V
valyn_khanh_hoa
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Cùng làm nè mọi người .....
Câu 1: (3,0 điểm)
Đọc kĩ đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu:
"... À ra vậy, bây giờ bà mới biết. Té ra nó không nhận ba nó vì cái vết thẹo, và bà cho nó biết, ba nó đi đánh Tây bị Tây đánh bị thương - bà nhắc lại tộc ác mấy thằng Tây ở đồn đầu vàm cho nó nhớ. Nghe bà kể nó nằm im, lăn lộn và thỉnh thoảng thở dài như người lớn. Sáng hôm sau, nó lại bảo ngoại đưa nó về. Nó vừa nhận ra thì đã đến lúc ba nó phải đi rồi."
(Chiếc lược ngà - Nguyễn quang Sáng - Ngữ Văn 9 - Tập I - NXBGD-2010 - trang 198,199)
a, Đoạn văn trên chủ yếu sử dụng phép liên kết nào?
b, Hãy chỉ ra thành phần phụ chú
c, Tìm những từ ngữ địa phương và cho biết những từ ngữ ấy thuộc vùng miền nào?
d, Xác định các thành phần phụ chú của câu: "Nó vừa nhận ra thì ba nó đã đến lúc phải đi rồi". Đây là câu đơn hay cấu ghép?
Câu 2: (4.0 điểm).
"...Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu.
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả
Nhưng vẩn chẳng lúc nào quên nhắc nhở
Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?..."
(Bếp lửa - Bằng Việt - Ngữ văn 9 - Tập I - NXBGD-2010 - Trang 145)
Em hãy cảm nhận đoạn thơ trên. Từ đó nêu suy nghĩ của mình về tình cảm gia đình, tình quê hương trong tâm hồn mỗi con người.
Câu 3: (3,0 điểm)
Phân tích vẻ đẹp của nhân vật Phương Định trong phần trích sau:
"... Vắng lặng đến phát sợ. Cây còn lại xơ xác. Đất nóng. Khói đen vật vờ từng cụm trong không trung, che đi những gì từ xa. Các anh cao xạ có nhìn thấy chúng tôi không? Chắc có, các anh ấy có những cái ống nhòm có thể thu cả trái đát vào tầm mắt. Tôi đến gần quả bom. Cảm thấy có ánh mắt các chiến sĩ theo dõi mình, tôi không sợ nữa. Tôi sẽ không đi khom. Các anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi có thể đàng hoàng mà bước tới.
Quả bom nằm lạnh lùng trên một bụi cây khô, một đầu vùi xuống đất, đầu này có vẽ hai vòng tròn màu vàng...
Tôi dùng xẻng nhỏ đào đất dưới quả bom. Đất rắn. Những hòn sỏi theo tay tôi bay ra hai bên. Thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Một tiếng động sắc đến gai người , cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí! Vỏ quả bom nóng Một dấu hiệu chẳng lành. Hoặc là nóng từ bên trong quả bom. Hoặc là mặt trời nung nóng."
(Những ngôi sao xa xôi - Lê Minh Khuê - Ngữ văn 9 - Tập II - NXBGD - 2009 - trang 117)
Câu 1: (3,0 điểm)
Đọc kĩ đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu:
"... À ra vậy, bây giờ bà mới biết. Té ra nó không nhận ba nó vì cái vết thẹo, và bà cho nó biết, ba nó đi đánh Tây bị Tây đánh bị thương - bà nhắc lại tộc ác mấy thằng Tây ở đồn đầu vàm cho nó nhớ. Nghe bà kể nó nằm im, lăn lộn và thỉnh thoảng thở dài như người lớn. Sáng hôm sau, nó lại bảo ngoại đưa nó về. Nó vừa nhận ra thì đã đến lúc ba nó phải đi rồi."
(Chiếc lược ngà - Nguyễn quang Sáng - Ngữ Văn 9 - Tập I - NXBGD-2010 - trang 198,199)
a, Đoạn văn trên chủ yếu sử dụng phép liên kết nào?
b, Hãy chỉ ra thành phần phụ chú
c, Tìm những từ ngữ địa phương và cho biết những từ ngữ ấy thuộc vùng miền nào?
d, Xác định các thành phần phụ chú của câu: "Nó vừa nhận ra thì ba nó đã đến lúc phải đi rồi". Đây là câu đơn hay cấu ghép?
Câu 2: (4.0 điểm).
"...Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu.
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả
Nhưng vẩn chẳng lúc nào quên nhắc nhở
Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?..."
(Bếp lửa - Bằng Việt - Ngữ văn 9 - Tập I - NXBGD-2010 - Trang 145)
Em hãy cảm nhận đoạn thơ trên. Từ đó nêu suy nghĩ của mình về tình cảm gia đình, tình quê hương trong tâm hồn mỗi con người.
Câu 3: (3,0 điểm)
Phân tích vẻ đẹp của nhân vật Phương Định trong phần trích sau:
"... Vắng lặng đến phát sợ. Cây còn lại xơ xác. Đất nóng. Khói đen vật vờ từng cụm trong không trung, che đi những gì từ xa. Các anh cao xạ có nhìn thấy chúng tôi không? Chắc có, các anh ấy có những cái ống nhòm có thể thu cả trái đát vào tầm mắt. Tôi đến gần quả bom. Cảm thấy có ánh mắt các chiến sĩ theo dõi mình, tôi không sợ nữa. Tôi sẽ không đi khom. Các anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi có thể đàng hoàng mà bước tới.
Quả bom nằm lạnh lùng trên một bụi cây khô, một đầu vùi xuống đất, đầu này có vẽ hai vòng tròn màu vàng...
Tôi dùng xẻng nhỏ đào đất dưới quả bom. Đất rắn. Những hòn sỏi theo tay tôi bay ra hai bên. Thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Một tiếng động sắc đến gai người , cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí! Vỏ quả bom nóng Một dấu hiệu chẳng lành. Hoặc là nóng từ bên trong quả bom. Hoặc là mặt trời nung nóng."
(Những ngôi sao xa xôi - Lê Minh Khuê - Ngữ văn 9 - Tập II - NXBGD - 2009 - trang 117)
................Hết .....................