Tản mạn SÁCH!

T

tranquang

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Bạn thích sách không?
Bạn có đam mê đọc sách không?
Bạn có suy nghĩ gì nhiều không, sau mỗi lần đọc xong 1 cuốn tiểu thuyết, 1 truyện ngắn...?
Bạn nghĩ gì về sách, về văn hóa đọc của bạn của tôi, của chúng ta - thế hệ người Việt trẻ, về thế hệ học trò Việt mới?
Hãy cùng nhau chia sẻ những suy nghĩ của mình về SÁCH! Bạn có làm được?
 
T

tranquang

SỐNG VỚI SÁCH

Có những ngày chợt nhiên thảng thốt nhiều người thành đạt đang sống ở cái xã hội hiện đại dư dật tiện nghi bỗng thấy quanh mình một hoang mang vắng thiếu. Vợ vẫn đủ con vẫn đủ, cổ phiếu đang lên giá và cuối tuần là lời hẹn đi chơi golf. Buồn bã nhìn quanh phòng đột ngột chơ vơ thấy cái kệ sách lâu ngày để hoang lèo tèo dăm cuốn "cẩm nang" này nọ "phương pháp" gì đó thì à lên một nỗi nghẹn ngào thăm thẳm nhớ về cái thuở sinh viên điên dại sống với sách.



Khi tư duy nhân loại đã trưởng thành, chưa bao giờ chưa ở đâu đã có người sâu sắc biết nghĩ mà lại không biết sách. Bỏ tư thế bò, con người sơ khai đứng trên hai chân là chỉ vì muốn dùng tay lật chữ để khát khao được đọc. Có lẽ vì thế, ở một cái thời chưa lâu lắm của phương Đông, khi một người có học (thường thường là con trai) đã nho nhoe lớn thì cha mẹ hoặc người thân bớt ăn bớt tiêu dựng riêng cho anh ta một túp nhà con con ngồi mà đọc sách, cái nhà đấy gọi là trai phòng. Trai có nghĩa gốc là ăn chay, từ điển Hán Việt Đào Duy Anh mở rộng: Trai tâm. Trong sạch ở trong lòng, thanh tịnh tự nhiên "Nói như vậy để thấy nội thất của trai phòng là đơn sơ phóng khoáng lắm. Ngoài bàn mộc giường gỗ án tre thì rườm rợp quanh tường toàn sách là sách.



Theo cuốn kỳ thư "Liêu trai chí dị" nghĩa nôm na dịch "nhưng chuyện kỳ dị viết ở phòng đọc hoang liêu của văn hào Bồ Tùng Linh đầu đời Mãn Thanh thì mùi của sách là vô cùng độc đáo. Nó quyến rũ như mùi thơm mồ hôi của mỹ nhân, nó nghiêm lạnh như mùi sát khí của báu kiếm. Không phải là danh sĩ trót nhỡ sống ngập trong sách sẽ đương nhiên yểu thọ. Cho nên hầu hết những kẻ chỉ biết đọc sách đều là hạng người thanh thoát hoàn thiện bất phàm. Lui tới trai phòng của họ, ngoại trừ một vài bằng hữu quân tử chính khí lâm liệt thì đa phần là các ma nữ. Đám ma nữ này tất thảy đều trẻ trung xinh đẹp, tính khí bao dung nhân hậu, vì hâm mộ kẻ sĩ đọc sách nên thỉnh thoảng có lả lơi ngủ lại. Trí thức bây giờ, nếu dư dật cũng có phòng đọc riêng, nhưng không hiểu sao ít thấy để sách, chỉ thấy ngạo mạn duy nhất một dàn máy computer. Tất nhiên họ chẳng bao giờ gặp được hồ ly tinh, loay hoay tối muộn đành luẩn quản tủi thân âm thầm xem đĩa sex.



Theo giải thích của một số "đầu nậu" có thâm niên làm nghề xuất bản thì sách là một tập giấy có in chữ. Trong chữ hình như có trí khôn hình như có kinh nghiệm, phảng phất hình như còn có cả đạo lý. Chữ trong sách giúp người ta bớt đi tuyệt vọng buồn phiền, tăng thêm yêu thương khoan thứ, vì thế những người biết chữ thường rất thích sống với sách. Từ lâu, sách vẫn được giữ ở hai nơi, nếu để ở ngoài người ta hay cất trong thư viện. Thư viện huyền thoại Alexandne bên bờ Địa Trung Hải, được coi là một trong bảy kỳ quan thời cổ đại. Nó lưu giữ hàng trăm ngàn cuốn cổ thư vô cung hiếm bằng giấy sậy papyrus. Sách quý giống như thần long giống như danh tướng, ẩn hiện vô lường, năm 47 trước Công nguyên nó đột ngột cháy không rõ lý do, để lại sự kinh hoàng tiếc nuối cho bao thế hệ độc giả. Còn nếu để sách ở trong thì người xưa hay đựng chữ bằng bụng. Kẻ sĩ uyên bác là người có đầy một bụng chữ. Thời Tấn (280- 304), trong nhóm "Trúc Lâm thất hiền", có Kê Khang nổi tiếng đọc nhiều. Bụng ông bao la, thường cho bọn trẻ con nghịch đút mận vào lỗ rốn, hết khoảng vài cân ông ham rượu, khi phê phê hay ưỡn bụng nằm khỏa thân giữa trời trưa nắng, bọn nhiều bằng cấp thô tục đi qua tò mò hỏi, ông lè nhè nói là đang phơi sách. Kẻ sĩ thời nay cũng có bụng nhưng hoặc để đựng ba ba rang muối hoặc để đựng cách thức bon chen làm quan nên bắt buộc phải nhét chữ vào đầu. Đầu vốn là nơi chứa âm mưu tính toán, đa thế thể tích lại nhỏ hơn bụng, chữ nằm lâu trong đầu thường mất tuyết, hết sách cả tinh hoa trong trắng.



Chuyện đọc sách giống hệt chuyên tửu lượng, hoàn toàn là thiên bẩm trời cho không ai giống ai. Có người uống một chén đa say, có người uống vài chai chưa say. Có người đọc thiên kinh vạn quyển vẫn điềm nhiên sáng suốt, có người mới ê a dăm tờ đà đầu váng mắt hoa, hỏa khí nhập đường tà quàng xiên ăn nói. Trên ti vi thỉnh thoảng lại hiện hình một vài" giáo sư", như vậy, cả người nồng nặc mùi xác chữ. Đọc sách cũng phải theo tuổi. Có quyển đừng đọc quá sớm, có quyển không nên đọc quá muộn. Khổng phu tử đọc sách từ nhỏ, bất cứ quyển nào cầm lên là trôi chảy, vậy mà phái về già mới dám đọc Kinh Dịch. Sinh viên trẻ hôm nay bỗng đắm đuối xem truyện tranh. Thói quen đọc sách có ít chữ làm bọn họ dễ dàng say mê xem truyền hình. Lúc có tuổi, họ sẽ khóc khi thấy phim Hàn Quốc, sẽ cười nông nổi khi thấy hai danh hài Xuân Bắc, Tự Long. Hỡi ơi, phải chăng sách có nhiều chữ đã hết thời? có vẻ tài lẫn lộn đức tâm huyết lo lắng về văn hóa đọc. Thật là một nỗi lo "hơi bị" sang trọng. Thao tác đọc sách giống như mọi thao tác của tình yêu, nó thong thả trong trắng thầm thì, tuy nồng nhiệt mà không ồn ào. Vượt qua phù phiếm thăng trầm số đông, nhưng người đang biết sống với sách chẳng bao giờ là hết.



Theo Nguyễn Việt Hà

Tạp chí Sống Mới
 
C

conu

Lần đầu tiên cầm quyển "Nhật ký Đặng Thùy Trâm" trên tay - quyển sách nóng và bán chạy nhất lúc bấy giờ, tôi đã nhảy cỡn lên sung sướng, mua được sách ra về mà lòng hí hửng: ta sẽ là khoe với bạn rằng ta là người sở hữu sách sớm nhất lớp, là người mua ngay sách từ lúc nó mới phát hành còn nóng hổi. Thực ra, trước đó, tôi ko hề quan tâm đến những gì viết trong đó, vì tôi vốn ghét lịch sử, vốn dị ứng với những đề tài liên quan đến chiến tranh ViệtNam, đến cách mạng, đến kháng chiến. Cứ đến ngày lễ, dịp kỉ niệm, VTV lại phát những bộ phim tài liệu về cuôcj kháng chiến của Việt Nam, tôi lại tắt phụt đi và tỉnh bơ: "năm nào cũng phát đi phát lại". Tôi vốn vậy đấy, và tôi chỉ mua sách cốt cho có như chạy theo một thứ mốt: người ta có mình cũng phải có. quyển sách đã nằm trên giá sách 1 tuần, mới nguyên, tôi nâng niu như thể 1 vật trang trí trên bàn học, cứ hễ có ai đến, tôi lại giới thiệu: tớ mới mua quyển sách đấy, mọi người đều thích thú và nói: tớ cũng phải mua mới được, cậu có vẻ ham đọc sách nhỉ? là tôi đắc thắng vì mình đã đạt được mục đích là "khoe". Rồi 1 ngày kia, có người hỏi tôi: cậu đã đọc sách chưa, và cậu thấy ở đó điều gì? Tôi đã cứng họng và quanh co, lấp liếm: À... thực ra thì...tớ cũng chưa có thời gian đọc" trong khi tôi có thừa thời gian. Tôi đã thực sự xấu hổ với bạn. Tối hôm ấy, tôi ngồi và bất chợt thấy quyển sách vẫn im lặng nằm đó như có ma lực cuốn hút, tôi vốn là người chẳng quan tâm đến những đề tài như lịch sử, chiến tranh, nhưng hôm nay tôi tò mò, và muốn xem lướt qua để biết vì sao người ta ca tụng nó như thế... 1 tiếng, 2 tiếng trôi qua, vẫn là tôi bên ánh đèn chăm chú vào quyển sách, và mắt tôi đã rưng rưng xúc động, tôi vô cùng cảm động, chẳng mấy chốc tôi đã "ngốn" hết quyển sách, lúc này tôi tự hỏi: "Vì sao con người ta trong thời ấy lại có thể hi sinh nhiều đến thế, cao cả, vĩ đại, lớn lao đến thế?" "Vì sao lại có ngày hôm nay để ta được sống như thế này?", biết bao câu hỏi vì sao đặt ra trong đầu tôi khi đọc quyển sách ấy. Từ đó tôi đặt ngược lại câu hỏi cho chính mình: Vì sao tôi đã đọc sách, vì sao tôi đã sử dụng quyển sách hoàn toàn ngược lại với ý nghĩa thiêng liêng mà nó muốn hướng đến? Vì sao tôi đã thể hiện thái độ tất trách ko đáng có với lịch sử tốt đẹp của cha anh và của nước nhà?" Tôi đã tự cảm thấy xấu hổ với lương tâm của chính mình. Kể từ lúc ấy, tôi hiểu và yêu hơn lịch sử Việt nam, và tôi cũng nghiệm ra rằng: quyển sách là thước đo của tâm hồn và trí tuệ hơn là thước đo phù phiếm của vật chất và trào lưu.

Đây là 1 đoạn bài viết của mình trong cuộc thi "Đi tìm cây bút trẻ" :D
Cho em hỏi ko phải, nếu có gì ko đúng mong anh Phát bỏ quá cho, liệu có khi nào đoạn trên của em có 1 chút gì nho nhỏ gợi ý và gợi cảm hứng cho anh để dẫn đến ý tưởng mở box "Sách", nếu ko phải thì anh hãy coi lời nói trên như 1 cơn gió thoảng qua ngõ. :D
 
T

tranquang

conu said:
Cho em hỏi ko phải, nếu có gì ko đúng mong anh Phát bỏ quá cho, liệu có khi nào đoạn trên của em có 1 chút gì nho nhỏ gợi ý và gợi cảm hứng cho anh để dẫn đến ý tưởng mở box "Sách", nếu ko phải thì anh hãy coi lời nói trên như 1 cơn gió thoảng qua ngõ. :D

Thực tình mà nói thì, việc mở sub-4rum về sách anh đã định làm từ đầu, nhưng ko cáng nổi. Bây giờ mới ok!
Điều đơn giản: SÁCH LÀ TÔN GIÁO CỦA ANH!
 
C

conu

Có thể nói, em ko phải là người chăm đọc sách, nhưng em lại luôn khá kén sách, và luôn đề cao chức năng của sách, tuy nhiên, do thời gian học tập ngốn hơi niều, nên việc đọc sách bị hạn chế. Anh đã có ý tưởng mở box này, cũng là cơ hội tốt để mọi người cùng chia sẻ đam mê và kinh nghiệm đọc sách, ko chỉ giới hạn của văn nữa mà của tất cả các lĩnh vực.
 
T

tranquang

conu said:
Anh đã có ý tưởng mở box này, cũng là cơ hội tốt để mọi người cùng chia sẻ đam mê và kinh nghiệm đọc sách, ko chỉ giới hạn của văn nữa mà của tất cả các lĩnh vực.

Anh cũng hi vọng điều đó! Nhưng "một cây làm chẳng nên non"... Anh chỉ biết cố gắng hết sức mình có thể, và cần lắm sự đóng góp của tất cả các mem... Làm hết sức và hi vọng!!!
 
H

haiquynh.710

TRỜI!!!!!!!!!!!!!!!!!
Sung sướng wa' các bác ạ!
em rất thích đọc sách ma bạn bè thì ko ai có cùng sở thích
may wa!
rất mong dc chia sẻ những ý kiến về các tác phẩm văn học
có bác nào đọc "ruồi trâu "ko vậy?
 
T

thuhuongquach

Em cũng thích đọc sách nhưng giờ còn là học sinh nên chủ yếu em đọc sách bổ trợ kiến thức. Chứ không có nhiều thời gian đọc sách khác. Em mới đọc được "Nhật kí Đặng Thùy Trâm, mãi mãi tuổi 20, thiên thần sa ngã, xin lỗi em chỉ là một con đĩ". :D Hai cuốn Việt Nam, 2 cuốn nước ngoài.
À tiện em hỏi luôn. Có anh, chị nào có sách ôn thi đại học 3 môn toán, văn, anh hay hay không? Chỉ cho em tên đầu sách với, để em tìm mua. Em cảm ơn!
 
P

_phonglinh_

Chuyện đọc sách giống hệt chuyên tửu lượng, hoàn toàn là thiên bẩm trời cho không ai giống ai. Có người uống một chén đa say, có người uống vài chai chưa say. Có người đọc thiên kinh vạn quyển vẫn điềm nhiên sáng suốt, có người mới ê a dăm tờ đà đầu váng mắt hoa, hỏa khí nhập đường tà quàng xiên ăn nói.

Em cũng rất mê đọc sách nhưng hok phải cuốn sách nào cũng vậy !! Chuyện tửu lượng là 1 vấn đề nhưng chất lượng rượu cũng wan trg ko kém .Rượu ngon mới đáng để uống , đáng để say nhỉ !!?

có bác nào đọc "ruồi trâu "ko vậy?

Em đã đọc ruồi trâu rồi , câu truyên thu hút em vì những tâm lí xã hội trg đó nhiều hơn là lí tưởng anh . Ruồi trâu đã có 1 wa' khứ , 1 chuyện tình mà chũng ta chợt bật khóc khi đọc hồi kết . Hồng y monteneli có lí tưởng đức tin riêng thì con trai ông cũng vậy . Biết đâu ông có thể từ bỏ , muốn thử từ bỏ nhưng ông ko đủ can đảm .Ông có thể là cha của công đồng nhưng ko đáng là 1 người cha vĩ đại vì ông đã lừa dối và chạy trốn sự thật .
 
G

gorila_koi

Giúp zowis mình cũng đang rất cần truyện ngắn "Lang Rận"
Gô giáo mình nói tác phẩm đó rất hay và meaningful...........
Muốn đọc wa'
Mình cũng vào google tìm rồi nhưng o được
Làm sao bây giờ?
Ai có truyện ngắn đó share mình zoi'.............
PLEASE!
 
1

123konica

Giúp zowis mình cũng đang rất cần truyện ngắn "Lang Rận"
Gô giáo mình nói tác phẩm đó rất hay và meaningful...........
Muốn đọc wa'
Mình cũng vào google tìm rồi nhưng o được
Làm sao bây giờ?
Ai có truyện ngắn đó share mình zoi'.............
PLEASE!
Í ì, tìm "Tuyển tập truyện ngắn Nam Cao" í, đầy đủ mà. Lang Rận cũng là 1 trong số những truyện khá có ý nghĩa của Nam Cao thôi, chứ có gì đặc sắc lắm đâu nhỉ? :-j
 
P

pandano1

có ai đọc "Nguyên ơi" chưa?
quyển đó rất hay
Nếu đọc rồi thì mọi người cho ý kiến về quyển đó đi
 
H

hocmai.thaodinh

TRỜI!!!!!!!!!!!!!!!!!
có bác nào đọc "ruồi trâu "ko vậy?
Mình cũng rất thích "Ruồi trâu". Một lần về nhà mở ti vi và xem được đoạn cuối, thấy ấn tượng nên nhất quyết tìm đọc. Ngày ấy thật đau thương vì chỗ mình ở rất ít sách, những quyển kiểu này càng khó tìm. Vô tình mọt lần buôn dưa lê ông bạn thường xuyên cãi nhau với mình khoe là ở nhà có một quyển - sướng không tưởng được. Hoá ra đấy là quà tặng sinh nhật của bố hắn cho mẹ hắn từ ngày các cụ mới bắt đầu "cảm" nhau - xúc động. Quyển sách cũ rỉn, giấy đen sì, nhiều chỗ còn bị mối mọt gì đó gặm nữa chứ!
Lần đầu đọc truyện trong phòng kí túc, chả biết mình thút thít khóc từ lúc nào. Bọn bạn tưởng là nhớ nhà hay có chuyện gì buồn, xúm vào hỏi han. Xấu hổ gần chết. Những lần sau đọc vẫn thế. Không thể giải thích hết là vì sao mà thích.
Sau này nghe tin cuốn sách được tái bản và được dịch giả Hà Ngọc tự mình hiệu đính lại nên tìm mua ngay một quyển. Nó là một trong những truyện mà mình nâng niu nhất.
 
X

xilaxilo

uhm tớ cũng thik Ruồi Trâu nhưng các bạn của tớ có vẻ ko thik nên ko bit nói vs ai hết, đầnh lờ đi, ko bàn luận về nó nữa (tớ ko bit là có phim ruồi trâu vì tớ chỉ xem hoạt hình thui, phí thế)
 
V

vosanhathanh

Sách , và tản mạn sách ? Và rồi âm thầm bỏ đi khi có quá ít những lời bình . Người Đọc Sách đi đâu hết rồi đấy ạ ?
 
P

_phonglinh_

4rum mình chưa có 1 mục nào lớn về sách, phần nhiều là chăm chăm vào các môn giáo khoa ở trên. Ko phái các mem ít đọc sách mà để bàn luận về nó thì chưa có nhiều kinh nghiệm.
Vả lại sách cũng ko phải là đề tài thu hút giớ trẻ bây giờ... Văn hoá đọc hình như ngày càng bị thay thế nhiều hơn bằng truyện tranh, TV,...

Nếu muốn có 1 topic thu hút thì cần có 1 phần lớn hơn.

Vd: đưa ra ebook nào đó kèm theo 1 lời giới thiệu công tâm (cũng ko nên đem cả cuốn tiểu thuyết của ng` ta mà post lên hết)
Giới thiệu về tác giả và những cuốn sách của tác giả ấy.
Hoạc cũng có thể gộp những cuốn sách theo đề tài chung nào đó thành 1 chủ đề...

Em chỉ góp ý thế, theo suy nghĩ của mình. Còn lại thì nhận xét là các mod ở đây vẫn chưa đưa ra nhiều đề mục có ích về sách hay thơ văn. Hoạc giả có cũng chưa hay. ^^
 
S

sunflower0610

có ai đọc "Nguyên ơi" chưa?
quyển đó rất hay
Nếu đọc rồi thì mọi người cho ý kiến về quyển đó đi

truyện đọc hơi mệt :)
ma` cái anh Nguyên ý học cg` trg` với t, hơn 1 tuổi mà hồi ý mình đứng ko biết đến nách chưa
hazz, cung~ khổ thân anh ý, giỏi thế àm mắc bệnh nan ý :(
 
Top Bottom