Suy Nghĩ về tình cảm cha con trong đoạn trích chiếc lược ngà

H

huynh_lovely

Nguyễn Văn Sáng là một tác giả nổi tiếng trong thời kháng chiến chống Mĩ. Ông sáng tác nhiều thể loại như: truyện ngắn, tiểu thuyết…tác phẩm “Chiếc Lược Ngà” được viết vào năm 1966 khi tác giả hoạt động ở chiến trường Nam Bộ và được đưa vào tập truyện cùng tên của ông. Tác phẩm này hay và đặc biệt trong các tình huống éo le giữa ông Sáu và bé Thu làm cho người đọc vừa muốn cười và vừa muốn khóc, vì bé Thu là một đứa bé thương cha có tính cách ngây thơ và mạnh mẽ.
Ông Sáu đã đi chiến đấu tám năm trong lúc chiến đấu ông Sáu đã bị thương và để lại vết sẹo nên vậy lúc ông về bé Thu không nhận ra ba đến lúc ông Sáu đi thì bé Thu mới nhận ra ba. Lúc ông Sáu đi đã hứa với bé Thu là sẽ tặng cho bé Thu chiếc lược ngà. Khi về chiến khu ông lấy chiếc ngà voi mài làm thành một chiếc lược trên chiếc lục có ghi hàng chữ”yêu nhớ tặng thu con của ba” , không may trong một lần càng quét lớn của quân Mĩ-Nguỵ, ông Sáu đã hi sinh. Trong giờ phút cuối cùng ông đã nhờ anh ba đưa chiếc lược ngà cho bé thu.
Bé Thu là một đứa bé rất thương ba, vì thương ba nên bé Thu không nhận ông Sáu là ba. Tình yêu thương ba của bé Thu được bộc lộ một cách mạnh mẽ dù ra sao cũng chẳng muốn nhận sự giúp đỡ và chăm sóc của ông trong bất kì tình huống nào dù là rất khó khăn. Nhưng thật trớ treo làm sau khi bé Thu nhận ra ba thì cũng đã đến lúc ông phải ra đi, lúc đó Thu đã chạy thật nhanh đến và gọi một cách thiết tha “Ba…a…a…ba!” đây là lần ba đầu tiên của bé Thu nhưng nào ai ngờ được đó cũng là lần cuối cùng mà bé Thu được gọi tiếng ba. Sau khi bé Thu gọi ba thì chạy đến ôm chầm lấy ông Sáu mong muốn ông sáu ở lại với mình.
Ngoài tình yêu thương ba bé Thu còn có sự hồn nhiên, ngây thơ. Hồn nhiên ở chổ khi ông sáu trở về quê đã thấy bé Thu chơi nhà chồi, dưới góc cây xoài. Và bé Thu ngây thơ ở chổ khi thấy ông sáu trong hình không có vết sẹo mà hiện tại thì ông lại có một vết sẹo, chỉ khác có một vết sẹo mà đã làm ông Sáu buồn phiền vì không thể chăm sóc cho đứa con gái thân yêu của mình trong suốt những ngày về quê.
Tác giả đã đưa bé Thu vào một tình huống đặc biệt làm cho bé Thu nhận ra người ba và đã chứng tỏ bé Thu là một đứa bé rất yêu thương ba, qua những tình huống éo le và đặc biệt làm cho người đọc người nghe bậc cười khi cách nghĩ ngây thơ của bé Thu và rơi những giọt nước mắt về tình cảm của ông Sáu và bé Thu.
Bé Thu là một cô bé có tính cách mạnh mẽ, hồn nhiên và ngây thơ những tính cách ấy đều được xuất phát từ lòng yêu thương ba mình tạo nên và cũng nhờ sự chăm chút của tác giả mà bài thơ đã làm cho người đọc và người nghe biết trân trọng tình cảm vốn có của mỗi con người.


bài này mh đã giữ nhiều lần lấm rồi
mh nghĩ trước khi cần gì bạn nên kiếm trên google của diễn đàn trước
 
M

minhhoang96

đây hình như chỉ về bé thu mình cần tình cảm của ông 6 vs bé thu và bé thu đối vs ông 6
 
I

iloveyou247_tintin

Truyện “Chiếc lược ngà” (Nguyễn Quang Sáng) được viết trong cuộc kháng chiến chống Mĩ nhưng chủ yếu tập trung nói về tình người trong cảnh ngộ éo le của chiến tranh. Đoạn trích “Chiếc lược ngà” (Sgk Văn 9, tập I) thể hiện tình cha con thắm thiết, sâu nặng của ông Sáu và bé Thu.

Ông Sáu về thăm nhà sau bao năm ở chiến khu với cái tình của người cha nôn nao, cháy bỏng khát khao được gặp con. Nhưng ngay từ giây phút đầu, điều mà ông bấy lâu mong đợi được nghe con gái gọi tiếng “Ba !” không được đền đáp. Đứa trẻ hoàn toàn ngơ ngác, lạnh lùng, đối xử với ông như người xa lạ. Với lòng mong nhớ con, ông càng đón chờ tình cảm của con, nó càng cố tình cự nự. Điều đó, khiến ông đau đớn “hai tay buông xuống như bị gãy”. Có những tình huống, tưởng chừng thế nào nó cũng chịu thua, không ương ngạnh được nữa, phải gọi tiếng “Ba”. Nhưng nó vẫn không chịu cất tiếng “Ba” mà ông Sáu chờ đợi.

Hành động trẻ con, nói năng cộc lốc, ngang ngạnh của Thu dành cho Ba khiến ông Sáu, bạn ông Sáu và cả người đọc đau lòng và suy nghĩ. Khi có gia đình, hạnh phúc được làm cha, tiếng gọi “Ba” của đứa con gái yêu chưa dành cho ông khiến ông “khổ tâm đến nỗi không khác được, chỉ biết nhìn con vừa khẽ lắc đầu vừa cười”.

Phản ứng tâm lí của Thu là hoàn toàn tự nhiên. Thu còn quá bé để có thể hiểu tình thế éo le xảy ra trong chiến tranh. Bản thân người lớn cũng chưa ai chuẩn bị cho Thu ứng phó với bất thường. Điều đó, người đọc cảm được tình cảm chân thật, sâu sắc, mãnh liệt Thu dành cho ba - người mà Thu biết trên ảnh, người cha được cô bé ghi sâu trong lòng từ tấm ảnh, không phải người đàn ông xưng là "ba".

Đến khi được bà ngoại tháo gỡ thắc mắc trong lòng, về lai lịch vết thẹo, Thu vỡ lẽ đó thực là ba mình. Trăn trở dằn vặt, cùng tình yêu, khát khao bấy lâu mong gặp mặt cha dồn nén, bùng nổ dữ dội, quyết liệt vào giờ phút trước khi người cha lên đường. Tiếng “Ba... a... a... ba !” vỡ ra từ sâu thẳm lòng cô bé. Tiếng kêu mà ba nó chờ đợi bao năm ròng. Tiếng kêu làm nhói tim mọi người. Ông Sáu sung sướng, hạnh phúc nghẹn lời, không cầm được nước mắt. Thu vồ vập, cuống quít, níu giữ cha, níu giữ yêu thương bấy lâu nó mong đợi. “Nó hôn ba nó cùng khắp. Nó hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa”, “hai tay nó xiết chặt lấy cổ, chắc nó nghĩ hai tay không thể giữ được ba nó, nó dang cả hai chân rồi câu chặt lấy ba nó, và đôi vai nhỏ bé của nó run run”.

Đối với người cha, đó là tiếng “ba” đầu tiên và cũng là tiếng yêu thương cuối cùng ông được nghe từ con ! Ở chiến khu, ông cố gắng hết sức, thận trọng, tỉ mỉ làm cho con chiếc lược ngà. Ông đặt vào đấy tất cả tình cảm cha con. Chiếc lược trở thành vật thiêng, an ủi ông “gỡ rối phần nào tâm trạng”, nuôi dưỡng tình cha con. Ông thường xuyên “lấy cây lược ra ngắm nghía rồi mài lên tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt”. Lòng yêu con đã biến người chiến sĩ thành một nghệ nhân - nghệ nhân chỉ sáng tạo ra một tác phẩm duy nhất trong đời. Trước khi nhắm mắt xuôi tay, ông Sáu vẫn nhớ chiếc lược, nhờ bạn chuyển lại cho con - cử chỉ chuyển giao đó là một ước nguyện giữ gìn muôn đời tình cảm cha con, ruột thịt.

Truyện “Chiếc lược ngà” đã diễn tả một cách cảm động tình cha con thắm thiết, sâu nặng của cha con ông Sáu trong hoàn cảnh éo le của chiến tranh. Hình ảnh cây lược được gắn vào đó một trái tim thổn thức tình ruột thịt, khẳng định giá trị nhân bản sâu sắc, cao đẹp thiêng liêng !

(Sưu tầm)

:D:D:D sao bạn hổng lên google ma search trước đj
 
M

minhhoang96

Truyện “Chiếc lược ngà” (Nguyễn Quang Sáng) được viết trong cuộc kháng chiến chống Mĩ nhưng chủ yếu tập trung nói về tình người trong cảnh ngộ éo le của chiến tranh. Đoạn trích “Chiếc lược ngà” (Sgk Văn 9, tập I) thể hiện tình cha con thắm thiết, sâu nặng của ông Sáu và bé Thu.

Ông Sáu về thăm nhà sau bao năm ở chiến khu với cái tình của người cha nôn nao, cháy bỏng khát khao được gặp con. Nhưng ngay từ giây phút đầu, điều mà ông bấy lâu mong đợi được nghe con gái gọi tiếng “Ba !” không được đền đáp. Đứa trẻ hoàn toàn ngơ ngác, lạnh lùng, đối xử với ông như người xa lạ. Với lòng mong nhớ con, ông càng đón chờ tình cảm của con, nó càng cố tình cự nự. Điều đó, khiến ông đau đớn “hai tay buông xuống như bị gãy”. Có những tình huống, tưởng chừng thế nào nó cũng chịu thua, không ương ngạnh được nữa, phải gọi tiếng “Ba”. Nhưng nó vẫn không chịu cất tiếng “Ba” mà ông Sáu chờ đợi.

Hành động trẻ con, nói năng cộc lốc, ngang ngạnh của Thu dành cho Ba khiến ông Sáu, bạn ông Sáu và cả người đọc đau lòng và suy nghĩ. Khi có gia đình, hạnh phúc được làm cha, tiếng gọi “Ba” của đứa con gái yêu chưa dành cho ông khiến ông “khổ tâm đến nỗi không khác được, chỉ biết nhìn con vừa khẽ lắc đầu vừa cười”.

Phản ứng tâm lí của Thu là hoàn toàn tự nhiên. Thu còn quá bé để có thể hiểu tình thế éo le xảy ra trong chiến tranh. Bản thân người lớn cũng chưa ai chuẩn bị cho Thu ứng phó với bất thường. Điều đó, người đọc cảm được tình cảm chân thật, sâu sắc, mãnh liệt Thu dành cho ba - người mà Thu biết trên ảnh, người cha được cô bé ghi sâu trong lòng từ tấm ảnh, không phải người đàn ông xưng là "ba".

Đến khi được bà ngoại tháo gỡ thắc mắc trong lòng, về lai lịch vết thẹo, Thu vỡ lẽ đó thực là ba mình. Trăn trở dằn vặt, cùng tình yêu, khát khao bấy lâu mong gặp mặt cha dồn nén, bùng nổ dữ dội, quyết liệt vào giờ phút trước khi người cha lên đường. Tiếng “Ba... a... a... ba !” vỡ ra từ sâu thẳm lòng cô bé. Tiếng kêu mà ba nó chờ đợi bao năm ròng. Tiếng kêu làm nhói tim mọi người. Ông Sáu sung sướng, hạnh phúc nghẹn lời, không cầm được nước mắt. Thu vồ vập, cuống quít, níu giữ cha, níu giữ yêu thương bấy lâu nó mong đợi. “Nó hôn ba nó cùng khắp. Nó hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa”, “hai tay nó xiết chặt lấy cổ, chắc nó nghĩ hai tay không thể giữ được ba nó, nó dang cả hai chân rồi câu chặt lấy ba nó, và đôi vai nhỏ bé của nó run run”.

Đối với người cha, đó là tiếng “ba” đầu tiên và cũng là tiếng yêu thương cuối cùng ông được nghe từ con ! Ở chiến khu, ông cố gắng hết sức, thận trọng, tỉ mỉ làm cho con chiếc lược ngà. Ông đặt vào đấy tất cả tình cảm cha con. Chiếc lược trở thành vật thiêng, an ủi ông “gỡ rối phần nào tâm trạng”, nuôi dưỡng tình cha con. Ông thường xuyên “lấy cây lược ra ngắm nghía rồi mài lên tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt”. Lòng yêu con đã biến người chiến sĩ thành một nghệ nhân - nghệ nhân chỉ sáng tạo ra một tác phẩm duy nhất trong đời. Trước khi nhắm mắt xuôi tay, ông Sáu vẫn nhớ chiếc lược, nhờ bạn chuyển lại cho con - cử chỉ chuyển giao đó là một ước nguyện giữ gìn muôn đời tình cảm cha con, ruột thịt.

Truyện “Chiếc lược ngà” đã diễn tả một cách cảm động tình cha con thắm thiết, sâu nặng của cha con ông Sáu trong hoàn cảnh éo le của chiến tranh. Hình ảnh cây lược được gắn vào đó một trái tim thổn thức tình ruột thịt, khẳng định giá trị nhân bản sâu sắc, cao đẹp thiêng liêng !

(Sưu tầm)

:D:D:D sao bạn hổng lên google ma search trước đj
đây ms là đoạn tui cần nè...thanks nha...tui có send nhưng toàn cái ns về bé thu or ông 6 chứ ko tổng hợp...mai phải nạp bài r`
 
Top Bottom