giúp mình thêm 2 câu này nữa
Viết bài văn nghị luận ngắn trình bày suy nghĩ của em về hiện tượng học sinh chơi điện tử hiện nay.
Cảm nhận của em về bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải.
http://nn2.upanh.com/b5.s29.d2/6acf3eda5e515b31726b1979581d25cd_46065722.12.png
âu 1 (3.0 điểm):Đọc kỹ đoạn văn sau rồi thực hiện những yêu cầu bên dưới:
…”(1)Nghệ thuật không đứng ngoài trỏ vẽ cho ta đường đi, nghệ thuật vào đốt lửa trong lòng chúng ta,khiến chúng ta tự phải bước lên đường ấy.(2)Bắt rễ ở cuộc đời hằng ngày của con người ,văn nghệ lại tạo được sự sống cho tâm hồn con người”…
(Theo Ngữ văn lớp 9,tập hai,NXB Giáo dục,2005)
a)Đoạn văn trên trích từ văn bản nào?Tác giả là ai?Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích?
b)Từ”bắt rễ” trong đoạn văn được hiểu theo nghĩa gốc hay nghĩa chuyển ?Tìm từ đồng nghĩa với nó?
c)Chỉ ra thành phần câu và cho biết nnhận xét về cấu tạo,câu(1) là câu gi?
Câu 2(3.0 điểm):
Viết đoạn văn trình bày ỹ nghĩa biểu đạt của các từ láy trong khổ thơ sau:
“Trăng cứ tròn vành vạnh
Kể chi nhười vô tình
Ánh trăng im phăng phắc
Đủ cho ta giật mình”
(Ánh trăng –Nguyên Duy)
Câu 3(4.0 điểm)
hân tích nhân vật ông Hai trong đoạn trích sau:
“Ông lão ôm thăng con út lên lòng,vỗ nhè vào lưng nó,khẽ hỏi:
-Húc kia!Thầy hỏi con nhé,con là con ai?
-Là con thầy mấy lị con u.
-Thế nhà con ở đâu?
-Nhà ta ở làng chợ Dầu.
-Thế con có thích về làng chợ Dầu không?Thằng bé nép đầu vào ngực bố trả lời khe khẽ:
-Có.
Ông lão ôm khít thằng bé vào lòng ,một lúc lâu lại hỏi:
-À thầy hỏi con nhé.Thế con ủng họ ai?
Thằng bé giơ tay lên,mạnh bạo và rành rọt:
-Ủng hộ Cụ Hồ Chí Minh muôn năm!
Nước mắt ông lão giàn ra,chảy ròng ròng trên hai má.Ông nói thủ thỉ:
-Ừ đúng rồi,ủng hộ cụ Hồ con nhỉ.
Mấy hôm nay ru rú ở xó nhà,những lcs buồn khổ quá chẳng biết nói cùng ai,ông lão lại thủ thỉ với con như vậy.Ông nói như đẻ ngỏ lòng mình,như đẻ mình lại minh oan cho mình nữa.
An hem đồng chí biết cho bố con ông.
Cụ Hồ trên đầu trên cổ xét soi cho bố con ông.
Cái lòng bố con ông là như thế đấy,có bao giờ dám đơn sai.Chết thì chết có bao giờ dám đơn sai.Mỗi lần nói ra được vài câu như vậy nỗi khổ trong lòng ông cũng vợi đi được đôi phần.”
(Làng-Kim Lân,Ngữ văn lớp 9-Tập 1)