- 22 Tháng bảy 2017
- 1,262
- 3,224
- 356
- Hà Nội
- THPT Trần Phú - Hoàn Kiếm


Hi mọi người!
Trên lớp cô giao mình bài: 'Phân tích vai trò là bước ngoặt làm chuyển mạch cảm xúc của khổ thơ thứ tư trong bài “ Ánh trăng” của Nguyễn Duy'
Mình làm rồi nhưng thấy bài nó cứ lủng củng, không chắc ý lắm nên mình đăng lên đây mong mọi người đọc xong thì góp ý, sửa lỗi giùm mình. Thanks!!
-----------------------------------------------
Ở khổ 4 của bài thơ ‘Ánh trăng’ của Nguyễn Duy, tác giả đã thành công trong việc sử dụng những hình ảnh đặc biệt để chuyển mạch cảm xúc của cả khổ thơ. Đầu tiên tác giả sử dụng từ láy ‘thình lình’ kết hợp với biện pháp đảo ngữ để nhấn mạnh sự bất ngờ xảy ra, không hề được biết trước, đoán trước. Từ đó làm gợi lên sự lo lắng, sợ hãi của con người đã quen với ‘ánh điện cửa gương’. Từ đó giọng thơ đột ngột cất cao, để từ đó dẫn đến hành động khẩn trương, vội vã, hối hả tìm nguồn sáng qua những động từ ‘ vội, bật, tung’. Sau đó ta thấy được sự bất ngờ, ngỡ ngàng ngạc nhiên với thẳng thốt của nhân vật khi nhận ra ‘vầng trăng tròn’ qua câu ‘đột ngột vầng trăng tròn’ khi dùng biện pháp đảo ngữ. Từ đó qua tình huống bất ngờ, sự lặp lại bất ngờ dẫn đến bao cảm xúc ngỡ ngàng, thảng thốt, xúc động đã gợi lên những gì đẹp đẽ đã qua, đánh thức con người nhớ về một quá khứ thủy chung tình nghĩa giữa trăng với người. Và chỉ khi đèn điện tắt thì ta mới bất ngờ nhận ra sự bội bạc của mình và tình nghĩa của trăng. Thử nghĩ xem nếu tác giả không đưa tình huống này thì có lẽ người đã quên trăng mãi mãi về sau rồi. Từ đó ta thấy được vai trò là bước ngoặt chuyển mạch cảm xúc để từ đó góp phần thể hiện chủ đề của bài thơ. Qua đó ta ngộ ra rằng dù chỉ là một khoảnh khắc trong cuộc sống dù nhỏ thôi nhưng cũng đã tác động mạnh mẽ đến nhận thức, cảm xúc của con người, giúp ta ngộ ra những gì mình đã quên để từ đó biết trân trọng những gì mình có.
@Phạm Đình Tài
Trên lớp cô giao mình bài: 'Phân tích vai trò là bước ngoặt làm chuyển mạch cảm xúc của khổ thơ thứ tư trong bài “ Ánh trăng” của Nguyễn Duy'
Mình làm rồi nhưng thấy bài nó cứ lủng củng, không chắc ý lắm nên mình đăng lên đây mong mọi người đọc xong thì góp ý, sửa lỗi giùm mình. Thanks!!
-----------------------------------------------
Ở khổ 4 của bài thơ ‘Ánh trăng’ của Nguyễn Duy, tác giả đã thành công trong việc sử dụng những hình ảnh đặc biệt để chuyển mạch cảm xúc của cả khổ thơ. Đầu tiên tác giả sử dụng từ láy ‘thình lình’ kết hợp với biện pháp đảo ngữ để nhấn mạnh sự bất ngờ xảy ra, không hề được biết trước, đoán trước. Từ đó làm gợi lên sự lo lắng, sợ hãi của con người đã quen với ‘ánh điện cửa gương’. Từ đó giọng thơ đột ngột cất cao, để từ đó dẫn đến hành động khẩn trương, vội vã, hối hả tìm nguồn sáng qua những động từ ‘ vội, bật, tung’. Sau đó ta thấy được sự bất ngờ, ngỡ ngàng ngạc nhiên với thẳng thốt của nhân vật khi nhận ra ‘vầng trăng tròn’ qua câu ‘đột ngột vầng trăng tròn’ khi dùng biện pháp đảo ngữ. Từ đó qua tình huống bất ngờ, sự lặp lại bất ngờ dẫn đến bao cảm xúc ngỡ ngàng, thảng thốt, xúc động đã gợi lên những gì đẹp đẽ đã qua, đánh thức con người nhớ về một quá khứ thủy chung tình nghĩa giữa trăng với người. Và chỉ khi đèn điện tắt thì ta mới bất ngờ nhận ra sự bội bạc của mình và tình nghĩa của trăng. Thử nghĩ xem nếu tác giả không đưa tình huống này thì có lẽ người đã quên trăng mãi mãi về sau rồi. Từ đó ta thấy được vai trò là bước ngoặt chuyển mạch cảm xúc để từ đó góp phần thể hiện chủ đề của bài thơ. Qua đó ta ngộ ra rằng dù chỉ là một khoảnh khắc trong cuộc sống dù nhỏ thôi nhưng cũng đã tác động mạnh mẽ đến nhận thức, cảm xúc của con người, giúp ta ngộ ra những gì mình đã quên để từ đó biết trân trọng những gì mình có.
@Phạm Đình Tài