Tập Làm Văn số 6 .....(help me!!!)

M

miik

Đề Phân tích nhân vật ông Hai truyện ngắn Làng của Kim Lân

Giúp mình zới tuần sua nộp rồi.........>">"<"<

cái đề tronh sgk phải hok ( truyện ngắn làng cua kim lân gơi cho em những suy nghĩ gì về những chuyển biến mới trong tình cảm của người nông dân VN thời kháng chiến chống thưc dân pháp ) ?
 
T

thuyan9i

Trời ui
Mọi người post nhiều lắm mà
ở tớ post bài này nhé, nhưng chưa viết hoàn chỉnh là dàn ý thui
to

Kim Lân thuộc lớp các nhà văn đã thành danh từ trước Cách mạng Tháng 8 – 1945 với những truyện ngắn nổi tiếng về vẻ đẹp văn hoá xứ Kinh Bắc. Ông gắn bó với thôn quê, từ lâu đã am hiểu người nông dân. Đi kháng chiến, ông tha thiết muốn thể hiện tinh thần kháng chiến của người nông dân
- Truyện ngắn Làng được viết và in năm 1948, trên số đầu tiên của tạp chí Văn nghệ ở chiến khu Việt Bắc. Truyện nhanh chóng được khẳng định vì nó thể hiện thành công một tình cảm lớn lao của dân tộc, tình yêu nước, thông qua một con người cụ thể, người nông dân với bản chất truyền thống cùng những chuyển biến mới trong tình cảm của họ vào thời kì đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp.
B- Thân bài
1. Truyện ngắn Làng biểu hiện một tình cảm cao đẹp của toàn dân tộc, tình cảm quê hương đất nước. Với người nông dân thời đại cách mạng và kháng chiến thì tình yêu làng xóm quê hương đã hoà nhập trong tình yêu nước, tinh thần kháng chiến. Tình cảm đó vừa có tính truyền thống vừa có chuyển biến mới.
2. Thành công của Kim Lân là đã diễn tả tình cảm, tâm lí chung ấy trong sự thể hiện sinh động và độc đáo ở một con người, nhân vật ông Hai. ở ông Hai tình cảm chung đó mang rõ màu sắc riêng, in rõ cá tính chỉ riêng ông mới có.
a. Tình yêu làng, một bản chất có tính truyền thông trong ông Hai.
- Ông hay khoe làng, đó là niềm tự hào sâu sắc về làng quê.
- Cái làng đó với người nồn dân có một ý nghĩa cực kì quan trọng trong đời sống vật chất và tinh thần.
b. Sau cách mạng, đi theo kháng chiến, ông đã có những chuyển biến mới trong tình cảm.
- Được cách mạng giải phóng, ông tự hào về phong trào cách mạng của quê hương, vê việc xây dựng làng kháng chiến của quê ông. Phải xa làng, ông nhớ quá cái khong khí “đào đường, đắp ụ, xẻ hào, khuân đá…”; rồi ông lo “cái chòi gác,… những đường hầm bí mật,…” đã xong chưa?
- Tâm lí ham thích theo dõi tin tức kháng chiến, thích bìh luận, náo nức trước tin thắng lợi ở mọi nơi “Cứ thế, chỗ này giết một tí, chỗ kia giết một tí, cả súng cũng vậy, hôm nay dăm khẩu, ngày mai dăm khẩu, tích tiểu thành đại, làm gì mà thằng Tây không bước sớm”.
c. Tình yêu làng gắn bó sâu sắc với tình yêu nước của ông Hai bộc lộ sâu sắc trong tâm lí ông khi nghe tin làng theo giặc.
- Khi mới nghe tin xấu đó, ông sững sờ, chưa tin. Nhưng khi người ta kể rành rọt, không tin không được, ông xấu hổ lảng ra về. Nghe họ chì chiết ông đau đớn cúi gầm mặt xuống mà đi.
- Về đến nhà, nhìn thấy các con, càng nghĩ càng tủi hổ vì chúng nó “cũng bị người ta rẻ rúng, hắt hủi”. Ông giận những người ở lại làng, nhưng điểm mặt từng người thì lại không tin họ “đổ đốn” ra thế. Nhưng cái tâm lí “không có lửa làm sao có khói”, lại bắt ông phải tin là họ đã phản nước hại dân.
- Ba bốn ngày sau, ông không dám ra ngoài. Cai tin nhục nhã ấy choán hết tâm trí ông thành nỗi ám ảnh khủng khiếp. Ông luôn hoảng hốt giật mình. Khong khí nặng nề bao trùm cả nhà.
- Tình cảm yêu nước và yêu làng còn thể hiện sâu sắc trong cuộc xung đột nội tâm gay gắt: Đã có lúc ông muốn quay về làng vì ở đây tủi hổ quá, vì bị đẩy vào bế tắc khi có tin đồn không đâu chứa chấp người làng chợ Dầu. Nhưng tình yêu nước, lòng trung thành với kháng chiến đã mạnh hơn tình yêu làng nên ông lại dứt khoát: “Làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây thì phải thù”. Nói cứng như vậy nhưng thực lòng đau như cắt.
- Tình cảm đối với kháng chiến, đối với cụ Hồ được bộc lộ một cách cảm động nhất khi ông chút nỗi lòng vào lời tâm sự với đứa con út ngây thơ. Thực chất đó là lời thanh minh với cụ Hồ, với anh em đồng chí và tự nhủ mình trong những lúc thử thách căng thẳng này:
+ Đứa con ông bé tí mà cũng biết giơ tay thề: “ủng hộ cụ Hồ Chí Minh muôn năm!” nữa là ông, bố của nó.
+ Ông mong “Anh em đồng chí biết cho bố con ông. Cụ Hồ trên đầu trên cổ xét soi cho bố con ông”.
+ Qua đó, ta thấy rõ:
Tình yêu sâu nặng đối với làng chợ Dầu truyền thống (chứ không phải cái làng đổ đốn theo giặc).
Tấm lòng trung thành tuyệt đối với cách mạng với kháng chiến mà biểu tượng của kháng chiến là cụ Hồ được biẻu lộ rất mộc mạc, chân thành. Tình cảm đó sâu nặng, bền vững và vô cùng thiêng liêng : có bao giờ dám đơn sai. Chết thì chết có bao giờ dám đơn sai.
d. Khi cái tin kia được cải chính, gánh nặng tâm lí tủi nhục được trút bỏ, ông Hai tột cùng vui sướng và càng tự hào về làng chợ Dầu.
- Cái cách ông đi khoe việc Tây đốt sạch nhà của ông là biểu hiện cụ thể ý chí “Thà hi sinh tất cả chứ không chịu mất nước” của người nông dân lao động bình thường.
- Việc ông kể rành rọt về trận chống càn ở làng chợ Dầu thể hiện rõ tinh thần kháng chiến và niềm tự hào về làng kháng chiến của ông.
3. Nhân vạt ông Hai để lại một dấu ấn không phai mờ là nhờ nghệ thuật miêu tả tâm lí tính cách và ngôn ngữ nhân vật của người nông dân dưới ngòi bút của Kim Lân.
- Tác giả đặt nhân vật vào những tình huống thử thách bên trong để nhân vật bộc lộ chiều sâu tâm trạng.
- Miêu tả rất cụ thể, gợi cảm các diễn biến nội tâm qua ý nghĩ, hành vi, ngôn ngữ đối thoại và độc thoại.
Ngôn ngữ của Ông Hai vừa có nét chung của người nông dân lại vừa mang đậm cá tính nhân vật nên rất sinh động.
C- Kết bài:
- Qua nhân vật ông Hai, người đọc thấm thía tình yêu làng, yêu nước rất mộc mạc, chân thành mà vô cùng sâu nặng, cao quý trong những người nông dân lao động bình thường.
- Sự mở rộng và thống nhất tình yêu quê hương trong tình yếu đất nước là nét mới trong nhận thức và tình cảm của quần chúng cách mạng mà văn học thời kháng chiến chống Pháp đã chú trọng làm nổi bật. Truyện ngắn Làng của Kim Lân là một trong những thành công đáng quý. Kim Lân thuộc lớp các nhà văn đã thành danh từ trước Cách mạng Tháng 8 – 1945 với những truyện ngắn nổi tiếng về vẻ đẹp văn hoá xứ Kinh Bắc. Ông gắn bó với thôn quê, từ lâu đã am hiểu người nông dân. Đi kháng chiến, ông tha thiết muốn thể hiện tinh thần kháng chiến của người nông dân
- Truyện ngắn Làng được viết và in năm 1948, trên số đầu tiên của tạp chí Văn nghệ ở chiến khu Việt Bắc. Truyện nhanh chóng được khẳng định vì nó thể hiện thành công một tình cảm lớn lao của dân tộc, tình yêu nước, thông qua một con người cụ thể, người nông dân với bản chất truyền thống cùng những chuyển biến mới trong tình cảm của họ vào thời kì đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp.
B- Thân bài
 
T

thuyan9i

To. p

Truyện ngắn Làng biểu hiện một tình cảm cao đẹp của toàn dân tộc, tình cảm quê hương đất nước. Với người nông dân thời đại cách mạng và kháng chiến thì tình yêu làng xóm quê hương đã hoà nhập trong tình yêu nước, tinh thần kháng chiến. Tình cảm đó vừa có tính truyền thống vừa có chuyển biến mới.
2. Thành công của Kim Lân là đã diễn tả tình cảm, tâm lí chung ấy trong sự thể hiện sinh động và độc đáo ở một con người, nhân vật ông Hai. ở ông Hai tình cảm chung đó mang rõ màu sắc riêng, in rõ cá tính chỉ riêng ông mới có.
a. Tình yêu làng, một bản chất có tính truyền thông trong ông Hai.
- Ông hay khoe làng, đó là niềm tự hào sâu sắc về làng quê.
- Cái làng đó với người nồn dân có một ý nghĩa cực kì quan trọng trong đời sống vật chất và tinh thần.
b. Sau cách mạng, đi theo kháng chiến, ông đã có những chuyển biến mới trong tình cảm.
- Được cách mạng giải phóng, ông tự hào về phong trào cách mạng của quê hương, vê việc xây dựng làng kháng chiến của quê ông. Phải xa làng, ông nhớ quá cái khong khí “đào đường, đắp ụ, xẻ hào, khuân đá…”; rồi ông lo “cái chòi gác,… những đường hầm bí mật,…” đã xong chưa?
- Tâm lí ham thích theo dõi tin tức kháng chiến, thích bìh luận, náo nức trước tin thắng lợi ở mọi nơi “Cứ thế, chỗ này giết một tí, chỗ kia giết một tí, cả súng cũng vậy, hôm nay dăm khẩu, ngày mai dăm khẩu, tích tiểu thành đại, làm gì mà thằng Tây không bước sớm”.
c. Tình yêu làng gắn bó sâu sắc với tình yêu nước của ông Hai bộc lộ sâu sắc trong tâm lí ông khi nghe tin làng theo giặc.
- Khi mới nghe tin xấu đó, ông sững sờ, chưa tin. Nhưng khi người ta kể rành rọt, không tin không được, ông xấu hổ lảng ra về. Nghe họ chì chiết ông đau đớn cúi gầm mặt xuống mà đi.
- Về đến nhà, nhìn thấy các con, càng nghĩ càng tủi hổ vì chúng nó “cũng bị người ta rẻ rúng, hắt hủi”. Ông giận những người ở lại làng, nhưng điểm mặt từng người thì lại không tin họ “đổ đốn” ra thế. Nhưng cái tâm lí “không có lửa làm sao có khói”, lại bắt ông phải tin là họ đã phản nước hại dân.
- Ba bốn ngày sau, ông không dám ra ngoài. Cai tin nhục nhã ấy choán hết tâm trí ông thành nỗi ám ảnh khủng khiếp. Ông luôn hoảng hốt giật mình. Khong khí nặng nề bao trùm cả nhà.
- Tình cảm yêu nước và yêu làng còn thể hiện sâu sắc trong cuộc xung đột nội tâm gay gắt: Đã có lúc ông muốn quay về làng vì ở đây tủi hổ quá, vì bị đẩy vào bế tắc khi có tin đồn không đâu chứa chấp người làng chợ Dầu. Nhưng tình yêu nước, lòng trung thành với kháng chiến đã mạnh hơn tình yêu làng nên ông lại dứt khoát: “Làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây thì phải thù”. Nói cứng như vậy nhưng thực lòng đau như cắt.
- Tình cảm đối với kháng chiến, đối với cụ Hồ được bộc lộ một cách cảm động nhất khi ông chút nỗi lòng vào lời tâm sự với đứa con út ngây thơ. Thực chất đó là lời thanh minh với cụ Hồ, với anh em đồng chí và tự nhủ mình trong những lúc thử thách căng thẳng này:
+ Đứa con ông bé tí mà cũng biết giơ tay thề: “ủng hộ cụ Hồ Chí Minh muôn năm!” nữa là ông, bố của nó.
+ Ông mong “Anh em đồng chí biết cho bố con ông. Cụ Hồ trên đầu trên cổ xét soi cho bố con ông”.
+ Qua đó, ta thấy rõ:
Tình yêu sâu nặng đối với làng chợ Dầu truyền thống (chứ không phải cái làng đổ đốn theo giặc).
Tấm lòng trung thành tuyệt đối với cách mạng với kháng chiến mà biểu tượng của kháng chiến là cụ Hồ được biẻu lộ rất mộc mạc, chân thành. Tình cảm đó sâu nặng, bền vững và vô cùng thiêng liêng : có bao giờ dám đơn sai. Chết thì chết có bao giờ dám đơn sai.
d. Khi cái tin kia được cải chính, gánh nặng tâm lí tủi nhục được trút bỏ, ông Hai tột cùng vui sướng và càng tự hào về làng chợ Dầu.
- Cái cách ông đi khoe việc Tây đốt sạch nhà của ông là biểu hiện cụ thể ý chí “Thà hi sinh tất cả chứ không chịu mất nước” của người nông dân lao động bình thường.
- Việc ông kể rành rọt về trận chống càn ở làng chợ Dầu thể hiện rõ tinh thần kháng chiến và niềm tự hào về làng kháng chiến của ông.
3. Nhân vạt ông Hai để lại một dấu ấn không phai mờ là nhờ nghệ thuật miêu tả tâm lí tính cách và ngôn ngữ nhân vật của người nông dân dưới ngòi bút của Kim Lân.
- Tác giả đặt nhân vật vào những tình huống thử thách bên trong để nhân vật bộc lộ chiều sâu tâm trạng.
- Miêu tả rất cụ thể, gợi cảm các diễn biến nội tâm qua ý nghĩ, hành vi, ngôn ngữ đối thoại và độc thoại.
Ngôn ngữ của Ông Hai vừa có nét chung của người nông dân lại vừa mang đậm cá tính nhân vật nên rất sinh động.
C- Kết bài:
- Qua nhân vật ông Hai, người đọc thấm thía tình yêu làng, yêu nước rất mộc mạc, chân thành mà vô cùng sâu nặng, cao quý trong những người nông dân lao động bình thường.
- Sự mở rộng và thống nhất tình yêu quê hương trong tình yếu đất nước là nét mới trong nhận thức và tình cảm của quần chúng cách mạng mà văn học thời kháng chiến chống Pháp đã chú trọng làm nổi bật. Truyện ngắn Làng của Kim Lân là một trong những thành công đáng quý.
 
M

miik

làm bài

Đề Phân tích nhân vật ông Hai truyện ngắn Làng của Kim Lân

Giúp mình zới tuần sua nộp rồi.........>">"<"<

Kim Lân được biết đến từ trước cách mạng tháng tám năm 1945 và được dư luận đánh giá là cây bút sở trường xây dựng truyện ngắn về nông thôn .Cả đời cầm bút của mình ,nhà văn tài năng này chỉ viết rất ít và hầu như đều viết về người dân quê ông .Với truyện ngắn "Làng" đến với mọi người vào năm 1948 ,Kim Lân vẽ nên một bức tranh về chân dung , cuộc sống con người làng quê thật sinh động và ông đã thành công trong việc thể hiện h/a người nông dân ,nhưng là người nông dân cua thời đại Cách mạng và kháng chiến mà tình yêu làng đã hoà nhập vào tình yêu nước và tinh thần của người dân kháng chiến .Ông Hai - nhân vật chính trong chuyện " Làng " vừa rất chung thuỷ , rất tiêu biểu cho nét tình cảm và tâm lí này của mọi người dân làng quê , lại vừa rất riêng , rất độc đáo . Và cũng từ ông Hai - hình ảnh tiêu biểu của người dân thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp , nhà văn đã cho thấy được sự chuyển biến mới trong tình cảm của người nông dân .
Là người con của đất nước VN , chắc hẳn trong mỗi bản thân tình cảm yêu mến làng quê là một tình cảm thiêng liêng , truyền thống cuả ngươì nông dân .Đọc tác phẩm ,chúng ta có thể cảm nhận và xúc động trước tình yêu làng , yêu quê hương thật tha thiết và đặc biệt là của ông Hai . Hơn hết ông còn biểu hiện tình yêu ấy đạc biệt và giúp ta khẳng định hơn nữa tình cảm của ông đối với cái làng chợ Dầu .Ônhg tự hào về làng chợ Dầu nơi " chôn rau cắt rốn " nơi " quê cha đát tổ của ông . Nơi mà ông đã sinh ra và lớn lên ,tuổi thơ đẹp đẽ và nhiều kỉ niệm gắn bó với cái làng thân yêu này . Đó cũng là lí do , nguyên nhân sự hay khoe làng của ông . Mỗi khi nhắc về cái làng của mình , giọng ônh lại " náo nức lạ thường " ," hai con mắt sáng hẳn lên , cái mặt biến chuyển hoạt động " .
Trước cách mạng tháng tám , ông khoe và tự hào mọi thứ về làng ,cái gì cũng đẹp , cũng nhất mà chỉ làng ông có " con đuopwng2 làng lót toàn đá xanh , ngày xưa đi từ đàu làng đến cuối xóm mà không dính bùn ngày nắng thì phơi khô tốt thượng hạng " ,nào là làng ông " nhà ngói sầm uất , san sát như tỉnh " . Thậm chí ông còn tự hào về cái dinh phần của viên Tổng đốc mà ông đã tự dẫn người bà con xa đến xem cho biết đẻ mà " khuâm phục " những điều đáng tự hào ấy mặc dù trên người ông vẫn còn vết tích của những ngày bị bắt đi làm phu để xây dựng cái cơ ngơi này .Tuy hơi quá đáng nhưng xét cho cùng thì vẫn chính đáng vì nó mang tính chất cảm tính ,chủ quan , xuất phát từ lòng yêu làng ,yêu nước nồng nàn của ông . Tình cảm của người nông dân VN trước cách mạng tháng tám là một thứ tình cảm ngây thơ , chân thành , họ yêu quê hương bằng cả tấm lòng của những con người sống dưới một xã hội mù mịt đen tối . Yêu cả những cái xấu của quê hương vì chưa có ánh sáng và lí trí của cách mạng .
Trong cuộc kháng chiến chống thực dân pháp thì tình yêu làng của người nông dân đã có những chuyẻn biến mới ,sự chuyển biến này thể hiên rất rõ ở nhân vật ông Hai . Từ ngày cách mạng thành công ông khoe làng khoe cái khí thế dồn dập , hào hùng 1 thời là khởi nghĩa : trẻ , già , trai , gái tham gia cướp chính quyền , tập tự vệ ,đào ao , đắp ụ , chuẩn bị chống pháp và những buổi tập quân sự ... Ông không còn tự hào về cái lăng của viên tổng đốc mà " thù lăng " vì nó đã làm khổ dân và ông cũng là một trong số đó . Cái việc khoe làng có thể coi là một cái tật của ông . Ông nói về làng " cho sướng miêng , cho đỡ nhớ về cái làng " , ta thấy rằng sau cái tật đó chính là tấm lòng chân thật gắn bó với làng của ông ,niềm tự hào chân chính của ông với quê hương . Cách mạng đã giúp ông thay đổi nhận thức, hiểu được sự nhầm lẫn cùa mình . Tuy nhien , ẩn sau sự lầm lẫn ấy tình cảm của ông và khi nhận ra rằng những giá trị chân chính thì niềm tự hào của ông lại càng trở nên lớn lao .
Vì ông yêu mến làng nên mọi khổ đau hay niem vui sướng đều gắn bó với cái làng yêu dấu đó . Khi bấc đắc dĩ phải đi tản cư , ông khổ lắm , tiếc nhất là ông không được góp phần vào gánh vác công việc chung cùng những người ở lại nhưng ông nhận thức được tản cư là kháng chiến . Dú đã đi tản cư khỏi làng đén nơi ở mới nhưng ông không lúc nào nguôi nỗi nhớ làng , nhớ bà con , anh em họ hàng của mình . " OOng lão nhớ làng ,nhớ cái làng quá !"
Yeu làng ,nhớ làng nhưng chính ông lại nghe tin làng chợ Dầu mình theo giặc . Khi gặp người tản cư ở dưới xuôi lên , đua tin giặc tràn vào làng chợ Dầu , cả làng Việt gian , ông đau xót quá " cổ ông nghẹn đắng lại , da mặt tê rân rân . Ông lão lặng đi tưởng như không thở được " . Ong ngượng , xấu hổ , không dám trò chuyện với ai . Quay trở về ông phải " cúi gằm mặt mà đi " về đến nhà ông ông " nằm vật ra giường ' . Nhin2 lũ con trẻ , tủi thân , nước mắt ông cứ giàn ra . Hàng nghìn câu hỏi đặt ra trong đầu ông . Ô ng rùng mình và nơm nớp lo sợ khi nghe đén những từ "Tây" Việt gian" . Điều đó đã là nỗi ám ảnh và giằn vặt ông . Từ tâm trạng sững sờ bàng hoàng đến day dứt mậc cảm nhục nhã . Ông muốn về làng nhưng không về được và về làng là phản bội cách mạng , phản bội kháng chiến . Càng yêu làng thì ông lão càng đau đớn và mâu thuẫn nội tâm càng gay gắt . " Làng thì yêu thật , nhưng làng theo tây thì phải thù " cái tình cảm yêu làng , yêu cách mạng , yêu kháng chiến như dằn xé tâm can ông dẫu cho tình yêu làng trong ông có tha thiết , mãnh liệt đến đâu cũng không bằng tình yêu nước , nó đã thúc giục ông phải bảo vệ đát nước , đánh đuổi giặc tàn bạo giã man . M ặc dù dứt khoát như thế nào nhưng ông vẫn không dứt được tình yêu làng trong ông . Cái cảnh ông trò chuyện với đúa con trai út của mình thật cảm động . Nước mắt ông lão chảy ròng ròng hai má khi nghe đúa con trả lời môt cách ngây thơ , chân thật " ung3 hộ kháng chiến ủng hộ cụ Hồ Chí Minh muôn năm " .Ông nghe đúa con tâm sự thì ông đã lựa chọn tình cảm cho cách mạng , cho kháng chiến trên tình yêu làng . Ta nghỉ rằng nếu cái tin làng chợ dầu Viẹt gian ấy trở thành sự thật thì ông hai cũng không Viẹt gian , dứt khoát ông hai vẫn là người yêu nước .
Như vậy , qua h/a ông hai , ta thấy rõ sự chuyển biến về tình cảm của người nông dân VN thời kì kháng chiến chống pháp . V ới người nông dân ngày xuua , họ luôn bị đè nặng bởi những hủ tục phong kiến của làng , bởi miến cơm , manh áo nhà cửa , vườn tược , những cái do chính sức lao động , sự cần cù , siêng năng và cần mẫn của họ làm ra thì khó có thể mà bỏ chúng được . Nhưng ông hai đã tự nguyện bỏ làng , rời nhà cửa đẻ thoe kháng chiến điều đó cũng phần nào cho ta thấy tình yêu làng của ông hai đã có sự thay đổi , chuyển biến .
( cón nữa , bây giờ mình phải đi học , ngày mai mình sẽ làm tiếp )
 
M

miik

tiep tuc nhe
Có lẽ đây là lần mà nỗi đau về làng lại đến với ông một cách đau đớn tê tái nhất quằn quại nhất . Suốt ngày đêm ông day dứt lòng dạ bồn chồn . Giữa lúc tưởng chừng như tuyệt vọng và đau khổ nhất , một tin mừng đã đến với ông Hai . Đến khi ông chủ tịch ở dưới quê lên cải chính tin đồn , làng chợ dầu của ông không theo việt gian , tin đó như một sức mạnh hồi sinh đối với ông . Ông vui sướng đén tột cùng . Bằng chứng là làng ông bị giặc phá , nhà ông bị giặc đốt , du khích làng ông chống trả quyết liệt . Hôm ấy , ông đi khắp làng để cải chính cái tin sai lạc , để khoe cái sự Tây đốt nhà ông " Tây nó đót nhà tôi rồi các bác ạ ' . Đốt nhẵn ! Ông chủ tịch làng tôi vừa mới lên trên này để cải chính ... cải chính cái tin làng chợ dầu chúng tôi theo việt gian ấy mà ! Láo ! Láo hết ! Toàn sai mục đích cả " . Có lẽ trên đời này không ai lại đi khoe nhà mình bị đốt cả với một niềm vui và sự hãnh diện . Đây là lúc ông hai lấy vinh dự về làng , tự hào về làng mình , anh dũng phá càn thắng giặc ..... Ông hai là người yêu nước , yêu cụ Hồ ông hăng hái tham gia kháng chiến và gắn bó mật thiết với quê hương . Ông ý thức đươc rằng ông đã công hiến cho kháng chiến cho đất nước . Đ ây chính là sư thay đổi lớn lao trong nhận thức của ông nói riêng vá những người nông dân trước cách mang tháng tám nói chung . Ông còn hào phóng mua quà bánh cho các con , ông muốn chia sẽ niềm vui với tất cả mọi người , ngay cả mụ chủ nhà mà ông căm ghét , thù hận từ trước . Tình yêu làng , yêu nước của ông thật là cảm động !
( còn nữa chờ ngày mai mình lên làm tiếp , bây giờ hoc dề mệt rồi "
 
H

hoaerika_ot

''thuyan9i'' ơi bạn nên bổ xung thêm chỗ ông hai khi nghe tin cải chính về làng thì phải thật vui sướng, thật tự hào.......... chỗ đó bạn còn ít quá và chưa cụ thể............
 
M

miik

tiếp tục
Trong cái sư cháy rụi nhà của ông , làng là sự hồi sinh , làng chợ dầu mà ông yêu quí , một làng chợ dầu hoàn toàn mới . Cái làng như đã gắn bó máu thịt trong ông . Văn hào I-li-a Ê-ren-bua có nói ' Làng yêu nhà , yêu làng xóm yêu đòng quê trở nên lòng yêu tổ quốc " .Ông hai đúng là một con người như thế . Niềm vui nỗi buồn của ông đều gắn bó với làng . Lòng yêu làng của ông chính là cội nguồn của lòng yêu nước . Lòng yêu làng , danh dự của ông còn hơn quyền lợi riêng cả tình cảm đối với những cái riêng của mình . Qua nhân vật ông hai , ta thấy được tình cảm yêu làng , yêu nước yêu cách mạng yêu kháng chiến ở ông nói riêng và người nông dân nói chung đã gắn chặt và hoà quyện vào nhau . Đó là sự chuyển biến mới trong tình cảm của người nông dân thời kháng chiến chống pháp - và cũng là sợi chỉ đỏ xuyên suốt tác phẩm . Tình yêu làng , yêu quê hương phải mở rộng ra tình yêu đối vơi1 tổ quốc bao la . Đó là tình cảm đẹp của người dân VN . Sự chuyển biến mới ở tình cảm nhân vật ông hai được biểu hiện một cách sinh động qua ngôn ngữ kể và qua tâm trạng chân thực của nhân vật .
Tình yêu làng gắn chặt , thống nhất với tình yêu nước đã góp phần làm nên thắng lợi cuộc kháng chiến chông pháp . Tình yêu quê hương của những người nông dân giờ đã trở thành danh dự và lẽ sống . Nhân vật ông hai là một hình tượng nghệ thuật đẹp đẽ thể hiên danh dự và lẽ sống đó , là một người nông dân bình thường nhưng giàu lòng yêu nước , một mẫu người đáng quí của sdaan tộc . Từ câu chuyện của ông hai từ nhũng tình cảm thiêng liêng của ông đã khơi dậy trong chúng ta nhiều suy ngẫm đánh thức tình yêu quê hương , đất nước trong mỗi con người , làm cho chúng ta yêu quê hương hơn vì :
" Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nỗi thành người "
( Đỗ Trung Quân )
_ The end _
 
M

minhvu_94

Mọi người thấy bài văn này hay ko?

Đề bài: Một bài Đã bao giờ bạn tự hỏi học sâu sắc đã tặnh cho em

BÀI LÀM

Tthành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của sự thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm, cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ…

Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp nấu những món ăn mà mẹ thích nhân ngày 8 – 3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ có màu đỏ sậm lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con có thể không thành công trên "chiến trường" bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ "đóa hồng" của tình yêu. Một hạnh phúc ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.

Thành công còn là câu chuyện về một cậu bé dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi một ước mơ từ ngày thơ bé. Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được?

Sau mỗi mùa thi đại học, có bao sĩ tử buồn rầu khi biết mình trở thành "tử sĩ." Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi nguyện vọng một lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thực ra không phải là thất bại, chỉ là thành-công-bị-trì-hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với nguyện vọng hai, nguyện vọng ba. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình, đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công.

Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Truyện kể về một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ - người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà ngoại là người mẹ - người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành công, bởi vì ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình yêu nào thiêng liêng hơn thế?

Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo đậu đại học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó là một thành công lớn. Nhưng có một thành công khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là chiến công của một người cha gần hai mươi năm trời đạp xích lô nuôi con ăn học. Bao niềm tin và hi vọng hiện trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại học cũng là ngày ông tốt nghiệp khóa-học-của-một-người-cha.

Tôi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi năm trước. Với tài năng của mình, cô có thể gặt hái nhiều thành công trên con đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ. Cho tới bây giờ, khi đã là một phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: "Chăm sóc bố và hai con chu đáo, đối với mẹ đã là một thành công lớn." Mỗi khi nghe câu nói ấy, tôi lại rơi nước mắt. Gia đình là hạnh phúc, là thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, và chúng tôi phải cảm ơn mẹ vì điều đó.

Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành một tỉ phú như Bill Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu cả tâm hồn. Khi đó, bạn thực sự thành công.

Cũng có khi bạn mơ ước thành công sẽ đến với mình như đến với Abramovic – ông chủ của một đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho "đội bóng" của gia đình bạn. Ở đó, bạn nhận được tình yêu thương vô bờ bến, thứ mà Abramovic không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mỗi người một cách giản dị và ngọt ngào như thế.

Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi thất bại, bởi như một giáo sư người Anh từng nói: "Cuộc sống này không có thất bại, có chăng chỉ là cách chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi." Còn đối với tôi, thành công là khi có ai đó đọc được bài viết nhỏ này. Có thể sẽ chẳng được điểm cao, nhưng gửi gắm được những suy ngẫm của mình vào trang viết, với tôi, đó là một thành công!



HÃY BÌNH LUẬN CHO BÀI VĂN NÀY!
 
B

baby_lucky69

bài văn này rất hay, lời văn xúc tích, bố cục rõ ràng:-?mình phải cố gắng viết như vậy mới được :khi (152)::khi (35)::khi (46)::khi (183):
 
B

betot00

Đề bài: Một bài Đã bao giờ bạn tự hỏi học sâu sắc đã tặnh cho em

BÀI LÀM

Tthành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của sự thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm, cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ…

Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp nấu những món ăn mà mẹ thích nhân ngày 8 – 3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ có màu đỏ sậm lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con có thể không thành công trên "chiến trường" bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ "đóa hồng" của tình yêu. Một hạnh phúc ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.

Thành công còn là câu chuyện về một cậu bé dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi một ước mơ từ ngày thơ bé. Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được?

Sau mỗi mùa thi đại học, có bao sĩ tử buồn rầu khi biết mình trở thành "tử sĩ." Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi nguyện vọng một lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thực ra không phải là thất bại, chỉ là thành-công-bị-trì-hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với nguyện vọng hai, nguyện vọng ba. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình, đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công.

Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Truyện kể về một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ - người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà ngoại là người mẹ - người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành công, bởi vì ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình yêu nào thiêng liêng hơn thế?

Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo đậu đại học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó là một thành công lớn. Nhưng có một thành công khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là chiến công của một người cha gần hai mươi năm trời đạp xích lô nuôi con ăn học. Bao niềm tin và hi vọng hiện trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại học cũng là ngày ông tốt nghiệp khóa-học-của-một-người-cha.

Tôi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi năm trước. Với tài năng của mình, cô có thể gặt hái nhiều thành công trên con đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ. Cho tới bây giờ, khi đã là một phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: "Chăm sóc bố và hai con chu đáo, đối với mẹ đã là một thành công lớn." Mỗi khi nghe câu nói ấy, tôi lại rơi nước mắt. Gia đình là hạnh phúc, là thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, và chúng tôi phải cảm ơn mẹ vì điều đó.

Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành một tỉ phú như Bill Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu cả tâm hồn. Khi đó, bạn thực sự thành công.

Cũng có khi bạn mơ ước thành công sẽ đến với mình như đến với Abramovic – ông chủ của một đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho "đội bóng" của gia đình bạn. Ở đó, bạn nhận được tình yêu thương vô bờ bến, thứ mà Abramovic không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mỗi người một cách giản dị và ngọt ngào như thế.

Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi thất bại, bởi như một giáo sư người Anh từng nói: "Cuộc sống này không có thất bại, có chăng chỉ là cách chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi." Còn đối với tôi, thành công là khi có ai đó đọc được bài viết nhỏ này. Có thể sẽ chẳng được điểm cao, nhưng gửi gắm được những suy ngẫm của mình vào trang viết, với tôi, đó là một thành công!



HÃY BÌNH LUẬN CHO BÀI VĂN NÀY!

ô hay mún làm gì thỳ lập topic riêng chứ , soa lại zo topic nay có liên quan gì đâu, định spam hã chài ....:-SS
 
S

snowprincess2794

Trước hết, ông Hai là một người rất yêu làng. Khi đi tản cư, chuyển sang nơi ở mới, ông thường ngồi ca tụng về làng minh trước kia, về những thành tích của làng, về những công trình to lớn có sự tham gia của ông và bao nhiêu con người khác trong làng. Dù không còn ở làng, nhưng lúc nào tâm hồn ông cũng hướng về làng, nhớ đến làng, khao khát trở về ngôi làng yêu dấu. Cũng chỉ vì yêu làng mà ông Hai mới phải rời xa làng, chỉ những thanh niên trai tráng mới ở lại chiến dịch.
Lòng yêu làng của ông Hai đã phát triển thành lòng yêu nước, căm thù quân giặc sâu sắc. Ông luôn cầu mong trời nắng để cho "bọn Tây" không chịu đựng được, có lợi cho bộ đội ta. Ông luôn chăm chú theo dõi tình hình chiến sự của đất nước. Tình yêu nước trong ông Hai cứ thế lớn dần theo thời gian.
Kim Lân đã rất tinh tế và khéo léo khi miêu tả được hết những cung bậc tâm trạng của ông Hai, nhất là từ khi ông bị đồn là phản-cách-mạng. Ông trở về nhà, ủ rũ, buồn rầu, ai cũng xa lánh ông, và ông bắt đầu tuyệt vọng. ÔNg chỉ biết gửi gắm tâm sự của mình vào đứa con còn trẻ dại. ĐÓ là cách duy nhất để ông thể hiện lòng trung thành với cách mạng, trung thành với cụ Hồ.
Rồi sự phức tạp, rắc rối trong suy nghĩ của ông được xóa đi khi có tin đồn địch ở làng đã bị thiêu rụi. Ông vui mừng, sung sướng và đồng thời chính lúc này ông được giải oan, không phải là kẻ phản cách mạng.
Có thể nói, nhân vật ông Hai trong truyện ngắn "Làng" của Kim Lân đã thể hiện một con người yêu làng, yêu quê hương, đất nước tha thiết, từ đó mở đường cho lòng yêu cách mạng.
Chúc bạn thành công.

+ Về nội dung kiến thức: Đề yêu cầu phân tích những chuyển biến trong "TÌNH CẢM" của người nông dân trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp(KCCP). Vậy là bạn phải tập trung phân tích về sự chuyển biến trong Nhận thức và tình cảm của người nông dân nhưng sự chuyển biến về mặt nhận thức, tình cảm lại được thể hiện sinh động qua những hành động, lời nói cụ thể của nhân vật. Vì vậy, bạn cũng cần phải chỉ rõ những sự chuyển biến ấy như thế nào thông qua các lời nói, việc làm cụ thể của nhân vật.
+ Về phạm vi dẫn chứng: Đề có nêu rõ là "những người nông dân Việt Nam trong kháng chiến chống Pháp". Vì vậy đối tượng phân tích của bạn sẽ chủ yếu là nhân vật chính của truyện(ông Hai), song không chỉ có mình nhân vật ấy. Tác giả đã dụng công xây dựng rất nhiều nhân vật khác cũng nhắm thể hiện nội dung tư tưởng của tác phẩm (như gia đình ông Hai, những người ở cùng làng ông Hai, những người ở nơi tản cư thậm chí cả bà chủ nhà nơi gia đình ông Hai về tản cư...).

Về Nội dung bài viết:
Bạn tập trung phân tích quá trình thay đổi trong nhận thức, tình cảm của ông Hai về ngôi làng của mình trước và sau cuộc kháng chiến.
+ Trước khi Cách mạng tháng Tám bùng nổ: ông Hai, cũng như bao người nông dân khác, yêu quý và gắn bó với ngôi làng như nơi chôn rau cắt rốn. trong tình yêu làng của ông có chút gì đó "cục bộ địa phương", nghĩa là chỉ bó hẹp trong ngôi làng mình. Ngôi làng với ông là ngôi sinh phần to nhất tỉnh của viên tổng đốc.
+ Sau cách mạng, ông được mở mang hiểu biết. ông nhận rõ bộ mặt bóc lột tàn nhẫn của bọn thực dân, phong kiến, những kẻ đã bắt ông và những người nông dân phải phu phen, tạp dịch, phải bôn ba, phiêu dạt. Bây giờ, khoe với người khác về làng mình, ông khoe những hoạt động sôi nổi thời kỳ Khởi nghĩa của làng ông, ông khoe cái phòng thông tin tuyên truyền của ủy ban kháng chiến...Được giác ngộ cách mạng, ông sẵn sàng, hăng hái đi theo kháng chiến. Hành động đi tản cư cùng gia đình, với ông, chỉ là việc làm bất đắc dĩ mà ông rất không muốn. Ông không muốn rời làng quê thân thiết, nhưng quan trọng hơn, ông không muốn phải xa rời cuộc kháng chiến, không muốn lùi về hậu phương để hưởng cuộc sống bình yên. Nhưng "tản cư là yêu nước", cũng là một hành động ủng hộ kháng chiên nên ông cũng sẵn sàng.
------>Như vậy, nhận thức về Làng, về Nước, về cuộc kháng chiến và vị trí, vai trò của người nông dân đã hoàn toàn khác trước. (chi tiết ông Hai vốn là người thất học - như phần đông nông dân ta hồi đầu kháng chiến- nhưng luôn muốn đến phòng thông tin để biết thêm tin tức kháng chiến, để học thêm cách đọc, cách viết cũng thể hiện rõ sự thay đổi ấy). Tình yêu làng không còn nhỏ bé mà hòa chung với tình yêu nước, yêu kháng chiến, ủng hộ Cụ Hồ.
+ Nhưng tình yêu ấy càng thể hiện rõ hơn thông qua sự thử thách: Đó là tình huống ông nghe tin làng mình theo giặc. Lúc này ông bị đặt giữa sự lựa chọn giữa: Làng và nước, theo giặc hay theo kháng chiến. Và dù rất đau đớn, ông cũng sẵn sàng đặt nước trên làng, luôn tin tưởng, đi theo và ủng hộ kháng chiến. Câu nói: "Làng theo giặc thì phải thù" thể hiện rõ sự quyết tâm đó. (Bạn có thể phân tích kỹ hơn diễn biến tâm trạng của nhân vật nhưng đừng quá sa đà kẻo tốn nhiều thời gian mà không đi đúng trọng tâm của đề)
+ Không chỉ xây dựng nhân vật ông Hai, là tiêu biểu cho những người nông dân VN trong những năm KCCP, tác giả còn xây dựng hàng loạt các nhân vật (nhân vật quần chúng, nhân vật phụ, thậm chí cả những nhân vật bị xem là phản diện như bà chủ nhà nơi ông Hai đến tản cư). Tất cả các nhân vật này góp phần nâng cao tính khái quát, hoàn thiện cho hình ảnh người nông dân hết lòng ủng hộ kháng chiến với tình yêu, niềm tin chân thật, đáng quý.
+ Bạn có thể đưa ra những bình luận, suy nghĩ riêng của mình về tính cách, lối sống, suy nghĩ, hành động và sức mạnh, vai trò của giai cấp nông dân trong thắng lợi của các cuộc kháng chiến của dân tộc.

tác phẩm làng là 1 tác phảm khá gần gũi với cuộc sống của người dân thời kì cuộc kháng chiến chống pháp. tinh thần người dân lúc đó đã được cải thiện. họ yêu làng xóm quê hương và cách mạng trong đó tiêu biểu là ông hai.
Ông là 1 người nông đân chất phát vô cung yêu quê hương, ông yêu cái làng của mình, yêu tất cả mọi thứ của cái làng nhỏ bé. khi di cư đi đến nơi xa ông nhớ làng tha thiết:"nghĩ đến những ngày làm việc với anh em.......nhớ cái làng quá". ông hay đi nghe những tin hay. những tin chiến thắng của quân ta làm ruột gan ông cứ nhảy múa cả lên.=>ông vô cùng iu làng tự hào về làng của mình , vui sướng trước thành quả cách mạng. lúc ông hai bộc lộ rõ nhất về lòng iu lành là lúc ông nghe được tin lành của ông theo giặc từ người đàn bà tản cư. tin đó đến với ông đột ngột và quá bất ngờ khiến ông hai sững sờ bàng hoàng:"cổ ông lão nghẹn ắng hẳn lại, da mặt tê rân rân"đó là cảm giác bị xúc phạm đau đớn tê tái. ông đặt ra hàng loạt câu hỏi ,câu cảm thán:"trích dẫn ên nha.." chứng tỏ tin đó để lại nỗi ám ảnh day dứt trong lòng ông. ông đau đớn vì:ông sẽ mang theo mình một nỗi nhục nhã ê chề, đâu đớn tê tái và ông cũng có những nỗi ngờ vực chưa tin về tin đồn đó. phải nói là ông không muốn tin nhưng sự thât phũ phàng làm ông xót xa. ông hai lo lắng về sự bế tắc của cuộc sống pgiá trước =>nỗi ám ảnh nặng nề trở thành nỗi lo sợ thường xuyên trong ông hai. cả ngày ông chẳng dám đi đâu , nghe ai nói gì ông cũng sợ họ nói tới chuyện đó.........cuối cùng xảy ra cuộc xung đọt nội tâm của ông hai=>1 lựa chọn dứt khoát:"làng thì iu thật nhưng làng theo giặc thì phải thù"điều đó cho thấy tình iu nc của ông hai rộng hơn bao trùm lên tình cảmvới làng quê nhưng không vì thế mà bỏ tình iu làng=>ông vô cùng đâu đớn ,tủi hổ. ông không biết phải làm sao với tình cảm với làng chợ dầu và tấm lòng thủy chung với cách mạng và cụ hồ:"dẫn chứng..."nhưng cuối cùng ông hai nhận dc một bất ngờ làm ông hai vui không tả. ông vui sướng báo tin nhà ông làng ông bị tây đót. cảm xúc của ông ngược lẽ thường, lẽ ra ông phỉa buồn vì nhà ông bị đốt, cái lạng iu quý của ông bị đốt thế nhưng ông lại vui. ông vui vì vì điều đó chứng minh lòng ông trong sạch , làng ông trông sạch

Với truyện ngắn ''làng'' Kim lân cũng giúp người đọc hình dung dc sự thay đổi nhận thức ở nhân vật ông Hai(người nông dân):Trước CM ông khoe về giai cấp thống trị,bóc lột mình:sau CM ông biết căm thù nó,ghê tởm khi nghĩ đến sự bóc lột thậm tệ,dã man của nó.Ông cũng ý thức rõ muốn thoát khỏi cảnh nô lệ thỉ chỉ có 1 con đường đó là ủng hộ kháng chiến
Tình yêu làng ở ông Hai ko chỉ thể hiện ở việc khoe làng,thường xuyên theo dõi tin tức của làng mà nó còn dc thể hiện một cách sâu sắc khi ông Hai bị đẩy vào 1 cuộc mâu thuẫn bên trong.Chính cái tin làng Chợ Dầu theo giặc mà ông nghe dc từ miệng những người đàn bà tản cư qua vùng ông.Kẻ từ lúc ấy tâm trí ông chỉcos tin dữ ấy xâm chiếm.Ông đang vui mừng,phấn khởi khi biết tinquaan ta nơi này giết dc một ít giặc,nơi kia giết một ít...thì cái tin làng CD của ông làm Việt gian đến thật đột ngột làm cho ông phải sững sờ,choáng váng ''Cổ ông lão nghẹn ắng lại,da mặt tê rân rân.ông lão lặng đi tưởng như đến ko thở dc''. Vốn rất tự hào về làng quê của mình ông Hai những tưởng mình nghe nhầm chăng,ông cố chưa tin cái tin ấy,nhưng những người tản cư kể rành rọt quá khiến ông ko thể tin.Nhục nhã và xấu hổ như sợ người ta biết ông cũng là người làng CD,ông cố tình lãng ra và về nhà.Trên đường về ông cúi gằm mặt xuống mà đi.Tiếng chửi Việt gian của người đàn bà kia như một nỗi ám ảnh còn theo ông khiến tâm trạng càng thêm nặng nề.Về đến nhà,ông nằm vật ra giường,tủi thân nhìn đàn con nước mắt giàn ra.Ông kiểm điểm lại những người ở làng:''Toàn những người tinh thần lắm cơ mà nhưng thằng Chánh Bệu đích thị là người làng ông h0k sai rồi''.Cái tin giữ ấy nó đã trở thành một nỗi ám ảnh,day dứt làm cho ông Hai h0k dám đi đâu''lúc nào cũng nơm nớp tưởng như người ta đang để ý''.Nỗi ám ảnh nặng nề đã biến thành sự sợ hãi thường xuyên, đau xót,tủi hổ.Ông nơm nớp lo sợ:Sợ người ta bàn tán, sợ người ta dè bỉu và đặc biệt nhất là sợ mụ chủ nhà.
Có thể nói, nhân vật ông Hai trong truyện ngắn "Làng" của Kim Lân đã thể hiện một con người yêu làng, yêu quê hương, đất nước tha thiế
 
Top Bottom