B
barbieflower
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Siêu quậy dễ thương & Mọt sách đẹp trai
" Cúi đầu xuống!!!!" - một tiếng hét vang lên (tiếng con gái) trong lớp 11D3 làm cho tất cả giáo viên lẫn học sinh trong các lớp khác ngoái đầu ra nhìn. Thì ra là một trận chiến đồ dùng học tập trong lớp giữa một cô bé và tất cả phái mạnh trong lớp (!?) Tuy chuyện đó là "chuyện thường ngày ở huyện" nhưng quả thật, lớp 11D3 có rất nhiều điều để nói...
Thảo Anh là cô bé khá xinh nhưng tính cách không như cái tên mà bố mẹ luôn kỳ vọng là cô sẽ "hiền" hơn một chút. Cô bé kết bạn với tất cả tên con trai trong lớp và trong trường. Nói là kết bạn, nhưng thật ra, cô bé làm "đại tỉ" của cái đám mày râu ấy.
_ Các em trật tự nào, đừng có loạn như thế chứ! -thầy Thành cất giọng yếu ớt giữa cái đám hỗn lộn ấy. Tất nhiên là chẳng có đứa nào nghe (cố tình không nghe), vả lại tụi nó chỉ cần có một người khởi xướng là bắt đầu loạn. Và cái lớp hôm đó trông như bãi chiến trường còn bọn con gái còn lại và thầy Thành thì như dân tị nạn từ Iraq chạy bom(^_^!).
RENGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG......
Tiếng trống trường "cứu nạn" cho lỗ tai của mọi người cuối cùng cũng đến.
_ Này, hình như là mấy hôm nữa có thêm bạn mới đấy, Quậy! -thằng Đức gọi Thảo
Anh trong khi cô nàng vẫn đang cố ném vài cây bút vào đám con trai.
_ Sao!? Con trai hay con gái?- T.A hất mặt hỏi thằng bạn thân.
_ Con trai đấy! Chúng ta có thêm đồng minh há!
_ Ờ, mà tên đó gia cảnh thế nào? Nó mà giàu thì bắt nó khao cả đám! - Quậy (T.A) hí hửng.
RENGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG......
_ Chào các em! Hôm nay có bạn mới gia nhập vào lớp chúng ta (hay cái chợ---nói thầm), bạn ấy tên Nguyễn Thiên Hoàng. Xin các em đừng chọc bạn ấy nhé!
Cả lớp xôn xao rộn ràng lên. Quậy vẫn đang say sưa với cái Gameboy của mình, không buồn nhìn cậu bạn mới. Những đứa con gái thì tự nhiên chồm người về phía bục giảng.
Vì bọn nó quá suýt xoa cái tên mới đến nên Quậy cũng ráng nhướn mắt lên coi.
_ Quậy ơi, thấy nó sao?- Đức khều T.A
_ Xì........ "phình thường như con đường" thôi. Ra chơi kết nạp nó zô đội là đám con gái nín liền thôi!
Ra chơi..........
_ Quậy ơi! Không xong rồi!-thằng Đức vừa thở hổn hển vừa gọi T.A lúc này đang nhai miếng bánh ngọt trong căntin.
_ Làm sao đây, có gì nói coi!
_ Thằng đó! Cái thằng mới đó! Nó không thèm kết nạp vô nhóm mình. Đi thử đi!
_ Được, để tao!
_ Ê! Bạn tên gì nhỉ? -T.A hỏi anh bạn mới với vẻ mặt đại ca.
_ ...... - Hoàng im lặng
_ Tôi nói với cậu đấy!- T.A đập bán cái "Rầm" rồi hỏi lại.
_ Liên quan gì đến cô! Mà nếu hỏi tên người khác thì nói tên mình trước đi!
_ Tôi tên là Trần Thảo Anh, "boss" ở đây. Nếu khôn hồn thì nhập vào nhóm của tôi đi.
Còn không thì đừng có trách
_ Tôi không muốn! -Hoàng nói rất dứt khoát trước vẻ mặt sững sờ của T.A cũng như
mọi người.
_ Á à, hay lắm! Vậy thì.....
Tiếng Vậy thì vừa dứt thì nhanh như cắt, T.A tóm lấy cánh tay của Hoàng và vật xuống cái "Uỳnh"
Cả lớp xuýt xoa và thầm thương cậu bạn tội nghiệp...
_ Thế nào?Sợ chưa? Chịu gia nhập nhóm chứ! Tôi có đai đen Teawondo đấy!- T.A lấy ngón cái quẹt ngang mũi rồi hất hàm
Thế nhưng, trái với sự phán đoán của mọi người, Hoàng nhếch mép:
_ Lý lịch của cô hay đấy, nhưng lý lịch của tôi, cô chưa biết gì phải không?-sau đó, nhanh
như cắt, cậu ta tóm lấy tay T.A và bẻ quặt ra sau khiến cho cô nàng ngổ ngáo này la oai
oái, Hoàng nói như thổi vào tai T.A khiến nhỏ phải giật mình, dựng tóc gáy:
_ Nếu cô là cao thủ Teawondo thì tôi là Master của cô được rồi đó, cô bé! Đừng tưởng tôi
thấy cô là con gái, “mềm” một chút mà lấn tới nha!
_ Ui da…tôi….nói cho mà biết…..tôi.không phải…….hạng dễ xơi đâu….á!
Bỗng Hoàng buông tay ra và nói thách:
_ Coi cô bản lĩnh tới mức nào?!Đâu với tôi vài ván xem!
_ OK!
Và sau đó họ lao vào nhau và đánh kịch liệt khiến cho các lớp khác tò mò phải sang xem
trận đấu kinh khủng. Xét về mặt kỹ thuật thì “kẻ tám lạng, người nửa cân”, nhưng nếu xét
về bàn thắng, có vẻ Hoàng hơn T.A cái một. Cả đám đông la ó om sòm, kẻ cổ vũ cho T.A,
người cổ vũ cho Hoàng nhưng hầu như chẳng ai để ý thấy chuông vào học đã reo từ hồi
nào.
Người duy nhất không cổ vũ cho bên nào chính là thầy Cường, cậu dạy võ của T.A cũng là
thầy chủ nhiệm của lớp 11D3. Thầy mỉm cười nhẹ trước cảnh tượng đang xảy ra…..
……
_ Thôi! Các em về chỗ mau!- thầy Cường lên tiếng.
Mọi người liền chạy ngay về lớp và chỗ của mình. Riêng hai nhân vật chính thì chỉ có Hoàng
quan tâm đến lời nói của ông thầy chủ nhiệm mới của mình. Còn về phần T.A thì vẫn cứ
tiếp tục xông vào nếu không có cả nhóm mày râu nhào vô can lại (phù!)
Tiết sinh hoạt chủ nhiệm đầu năm:
_ Các em vì cũng từ lớp cũ nên chắc cũng biết nhau hết rồi nhỉ. Còn đây là bạn mới của chúng ta, tôi bầu cậu ấy làm lớp trưởng, cai quản trật tự lớp. Các em, có ai ******** không? –thầy Cường cất tiếng
Quậy lập tức giơ tay( tất nhiên!):
_ Em không chịu! Làm sao thầy cho cái thằng đó làm lớp trưởng được chứ! Lớp trưởng phải
mạnh mẽ và mọi người phải sợ như em đây nè!
_ Em cũng không đồng ý, thưa thầy!-Hoàng cũng đứng dậy nói khiến thầy ngạc nhiên-Em
sợ em không đủ tư cách cai quản lớp và cả con bọ lóc chóc kia…
_ Nói ai là lóc chóc hả?Có ngon thì đấu lại nào!- T.A phản ứng dữ dội với cái nick name
mới của mình.
_ Được thôi!Về võ thì rõ rang cô thua rồi, còn về học tập thì…
_ OK! –chưa gì thì Quậy nhà ta đã vội vội vàng vàng đồng ý (xin các bạn đừng như vậy
nhé! Nguy hiểm lắm!).
_ Vậy thì cả lớp sẽ làm trọng tài phân bua cho họ nhé! –thầy đẩy cặp kính lên.
Cả lớp nhao nhao đồng ý, nhất là bọn con gái. Bởi vì Quậy luôn là người bắt nạt bọn họ cho nên Hoàng có làm lớp trưởng cũng tốt…
…………………..
Ngày hôm sau………
“Hoét” –tiếng còi của thầy thể dục làm đau tim nhiều đứa trong lớp nhưng đó lại là tiết T.A thích nhất. Cô nàng liền chộp lấy một quả banh và… ném vào người Hoàng với ý định là “ cho tên đó biết rằng mình giỏi thể thao thế nào” . Và trái bong đã đánh vào đầu Hoàng cái “BỐP”……… cả lớp im lặng, chỉ có T.A cười ha há(?!). Theo như lý lịch của cậu bạn mới, Hoàng rất ghét ai làm phiền khi cậu ta đang đọc sách. Và cũng trong tờ lý lịch đó, đã có hơn 2 người bị cậu ta cho nhìn bằng một con mắt vì đã dám đụng vào cậu ấy khi đang học bài.
Mọi người dạt xa ra~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~…………
Hoàng ngước mặt lên nhìn bằng cái nhìn sắc như lưỡi dao và………..cười. Cả lớp ngớ người. Quậy thì giận sôi máu. Vì sao?
Bởi vì, chưa có ai lãnh một quả ném của nhỏ mà lành lặn nhìn ở đó mà cười (^_^”). Thế rồi Hoàng đứng dậy, cầm lấy trái banh, tưng nó trên tay và cười nửa miệng.
T.A vừa nhìn vào đôi mắt đó đã cảm thấy lo sợ. Nhưng vì chỉ số sĩ diện rất cao, nên không dám nói ra mình sợ mà cũng thủ thế.
Mà ai cũng biết, khi người ta lo sợ điều gì thì chỉ chú tâm vào cái mình sợ nên cô nhóc không để ý đến Hoàng mà chỉ để ý đến trái banh có vẻ như chực “xơi” mặt mình thôi.
Cả lớp hồi hộp…
Đức thấy có chuyện gì đó hơi bất bình thường thì huýt sáo cho Quậy hồi tỉnh. Mà khi T.A kịp nghe được tiếng sao thì Hoàng đã đứng sát tự hồi nào.
Đám mày râu cùng đồng thanh: “Chết rồi.”.
Mặt cả đám tối sầm lại…….
Số là thế này, Quậy không thích bất cứ ai tới gần nên khi làm “boss” thì cô bé đã ra lệnh cấm tất cả ai đụng vào hay tới gần (ặc!), trừ thằng bạn thân, Đức.
_ Sao mà sợ thế? Tôi có làm gì cô đâu?! – Hoàng nói
_ Tránh ra!
_ Trời ơi! Sợ tôi đến mức tôi đến gần cũng không cử động nổi à?
“BỐP”, “hự”
Hai tiếng động vừa được phát ra là:
T.A đấm một cái vào bụng Hoàng và tiếng kêu thấu trời của tên nhóc.
_ ************************************************aa aa!!!!!!! –nguyên đám con
gái la lên vì T.A đã dám đánh thần tượng của họ. Hoàng quỵ xuống… và ngay lập tức được
con gái vây quanh.
Quậy chưa bao giờ phải hối hận về việc mình làm cả. Nhưng thấy kẻ thù yếu đuối bớt nên
chủ quan( cái này cũng nguy hiểm lắm các bạn ạ!), nhỏ bước tới gần và nói(vẫn với cái
giọng tỉ tỉ):
_ Sao rồi? Chết chưa? Hên cho ông bạn là tôi nương tay nhé!
Lại một lần nữa, nhanh như cắt, Hoàng đứng dậy, lấy hai tay ôm mặt của T.A và…………