Văn 6 Tả về thời thơ ấu

0935352053

Học sinh mới
Thành viên
18 Tháng mười hai 2018
1
1
1
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Bài văn tả về thời thơ ấu của tôi
Hồi tôi còn học ở cấp tiểu học , tôi có rất nhiều thời thơ ấu mà tôi luôn lưu giữ . Nhưng thời mà tôi nhớ nhất là khi tôi thi đậu môn võ cấp thành phố sao bao ngày luyện tập vất vả .
Hồi đó tôi đánh rất dở , nhất là khi thi đấu tôi toàn bị trượt vì tôi đã bị vật ngã . Nên mỗi lần thi đấu , tôi rất sợ hãi , khi vào trận đấu tôi bị ngã với ngã . Khi tôi về nhà , tôi than thở với mẹ là tôi không muốn học nữa . Mẹ tôi thấy vậy bảo : “Con à làm người phải có lúc thất bại nhưng khi mình biết đứng lên thì mọi chuyện sẽ khác “. Mỗi tối tôi hay học các chiêu võ , nhưng cuối cùng khi thi đấu tôi toàn bị nằm dưới đất không . Lúc ấy tôi tức giận , chạy về nhà và khóc . Mẹ tôi thấy vậy nói :”Ngày xưa cha ông ta có trao cho ta một câu là : có công mài sắt có ngày nên kim , câu nói ấy nói lên là khi chúng ta muốn bỏ cuộc thì sẽ chẳng tác dụng gì đâu con à nên con hãy cố gắng con nhé , có khi con thành công thật sự đấy “ tôi nghe vậy liền đứng dậy và tập tiếp . Tôi tập kiên trì không bỏ cuộc . Tuy ngày đầu tôi bị vấp té nhưng tôi đã tự đứng dậy và tiếp tục tập luyện . Sau đó có một ngày tôi đã vật được cả bạn học giỏi hơn mình trên sàn đấu , mọi người kinh ngạc liền vỗ tay tôi , lúc ấy tôi được nhận được một chiếc cúp vàng mà tôi mơ ước , điều mà tôi vui nhất là nụ cười trên mặt mẹ đã lộ ra . Những biệt danh Nguyễn gà mờ đã biến mất .
Đây là thời mà tôi vui nhất . Vì tôi đã chiến thắng bản thân bằng chính sức của mình .
 
  • Like
Reactions: phamkimcu0ng

phuongthudn2@gmail.com

Học sinh mới
Thành viên
27 Tháng mười hai 2018
31
14
6
18
Đà Nẵng
THCS Lương Thế Vinh
Chào bạn.Những ý kiến của mình về bài văn:
-Bạn dùng từ hơi thô,không có tính văn học:Hồi tôi còn học ở cấp tiểu học(có thể thay bằng chữ lúc,hoặc thay đổi cả câu văn luôn:Thời tiểu học là khoảng thời gian có nhiều kỷ niệm tươi đẹp nhất...),Nhưng thời tôi nhớ nhất(Thay bằng chữ làm,hoặc thay cả câu văn như:nhưng kỷ niệm khó quên nhất đối với tôi là...),tôi thi đậu môn võ(Thay bằng chữ đoạt giải),Con à(Thay bằng cụm từ:Con yêu(có thể bạn cảm thấy hơi sến súa,nhưng đây là văn học,thể loại bạn đang trình bày là tự sự,nên hòa thêm một chút yếu tố biểu cảm hoặc miêu tả),tôi toàn bị nằm dưới đất không(bạn rất sáng tạo khi dùng câu văn như vậy,làm cho người đọc chủ động liên tưởng đến việc bạn bị đánh bại.Nhưng từ ngữ không văn học khiến thầy cô chấm bài có cảm giác đối lập,phản cảm.Bạn có thể thay bằng câu:Tôi luôn luôn bị quật ngã xuống đất.), tôi nghe vậy liền đứng dậy và tập tiếp .(Có thể thay bằng cụm:tiếp tục luyện tập.) ,tôi bị vấp (Thay bằng tôi bị vấp ngã),Hồi đó tôi đánh rất dở(Có thể thay bằng tôi đánh/chơi rất tệ.)
-Mở bài quá ngắn.Cách mở bài này có thể giúp bạn nhận được câu:"mở bài chưa ổn" của giáo viên.bạn nên chen vào một số bài thơ,ca dao hoặc dân ca vào để làm mở bài thêm hấp dẫn hơn.Bạn có thể lên mạng kham khảo.
-Bạn dùng từ sai:sao bao ngày luyện tập vất vả(mình biết đánh máy rất vất vả,và do tiếng nói địa phương nên khi viết văn,bạn sẽ không tránh khỏi những lỗi này.Bạn nên chú ý hơn nhé!),Mẹ tôi thấy vậy nói :”Ngày xưa cha ông ta có trao cho ta một câu là : có công mài sắt có ngày nên kim , câu nói ấy nói lên là khi chúng ta muốn bỏ cuộc thì sẽ chẳng tác dụng gì đâu con à nên con hãy cố gắng con nhé , có khi con thành công thật sự đấy “(Thay bằng:ngày xưa ông cha ta thường nói:...,sau đó bạn bỏ cụm được in đậm ở phía sau nhé!)
-Thân bài không hấp dẫn,bố cục thiếu sót:Khi học cấp một thì chúng ta quen viết thân bài là một đoạn,nhưng khi học cấp hai rồi thì thân bài được chia ra ít nhất là hai đoạn và mỗi đoạn đều có một câu văn tiêu đề/câu văn chung,ý là một đoạn đó có nhiều câu,nhưng sẽ có một câu thâu tóm hết ý nghĩa của những câu văn khác.VD:Cậu ta chăn bò rất giỏi(bạn chú ý:câu được in đậm là câu chủ chốt,câu văn chính của cả đoạn).Mỗi sáng tinh mơ, cậu ta đều chăm chỉ dắt bò ra đồng cỏ,trưa về thì cho nó uống nước,tối đến lại đưa cỏ vào chuồng cho đám bò ăn.Phú ông thấy thế thì khen mãi,ông ta thầm nghĩ,nhờ cậu ta thì trước sau gì đám bò nhà mình sẽ béo múp míp,đợi đến lúc đó còn không phải là bạc đến tay sao!
-Thiếu chi tiết:Ở cuối thân bài,bạn có ghi:Những biệt danh Nguyễn gà mờ đã biến mất.Nhưng khi mình đọc lại thì không có câu văn nào thể hiện việc bạn học của bạn gọi bạn là Nguyễn gà mờ khi bạn tập võ tệ.bạn nên thêm vào chi tiết đó bằng những lời văn hấp dẫn nhé!
-Cuối cùng:Thân bài hơi ngắn một chút:bạn nên thêm một số yếu tố biểu cảm vào.Kết bài tham khảo dành cho bạn:Đó là khoảnh khắc mà tôi cảm thấy vui sướng nhất từ trước đến nay.Nghe tiếng vỗ tay rào rào vang khắp nơi như những cơn mưa nặng hạt,tôi mới ngộ nhận,cảm giác đứng trên đỉnh cao của sự chiến thắng là như thế nào.Tôi nhìn người mẹ đang cười rực rỡ,nụ cười ấy đã từng an ủi tôi khi tôi buồn bã,đã từng khích lệ tôi khi tôi vấp ngã trên những cơn sóng của cuộc đời.Tôi nhớ lúc đó,tôi chạy ào về phía mẹ dưới ánh mắt của mọi người xung quanh,trên tay ôm một chiếc cúp vàng bóng.Tôi treo một nụ cười thật rạng rỡ bên môi rồi nói:"Mẹ ơi,mẹ nhìn này!Con giành được cúp vàng rồi đấy!Con vui lắm!"Vì con đã chiến thắng bằng chính bản thân mình.
Bạn đang học lớp 6 nhỉ,chắc là bạn đang trong thời gian thi cử đúng ko?Chúc bạn may mắn! :):):):Rabbit10
 

Lê Khánh Chi

Tài năng đoàn viên
Thành viên
18 Tháng mười một 2017
482
311
101
19
Lâm Đồng
Trường .......
Bài văn tả về thời thơ ấu của tôi
Hồi tôi còn học ở cấp tiểu học , tôi có rất nhiều thời thơ ấu mà tôi luôn lưu giữ . Nhưng thời mà tôi nhớ nhất là khi tôi thi đậu môn võ cấp thành phố sao bao ngày luyện tập vất vả .
Hồi đó tôi đánh rất dở , nhất là khi thi đấu tôi toàn bị trượt vì tôi đã bị vật ngã . Nên mỗi lần thi đấu , tôi rất sợ hãi , khi vào trận đấu tôi bị ngã với ngã . Khi tôi về nhà , tôi than thở với mẹ là tôi không muốn học nữa . Mẹ tôi thấy vậy bảo : “Con à làm người phải có lúc thất bại nhưng khi mình biết đứng lên thì mọi chuyện sẽ khác “. Mỗi tối tôi hay học các chiêu võ , nhưng cuối cùng khi thi đấu tôi toàn bị nằm dưới đất không . Lúc ấy tôi tức giận , chạy về nhà và khóc . Mẹ tôi thấy vậy nói :”Ngày xưa cha ông ta có trao cho ta một câu là : có công mài sắt có ngày nên kim , câu nói ấy nói lên là khi chúng ta muốn bỏ cuộc thì sẽ chẳng tác dụng gì đâu con à nên con hãy cố gắng con nhé , có khi con thành công thật sự đấy “ tôi nghe vậy liền đứng dậy và tập tiếp . Tôi tập kiên trì không bỏ cuộc . Tuy ngày đầu tôi bị vấp té nhưng tôi đã tự đứng dậy và tiếp tục tập luyện . Sau đó có một ngày tôi đã vật được cả bạn học giỏi hơn mình trên sàn đấu , mọi người kinh ngạc liền vỗ tay tôi , lúc ấy tôi được nhận được một chiếc cúp vàng mà tôi mơ ước , điều mà tôi vui nhất là nụ cười trên mặt mẹ đã lộ ra . Những biệt danh Nguyễn gà mờ đã biến mất .
Đây là thời mà tôi vui nhất . Vì tôi đã chiến thắng bản thân bằng chính sức của mình .
Mk thấy bài viết này tự sự hơi bị nhiều......Mk nghĩ bạn nên miêu tả thêm nét mặt của mẹ khi bạn dành cúp, miêu tả cơ thể nhiều hơn sao nhiều lần bị quật ngã......
 

Vương Mạc Thần

Học sinh
Thành viên
5 Tháng mười hai 2018
72
45
36
17
Bắc Ninh
Trung học Cơ sở Vũ Kiệt
Bài văn tả về thời thơ ấu của tôi
Hồi tôi còn học ở cấp tiểu học , tôi có rất nhiều thời thơ ấu mà tôi luôn lưu giữ . Nhưng thời mà tôi nhớ nhất là khi tôi thi đậu môn võ cấp thành phố sao bao ngày luyện tập vất vả .
Hồi đó tôi đánh rất dở , nhất là khi thi đấu tôi toàn bị trượt vì tôi đã bị vật ngã . Nên mỗi lần thi đấu , tôi rất sợ hãi , khi vào trận đấu tôi bị ngã với ngã . Khi tôi về nhà , tôi than thở với mẹ là tôi không muốn học nữa . Mẹ tôi thấy vậy bảo : “Con à làm người phải có lúc thất bại nhưng khi mình biết đứng lên thì mọi chuyện sẽ khác “. Mỗi tối tôi hay học các chiêu võ , nhưng cuối cùng khi thi đấu tôi toàn bị nằm dưới đất không . Lúc ấy tôi tức giận , chạy về nhà và khóc . Mẹ tôi thấy vậy nói :”Ngày xưa cha ông ta có trao cho ta một câu là : có công mài sắt có ngày nên kim , câu nói ấy nói lên là khi chúng ta muốn bỏ cuộc thì sẽ chẳng tác dụng gì đâu con à nên con hãy cố gắng con nhé , có khi con thành công thật sự đấy “ tôi nghe vậy liền đứng dậy và tập tiếp . Tôi tập kiên trì không bỏ cuộc . Tuy ngày đầu tôi bị vấp té nhưng tôi đã tự đứng dậy và tiếp tục tập luyện . Sau đó có một ngày tôi đã vật được cả bạn học giỏi hơn mình trên sàn đấu , mọi người kinh ngạc liền vỗ tay tôi , lúc ấy tôi được nhận được một chiếc cúp vàng mà tôi mơ ước , điều mà tôi vui nhất là nụ cười trên mặt mẹ đã lộ ra . Những biệt danh Nguyễn gà mờ đã biến mất .
Đây là thời mà tôi vui nhất . Vì tôi đã chiến thắng bản thân bằng chính sức của mình .
Bài viết mắc khá nhiều lỗi lặp từ . Ngôn từ dùng trong bài chưa thu hút, còn rất thô . Ngoài ra, đối với một bài tự sự thì bài viết của bn quá ngắn nếu chép ra vở cùng lắm đc gần một trang. Mk ko có ý nói bn viết kém nhưng nếu bn có thể kể chi tiết hơn các sự việc ( tuy nhiên vẫn phải chú ý sử dụng ngôn từ ) thì bài viết sẽ đc thêm điểm hình thức và nội dung .
 
Top Bottom