- Trước tiên bn cần phân tích đc quanh cảnh và cuộc sống sinh hoạt nơi phủ chúa đã được ghi lại qua ngòi bút chân thực, sắc sảo của tác giả.
+ Quang cảnh ở phủ chúa cực kì giàu sang, lộng lẫy ko đâu sánh bằng: "cảnh giàu sang của vua cúa thực khác hẳn người thường". Giàu sang từ nơi ở đến trong tiện nghi sinh hoạt (dẫn chứng).
+ Cuộc sống sinh hoạt trong phủ chúa với nhiều lễ nghi, khuôn phép, kẻ hầu người hạ,...cực kì cao sang và quyền uy tuyệt đỉnh (dẫn chứng)
~~>Qua cách miêu tả củâác giả có thể thấy phủ chúa phô bày sự giàu sang và cũng ko che giấu sự xa xỉ. Vật và người trong phủ chúa ko chỉ đc dát vàng mà còn đc trát phấn son và bao bọc bởi tầng tầng lớp lớp hương hoa. Qua ngòi bút kí sự vs những ghi chép cụ thể, chi tiết, ng` đọc còn nhận ra sự lộng quyền, tiếm quyền của phủ chúa. Chữ "thánh" lúc đầu dùng để chỉ ng` tài chí, đức độ siêu phàm, về sau thg` dùng để chỉ vua. Chúa là bề tôi của vua, ko đc phép dùng từ "thánh" để chỉ chúa. Vậy mà trong đoạn trích có tới 4 lần xuất hiện từ "thánh chỉ", ba lần từ "thánh thượng" để chỉ chúa Trịnh Sâm, một lần từ "thánh" để chỉ thế tử Trịnh Cán~~~> sự lộng quyền, tiếm quyền của nhà chúa đã lên tới cực điểm.
- Ý lớn thứ hai cần phân tích là thái độ của tác giả trước hiện thực
+ Lê Hữu Trác không chỉ dửng dưng trước những quyến rũ vâtk chất mà còn phê phán lối sống xa hoa, thừa thãi tiện nghi nhưng thiếu sinh khí.
+ Qua việc miêu tả sự giàu sang tới mức "Cả trời Nam sang nhất là đây" và sự lộng quyền của phủ chúa phải chăng tác giả có ý ngầm mỉa mai, châm biếm chúa Trịnh lúc bấy giờ?
- Qua đoạn trích, ta có thể thấy đc con ng` của Lê Hữu Trác
+ Là một thầy thuốc giỏi, có kiến thức sâu rộng và già dặn kinh nghiệm.
+ Là một danh t, LHT vừa có y thuật cao, vừa có y đức lớn (dẫn chứng bằng việc ông chữa bệnh cho thế tử)
+ Ông còn là người có cốt cách thanh cao. Ông ko đồng tình vs lối sống c\xa hoa nơi phủ chúa và dửng dưng trc những cám dỗ vật chất, những vinh hoa phú quý.
~~> Cuối cùng rút ra suy nghĩ và cảm nhận của bản thân.