Ở phương đó...hãy hạnh phúc nhox nhé

U

uocmovahoaibao

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

- Tên truyện : Ở phương đó...hãy hạnh phúc nhox nhé
- Tác giả : nho_yeu_nhox
- Nguồn truyện : H4
- Thể loại : tình cảm tuổi teen
- Tình trạng : Đã hoàn thành...


Lời mở đầu : nhox à...nhõ biết giờ này nhox đã đi đến 1 nơi rất xa xôi và ko bao giờ nhỏ có thể gặp đc nhox nữa...cho đến tận bay giờ , khi nhoc đã nằm yên dưới nấm đất lạnh lẽo đó .nhỏ vẫn ko tin là nhox đã rời xa nhò...mãi mãi..
Nhox à... nhỏ thik nhox...nhõ sẽ mãi chờ nhox...nhox à
 
U

uocmovahoaibao

Nỏ lê bước trên con đường về nhà...từng bước hụt hẫng như tam trạng của nó lúc này vậy. Hôm nay trời đẹp, nhưng có lẽ đối với nó hôm nay là ngày buồn nhất, thê thảm nhất...chì vì một lí do đơn giản, nó vừa mới thất tình. Bước nhẹ vào nhà, nhìn gương mặt ko có gì la tốt đẹp của nó, mẹ nó chỉ biết lắc đầu khó hiểu. Nó ào vào phòng, đóng sầm cánh cửa '' RẦM" 1 tiếng làm mẹ nó nhăn mặt quát lên
- Con gái con đứa đi đứng như vậy hả. Kĩu này thì thằng nào dám lấy mày hả con ?!
Nó mặc kệ, giờ thì nó chẳng còn tam trạng nào để wan tâm tới việc lấy chồng cả, việc nó cần bay giờ là 1 người để tam sự mà nó biết...người đó ko thể là mẹ được rồi. Với lấy chiếc điện thoại trong áo khoát, nó bấm số cho Hùng - thằng bạn được gọi là thân nhất của nó. Tiếng nhạc chờ vang lên, chưa nghe được hết câu đã nghe tiếng hắn "alo" bên đầu dây :
- Có chuyện gi vậy má
- Tao vừa mới thất tình mày à
- Thất tình...??? - Tiếng thằng Hùng la lên bên kia và tiếp theo là 1 tràng cười mà nếu nó có ở đó nó sẽ cho thằng đó 1 phát quá. Nghiến răng két két chờ cho thằng bạn cười xong, nó nói :
- Bạn tốt quá ha, ông dám cười trên nỗi đau khổ của tui vậy à ? Uổng công tui coi ông là bạn tốt....
Nghe lời nói hình như đã sắp nhuốm nước mắt của nó, Hùng cố nén cười, hít hít :
- ko phải tui mắc cười mà cười, tui chỉ cười vì bà rãnh quá thôi, bà có biết từ khi tui với bà quen biết nhau, đã bao nhiêu lần bà nói bà thất tình rồi chưa ? Dễ cả trăm lần rồi chứ ít ỏi gì, bộ bà ko còn câu khác nữa à ?
- Nhưng lần này tui thất tình thiệt mà
- Ừ thì thiệt . Ai nói la ko thiệt đâu. Chỉ có điều những cái thất tình của bà toàn 2-3 ngày ko à..thất tình rồi 2-3 ngày sau tui lại nghe bà nói bà thik thằng khác à.
- Mấy lúc trước không tính..lần này tui thất tình thiệt..Sa0 ông ko an ủi mà toàn nói mấy câu sock óc ko vậy..chán ông quá..pùn mà gặp ông nữa chắc die sớm quá
- Tui ko biết lần này sẽ là mấy ngày, nhưng nếu khi nào quá 1 tuần mà bà còn thik nó, thì lúc đó hãy phone cho tui, tui se an ủi va chỉ bà cách quên, còn lúc này, thưa má..12h trưa đó...con còn phải ngủ nữa, ko mama tui óanh chết á
- Vậy thôi, mà nếu như ông nói vậy thì có lẽ ko bao giờ có ngày đó đâu.. Vì ông biết mà, nhỏ này ko có tỉnh kiên nhẫn, thôi ông ngũ đi, bye
- uk !! mà khoan, thằng ôn dịch nào lọt vào mắt bà vậy
Trời trời, người nó thik mà thằng này dám kêu là " ôn dịch" , nó hét lên muốn bể loa : - Có ông là ôn dịch á...- Rồi nó lại ngần ngừ rồi nói - Thằng Lâm lớp tao
Tới lượt thằng Hùng hét lên : - khùng hả má, làm gì hét ghê vậy, thôi tui ngủ đây, chúc bà mau quên để tìm 1 người khác nha. bye bye
- Bye Bye !!!
Rồi chưa kịp cúp máy, nó đã nghe thằng Hùng cúp cải rụp.. buồn.. Nó buông máy, nằm ngửa ra giường, nhắm mắt, và đột nhiên hình ảnh của 1 người hiện lên trong đầu nó.. 1 người mà ko biết từ lúc nào đã chiếm vị trí quan trọng trong lòng nó _ Quốc Lâm
 
U

uocmovahoaibao

Nó quen Lâm ngay từ ngày đầu tiên bước vào lớp 11. Nó ngồi bàn kế cuối và Lâm ngồi sau nó. Lúc đầu nó chẵng để ý tới Lâm đâu vì trông cậu ta giống kon nít lắm : hiền, im lặng, cười khi bị chọc, mà tính nó thì ko thích người nào quá hiền, nó còn tưởng sẽ có dịp " đày đọa" hắn nữa, nào ngờ... Ông bà nhà ta nói học trò là quỷ quả ko sai chút nào, đứa nào mới vô lớp đều hiền từ hết, khoảng 1 tuần sau thì trở quẻ liền.. tất nhiên Lâm cũng vậy... Lâm ko hiền như nó tưởng mà ngược lại là đằng khác. Hầu như ngày nào nó cũng bị Lam ăn hiếp, ngồi phía sau nó, lâu lâu Lâm lại kéo tóc nó, khi thì hỏi " mấy giờ rồi", khi thì mượn viết, khi thì nỗi hứng phát cho nó 1 cái..v..v..Ghét !!!
Nhưng ko phải lúc nào Lâm cũng ăn hiếp nó đâu, có những lúc Lâm cũng rất dịu dàng và lo lắng cho nó, như hồi bữa đang ngồi học tự nhiên nó bị chảy máu cam, nhìn những giọt máu từ từ rơi xuống vở, tay chân nó bủn rũn, nó quay xuống nhìn Lâm với cái mũi đầy máu mà quên rằng khi bị vậy mình phải ngước lên trời. Nó làm Lâm 1 phen hết hồn, hắn chạy đôn chạy đáo cõng nó lên phòng y tế... mua khăn tay cho nó lau mũi...còn mua nước cho nó nữa...Và còn tỉ tỉ lần khác Lâm lo lắng cho nó...Để nó cảm thấy vui vẻ, và ko biết từ lúc nào, hình bóng Lâm nhẹ nhàng len vào tim nó 1 cách hiển nhiên mà ngay chính nó cũng ko biết


Và nó bày cho Lâm chơi audition thay vì chơi đôt kích, rõ ràng mới biết chơi, ngày đầu tiên nó bị Lâm quay như dế bởi mấy câu hỏi " làm sa0 thêm bạn" hay " sẵn sàng là sao", nhảy thì nút được nút ko, vậy mà khi lên lớp thì chã " nổ" banh xác, ra chiều ta đây pro lắm, mỗi lần hắn nói "pro" thì nó hay chỉnh lại là "prao" chế giễu hắn, những lúc ấy thật vui. Rồi từ ngày chơi âu, hầu như ngày nào nó và Lâm đều "tám" về đề tài đó, để rồi sau 1 lần "tám" khí thế trong giờ học đến nỗi bị vô sổ đầu bài ngồi. Lâm chính thức bị cô chủ nhiệm chuyển lên bàn đầu ngồi, nó còn nhớ ngày đó nó đã khóc khi Lâm bị chuyển chỗ... Lâm mặc dù cái mặt méo xệch nhưng vẫn cố an ủi nó :
- Lo gì. lên đó rồi hết tiết tui xuống nói chuyện với bà cũng được mà
Nó uh uh nhưng buồn lắm, vì đâu phãi chỉ mình nó nhận ra rằng Lâm rất đẹp trai, con nhà giàu, đi xế điện, học cũng được mà còn hòa đồng nữa, nó sợ, một nỗi sợ mơ hồ.
Từ ngày Lâm chuyển chỗ, ngày nào nó cũng thấy mấy đứa con gái trong lớp vây quanh Lâm, làm Lâm ko còn thời gian nói chuyện với nó nữa, nó muốn Lâm chỉ là của nó thôi như trước giờ Lâm chỉ nói chuyện với nó, rồi nó nhận ra rằng nó thích Lâm...Để rồi hôm nay nó online, nó với Lâm cãi nhau và trong 1 lúc ko tự chủ, nó nói toạc ra là " tui thích ông" . Nó ko ở cạnh Lâm lúc đó để có thể thấy nét mặt của Lâm như thế nào, nhưng nó pik có lẽ Lâm rất bất ngờ. Nó bị Lâm từ chối với lí do đơn giản " học". Kết thúc cuộc nói chuyện, nó và Lâm đã đưa ra 1 thỏa thuận " chúng ta vẫn là bạn". Nó '' uk'' nhưng nó buồn, đau lắm........
Dòng suy tưởng của nó kết thúc, nó nghe cay cay nơi mắt...và...nó khóc. Rồi nó dần chìm vào giấc ngủ trưa muộn màng


 
U

uocmovahoaibao


Cả ngày hôm đó, tâm trạng nó ủ rũ, đến tối, thằng Hùng phone cho nó, vẫn nội dung cũ rít:
-Đang làm gì vậy ?
- Coi phim
- Uh!! bà còn buồn ko vậy ?
- Cũng còn chút chút
- Uh. Vui lên đi, mai là qua hết mà, thui chút bà ngủ ngon nha
- Uh. Me too
Tiếng thằng Hùng cười bên đầu dây, nó cũng cười đáp lại rồi gác máy. Nó và Hùng chơi thân với nhau từ lúc tóc còn để chỏm, nhà nó và nhà Hùng, năm 11 này 2 đứa học trái buổi, khác lớp nên cũng ít nói chuyện được, từ hồi mama 2 đứa sắm cho 2 cái phone thì tình hình cũng được cải thiện đôi chút, đối với nó Hùng như 1 người bạn và cũng như 1 người anh trai vậy, có chuyện gì nó cũng tâm sự cho Hùng và Hùng cũng vậy. từ trước tới giờ nó từng thik và quen nhiều người nhưng đối với Hùng thì ko, dù có đôi lúc tim nó cũng loạn nhịp trước những cử chỉ dịu dàng của Hùng nhưng nó đều biết định thần lại đúng lúc và nó luôn tự nhủ : ko bao giờ thik Hùng. Nó biết mình ko phải là 1 đứa con gái kiên nhẫn trong mọi việc nên nó ko muốn trong 1 phút bốc đồng của mình mà đánh mất đi tình bạn đẹp đó.
Sáng. Nó rảo bước nhanh vô trường, vừa vào lớp đã thấy Lâm ngồi đó, nhìn nó cười, nụ cười mà theo nó nhận xét là xếp thứ 3 sau ba nó và Hùng. Nó cũng mỉm cười lại và bước xuống chổ ngồi của mình.
Im lặng.....
Rồi Lâm lên tiếng phá tan bầu không khí ngượng ngùng:
- Đi ăn sáng bà
- Ăn rồi
- Ừ ! vậy thôi...
Lại im lặng. Vậy mới biết khi mình tỏ tình ko thành thì rất khó nói chuyện lại, Lâm ngồi học bài, nó cũng học bài, lâu lâu ngước lên, nó lại chạm phải ánh mắt của Lâm rồi vội vàng cuối xuống. Không khí khó chịu, nó cầm cuốn vở ra ngoài học bài, đi ngang wa chổ Lâm
- Này, Thư
Nó quay lại:
- Chuyện gì ?
- ờ... ah ko. ko có chuyện gì đâu
Nó lắc đầu khó hiểu rồi way lưng bước đi.
Thời gian trôi qua mau, mới đó mà đã sắp hết học kì I, nó và hắn đã có thể nói chuyện bình thường như trước, lâu lâu nó còn nỗi hứng kêu hắn là " anh iu " , hắn cũng vui vẻ cười đáp lại '' em iu". Nhưng có 1 điều nó đau khổ nhận ra rằng : nó ko quên được Lâm mà càng ngày nó càng lún sâu và tình cảm của nó, nó có thể làm mọi cách chỉ để Lâm được vui, mỗi lần ngồi gần Lâm con tim nó lại hồi hộp, run rẫy, đã ngàn lần nó tự nhủ rằng "hãy dừng lại đi, đừng quan tâm đến Lâm nữa", nhưng mỗi lần thấy Lâm là mọi suy nghĩ đấy đều tan biến, nó cứ lao đầu vào dù đã biết Lâm ko thích mình, nó ko hiểu chính nó và cả Hùng cũng vậy. Cuối cùng:
- Dạo này bà với thằng đó sao rồi? - thằng Hùng hỏi nó khi cả hai đi dạo công viên.
- Ko có gì cả, bình thường thôi! - Nó nói mà ko nhìn Hùng
- Thư. Bà ko quên được Lâm đúng ko ?
Nó chỉ im lặng, Hùng nói quá đúng với trái tim của nó. Hùng lại nói tiếp :
- Tại sao bà ko quên hắn đi, hắn ko thích bà mà, sao vậy Thư , tui ko hiễu bà làm sao nữa?
Nó dừng chân lại, quay lại nhìn thằng Hùng, nó biết Hùng rất lo cho nó, mắt nó ngân ngấm nước :
- Ngay cả tui cũng ko biết đươc thì làm sao ông có thể biết được chứ. Đâu phải tui ko muốn quên Lâm, đã bao nhiêu lần tui tự bảo lòng hãy quên hắn đi, nhưng con tim tui nó sao sao á, tui chán lắm ông biết ko ?
Nó òa khóc, thằng Hùng luốn cuốn, đẩy nó ngồi xuống chiếc ghế đá trong công viên, Hùng dỗ dành:
- Thôi nín đi, cho tui xin lỗi, 17 tuổi rồi khóc xấu lắm đó - Hùng vừa nói vừa lấy tay lau nước mắt cho nó.
Nó vẫn khóc, Hùng cảm thấy bất lực vì ko giúp được gì cho con bạn thân của mình. Im lặng cho đến khi nó ko còn khóc nữa, Hùng lên tiếng:
- Bây giờ bà muốn quên chứ gì? tui có cách nè, bà thử áp dụng đi
Ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn Hùng, nó hỏi:
- Cách gì?
- Đơn giản. tìm 1 người khác
- Hả.................?????????



 
U

uocmovahoaibao

Cuối cùng, nó cũng nghe lời của Hùng, đi tìm 1 người con trai khác mà theo Hùng nói : " Cách dễ và nhanh nhất là kím 1 0x trên âu ".. Nó bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm xã âu của mình và sau 1 tuần cố gắng thì nó gặp được Dũng. Dũng học lớp 12a2 trường nó, nó cũng giới thiệu lại tên, lớp của mình.
Hôm sau, trống đánh kết thúc tiết 2 thì có người tìm nó, theo lũ con gái kháo nhau thì là 1 người đẹp trai, manly vô cùng. Vừa bước chân ra khỏi cửa nó đã thấy 1 người lạ hoắc nhìn nó cười tươi rói, chưa kịp hỏi thì hắn ta đã giới thiệu:
- Anh là Dũng nè
- Dũng...???
- Ừ, làm gi mà pé bất ngờ vậy, hi.
Nó cười mỉm, nó thật sự ko ngờ Dũng qua tìm nó, Dũng nhìn quanh lớp rồi nói với nó:
- Mình ra cantin uống nước xí nghen.
Nó khẽ nhìn đồng hồ, định bảo là ko đi nhưng ngay lúc đó Lâm lại ra lan can đứng đó, nhìn nó. Bỗng nhiên nó nhớ tới lời của Hùng rồi nhẹ gật đầu với Dũng:
- ừ. Mình đi
Nó bước theo Dũng trong cặp mắt nhìn theo của mấy đứa trong lớp và đương nhiên có cả Lâm.
Cuộc nói chuyện kéo dài chưa đầy 10 phút ra chơi của nó và Dũng diễn ra tốt đẹp hơn nó tưởng, trước khi về lớp Dũng còn nói:
- Trưa nay online nha bà xã
Nó nhìn theo Dũng tất tả chạy vào lớp, mỉm cười, thầm nghĩ : Liệu nó và Dũng có thể kéo dài được ko ?

Vào lớp, đang học thì nó nhận được giấy của Lâm:
- Thằng đó là ai vậy?
- Xã tui đó
-Vậy àh, đẹp trai đó chứ
- Tất nhiên, đẹp hơn ông rùi
Lâm ko viết giấy lại cho nó nữa, nó lắc đầu buồn bã, Lâm là vậy đó. từ trước tới giờ chưa bao giờ Lâm viết giấy cho nó mà quá 3 câu. Còn khi viết giấy với người khác thì Lâm viết rất nhiều. Lâm ko thik nói chuyện với nó?.
Bắt đầu từ ngày đó, hầu như ngày nào Dũng cũng qua lớp nó, khi thì rủ nó đi uống nước, khi thì mượn bút hoặc đơn giản chỉ là cho nó một cây kẹo mút, bạn bè trong lớp bảo rằng Dũng thik nó. Nó ko quan tâm, điều nó quan tâm là bây giờ thái độ của Lâm đối với nó hơi khác, Lâm ít khi nói chuyện với nó nữa, nhất là khi nó nói chuyện với Lâm xong thì ánh mắt Lâm nhìn nó rất lạ, ánh mắt mà nó ko hiểu nổi.
Mới đó mà đã gần tết, trường nó sắp tổ chức cắm trại, Dũng có nói với nó đêm cắm trại sẽ cho nó biết một điều gì đó, có nhiều lần nó tò mò muốn biết nhưng Dũng chỉ nhìn nó cười mà chẳng nói gì cả. Hôm nay nó online 1 mình, Dũng phải đi ôn thi tốt nghiệp. Đang định về thì njck Lâm online. 1 phút sau Lâm buzz nó :
- Đang làm gì vậy?
- Chơi âu
- Oh
-...
- Bà...thik Dũng à ?
- Sa0 ông lại hỏi vậy, thik thì sao. ko thik thì sao
- Thì tui thấy bà nói chuyện với nó rất vui vẻ mà
-...
Im lặng, nó ko biết phải nói gì cho Lâm hiểu tình cảm của nó dành cho Lâm, nó muốn nói nhưng lại thôi, nó ko muốn mình trở nên lố bịch trước Lâm.
- Thư àh
- ???
- Nếu một ngày nào đó, Lâm nói Lâm...Thư thì sao
Nó run rẩy, bám bàn phím trả lời:
- ... là sao?
- Thì... Lâm thik Thư đó
....
- Chắc ngày đó... ko bao giờ có đâu, đơn giản vì ông đâu thik tui đâu, phải ko ?
Nó hỏi mà mong chờ ở Lâm 1 sự phủ nhận. Đã từ lâu nó luôn mơ ước có 1 ngày Lâm nói với nó : lâm thik nó


 
U

uocmovahoaibao

Nhưng ko, sau 1 hồi như suy nghĩ Lâm lại trả lời:
- Ừ đúng rồi, làm sao có ngày đó được chứ, tui đâu thik bà đâu mà...
Tim nó quặng đau, nó khóc, dù biết rằng Lâm ko bao giờ thik nó nhưng tim nó vẫn đau khi nghe chính Lâm trả lời như thế, nó ko chấp nhận nổi. Nó out njck rồi ra về. Nó biết mình cần có thời gian để quên nhưng nó lại ko biết thời gian đó là bao lâu...1 tháng...1 năm...hay là 1 cuộc đời này nữa, nó trở nên bất lực trước con tim của nó mất rồi. Làm sao đây, làm sao để quên ???
...Hôm nay đã là ngày cắm trai, ngay từ sáng sớm Dũng đã có mặt tại nhà nó chở nó lên trường, và tất nhiên Dũng luôn sát cánh bên nó suốt cả ngày. Mặc dù đang buồn nhưng nhờ có Dũng nên tâm trạng nó cũng đỡ đôi chút. Có nhiều lúc nó thấy Lâm, hình như Lâm muốn nói với nó 1 điều gì đó. Nó định hỏi nhưng lại thôi, bắt đầu từ ngày nói chuyện online đó nó đã tự nhủ lòng đừng bận tâm quá nhiều với Lâm nữa, nó nghĩ như vậy mới có thể quên.
- Thư nè
Lâm kêu nó khi 2 đứa chuẩn bị ăn trưa. Lúc này Dũng đã về trại của Dũng. Nó trả lời mà ko nhìn mặt Lâm :
- Gì vậy ?
- Tối nay bà có rãnh ko ?
- Có chuyện gì ko ?
- Ờ ! Tui định nói với bà cái này 1 chút í mà...
- Có chuyện gì thì nói luôn đi, làm gì mà phải chờ tới tối dữ vậy
- Tui....
Lâm chưa kịp nói hết lời thì Dũng đã xuất hiện, nó nhìn Dũng, Lâm cũng vậy rồi tự nhiên Lâm cầm hộp cơm đi ra chỗ khác :
- Thôi bà ăn đi, ko có chuyện gì đâu
Nó nhìn theo Lâm, ánh mắt đong đầy nỗi buồn. Dũng nhìn nó, khó hiểu :
- Có chuyện gì vậy em ?
- À ! ko có chuyện gì đâu anh
Nó gượng cười với Dũng rồi típ tục ăn. Kể từ lúc đó nó luôn suy nghĩ về Lâm, rút cuộc thì Lâm muốn nói gì với nó chứ.

Tối. Dũng và nó đi coi văn nghệ của trường, những tiết mục văn nghệ rất hay, nó hào hứng vỗ tay, môi cười tươi hết cỡ....Nó ko để ý tới Lâm...Lâm nhìn nó vui cười bên cạnh Dũng rồi tách đám đông đi ra 1 nơi khác.
Khi chương trình văn nghệ gần kết thúc thì Dũng kéo tay nó chạy ra khỏi hội trường, đến 1 gốc cây bàng gần đó. Rồi trong khi nó chưa kịp hiểu gì thì Dũng nắm chặt bàn tay nó trong tay mình và nói :
- Thư, Dũng thik Thư, làm bạn gái Dũng nha ??
Nó bàng hoàng, ko biết nói gì lúc này, nó lắp bắp :
- Thư...Thư....
Rồi ngay lúc đó nó nhìn thấy Lâm, nó ko biết Lâm đã đứng đó tự bao giờ, đôi mắt Lâm nhìn nó chứa đầy sự đau khổ.
- Lâm...
Lâm khoác tay ko để nó nói tiếp:
- Lâm hiểu mà, hi, Lâm chúc Thư hạnh phúc nha.
Nói rồi Lâm bỏ đi, nó nhìn theo Lâm chết sững. Để rồi ngay lúc đó nó thấy môi mình bật lên câu nói " xin lỗi" rồi đôi chân nó chạy, chạy về nơi có Lâm đang bước đi.
Nó đuổi kịp Lâm khi cả hai về tới trại, thở hổn hển, nó nói giong đứt quãng:
- Lâm...Thư...ko có...
- Thôi làm gì mà Thư phải giải thik... Lâm hiểu và chúc Thư hạnh phúc mà
- Nhưng....
- Thôi ko có chuyện gì nữa rồi, vốn đinh nói với Thư 1 chuyện nhưng xem ra ko cần nữa rồi.
Lâm bỏ ra khỏi trại, Thư chỉ biết đứng chôn chân nhìn theo, hai hàng nước mắt chảy dài, mặn đắng.
Thư cứ khóc như thế cho đến khi có 1 người đến bên cạnh nó, nó ngước lên cứ tưởng là Lâm, nhưng ko, người đó là Dũng. Cuối xuống lau những dòng nước mắt cho người con gái mình trót thương, lòng Dũng đau buốt, kéo nhẹ đầu Thư vào lòng mình, Dũng an ủi :
- Em thik người đó phải ko ? Anh ko biết chuyện gì đã xảy đến cho em nhưng nếu em cần 1 bờ vai để chia sẻ thì anh sẻ luôn sẵn sàng làm bờ vai cho em. Anh sẽ chờ, cho đến khi nào, trái tim em hướng về anh.
Nó khóc, khóc cho anh, cho nó. Tại sao nó cứ mãi đuổi theo 1 bóng hình mãi mãi chẳng thuộc về mình mà lại ko biết quý trọng những tình cảm nó đang có. thik 1 người đau khổ đến vậy hay sao, nó phải làm sao đây ????


 
U

uocmovahoaibao

Nó cứ khóc, khóc mãi, nước mắt của nó ướt đẫm vai áo của Dũng, anh nhìn nó, đau lòng. Tại sao người nó thik ko phải là anh, như thế anh sẽ chẳng bao giờ làm nó buồn, anh sẽ yêu thương , trân trọng nó. Anh ko biết mình phải làm gì cho nó lúc này cả, anh chì biết im lặng nhìn nó khóc mà lòng quặng thắt.
Đêm văn nghệ kết thúc, tiếp đến là chương trình tỏ tình valentine. Chương trình này do các anh chị cựu học sinh thành lập nhằm giúp các bạn học sinh có thể nói những điều mà mình ko thể nói. Và nó luôn là chương trình thu hút khán giả nhất. Nó cũng rất thik chương trình này, nó luôn mong có 1 ngày có 1 người nào đó sẽ đứng trên đó. tỏ tình với nó, chắc hẳn nó sẽ sung sướng mà gật đầu chấp nhận. Nhưng lúc này thì nó chẳng còn tâm trạng nào mà để ý tới điều đó nữa cả.
Chương trình diễn ra ngày càng hào hứng, hầu như các lần tỏ tình đều có happy endding cả. Đột nhiên nó nghe thấy 1 tiếng nói thân quen, giọng nói mà có lẽ cả đời này nó chẳng bao giờ quên được - Quốc Lâm....


Nó rời vai Dũng, ngước nhìn lên khán đài, nơi có giọng nói phát ra. Lâm đứng đó, lặng lẽ, chì có tiếng nói ấm áp cùa Lâm là vang vọng :
- Đã hơn 1 lần tôi nhận ra rằng tôi thik cô ấy. Cũng đã hơn 1 lần tôi rất muốn nói câu " tôi thik cậu ". Nhưng tôi lại ko có can đảm, những khi bên cạnh tôi cô ấy đều phải buồn vì những trò đùa của tôi. Tôi mặc cảm vì mình ko thể làm cho cô ấy vui. làm cho cô ấy cười nhu người con trai đang bên cạnh cô ấy. Tôi chôn kín tình cảm của mình bằng những trỏ đùa vô cớ, tôi làm cho cô ấy dần rời xa tôi. Rồi cho đến khi cô ấy đã là bạn gái của người khác, tôi mới nhận ra rằng.. tôi ko thể thiếu cô ấy.
Quốc Lâm dừng lại. hít lấy 1 luồn hơi vào lồng ngực. Lâm nói tiếp :
- Tôi biết bây giờ cô ấy đang rất hạnh phúc, và có lẽ cô ấy đang ở 1 nơi nào đó chẳng nghe thấy lời tôi nói, nhưng tôi vẫn nói, nói để sau này tôi ko phải hối hận khi đã đánh mất cô ấy ra khỏi vòng tay mình...


 
U

uocmovahoaibao

Nó nhìn Lâm, ánh mắt bàng hoàng cay đắng , thì ra đó là lí do Lâm ko trả lời câu tỏ tình của nó, vậy mà nó luôn mang ảo tưởng về tình cảm Lâm dành cho nó, thôi hết rồi còn gì nữa đâu..Nó cười cay đắng rồi quay đầu bước đi, Dũng vội vàng bước theo nhưng những câu nói tiếp theo của Lâm đã làm 2 người phải quay đầu lại


- Minh Thư.. cậu đang ở đâu, có nghe Lâm nói ko..Lâm xin lỗi đã làm cho Thư phải buồn, phải khóc vì Lâm, chúng mình có thể như lúc đầu được ko Thư. Lâm thik Thư, rất thjk Thư và mãi mãi chỉ thik mình Thư thôi... Thư có nghe thấy ko.. trả lời Lâm đi Thư. Minh Thư
Nó chết sững, bàng hoàng, có phải Lâm đang tìm nó ko, có phải người Lâm thjk là nó ko, có phải..... Nó quay lại, Dũng đứng đó, môi nở nụ cười ấm áp, Dũng nói với nó :
- Đi đi Minh Thư. Đi tới hạnh phúc của Thu đi, Lâm đang tìm Thư đó,Dũng chúc Thư hạnh phúc nhé.


Nó nhìn Dũng, rồi nhìn Lâm, đôi chân nó như ko cử động nổi, trên khán đài, Lâm đang dõi mắt tìm kiếm nó, giọng Lâm thống thiết :
- Thư có nghe Lâm nói ko, Lâm thik Thư, rất thik Thư, trả lời Lâm đi Thư.

Chỉ đợi có thể, nước mắt nó bắt đầu tuôn rơi, môi nó mấp máy rồi òa vỡ :
- Nghe thấy rồi, Thư nghe thấy rồi...
Nó chạy như by lên sân khấu và ào vào vòng tay đang dang rộng của Lâm. Nó khóc. Lâm khóc. Và đâu đó dưới sân cũng có người đang khóc, khóc vì niềm vui, khóc để chúc phúc cho tình yêu của 2 đứa nó. Cả hội trường như chấn động bởi tiếng vỗ tay của mọi người.
Lâm nhìn nó. ánh mắt long lanh hạnh phúc. Rồi Lâm lại hỏi :
- Nhưng mà.. chẳng phải Thư và Dũng....
Nó chặn lời Lâm :
- Ngok quá... Thư thik Lâm thì làm sao có thể quen Dũng được. Chỉ tại có người ngoan cố ko chịu nghe giải thích rồi nghĩ tầm bậy thôi


 
U

uocmovahoaibao

Lâm nhìn nó 1 hồi như để xác minh lời nó nói, rồi hắn nhìn nó mĩm cười. Lâm lại ôm nó vào lòng trong muôn vàn tiếng vỗ tay của khán giả bên dưới.
- Kiss đi, kiss đi....
Một người đâu đó bên dưới khán đài hét lên và sau đó là 1 loạt những người khác cùng hò hét 2 chữ " kiss đi ". Nó xấu hổ cung tay đấm thình thịch vào ngực Lâm :
- Tại ông đó, làm tui quê quá đi.
Lâm nắm chặt bàn tay nó, cười và nói :
- Ừ thì có sao, thôi kệ mình làm như người ta nói luôn đi her.
Chài. Nó sững người rồi vội vàng quay lưng bỏ chạy khi biết chuyện gì sắp xãy ra. Nhưng Lâm đã nhanh hơn nó. Chỉ 1 cái kéo tay nó đã ngã ngược trở lại người Lâm. Và..... 1 cái hôn ngọt ngào đã yên vị trên môi của nó. Bên dưới lại rộn lên tiếng vỗ tay không ngớt. Dũng nhìn nó , khẽ mĩm cười rồi quay lưng bước đi : '' Chúc em đã tìm thấy hạnh phúc của mình, em hãy cứ mãi hạnh phúc như thế nhé, nhox kon. Trên trời, những ngôi sao cứ sáng mãi, sáng mãi như chúa phúc cho cuộc tình của họ.
END.


 
Top Bottom