E
eny552


MB HTB,DHT (1981) là 1 trong những vở kịch xuất sắc nhất của LQV. Vở kịch được hình thành dựa trên 1 cốt truyện dân gian. Từ 1 hư cấu sáng tạo, ôngdđã đặt ra nhiều vấn đề mới có ý nghiã tư tưởng, triết lí nhân văn sâu sắc. Đoạn trích là cuộc đấu tranh giữa thể xác và tâm hồn. Qua nghịh cảnh ấy, người đọc cảm nhận vẻ đẹp tâm hồn của người dân lao động trong cuộc đấu tranh chống lại sự giả tạo và dung tục , bảo vệ được sống đích thực cùng khát vọng hoàn thiện nhân cách, xứng đáng với con người
TB Những ràng buộc mang tính tương khắc giữa thể xác và linh hồn
1. Xung đột giữa hồn TB với xác HT (cảnh 7) Đây là cuộc đàm thoại 1 bên là phần hồn thanh cao, 1 bên là phần xác dung tục
+TB bị chết 1 cách oan uổng do sự vô tâm, tắc trách của Nam Tào. Lại đc Bắc Đẩu "sửa sai" 1 cách vô lí, cho hồn TB nhập vào 1 xác anh hàng thịt. Đã ko sai khiến được còn bị xác thịt điều khiển, dẫn đến linh hồn bị nhiễm độc bởi cái tầm thường. Ý thức dc điều đó, hồn TB dằn vặt, đau khổ và quyết định bằng cách tách ra để sống độc lập, hướng tới sự hoàn thiện về nhân cách.
+Lúc đầu hồn TB tỏ vẻ coi khinh xác anh hàng thịt :"Mày ko có tiếng nói mà chỉ là cái xác thịt âm u, đui mù" . Xác thịt đã cười nhạo , chế giễu, bác lại hồn TB, kd sức mạnh âm u, đui mù của mình sẽ chiến thắng. "Lắm khi át cả cái linh hồn cao khiết của ông đấy"
+ Trong cuộc đối thoại với xác HT, Hồn TB ở vào thế yếu, đuối lí bởi xác nói những điều mà dù muốn hay không muốn Hồn vẫn phải thừa nhận (cái đêm khi ông đứng cạnh vợ anh hàng thịt với "tay chân run rẩy", "hơi thở nóng rực", "cổ nghẹn lại" và "suýt nữa thì...". Đó là cảm giác "xao xuyến" trước những món ăn mà trước đây Hồn cho là "phàm". Đó là cái lần ông tát thằng con ông "tóe máu mồm máu mũi",...).
+Xác thịt tìm cách thỏa hiệp bằng cách nêu cụ thể những nhu cầu tn mang tính bản năng của con người ( các món tiết canh cổ hũ...), kđ vai trò của mình :" Nhờ tôi mà ông có thể làm lụng, cuốc xới , nhìn ngắm trời đất, cây cối, người thân..."
+ Xác HT gợi lại tất cả những sự thật ấy khiến Hồn càng cảm thấy xấu hổ, cảm thấy mình ti tiện.
+ Xác HT còn cười nhạo vào cái lí lẽ mà ông đưa ra để ngụy biện: "Ta vẫn có một đời sống riêng: nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn,...".
+ Trong cuộc đối thoại này, xác thắng thế nên rất hể hả tuôn ra những lời thoại dài với chất giọng khi thì mỉa mai cười nhạo khi thì lên mặt dạy đời, chỉ trích, châm chọc. Hồn chỉ buông những lời thoại ngắn với giọng nhát gừng kèm theo những tiếng than, tiếng kêu.
+Trước lí lẽ ti tiện của xác thịt, hồn TB nổi giận mắng mỏ, khinh bỉ xác thịt hèn hạ và cố chống lại nhưng phần nào cũng ngậm ngùi vì hắn có lí, hồn TB bị dồn vào thế yếu. Thấm thía nghịch cảnh, TBa trở lại xác thịt trong tuyệt vọng.
Qua màn hội thoại của hồn TB và xác HT cho thấy, TB được Bắc Đẩu trả lại cuộc sống, nhưng 1 cuộc sống ko đáng sống vì cái thanh cao phải dung hòa với cái thấp hèn, dung tục, thì đó chẳng phải là bi kịch hay sao? Thể xác & linh hồn con người là 2 thực thể có mối quan hệ hữu cơ, ko thể vênh lệch, tách rời. Xác thịt có nhu cầu sự sống, nhu cầu mang tính bản năng. Hồn mang tính chất thanh cao góp phần điều chỉnh thể xác hòa hợp, vươn tới sự hoàn thiện nhân cách. Cuộc tranh cãi giữa hồn TB và xác HT là bi kịch thứ nhất của TBa vì xác đã thắng. T/g cảnh báo, khi con người phải sống trong cái tầm thường, dung tục thì tất yếu sẽ bị nhiễm độc bởi cái xấu, cái đẹp sẽ bị lấn át, tàn phá.
TB Những ràng buộc mang tính tương khắc giữa thể xác và linh hồn
1. Xung đột giữa hồn TB với xác HT (cảnh 7) Đây là cuộc đàm thoại 1 bên là phần hồn thanh cao, 1 bên là phần xác dung tục
+TB bị chết 1 cách oan uổng do sự vô tâm, tắc trách của Nam Tào. Lại đc Bắc Đẩu "sửa sai" 1 cách vô lí, cho hồn TB nhập vào 1 xác anh hàng thịt. Đã ko sai khiến được còn bị xác thịt điều khiển, dẫn đến linh hồn bị nhiễm độc bởi cái tầm thường. Ý thức dc điều đó, hồn TB dằn vặt, đau khổ và quyết định bằng cách tách ra để sống độc lập, hướng tới sự hoàn thiện về nhân cách.
+Lúc đầu hồn TB tỏ vẻ coi khinh xác anh hàng thịt :"Mày ko có tiếng nói mà chỉ là cái xác thịt âm u, đui mù" . Xác thịt đã cười nhạo , chế giễu, bác lại hồn TB, kd sức mạnh âm u, đui mù của mình sẽ chiến thắng. "Lắm khi át cả cái linh hồn cao khiết của ông đấy"
+ Trong cuộc đối thoại với xác HT, Hồn TB ở vào thế yếu, đuối lí bởi xác nói những điều mà dù muốn hay không muốn Hồn vẫn phải thừa nhận (cái đêm khi ông đứng cạnh vợ anh hàng thịt với "tay chân run rẩy", "hơi thở nóng rực", "cổ nghẹn lại" và "suýt nữa thì...". Đó là cảm giác "xao xuyến" trước những món ăn mà trước đây Hồn cho là "phàm". Đó là cái lần ông tát thằng con ông "tóe máu mồm máu mũi",...).
+Xác thịt tìm cách thỏa hiệp bằng cách nêu cụ thể những nhu cầu tn mang tính bản năng của con người ( các món tiết canh cổ hũ...), kđ vai trò của mình :" Nhờ tôi mà ông có thể làm lụng, cuốc xới , nhìn ngắm trời đất, cây cối, người thân..."
+ Xác HT gợi lại tất cả những sự thật ấy khiến Hồn càng cảm thấy xấu hổ, cảm thấy mình ti tiện.
+ Xác HT còn cười nhạo vào cái lí lẽ mà ông đưa ra để ngụy biện: "Ta vẫn có một đời sống riêng: nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn,...".
+ Trong cuộc đối thoại này, xác thắng thế nên rất hể hả tuôn ra những lời thoại dài với chất giọng khi thì mỉa mai cười nhạo khi thì lên mặt dạy đời, chỉ trích, châm chọc. Hồn chỉ buông những lời thoại ngắn với giọng nhát gừng kèm theo những tiếng than, tiếng kêu.
+Trước lí lẽ ti tiện của xác thịt, hồn TB nổi giận mắng mỏ, khinh bỉ xác thịt hèn hạ và cố chống lại nhưng phần nào cũng ngậm ngùi vì hắn có lí, hồn TB bị dồn vào thế yếu. Thấm thía nghịch cảnh, TBa trở lại xác thịt trong tuyệt vọng.
Qua màn hội thoại của hồn TB và xác HT cho thấy, TB được Bắc Đẩu trả lại cuộc sống, nhưng 1 cuộc sống ko đáng sống vì cái thanh cao phải dung hòa với cái thấp hèn, dung tục, thì đó chẳng phải là bi kịch hay sao? Thể xác & linh hồn con người là 2 thực thể có mối quan hệ hữu cơ, ko thể vênh lệch, tách rời. Xác thịt có nhu cầu sự sống, nhu cầu mang tính bản năng. Hồn mang tính chất thanh cao góp phần điều chỉnh thể xác hòa hợp, vươn tới sự hoàn thiện nhân cách. Cuộc tranh cãi giữa hồn TB và xác HT là bi kịch thứ nhất của TBa vì xác đã thắng. T/g cảnh báo, khi con người phải sống trong cái tầm thường, dung tục thì tất yếu sẽ bị nhiễm độc bởi cái xấu, cái đẹp sẽ bị lấn át, tàn phá.
Last edited by a moderator: