Văn 7 tả em bé đang tuổi tập nói tập đi

ngô chí trung

Học sinh mới
Thành viên
14 Tháng mười hai 2018
7
8
6
18
TP Hồ Chí Minh
đỗ văn dậy
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

1. Bài văn tả em bé đang tuổi tập nói tập đi số 1:

Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất chính là Huyền - em gái của em. Ở nhà, mọi người gọi Huyền bằng một cái tên rất vui là Cún.

Gia đình em đã tổ chức sinh nhật một tuổi của Cún. Cún rất xinh trong bộ quần áo mà ba đã mua mừng sinh nhật bé. Dù hơi mập nhưng Cún cao và khoẻ mạnh. Bé có gương mật tròn, bầu bĩnh, trông ngộ nghĩnh và dễ thương. Làn da trắng trẻo cùng với đôi má hồng hồng làm cho Cún càng đáng yêu hơn. Đôi mắt bé long lanh, đen láy như chứa đựng những giọt nước. Đôi mắt ấy càng đẹp hơn nhờ hàng mi cong vút.

Cún đang tập nói nên bé rất thích nói. Những tiếng đầu tiên mà bé nói được “ba, má, ông, bà”. Mỗi khi nói một từ nào đó, Cún thường nói liên tục từ đó như "ba. ba, ba” hay “má, má, má” làm cả nhà ai ai cũng thấy vui và buồn cười. Tuy Cún mới nói những từ đơn giản nhưng mỗi lần Cún nói được từ nào thì cả nhà đều vỗ tay hoan hô. Còn em thì thấy rất hạnh phúc mỗi khi nghe Cún gọi: “Thành ! Thành!”. Ở nhà, ai cũng thích dạy Cún múa hát. Mặc dù bé chỉ có thể “a.... a.... i... i...” và múa thì khua khoắng hai tay trông rất buồn cười.

Cún cũng đang chập chững những bước đi đầu tiên. Thoạt đầu, bé phải bám vào tường hoặc ai đó để tập đi. Dần dần, bé bước từng bước một, chậm rãi nhưng không còn phải bám vào đâu cả. Mẹ em thường đặt Cún ở cách chỗ mọi người ngồi khoảng chục mét, Cún đi từ từ đến chỗ mẹ, rồi lại đến chỗ ba, đến chỗ em. Cún cố gắng đi từng bước một. Người bé nghiêng bên này, nghiêng bên kia. Khi đến gần bên em, Cún ào thật nhanh vào lòng em như sợ em chạy mất. Cứ thế, bé tập đi trong tình thương yêu của gia đình. Cún ăn rất nhiều. Một bữa em có thể ăn một bát. Em rất thích ngắm Cún ngủ, bởi lúc đó trông bé rất đáng yêu. Có những lúc ngủ mơ, đôi môi bé nhỏ của Cún lại nở một nụ cười chúm chím. Có lẽ trong giấc mơ của bé luôn đầy niềm vui.
Bài văn tả về một người thân của em cũng thuộc dạng văn tả người dành cho các em học sinh lớp 2, đó có thể là người bố, người mẹ, ông bà hay anh chị em, ngôn ngữ trong bài tả về một người thân của em là ngôn ngữ trong sáng, đơn giản và dễ hiểu đúng với lứa tuổi trẻ con.
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: hoa du

hoa du

Cựu TMod Cộng đồng
Thành viên
13 Tháng ba 2018
1,636
4,609
486
19
Thái Nguyên
THPT Nguyễn Huệ
1. Bài văn tả em bé đang tuổi tập nói tập đi số 1:

Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất chính là Huyền - em gái của em. Ở nhà, mọi người gọi Huyền bằng một cái tên rất vui là Cún.

Gia đình em đã tổ chức sinh nhật một tuổi của Cún. Cún rất xinh trong bộ quần áo mà ba đã mua mừng sinh nhật bé. Dù hơi mập nhưng Cún cao và khoẻ mạnh. Bé có gương mật tròn, bầu bĩnh, trông ngộ nghĩnh và dễ thương. Làn da trắng trẻo cùng với đôi má hồng hồng làm cho Cún càng đáng yêu hơn. Đôi mắt bé long lanh, đen láy như chứa đựng những giọt nước. Đôi mắt ấy càng đẹp hơn nhờ hàng mi cong vút.

Cún đang tập nói nên bé rất thích nói. Những tiếng đầu tiên mà bé nói được “ba, má, ông, bà”. Mỗi khi nói một từ nào đó, Cún thường nói liên tục từ đó như "ba. ba, ba” hay “má, má, má” làm cả nhà ai ai cũng thấy vui và buồn cười. Tuy Cún mới nói những từ đơn giản nhưng mỗi lần Cún nói được từ nào thì cả nhà đều vỗ tay hoan hô. Còn em thì thấy rất hạnh phúc mỗi khi nghe Cún gọi: “Thành ! Thành!”. Ở nhà, ai cũng thích dạy Cún múa hát. Mặc dù bé chỉ có thể “a.... a.... i... i...” và múa thì khua khoắng hai tay trông rất buồn cười.

Cún cũng đang chập chững những bước đi đầu tiên. Thoạt đầu, bé phải bám vào tường hoặc ai đó để tập đi. Dần dần, bé bước từng bước một, chậm rãi nhưng không còn phải bám vào đâu cả. Mẹ em thường đặt Cún ở cách chỗ mọi người ngồi khoảng chục mét, Cún đi từ từ đến chỗ mẹ, rồi lại đến chỗ ba, đến chỗ em. Cún cố gắng đi từng bước một. Người bé nghiêng bên này, nghiêng bên kia. Khi đến gần bên em, Cún ào thật nhanh vào lòng em như sợ em chạy mất. Cứ thế, bé tập đi trong tình thương yêu của gia đình. Cún ăn rất nhiều. Một bữa em có thể ăn một bát. Em rất thích ngắm Cún ngủ, bởi lúc đó trông bé rất đáng yêu. Có những lúc ngủ mơ, đôi môi bé nhỏ của Cún lại nở một nụ cười chúm chím. Có lẽ trong giấc mơ của bé luôn đầy niềm vui.
Bài văn tả về một người thân của em cũng thuộc dạng văn tả người dành cho các em học sinh lớp 2, đó có thể là người bố, người mẹ, ông bà hay anh chị em, ngôn ngữ trong bài tả về một người thân của em là ngôn ngữ trong sáng, đơn giản và dễ hiểu đúng với lứa tuổi trẻ con.
Cho mình xin phép sửa, thêm thắt một số câu từ cho bài văn của bạn được hay hơn nhé ^^
Gần đây mẹ em mới sinh thêm một cô em gái rất kháu khỉnh, đáng yêu. Cô nhóc tên là Huyền, là người mà em yêu quý nhất trong nhà. Tên ở nhà của bé là Cún. Cún đã hơn một tuổi và bây giờ là thời điểm Cún đang bập bẹ nói và chập chững biết đi.

Cún đẫ được gia đình tổ chức một bữa tiệc nhở mừng sinh nhật tròn một tuổi của mình. Tối hôm đó, Cún xúng xính trong bộ váy áo màu hồng phấn mà ba đã mua mừng sinh nhật bé. So với các bạn cùng lứa Cún khá cao và kháu khỉnh, bụ bẫm. Cô bé có có gương mật tròn, phúng phính trông thật ngộ nghĩnh và dễ thương. Làn da trắng trẻo cùng với đôi má phơn phớt hồng hồng nên lúc nào trông Cún cũng thật đáng yêu. Đôi mắt bé bé, híp híp của bé Cún lúc nào cũng sáng long lanh, đen láy như chứa đựng những giọt nước. Đôi mắt ấy càng đẹp hơn nhờ hàng mi cong vút của bé.

Cún đang bập bẹ tập nói nên bé rất thích nói. Giọng nói của Cún ngọt xớt và rất dễ thương. Những tiếng đầu tiên mà bé nói được là: “ba, má, ông, bà”. Và mỗi khi nói một từ nào đó, Cún thường nói liên tục từ đó như "ba, ba, ba” hay “mạ, mạ, mạ” làm cả nhà ai ai cũng thấy vui và buồn cười. Do mới tập nói nên bé còn nói ngọng, "ngọng líu ngọng lo" nên cả nhà gọi Cún thêm một cái tên nữa là "con sáo". Tuy Cún mới nói những từ đơn giản nhưng mỗi lần Cún nói được từ nào thì cả nhà đều vỗ tay hoan hô để khích lệ và ủng hộ bé. Và lúc đó, sau khi nhận được lời khen thì bé vô cùng phấn khích và chạy nhảy lung tung. Em thì thấy rất hạnh phúc những lúc Cún gọi: “Thằn ! Thằn!”. Ở nhà, ai cũng thích dạy Cún múa hát. Mặc dù bé chỉ có thể “a.... a.... i... i...” hoặc nhại lại được vài từ mà thôi, và múa thì khua khoắng hai tay trông rất buồn cười.

Cún cũng đang chập chững những bước đi đầu tiên. Thoạt đầu, bé phải bám vào tường hoặc ai đó để tập đi. Dần à, bé bạo dạn bước từng bước một, chậm rãi nhưng chắc chắn và không còn phải bám vào đâu cả. Vậy nên mọi người trong nhà đều khen Cún rất chứng chạc. Mẹ em thường đặt Cún ở cách chỗ mọi người ngồi khoảng chục mét, Cún đi từ từ đến chỗ mẹ, rồi lại đến chỗ ba, đến chỗ em. Cún cố gắng đi từng bước một. Người bé lảo đảo nghiêng nghiêng bên này, nghiêng nghiêng bên kia. Khi đến gần bên em, Cún ào thật nhanh vào lòng em như sợ em chạy mất. Cứ thế, bé tập đi trong tình thương yêu của gia đình. Cún ăn rất mau, một bữa mẹ có thể bón cho em ăn được một bát cháo.
Em rất thích ngắm Cún ngủ, bởi lúc đó trông bé đáng yêu nhất. Trong dáng ngủ an lành, có đôi lúc ngủ mơ, đôi môi bé nhỏ của Cún lại chúm chím nở nụ cười. Có lẽ trong giấc mơ của bé luôn tràn đầy niềm vui.
Em rất yêu quý bé. Em thích dáng vẻ của bé khi bô bô tập nói, thích dáng vẻ đi đứng nghiêng nghiêng của bé. Mong bé sẽ luôn vui cười và dễ thương như bây giờ.
 
Top Bottom