B
beconvaolop
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Tình trạng:Đang chế tác.
Thời gian ra hết:Không rõ
Lưu ý:-Đây không phải truyện của mình(đặt box sưu tầm).Đây là truyện của bạn mình(Mình chỉ giúp mặt chỉnh sửa và nội dung)
-Các bức ảnh dưới mang tính chất minh họa,được copy và sửa cho phù hợp.Nếu có vấn đề gì liên quan tới sở thích thì xin lỗi trước.
-Do là gà tin học nên có nhiều chỗ còn sai sót.Mọi ý kiến đóng góp xin viết lên trang cá nhân của mình ^^
11/7: Do mỗi bài đăng không quá 12000 chữ nên mình sẽ post lại một số kỳ được cắt bớt.Thanks!
Kì 1:Khởi đầu
Giấy báo điểm thi gửi tới từng phòng kí túc xá,từ lớp 1 cho đến lớp 12.Những hoa văn trên giấy làm một cách tỉ mỉ,chia làm 4 loại theo màu sắc:đồng,bạc,vàng và hoàng kim.Trong ngôi trường bậc nhất châu Á,nó không có gì quá xa lạ.Kì thực,đây là đẳng cấp trong sự ganh đua,từ khi mới vào trường cho tới năm cuối cùng.Khi số lượng các môn học tăng dần với độ khó nâng lên,thì sự theo đuổi,đố kị,ham muốn,tham vọng,và tất nhiên,những ước mơ dần hiện rõ,được thực thi bởi những hành động.
Huy bước ra từ phòng tắm.Mặc một bộ áo mỏng thoáng mát dù cho nhiệt độ ngoài trời dưới 15 độ C.Mái tóc đang được hong khô,chải thành nếp.Khuôn mặt trẻ trung nhưng nghiêm nghị,toát ra một sự cô độc dù cho khối u ám đấy rất đẹp trong các đường nét,từ đôi mắt cho tới gò má,hay nụ cười mang vẻ chiến thắng vô cùng sinh động.6 giờ sáng Chủ Nhật.
Nhận giấy từ tay Adam,cậu bạn cùng phòng,Huy không buồn xem vội,mà hỏi người vừa đưa nó cho mình:
-Again?
Người đối diện trong bộ áo ấm với chiếc khăn quàng cổ xanh lá gật đầu một cách máy móc.Huy để điểm thi sang ghế bên,đứng lên,lấy chiếc áo khoác thể thao rồi tiến về phía cánh cửa.Password được nhập.Cánh cửa trượt nhẹ sang một bên.Hơi lạnh buổi sớm ùa vào như một cơn sóng.Lớp hơi ẩm trên gương mặt Huy như đông lại,nặng nề.Huy khẽ rùng mình,dù những đợt lạnh thế này,với cậu,qua tám năm học,đã quá quen thuộc.Xỏ chân vào đôi dép quai hậu,cậu rảo bước trên hành lang yên tĩnh,cảm nhận khung cảnh buổi sớm trong lành.Phía cuối hành lang,một ban công nhô ra,với vài chậu hoa cảnh mà ai đó đã chăm bón hang ngày để sức sống luôn được giữ lại.Từ ban công ấy,Huy có thể nhìn ra khắp xung quanh.
Ngôi trường tọa lạc trên một khu đồi rộng lớn,tựa một lâu đài trung cổ.Phía bên kia,đối lập với nơi đây,là thành phố vô cùng nhộn nhịp,với những tòa nhà chọc trời,chuỗi cửa hàng hiện đại,dòng người hối hả,mà mỗi dịp lễ học sinh được phép xuống đó mua những đồ dùng mình cần,với số tiền nhất định được phát.Thường thì,Huy sẽ về đó,nơi gia đình sinh sống,vào mỗi dịp đầu năm.Thời gian còn lại,cậu cùng những học sinh khác học,sinh hoạt tại đây.
Quả cầu lửa đưa những tia nắng nhẹ đầu tiên chiếu xuống mặt đất lạnh.Huy lọt vào vùng sáng nhẹ.Lớp da ửng hồng,khuôn mặt tràn sức sống.Những giọt sương đọng nơi ban công ấy tan biến dần,thành một tấm lụa vô hình mỏng nhẹ.Ngôi trường hiện lên ngày một rõ.Những đường nét hoa văn cổ kính tô điểm hơn qua vầng thái dương,như chưa hề bị thời gian bào mòn.Phía trên đầu Huy,bức tượng quái thú với đôi mắt trợn tròn trở nên sống động.Đôi cánh với khung xương vươn ra,bộ vuốt đang bám vào đá cong lên như chực muốn bay.
Giọng nói trong,mơ hồ nhưng phảng phất sự quyền lực,như một con rắn trườn tới cạnh Huy.
-Như một bản sao-Huy đáp,không hề quay lại,vì cậu biết đó là ai
Bóng đen tới gần Huy không gây một tiếng động,cúi xuống chăm sóc,vuốt nhẹ những bông hồng đen,nơi mà những giọt sương chưa tan biến hết.Người đó đứng lên,bước ngang Huy.
-Đây là ánh sáng cuối cùng,có lẽ vậy.Rồi mây mù sẽ nuốt chửng nó thôi.
Rồi cũng như khi đến,bóng đen lùi lại hòa mình vào góc khuất tối của khu hành lang dẫn về sân sau.
Những đám mây xám xịt ùn ùn kéo tới,như một kẻ háu đói,trùm lên quả cầu lửa,khiến nó mờ dần,và cuối cùng,nuốt chửng nó.Gió thổi,mang làn hơi từ con sông,gần đó vào.Không mưa,nhưng lạnh.Huy hít một hơi oxi tinh khiết,hồ như không có lẫn chút bụi.Những lọn tóc tung bay trong gió.Cảm giác lạnh thấm dần vào phổi,vào tay,chân,lan đi khắp cơ thể.Cô nói đúng,đó là ánh sáng cuối cùng.
Những tiếng chuông từ tháp đồng hồ cổ kính,tọa lạc sau dãy nhà giáo viên điểm từng hồi.7 giờ sáng.Khoác trên người chiếc áo đem khỏi phòng,người thiếu niên đứng lặng trên ban công quay bước xuống nhà ăn.Cửa phòng khóa,cậu hiểu.Adam đã sắp xếp hộ những đồ dùng bừa bộn,vào những chỗ cần thiết,cả thông báo điểm của cậu.
“Đặng Nhất Huy-đẳng cấp Vàng.Vị trí số 1.97/100-Khối 8”
Thành phố thân thương,nơi gia đình Huy sinh sống
Những bước chân Huy gõ nhẹ trên nền.Không quá sai khi so sánh ngôi trường này với Hogwarts.Phòng ăn là nguyên mẫu của một nhà thờ lớn.Mọi đồ đạc đều mang kiểu dáng trung cổ.Trái ngược khung cảnh bên ngoài,nơi đây tràn ngập ánh sáng và tiếng nói.Huy mỉm cười chào lũ trẻ lớp 1 khi đi qua một phòng phụ riêng dành cho học sinh từ lớp 1 đến lớp 3,được tách biệt hẳn với các khối khác.Huy,trước kia,đã từng là một đứa trẻ,cũng tại đó,đã ngồi trên một chiếc ghế,được chăm sóc như thế này.Một em học sinh mặc áo len đen chạy tới gần Huy,bày tỏ:
-Em muốn học nội trú,như anh!
Huy cúi xuống sát cậu bé.Vẫn giữ thái độ quyết tâm,cậu bé nhìn Huy với đôi mắt kỳ vọng.
-Nếu em lên lớp 4,em có thể đăng ký.-Huy xoa nhẹ đầu cậu nhóc.-Giờ vẫn còn quá nhỏ.
Tiếng nói chuyện ngừng bặt khi Huy bước vào.Thay vào đó,mọi người nhìn cậu,trao đổi với nhau bằng âm vừa phải.Những ánh mắt nhìn theo Huy,thán phục,nể sợ,quý,ghét,đố kị…Huy không hề bận tâm,chỉ tiến sát tới nới cậu ngồi.Quang đã chờ sắn ở đó.
“Dù là bậc anh chị,nhưng những học sinh lớn tuổi hơn phải công nhận rằng,Huy là học sinh giỏi nhất từ trước tới nay.Rất nhiều người,đặc biệt là các cô gái,hay các nhóm học sinh nghiên cứu một lĩnh vực,đều muốn có cậu.Tuy vậy,Huy không quan tâm là mấy.Người duy nhất cậu hay chơi cùng,là Quang.
Không thể tìm ra bất cứ điểm nổi bật nào từ con người Quang.Học hành tồi tệ.Không bao giờ thể thao,cũng không tham gia bất cứ hoạt động nào của trường.Luôn luôn lạc lõng,bị coi là kẻ cổ hủ.Thứ cậu ta giỏi nhất là máy tính,mà không một ai,ngay cả Huy,có thể chiến thắng,dù trong trò chơi đơn giản nhất.
-Có thêm thông tin gì không?-Huy hỏi
Cầm xiên thịt giơ ngược lên,người có mái tóc bù xù ngon lành vừa ăn vừa đáp:
-Chưa có gì cả,ngoài 1 vài thứ đã gửi vào mail.
Hai con người đối lập nhau.Mạnh-Yếu,nổi bật-chìm sâu,nông nổi-bình thản,trầm tư-vui vẻ.
Khi Huy đã kết thúc bữa sáng,toan lên phòng check mail,thì khối trưởng đã níu vai cậu lại:
-Theo tôi.Hiệu trưởng muốn gặp cậu.Ngay bây giờ
Đút hai tay vào túi,Huy thở dài:
-Quý cô 24 muốn gì nữa đây?
Thời gian ra hết:Không rõ
Lưu ý:-Đây không phải truyện của mình(đặt box sưu tầm).Đây là truyện của bạn mình(Mình chỉ giúp mặt chỉnh sửa và nội dung)
-Các bức ảnh dưới mang tính chất minh họa,được copy và sửa cho phù hợp.Nếu có vấn đề gì liên quan tới sở thích thì xin lỗi trước.
-Do là gà tin học nên có nhiều chỗ còn sai sót.Mọi ý kiến đóng góp xin viết lên trang cá nhân của mình ^^
11/7: Do mỗi bài đăng không quá 12000 chữ nên mình sẽ post lại một số kỳ được cắt bớt.Thanks!
Kì 1:Khởi đầu
Giấy báo điểm thi gửi tới từng phòng kí túc xá,từ lớp 1 cho đến lớp 12.Những hoa văn trên giấy làm một cách tỉ mỉ,chia làm 4 loại theo màu sắc:đồng,bạc,vàng và hoàng kim.Trong ngôi trường bậc nhất châu Á,nó không có gì quá xa lạ.Kì thực,đây là đẳng cấp trong sự ganh đua,từ khi mới vào trường cho tới năm cuối cùng.Khi số lượng các môn học tăng dần với độ khó nâng lên,thì sự theo đuổi,đố kị,ham muốn,tham vọng,và tất nhiên,những ước mơ dần hiện rõ,được thực thi bởi những hành động.
Huy bước ra từ phòng tắm.Mặc một bộ áo mỏng thoáng mát dù cho nhiệt độ ngoài trời dưới 15 độ C.Mái tóc đang được hong khô,chải thành nếp.Khuôn mặt trẻ trung nhưng nghiêm nghị,toát ra một sự cô độc dù cho khối u ám đấy rất đẹp trong các đường nét,từ đôi mắt cho tới gò má,hay nụ cười mang vẻ chiến thắng vô cùng sinh động.6 giờ sáng Chủ Nhật.
Nhận giấy từ tay Adam,cậu bạn cùng phòng,Huy không buồn xem vội,mà hỏi người vừa đưa nó cho mình:
-Again?
Người đối diện trong bộ áo ấm với chiếc khăn quàng cổ xanh lá gật đầu một cách máy móc.Huy để điểm thi sang ghế bên,đứng lên,lấy chiếc áo khoác thể thao rồi tiến về phía cánh cửa.Password được nhập.Cánh cửa trượt nhẹ sang một bên.Hơi lạnh buổi sớm ùa vào như một cơn sóng.Lớp hơi ẩm trên gương mặt Huy như đông lại,nặng nề.Huy khẽ rùng mình,dù những đợt lạnh thế này,với cậu,qua tám năm học,đã quá quen thuộc.Xỏ chân vào đôi dép quai hậu,cậu rảo bước trên hành lang yên tĩnh,cảm nhận khung cảnh buổi sớm trong lành.Phía cuối hành lang,một ban công nhô ra,với vài chậu hoa cảnh mà ai đó đã chăm bón hang ngày để sức sống luôn được giữ lại.Từ ban công ấy,Huy có thể nhìn ra khắp xung quanh.
Ngôi trường tọa lạc trên một khu đồi rộng lớn,tựa một lâu đài trung cổ.Phía bên kia,đối lập với nơi đây,là thành phố vô cùng nhộn nhịp,với những tòa nhà chọc trời,chuỗi cửa hàng hiện đại,dòng người hối hả,mà mỗi dịp lễ học sinh được phép xuống đó mua những đồ dùng mình cần,với số tiền nhất định được phát.Thường thì,Huy sẽ về đó,nơi gia đình sinh sống,vào mỗi dịp đầu năm.Thời gian còn lại,cậu cùng những học sinh khác học,sinh hoạt tại đây.
Quả cầu lửa đưa những tia nắng nhẹ đầu tiên chiếu xuống mặt đất lạnh.Huy lọt vào vùng sáng nhẹ.Lớp da ửng hồng,khuôn mặt tràn sức sống.Những giọt sương đọng nơi ban công ấy tan biến dần,thành một tấm lụa vô hình mỏng nhẹ.Ngôi trường hiện lên ngày một rõ.Những đường nét hoa văn cổ kính tô điểm hơn qua vầng thái dương,như chưa hề bị thời gian bào mòn.Phía trên đầu Huy,bức tượng quái thú với đôi mắt trợn tròn trở nên sống động.Đôi cánh với khung xương vươn ra,bộ vuốt đang bám vào đá cong lên như chực muốn bay.
bức tượng quái thú bằng đá với đôi mắt trợn tròn trở nên sống động.Đôi cánh với khung xương vươn ra,bộ vuốt đang bám vào đá cong lên như chực muốn bay.
-Khá giống Hogwarts,nhỉ?Giọng nói trong,mơ hồ nhưng phảng phất sự quyền lực,như một con rắn trườn tới cạnh Huy.
-Như một bản sao-Huy đáp,không hề quay lại,vì cậu biết đó là ai
Bóng đen tới gần Huy không gây một tiếng động,cúi xuống chăm sóc,vuốt nhẹ những bông hồng đen,nơi mà những giọt sương chưa tan biến hết.Người đó đứng lên,bước ngang Huy.
-Đây là ánh sáng cuối cùng,có lẽ vậy.Rồi mây mù sẽ nuốt chửng nó thôi.
Rồi cũng như khi đến,bóng đen lùi lại hòa mình vào góc khuất tối của khu hành lang dẫn về sân sau.
Những đám mây xám xịt ùn ùn kéo tới,như một kẻ háu đói,trùm lên quả cầu lửa,khiến nó mờ dần,và cuối cùng,nuốt chửng nó.Gió thổi,mang làn hơi từ con sông,gần đó vào.Không mưa,nhưng lạnh.Huy hít một hơi oxi tinh khiết,hồ như không có lẫn chút bụi.Những lọn tóc tung bay trong gió.Cảm giác lạnh thấm dần vào phổi,vào tay,chân,lan đi khắp cơ thể.Cô nói đúng,đó là ánh sáng cuối cùng.
Những tiếng chuông từ tháp đồng hồ cổ kính,tọa lạc sau dãy nhà giáo viên điểm từng hồi.7 giờ sáng.Khoác trên người chiếc áo đem khỏi phòng,người thiếu niên đứng lặng trên ban công quay bước xuống nhà ăn.Cửa phòng khóa,cậu hiểu.Adam đã sắp xếp hộ những đồ dùng bừa bộn,vào những chỗ cần thiết,cả thông báo điểm của cậu.
“Đặng Nhất Huy-đẳng cấp Vàng.Vị trí số 1.97/100-Khối 8”
Thành phố thân thương,nơi gia đình Huy sinh sống
Những bước chân Huy gõ nhẹ trên nền.Không quá sai khi so sánh ngôi trường này với Hogwarts.Phòng ăn là nguyên mẫu của một nhà thờ lớn.Mọi đồ đạc đều mang kiểu dáng trung cổ.Trái ngược khung cảnh bên ngoài,nơi đây tràn ngập ánh sáng và tiếng nói.Huy mỉm cười chào lũ trẻ lớp 1 khi đi qua một phòng phụ riêng dành cho học sinh từ lớp 1 đến lớp 3,được tách biệt hẳn với các khối khác.Huy,trước kia,đã từng là một đứa trẻ,cũng tại đó,đã ngồi trên một chiếc ghế,được chăm sóc như thế này.Một em học sinh mặc áo len đen chạy tới gần Huy,bày tỏ:
-Em muốn học nội trú,như anh!
Huy cúi xuống sát cậu bé.Vẫn giữ thái độ quyết tâm,cậu bé nhìn Huy với đôi mắt kỳ vọng.
-Nếu em lên lớp 4,em có thể đăng ký.-Huy xoa nhẹ đầu cậu nhóc.-Giờ vẫn còn quá nhỏ.
Tiếng nói chuyện ngừng bặt khi Huy bước vào.Thay vào đó,mọi người nhìn cậu,trao đổi với nhau bằng âm vừa phải.Những ánh mắt nhìn theo Huy,thán phục,nể sợ,quý,ghét,đố kị…Huy không hề bận tâm,chỉ tiến sát tới nới cậu ngồi.Quang đã chờ sắn ở đó.
“Dù là bậc anh chị,nhưng những học sinh lớn tuổi hơn phải công nhận rằng,Huy là học sinh giỏi nhất từ trước tới nay.Rất nhiều người,đặc biệt là các cô gái,hay các nhóm học sinh nghiên cứu một lĩnh vực,đều muốn có cậu.Tuy vậy,Huy không quan tâm là mấy.Người duy nhất cậu hay chơi cùng,là Quang.
Không thể tìm ra bất cứ điểm nổi bật nào từ con người Quang.Học hành tồi tệ.Không bao giờ thể thao,cũng không tham gia bất cứ hoạt động nào của trường.Luôn luôn lạc lõng,bị coi là kẻ cổ hủ.Thứ cậu ta giỏi nhất là máy tính,mà không một ai,ngay cả Huy,có thể chiến thắng,dù trong trò chơi đơn giản nhất.
-Có thêm thông tin gì không?-Huy hỏi
Cầm xiên thịt giơ ngược lên,người có mái tóc bù xù ngon lành vừa ăn vừa đáp:
-Chưa có gì cả,ngoài 1 vài thứ đã gửi vào mail.
Hai con người đối lập nhau.Mạnh-Yếu,nổi bật-chìm sâu,nông nổi-bình thản,trầm tư-vui vẻ.
Khi Huy đã kết thúc bữa sáng,toan lên phòng check mail,thì khối trưởng đã níu vai cậu lại:
-Theo tôi.Hiệu trưởng muốn gặp cậu.Ngay bây giờ
Đút hai tay vào túi,Huy thở dài:
-Quý cô 24 muốn gì nữa đây?
Last edited by a moderator: