khắc họa chân dung nhân vật Thúy Kiều ta có thể thấy vẻ đẹp của Kiều là sự kết hợp sắc- tài- tình. Cả sắc và tài của Kiều đều đạt đến độ tuyệt mĩ nhưng chính tài, sắc ấy đã ngầm dự báo một tương lai không yên ổn.Miêu tả ngoại hình, tài năng mà hé mở tâm hồn, dự báo số phận chính là đặc sắc của Nguyễn Du trong nghệ thuật tả người.
Mở bài
Nguyễn Du là nhà thơ thiên tài của dân tộc. Truyện Kiều là kiệt tác tiêu biểu của ông. Tác phẩm không chỉ là kết tinh của nền thi ca dân tộc, sáng ngời tinh thần nhân đạo, mà còn là mẫu mực tuyệt vời về ngôn ngữ, tả cảnh, tả người, tự sự…Chân dung Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều là minh chứng rõ nhất cho bút pháp tả người độc đáo của Nguyễn Du.
Thân bài
1. Giới thiệu vị trí đoạn trích, khái quát nội dung những câu trước
Đoạn trích nằm trong phần Gặp gỡ và đính ước của tác phẩm Truyện Kiều. Ngay từ đầu đoạn trích Nguyễn Du đã giới thiệu cho người đọc về lai lịch của nhân vật: Thúy Kiều, Thúy Vân là hai cô con gái đầu lòng của gia đình Vương viên ngoại, Thúy Kiều là chị, Thúy Vân là em đồng thời thi nhân còn khắc họa vẻ đẹp dịu dàng, trong sáng, thanh cao của cả 2 nhân vật.
2. Phân tích
Sau những nét vẽ về vẻ đoan trang, phúc hậu của Thúy Vân, người đọc tưởng như sắc đẹp của Thúy Vân không ai hơn được nữa để rồi sau đó Thúy Kiều xuất hiện, Thúy Vân dường như chỉ là nền làm tôn thêm vẻ đẹp của Kiều.
Kiều càng …phần hơn
Thủ pháp nghệ thuật đòn bẩy được sử dụng thành công. Tả kĩ, tả đẹp để Vân trở thành tuyệt thế giai nhân, rồi khẳng định Kiều còn hơn hẳn. Từ “càng”đứng trước hai từ láy liên tiếp “sắc sảo”, “mặn mà” làm nổi bật lên sự sắc sảo về trí tuệ, mặn mà trong tâm hồn của Kiều. Nếu như khi miêu tả Thúy Vân, Nguyễn Du dùng một loạt những hình ảnh ẩn dụ đầy gợi cảm để vẽ lên từng đường nét trên khuôn mặt, vóc dáng, phong thái thì ở nhân vật Thúy Kiều ông chỉ tập trung vào hình ảnh đôi mắt:
Làn thu thủy…kém xanh
Những hình ảnh ước lệ tượng trưng “làn thu thủy”, “nét xuân sơn” đã gợi lên đôi mắt trong, tĩnh, sâu thẳm như nước mùa thu, hàng lông mày thanh tú như dáng núi mùa xuân. Ẩn chứa trong đôi mắt ấy là một tâm hồn nhạy cảm, tinh tế khác thường. vẻ đẹp của Kiều đẹp hơn những gì mĩ lệ nhất của thiên nhiên, vượt ra mọi khuôn khổ, phép tắc, khiến “hoa ghen, liễu hờn”, thiên nhiên đem lòng đố kị. Vẻ đẹp ấy dự báo một cuộc đời đầy sóng gió, chẳng mấy bình yên sau này.
Không dừng lại ở đó, Nguyễn Du một lần nữa nâng vẻ đẹp của Thúy Kiều lên hạng tuyệt đỉnh:
“Một hai … họa hai”.
Thành ngữ “nghiêng nước nghiêng thành” khẳng định vẻ đẹp của Thúy Kiều có thể làm chao đảo mọi tâm hồn. Nhan sắc của Kiều gợi nhắc ta nhớ đến những người đẹp khuynh quốc, khuynh thành, làm ngả nghiêng nhiều triều đại trong lịch sử phong kiến Trung Quốc, đó là: nàng Tây Thi, Điêu Thuyền, là Dương Quý Phi, Vương Chiêu Quân.
Tả Thúy Vân, Nguyễn Du chủ yếu miêu tả về nhan sắc. Với Thúy Kiều, Nguyễn Du dành một phần tả sắc, hai phần tả tài:
Thông minh…não nhân
Trí tuệ của nàng Kiều là trời cho, thiên bẩm, làm thơ, vẽ tranh, đàn hát Thúy Kiều đều rất mực tài hoa. Trong đó, “ăn đứt” hơn hẳn người khác là tài đàn. Tiếng đàn của nàng Kiều không chỉ ngân lên những âm thanh huyền diệu mà còn nức nở nhiều cung bậc cảm xúc. Mỗi nốt nhạc rung lên là mỗi tiếng ai oán, não nùng, khổ đau, sầu thảm. Cung đàn “ bạc mệnh” Kiều tự sáng tác chính là sự ghi lại tiếng lòng của một trái tim giàu trắc ẩn, đa cảm, đa sầu. Bản nhạc này giống như tiên cảm của nàng về số phận, dự cảm về tương lai sóng gió. Và thực sự, đây chính là bản đàn định mệnh đi suốt 15 năm lưu lạc của Kiều.
3. Đánh giá, khái quát nghệ thuật, nội dung
Với những hình ảnh ước lệ, ẩn dụ tạo nên sức gợi vô cùng, nghệ thuật miêu tả nhân vật đa dạng, linh hoạt, cuốn hút, Nguyễn Du đã vẽ lên bức chân dung mĩ nhân bằng thơ sáng giá nhất trong nền văn học cổ nước nhà. Qua đó, thi nhân gửi vào đó bao tình cảm yêu mến, ngợi ca, trân trọng người phụ nữ; xót xa cho dự cảm tương lai nhân vật. Đó cũng chính là cái gốc nhân đạo, nhân văn vững bền trong tác phẩm.
Kết bài
Như vậy, qua việc khắc họa chân dung nhân vật Thúy Kiều ta có thể thấy vẻ đẹp của Kiều là sự kết hợp sắc- tài- tình. Cả sắc và tài của Kiều đều đạt đến độ tuyệt mĩ nhưng chính tài, sắc ấy đã ngầm dự báo một tương lai không yên ổn.Miêu tả ngoại hình, tài năng mà hé mở tâm hồn, dự báo số phận chính là đặc sắc của Nguyễn Du trong nghệ thuật tả người.