Nơi post bài dự thi [qua chọn lọc]

Status
Không mở trả lời sau này.
L

lamnun_98

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Mình xin lỗi về sự kiện lần này, sẽ có những sự kiện tốt hơn
Mình lập pic này xin chân thành xin lỗi mọi người và cũng là nơi mình lọc lại tất cả những bài dự thi và sẽ công bố giải luôn tại đây.
Mong mọi người thông cảm cho mình ,thay mặt toàn bộ mod Văn mình cảm mọi người lần nữa
:)
 
L

lamnun_98

DRAGONSQUADDD

MÙA HÈ ĐÃ VỀ



Mùa hè về lòng bao luyến nhớ
Thủa học trò trèo sấu bắt ve
Học xong rồi bước vào hè
Ở nhà chơi với bạn bè, mẹ cha

Trời mùa hè nắng đau rát mặt
Thương mẹ cha đi gặt ngoài đồng
Cuối ngày vai mỏi lưng còng
Đẩy từng xe thóc mà lòng vẫn vui

Đời cha mẹ biết bao khó nhọc
Hết mưa dầm, nắng gắt quản chi
Mong sao con cái, mọi bề
Học hành chăm chỉ, giữ lề cha ông.

Giờ cứ đến mỗi năm tháng sáu
Chợt chạnh lòng những nhớ cùng mong
Cha giờ vẫn ngồi ngóng trông
Mẹ gia tóc bạc lưng còng mà thương.


images





P/s: Bài này Quân viết theo thể thơ Song Thất Lục Bát, mong các bạn ủng hộ nhiệt tình zô :M013:
 
L

lamnun_98



Bóng mưa​

10964673.jpg


[YOUTUBE]XEQHxzRR2ck[/YOUTUBE]

Bộp bộp.... Rào rào... ào..................

Trong màn đêm tĩnh lặng, đen tối. Tôi nghe thấy những tiếng tí tách rơi nhanh, nghe vui tai là lạ mà đã từ rất lâu tôi không được nghe. Mưa rào. Mưa rào giữa tháng ba. Tháng ba miền Bắc. Mùa xuân miền Bắc. Mùa xuân ở đây thường đẹp và lãng mạng với những cơn mưa phùn nhẹ, những hạt mưa nhỏ và chậm rãi bay bay trong không trung như những hạt tuyết nhỏ đang tìm một chỗ dừng chân vậy. Tôi yêu mùa xuân ở đây? Những buổi sáng đi học muộn, đạp nhanh trên đường để mặc những hạt mưa tinh nghịch cứ thỏa sức nghịch ngợm trên khuôn mặt, mái tóc bay trong gió. Mát. Mát của những buổi sáng xuân còn vương trong tâm trí tôi hay là những làn gió đang vờn nhẹ khuôn mặt tôi chăng. Tối, mưa. Cắm MP3 tôi mở bài Mưa của Thùy Chi và M4U như một thói quen. Bất giác, tay tôi đưa lên và hứng những giọt mưa rơi vào lòng bàn tay. Mưa nhanh và mạnh làm lòng bàn tay tôi rát buốt nhưng tôi không rụt tay lại. Tôi thích thế, nhẹ nhàng, thanh khiết. Tôi là một cô gái năng động, vui vẻ, hồn nhiên đó là cách mà mọi người vẫn đánh giá ở tôi nhưng đôi lúc người ta cũng không thể nhìn hết được về bạn. Và hiện tại lúc này đây tôi lại thành một cô bé lặng lẽ, nhẹ nhàng trầm lắng nhìn vào màn mưa vì đôi lúc con người ta lại sống với những cảm xúc khác chính mình. Mưa làm cho con người ta trâm lắng hơn, màn đêm làm người ta nhẹ nhàng hơn, thanh thảnh hơn. Mưa lại làm tôi nhớ về tuổi thơ. Mùa mưa Cao Nguyên. Màu nâu. Tôi không thích màu nâu lắm, một màu trung tính làm tôi cảm giác không rõ ràng nhưng nó lại là một màu đặc biệt. Nó không chỉ đặc biệt về nghệ thuật mà còn đặc biệt cả trong lòng tôi. Hồi còn nhỏ, cứ mỗi khi mưa đến tôi lại chạy vào lòng mẹ ngồi và ngắm nhìn trời mưa. Mưa lắm, mưa xối xả. Đơn giản vì nó là mùa mưa, mùa mưa Tây Nguyên. Trái ngược với cái mưa như bực tức, nóng nảy của ông trời thì tôi lại rất vui, rất nghịch ngợm, ngây thơ. Mẹ tôi bảo mưa là vì ông trời đang khóc. Tôi tin đó là sự thật vì hồi đó tôi chỉ là một đứa trẻ mãi cho đến khi lớn lên tôi biết rằng đó là vấn đề của thiên nhiên, trời đất. Tôi thích cái cảm giác đó. Ngồi trong lòng mẹ ấm áp hướng ánh mắt long lanh nhìn những hạt mưa bì bõm rơi, những hạt mưa rơi xuống nước rồi lại bắn tung tóe ra xung quanh y như vương miệng của những ông vua mà tôi được xem trong ti vi. Và đó là màu nâu. Sân nhà tôi màu nâu, màu nâu của đất. Nước mưa rơi trên sân cũng màu nâu. Tôi thích những chiều mưa đi học về, mẹ đến đón muộn. Tôi đội trời mưa đi về nhà. Vui. Bị mẹ mắng nhưng tôi chỉ nhe răng ra cười tinh nghịch. Người ta thường nói những người yêu mưa là những người trầm lặng. Và có lẹ vậy, "Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu - Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ?". Nhưng ở đây là ông trời buồn hay lòng người đang buồn? Phải chăng ông trời đang nhắc nhở người ta sống chậm lại, lắng tâm hồn nhiều hơn và nghĩ lại một ngày, nhìn về quá khứ hướng về tương lại chăng. Tôi yêu mưa, và tôi thích cảm giác đó. Tôi thích nhất là đi dưới mưa vào mỗi tối nhưng tôi chẳng làm được điều đó vì đơn giải đó chỉ là thích thôi. Nhạc tắt... MP3 hết pin. Trời cũng đã tạnh mưa chỉ còn lại cái không khí mát mẻ sau cơn mưa rào. Mưa rào là thế. Đến rất nhanh và đi cũng rất mau làm cho người ta thấy hụt hẫn, vui vui. Nó làm tôi liên tưởng đến một lá thư tôi đã từ được nghe. Tôi không nhớ rõ về lá thư lắm nhưng đó là câu chuyện của một cô gái. Gọi anh là Nắng - vì anh luôn là người mang lại nụ cười cho em, gọi anh là Mưa - vì anh mang cho em những giọt nước mắt đắng cay và anh đang mang đi của em những giọt nước mắt trong đêm; gọi anh là Đất - vì anh là bạn, là người luôn bên em, luôn lắng nghe, sẻ chia những chuyện vui, chuyện buồn trong cuộc sống em và gọi tên anh là Gió - Gió để lau khô những giọt nước mắt của em, họ đã bước ra khỏi cánh cửa trái tim của em nhưng nó vẫn còn những vết thương trong lòng em, anh đã đến anh đã thổi những hơi thở ấm áp vào những vết thương rạn nứt trên con tim em, và em gọi anh là gió vì dù anh có đi tới phương nào thì em tin rằng một ngày gió sẽ trở lại với em. Mưa chỉ có thể mang lại nước mắt, nhưng có ai biết với tôi mưa còn đưa tôi tới những nụ cười, nụ cười khi nhìn về tôi của quá khứ, của ngày nay và nụ cười vì tôi ngay mai, một tôi trong tương lại. Mưa rào giữa tháng ba....

Hè về chăng?


Hiền Pooh

Tự nhận xét: Có lẽ bài này ít nói về hè nhưng mình thích nó! Không biết có ai cùng cảm xúc không?
 
L

lamnun_98

Cảm nắng

Cảm nắng ở đây không phải là say sưa trong mối tình mà đây là những cảm nhận của một đứa lần cuối cùng được cảm nhận cái nắng của mùa hè thời học sinh. Tại sao ư?!!? Nếu như nói lớp 12 là cuối cấp thì kì nghỉ hè sau năm lớp 11 sẽ là kì nghỉ hè thời học sinh cuối cùng của mỗi chúng ta bởi kì nghỉ hề sau sẽ là một mốc son khác trong cuộc đời.

Kì nghỉ hè này tuy ngắn nhưng có lẽ sẽ nhiều kỉ niệm. Cái nắng, nóng in chặt trong tâm trí tôi. Cảm nhận nhé: nắng rát cả da, nắng thiêu cháy những cơn gió nhẹ và để lại mà vàng rực trải dài trên những con đường. Nắng, gió làm cho con người ta trở nên cáu bẳn hơn, cảm thấy ngột ngạt.

Haizzz... nắng năm nay còn nóng hơn nhiều so với năm khác. Cái nóng không chỉ ở thời tiết mà không khí cũng khá là nóng. Mấy ac thi ĐH mà mình cũng thấy bồn chồn. Kì lạ.

Chẹp, lại bị nhiễm rồi...

Mỗi ngày đọc báo lại xem thông tin tuyển sinh mà thấy bồn chồn. Sợ. Hè khiến tôi bị ''cảm'' thế đấy.

Mỗi ngày , mỗi ngày đều phải cố gắng để có thể vượt qua những khó khăn trước mặt khiến cho tôi cảm thấy khá mệt song nắng hè lạ giúp tôi cảm thấy vui hơn và có lửa hơn.

Có một câu nói mà thầy giáo của tôi từng nói:
'' Hãy vươn tới mặt trời dù bạn không thành mặt trời thì cũng trở thành vì sao sáng (*)''

Tôi sẽ lấy đó để trở thành động lực để mình cố gắng hơn. Tôi sẽ cố gắng để dạt được những mục tiêu mà tôi đã đề ra. Dù có sao đi chăng nữa thì tôi cũng rất vui vì mình đã cố gắng hết sức và mùa hè yêu thương không bị lãng phí.

Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác. Bạn có thể bị tổn thương nếu yêu một người một cách say đắm, nhưng nó là phương pháp duy nhất khiến con người bạn trở nên toàn diện. Đừng che giấu tình yêu và sự dịu dàng của mình cho đến khi bạn lìa đời. Hãy làm cuộc đời bạn tràn đầy sự ngọt ngào. Hãy nói những lời nói thân thương khi bạn còn nghe được và khi tim bạn còn rung động.


Fighting! Fighting!
 
L

lamnun_98


MÙA HÈ CÓ MƯA
Ở một miền quê đầy thanh bình và yên ả, từng hạt mưa nhẹ rơi tí tách, trôi theo lối mòn của con đường đất đỏ quen thuộc dẫn đến trường. Mới sáng sớm nhưng cơn mưa đầu hạ đã khoát lên bầu trời một màu xám xịt làm cho người ta tự nhiên thấy buồn man mác...
An ngồi lặng yên bên cửa sổ, ngắm nhìn hàng cây trong màn mưa trắng xóa. Một chú chim non đang tập bay cất tiếng hót ríu rít, chợt nó ngã khỏi tổ, rơi xuống nền đất lạnh ướt, nó cố bay lên nhưng không được, cứ mãi như vậy cho đến lúc kiệt sức nằm thoi thóp giữa sân trường...
An nhìn đồng hồ, còn năm phút nữa là vào lớp. Em vội lấy ô, nhanh chóng chạy ra ngoài.
Chú chim thấy người lạ thì sợ hãi định cất cánh bay đi nhưng quá mệt, nó chỉ biết nhìn An bằng đôi mắt tuyệt vọng .
...An đặt ô xuống, khẽ nâng chú chim non vào tổ, nhưng con chim mẹ không cho, cứ ra sức đẩy con chim nhỏ tội nghiệp ra ngoài. Nhìn chú chim một lần nữa lại bị ngã nằm run lẩy bẩy, An mỉm cười chua xót:
- Mày cũng như tao phải không?
...
Cô giáo bước vào lớp,nhanh nhẹn rút trong cặp ra một tập giấy rồi cất giọng:
- Sắp đến ngày của mẹ rồi, các con hãy vẽ những bức tranh thật đẹp vào tờ giấy này. Sau khi vẽ xong, cô sẽ chọn một số bức tranh đẹp để gửi đi dự thi. Cả lớp đồng ý không?
- Có ạ!
Tất cả học sinh đều hào hứng nhận những tờ giấy trắng tinh được viền hoa thật đẹp từ tay cô giáo. Đến lượt An, Sơn liền đứng dậy:
- Thưa cô, cô không được phát giấy cho nó!
Cô giáo khẽ cau mày:
- Sơn, con không được kêu bạn là "nó"!
- Nhưng cô ơi- Sơn tức giận- nó làm gì có mẹ hở cô?
Câu nói như tiếng sét thình lình khiến An không khỏi giật mình. Cả lớp bắt đầu xôn xao, cô giáo cũng ngạc nhiên không kém. Cô mới nhận lớp được vài tuần nên hoàn toàn không biết về việc này. Cô bèn cúi xuống, hỏi An bằng một giọng thật dịu dàng:
- An, có thật thế không hả con?
An nhìn cô đầy trách móc, mặt đỏ au, đôi mắt long lanh như sắp khóc. Em run run hỏi:
- Vậy nếu con không có mẹ... Thì cô có phát giấy cho con không hả cô?
Cô giáo sững người. Suốt mấy năm dạy học, chưa bao giờ cô gặp tình huống này cả, cô chẳng biết phải nên làm gì. Thật sự cô muốn đưa cho An một tờ giấy nhưng tay cô không sao nhúc nhích nổi. Hình như có gì đó ngăn cô lại.
An vẫn nhìn cô như chờ đợi một điều gì rất xa xôi. Em ước gì có một người hiểu em, thương em hơn các bạn trong lớp. Nhưng cái mà em thấy, chỉ là hình ảnh cô giáo bối rối nhìn ra ngoài cửa sổ và tay thì vẫn giữ chặt tờ giấy. Dường như cô chẳng muốn trao cho em chút nào.
Mắt An bắt đầu cay cay, xung quanh, ai cũng nhìn em đầy ái ngại. An cảm thấy như có bàn tay nào bóp chặt trái tim em, em thấy rất đau, đau đến nỗi em không thể giữ được giọt nước mắt đang lăn tròn trên má. Em hét lên trong cơn nấc nghẹn:
- Cô cũng như các bạn, cô ghét con vì con không có mẹ. Không ai hiểu con, không ai thương con hết!
Cứ vậy, An chạy ra khỏi lớp học, vừa chạy vừa khóc.
...
Ngoài trời vẫn đang mưa.
Bóng một cậu bé bước đi xiêu vẹo trong màn mưa trắng xóa...
Những giọt nước mắt hòa vào từng hạt mưa. Mặn chát! Kí ức ngày xưa vội vã ùa về theo từng đợt gió.
- Hu hu mẹ ơi, mẹ đừng bỏ con!
- An ngoan, nín đi con! Mẹ đã dặn con bao nhiêu lần rồi, con là con trai, con trai không được khóc, phải mạnh mẽ lên để mẹ ra đi không bận lòng. Hứa với mẹ đi, con sẽ không khóc nữa chứ?
Lúc đó An đã hứa với mẹ. Cho nên dù có bị các bạn trêu chọc, dù có ngã đau đến rướm máu, An vẫn luôn giữ lời hứa. An cứ sợ nếu một ngày nhìn thấy em khóc, mẹ sẽ cho là em hư và sẽ không quay về nữa. Thế mà bây giờ, không hiểu sao nước mắt em cứ tuôn rơi...
Lòng nặng trĩu, An lê bước về nhà. Căn nhà nhỏ lụp xụp, mái ngói đầy những lỗ hổng mặt cho nước mưa cứ thi nhau tràn vào. Và ông Nam- bố An tất tả hứng nước mưa. Trong không gian ẩm ướt đó, mùi cà ri bốc lên, ngào ngạt đến se lòng...
- An!- ông Nam lo lắng- con sao vậy? Mau vào nhà kẻo cảm lạnh con!
An vẫn đứng yên, nhìn bố xót xa rồi cất giọng khản đặc:
- Bố! Tại nhà mình nghèo nên mẹ mới bỏ đi phải không bố?
Ông Nam ngạc nhiên, kéo An vào trong nhà rồi lay vai em:
- Có chuyện gì vậy? Các bạn trong lớp lại trêu con phải không?
- Con ghét bố! Con ghét bố! Ghét...
An đấm thùm thụp vào người bố nhưng em không đủ sức nữa. Người An run lên bần bật, em thấy mình nóng ran rồi lả người đi, gương mặt hốt hoảng của bố cứ mờ dần, mờ dần...
...
An chợt tỉnh, người mệt rã. Nghe tiếng thở đều, An nhận ra bố đang ngủ gục bên giường. Dưới ánh trăng, nét mệt mỏi và lo âu in sâu trên gương mặt hiền từ của bố cả trong giấc ngủ. An khẽ nắm lấy bàn tay chai sạn của bố đang đặt trên giường.
Ông Nam dụi mắt, thấy An đã tỉnh, gương mặt ông giãn ra rồi thở phào nhẹ nhõm.
- Con làm bố lo quá!
An vẫn không nói gì, nước mắt từ từ lăn dài trên má, người bố lấy tay lau nó đi và nói:
- An à! Bố biết bố không phải là một người cha hoàn hảo, càng không thể làm một người mẹ tốt... Nhưng bố vẫn là bố của con. Mặc kệ người ta nói gì, con vẫn luôn là đứa con tuyệt vời nhất trong lòng bố. Tuy bố không thể mang đến cho con một cuộc sống sung túc nhưng bố hứa sẽ trao cho con những gì tốt nhất bố có thể làm được. Vì vậy, An à, xin con đừng giận bố nữa nhé!
An xúc động ôm chầm lấy bố, nước mắt chảy dài ướt cả một bờ vai.
- Bố ơi! Con xin lỗi!
Ánh trăng vẫn dịu dàng tỏa sáng qua ô cửa sổ, An thấy lòng mình yên bình trở lại. Và ngoài kia, dường như có ngọn gió nào lạc lối lướt vào tâm hồn em đầy mát dịu.
( trích chương mở đầu của tiểu thuyết MẸ ƠI mà tớ đang viết)
 
L

lamnun_98

Tấm lòng người thầy giáo

Là thầy giáo quanh năm cùng phấn bảng
Kỉ niệm học trò đâu dễ phôi phai
Những ánh mắt dịu dàng như biết nói
Hằn vào sâu trong trái tim thầy
Bao tháng ngày thầy cầm tay nâng đỡ
Ta trưởng thành trong tình cảm thầy trò
Rồi một hôm ta bồi hồi xao xuyến
Nhìn tóc thầy điểm bạc mái sương sa
Chúng ta ra đi chắc có người trở lại
Hồi tưởng về thầy những kỉ niệm xưa
Ôi! Tấm lòng thầy bao la như biển cả
Còn em như giọt nước giữa trùng khơi
Thầy là phao cứu đời em thoát khỏi
Cảnh tối tăm u ám của cuộc đời
Dù sau này cuộc đời bao trắc trở
Em vẫn nhớ thầy - thầy của em.
 
L

lamnun_98

Một phút giây!

Dẫu biết rằng hoa phượng đẹp, nhưng cớ sao không thể vui khi phượng về. Phượng nở - Hè đến – Học sinh đi… Cái cảm giác phải chia tay bạn bè, thầy cô, chia tay những kỉ niệm đẹp của một thời áo trắng để bước sang một thế giới mới, nơi chỉ có muộn phiền, bon chen của cuộc sống thật khó diễn tả. Làm sao để thời gian hôm nay ngừng lại? Làm sao để ngăn giọt lệ ai rơi trên bờ mi trước giây phút chia ly? Những dòng tâm sự đó chỉ có thể nhờ gió, nhờ mây lắng nghe, tâm sự… Giờ đây ngồi bên trang giấy trắng, cảm xúc dâng trào không sao kìm được, chỉ biết gửi gắm nỗi niềm của một cô học trò sắp chia tay mái trường vào những dòng thơ còn vương mùi mực tím, có lẽ nó không hay, không đúng kĩ thuật nhưng nó chứa cả cảm xúc của bản thân một người học trò…

Làm sao cho thời gian ngừng trôi
Để ngăn lệ rơi trên bờ môi
Bồi hồi giây phút tạm biệt lớp
Chia xa mái trường chốn thân yêu!

Hàng phượng liêu xiêu một màu nắng
Sân trường vắng lặng tiếng đùa vui
Lúc tớ, lúc tui đôi khi bạn
Gian nan hoạn nạn vẫn tươi cười
Mươi chục năm sau hẳn còn nhớ?
Tiếng cười giọng nói thuở ấu thơ
Và thêm quả mơ cùng bịch mận
Trèo tít trên cao cốt để phần
Chỉ một lần thôi – lần duy nhất
Xin đừng đánh mất tuổi học sinh!
Goodbye!

Đây là lần đầu tiên mình làm thơ, không thể nói là nó hay, nhưng hy vọng nó đúng được phần nào!

Tái bút: Bình chọn cho tớ qua cú pháp MPG Thuong0504 gửi 8582 ( 10.000đ/sms ) =)) . Nếu thấy giá cắt cổ các bạn có thể bình chọn free bằng cách bấm nút thanks. :)) ( Nếu bạn thích bài của tớ...... Hay thích tớ :p )
 
L

lamnun_98

Mỗi năm đều có 4 mùa, mùa nào cũng để lại trong tôi những kỉ niệm thật đáng nhớ nhưng sâu thẳm trong con tim tôi mãi hiện lên một kỉ niệm - một kỉ niệm về mùa hè năm ấy.

Hè năm ấy, bố mẹ đưa tôi về quê chơi để thưởng công cho tôi đã được học sinh giỏi cấp huyện và cũng để thăm bà con họ hàng xóm cũ. Trước khi về nhà bà, bố mẹ đã dặn kĩ tôi phải cẩn thận khi chơi đùa và tránh nghịch ngợm để bị thương, thấy tôi lâu lâu mới về quê chơi bà chiều chuộng tôi hết biết chẩy xoài hái bưởi cho tôi ăn đủ thứ. Nhưng đó không phải là điều tôi thích thú nhất khi về quê chơi mà điều tôi thích nhất khi về quê chơi là được chơi cùng với thằng Quân - Thằng Quân là con dì tôi, nó là em của tôi nên tôi với nó chơi rất thân với nhau. Chiều hôm đó, Quân dẫn tôi ra bờ sông hóng mát, đây là nơi bọn trẻ con tụ tập rủ nhau bơi lội nên lúc nào cũng ồn ào như có phiên chợ, thấy tôi chỉ đứng trên bờ không xuống bơi cùng bọn nó hùa vào trêu :' dân thành phố toàn là vịt cạn chỉ biết sống trên cạn chắc là không biết bơi đâu'. Tôi tự ái và cùng Quân đi thẳng về nhà bà cùng những tiếng cười khúc khích sau lưng. Thấy tôi buồn Quân an ủi :' Anh cứ kệ bọn nó không việc gì phải buồn đâu' rồi rủ tôi đi bắn chim tuy vậy nhưng nỗi buồn trong tôi cũng chẳng vơi được chút nào. Hôm sau tôi lại cùng Quân ra bờ suối nhưng tôi chỉ đứng xem ở xa chẳng dám đến gần, thấy tôi đứng lấp ló bọn nó lại khích ' ê thằng Hùng sợ kìa nhát như thỏ đế mà cũng bày đặt ra sông. Trong cơn tức giận tôi đã lao thẳng xuống quên đi lời khuyên của mẹ và bấp chấp mình không biết bơi để chứng minh cho bọn nó thấy tôi không hề nhát như bọn nó nghĩ. Khi vừa lao xuống tôi đã sặc nước gần như chìm nghỉm bị cuốn đi bởi một dòng nước dữ trong lúc hấp hối tôi thầm xin lỗi mẹ và tự nhủ đời mình đến đây coi như hết nhưng bỗng nhiên một bàn tay đã túm lấy tôi và lôi lên. Sau đó tôi đã ngất đi và khi tỉnh lại tôi thấy mẹ với vẻ mặt lo lắng cùng với mọi người xung quanh, bọn nó nhìn tôi nhưng không cười nữa mà với một vẻ mặt đầy ân hận hối lỗi. Mẹ ôm tôi vào lòng và xoa đầu tôi như muốn nhắn nhủ 'Đừng dại dột như thế nữa con nhé rồi rối rít cảm ơn người đã cứu tôi. Ngày hôm sau tôi tạm biệt mọi người để về nhà, trên suốt đường đi tôi tự nhủ sẽ mãi khắc ghi cái kỉ niệm này mãi - cái kỉ niệm về mùa hè năm nào.

Ủng hộ mình nha mọi người. Thanhks :)>-
 
L

lamnun_98

Tụp. Tách tách túp túp. Tách! Tụp! Trời mưa. Những cục mưa từ trên trời lao xuống đâm qua làn khói xám, vồ lấy mặt sân bê tông nhà thằng Khánh. Mưa rơi vào vũng nước đọng ban sáng, bắn tung tóe, tạo ra những cái vòng tròn tròn trên mặt nước. Sóng nước:rolleyes:? Nhiều giọt mưa rơi xuống, nhiều cái vòng va vào nhau. Đẹp ^x^

À, mùi của mưa, mưa mùi gì nhỉ? Cô giáo nói mưa mùi ngai ngái, nhưng ngai ngái là như thế nào?
Đứng lên ghế, rồi trèo lên bàn, rồi nhảy qua cửa sổ.

Ra ban công. Hít hít .. cơ mà chẳng có mùi gì.1...2...3... bình tĩnh lại...nhẹ nhàng...vẫn không thấy! Nào, nhắm mắt lại, kiễng, dướn ra khỏi tay vịn(vài giọi mưa rơi vào mặt- mát:d), cảm nhận thật kĩ...Ưm.. có 1 mùi thơm dịu, thoang thoảng, ngọt ngot, có vẻ ngon.........
o_O Ớ, đây là mùi bánh cơ mà?Cô La đang làm bánh, bánh gì mà thơm thế? cơ mà không phải của mình,không được ăn. Ầy, cuối cùng vẫn chưa ngửi được mùi mưa, mưa có thơm như bánh kia không o_O?

Chìa tay ra. Chộp mưa. Giọt mưa bé xíu mát lạnh, long lanh trong lòng bàn tay.
Mình muốn tận hưởng bầu không khí mát lạnh này mãi luôn, cám ơn mưa đã làm dịu đi cái nóng mùa hè ^^. Mưa ơi, mưa ở lại lâu thêm chút nữa!


Đoạn này mang tính chất giải trí = ))
góc nhìn: từ bạn học qua cửa sổ tầng 2
thời gian: mưa bất ngờ trong khoảng 5 phút
cường độ: khá mạnh
nguồn gốc: từ trên trời phi xuống
hướng di chuyển: mưa theo dòng, xiên góc 70 độ so với phương ngang
Đích đến: (bạtngang) tường bê tông chưa sơn nhà hàng xóm;
đáp xuống (sân thương-cái trần nàh thằng khánh.
kết quả: sân ướt có tạo thành vũng nước nhỏ, tường ướt
 
Last edited by a moderator:
L

lamnun_98

HOÀI NIỆM
...Mùa Chia Tay...


Cho mùa Hạ cuối cấp, Hùng Vương, và tôi.​

Hè đổ lửa rồi. Sân trường bỗng chốc thênh thang, giăng mắc đó đây cả một khoảng trời đầy kỷ niệm. Tháng Sáu lại về hối hả, ve ngân nga trên những nhành phượng vĩ báo hiệu mùa sang. Một thế hệ học sinh rồi phải trưởng thành, rồi phải bước qua một tháng Sáu kỷ niệm, nhấp nhỏm trong lòng một tháng Sáu chia tay.

Ai rồi cũng phải trải qua những ngày tháng như thế, duy nhất một lần trong đời.

Tôi lặng đứng giữa sân trường ngơ ngác, chợt thấy phập phồng trong lòng ngực một cảm giác rất lạ: nhoi nhói, hồi hộp, lặng im và mằn mặn. Buồn thiu. Những xúc cảm ùa về chưa kịp nghĩ đến. Những khoảng ký ức ùa về chưa kịp gọi tên.

images

Chợt nhớ. Tháng Sáu của những ngày xưa cũ, học trò vội vã gọi nhau í ới, chào đón mùa nắng gắt trải dài dưới sân mà lòng đầy mong mỏi mùa sang. Những rong ruổi mùa hè sắp lịch, những dự định nghỉ ngơi thoả thích. Và rồi kề vai nhau trong một ngày đầu thu chớm ngỏ, khẽ khàng hỏi nhỏ: “Hè có vui không?”

Rồi mùa hạ cuối cấp cũng sang, nhưng tháng Sáu bây giờ thật khác. Học trò gọi nhau rộn ràng giờ tan học, bỗng khựng lại khi cánh phượng trải dài dưới bước chân. Mọi ước mơ nở rộ như chào hè bừng tỉnh. Tương lai cứ cận kề chỉ bởi những bước ngoặt đằng sau lời chia tay. Và rồi nhìn nhau tha thiết, dùng dằng trách cứ: “Năm nay phượng nở sớm quá chừng.”

Còn nhớ đâu đó ở lại góc sân này, ánh mắt đó, nụ cười nọ, những giọng nói của bạn bè thân quen. Lớp học đã bao lần chán chường sách vở, đã bao lần giận hờn nhau cứ ngỡ chẳng thể nào nhìn mặt. Những buổi sớm giặt khăn, quét lớp, mà lòng thầm nhủ: “Ngày hôm nay kết thúc nhanh đi mà!”. Những lúc nghịch ngợm trèo tường chui vào lớp, hay nài nỉ cô giám thị với hàng chục lý do cho buổi đi học trễ giờ. Rồi những ngày tháng gật gù trong lớp học. Rồi những ngày tháng khúc khích cười đùa khi nhắc bài “thành công” cho đứa bạn xui xẻo bị “tra tấn” ở trên bảng đen. Những tháng ngày học trò như thế, bao năm vẫn như thế.

50477695.jpg

Chỉ có tuổi học trò trong năm Mười Hai là khang khác.

Vẫn là những chồng sách cồng kềnh to nặng, nhưng tự nhiên quan trọng hơn bất kỳ năm nào. Lớp Mười Hai ai cũng học hành nghiêm túc. Chẳng nhớ đã học chăm chỉ bao lâu, chỉ nhớ ở trang này, thức khuya dậy sớm nên ngủ gật, bị cô gọi kiểm tra miệng mà ấp úng, mấy đứa bạn ở dưới huơ tay múa chân nhắc bài từng chữ một. Lại ở trang kia, bị thằng bạn chí cốt vẽ bậy, ký tên như tặng người hâm mộ lâu năm. Rồi ở trang này có điểm chấm tập, chợt nhớ mấy đứa con trai ngày ấy kêu trời oán đất vì không chép đủ mực xanh, mực đỏ, nên điểm lúc nào cũng thua thiệt “đám con gái “cẩm hường” ”… Những trang vở ngây ngô đến thế hình như có sức mạnh vô hình, bất giác ai nghĩ về cũng bật cười thơ thẩn. Lớn lên, chắc chắn ai rồi cũng cầm trên tay thật nhiều sách hay, sách quý, nhưng có lẽ chẳng có cuốn vở nào đáng nhớ như cuốn vở tuổi học trò ngây thơ.

Vẫn là những tình cảm bạn bè bịn rịn, khắng khít, nhưng tự nhiên đám bạn lại dành cho nhau thêm vài tình cảm cao hơn một chút. Bỗng một ngày đến lớp, ai cũng xôn xao ngày hôm qua bắt gặp đứa này đèo đứa kia trên con dốc, ai cũng trêu ghẹo nhỏ này đỏ mặt khi gặp đứa kia ở hành lang. Đám con trai lập thành một hội, xì xầm về các em gái mới chân ướt chân ráo năm đầu. Đám con gái thì lập thành một nhóm, bàn tán xôn xao về các chàng trai, nhỏ thích thằng giỏi Hoá, nhỏ thích thằng trưởng đội Bóng Rổ của trường… Và rồi những tình cảm lớn lên trong lòng học trò như thế. Có ký ức sáng trong đẹp đẽ, có ký ức đến khi chia tay vẫn chưa kịp cất tên. Tuổi học trò khi đó, bỗng chốc đẹp hơn khi các cô cậu biết yêu thương, biết nhớ nhung, mong mỏi.

Làm sao có thể quên được những mối tình ngây ngô đầu đời của một tình yêu chớm ngỏ? Bắt đầu vào một ngày hè nắng dịu, rồi vào một ngày đầu hạ nắng hanh, vạt nắng trong hong vỡ những ưu phiền. Cứ thế, một nỗi lòng khép lại. Ký ức đầu đời của những cảm xúc không tên không tuổi, nhưng ăm ắp nỗi nhớ. Lớn lên, chưa chắc giữ được những tình cảm hồn nhiên đó, khi bộn bè cuộc sống cứ đây đó những toan tính không tên, nhưng chắc hẳn một điều, những kỷ niệm không rõ hình hài vẫn ở lại mãi trong lòng, chẳng thể nào quên.

42287900.jpg

Chỉ là bấy nhiêu thôi, vài cóp nhặt trong trí nhớ vào một Sáng tháng Sáu trời trong gió nhẹ. Sân trường vẫn dịu dàng nâng đỡ những cánh phượng khẽ rơi. Mùa Hạ của Mười Hai đã vội vàng bước đến, vô tình làm ai đó bật khóc thiết tha. Tháng Sáu hanh khô, khiến người ta dễ xúc động hơn vì hơi nóng của mùa hạ, vì màu đỏ rực rỡ của cánh hoa mùa phượng cuối. Tháng Sáu, bắt đầu cho sự choáng ngợp bởi kỉ niệm và những ước mơ sắp sửa cất cánh dần mở ra.

Chợt ta suy nghĩ ngẩn ngơ, người ta trẻ, người ta đủ khát khao để tìm kiếm tự do và hy vọng. Và những con người mười tám tuổi, sự trưởng thành khiến ai đó tiu nghỉu chợt nhận ra, có những điều trôi qua mà ta chưa kịp nhớ.

Tuổi học trò qua đi, ta thấm thía rằng đó chính xác là quãng thời gian đẹp đẽ, trong sáng nhất, khi những gì bạn và tôi dành cho nhau là trinh nguyên nhất, không mảy may vụ lợi. Sẽ chỉ có duy nhất một lần trong đời, ta mong mỏi thời gian quay trở lại nhất. Có những lúc dặn lòng dửng dưng, tự nhủ rằng chia tay sẽ có ngày gặp lại. Nhưng biết chờ nhau ở đoạn đường nào trên muôn vạn nẻo đường dẫn đến tương lai? Biết chắc rằng hôm nay khi chia xa, những ngã rẽ của nhau sẽ kéo chúng ta ra xa đến ngút mắt tận cùng. Mỗi đứa mỗi con đường, mỗi ước mơ, chỉ có ký ức là cùng nhau ấp ủ. Chỉ có nỗi buồn là có thật, nước mắt rơi như mưa cũng là có thật, khi ta bắt đầu chấp nhận sẽ chỉ còn là nỗi nhớ về nhau. Tha thiết biết nhường nào.



Ngày mai ra đường, lần cuối quay lại cánh cổng trường lại chào đón một thế hệ đầy ước mơ. Bầu trời vẫn trong xanh hi vọng. Có thể là một cơn gió nhẹ, một vạt nắng vương, hay một cơn mưa rào nặng hạt lạc lối , chẳng ai đoán trước được. Cũng như chẳng ai từng đoán được rằng, tháng Sáu lại lưu luyến ở lại lâu đến thế, trong mắt, trong tim, trong tay, trong tâm hồn nhỏ…của những con người bắt đầu lớn lên.


Hè đổ lửa rồi. Ai rồi cũng phải trải qua những ngày tháng như thế, duy nhất một lần trong đời.

Mùa chia xa, mùa của những ước mơ bay.


“Rồi một ngày Hạ vươn mình chớm ngỏ,
Ta ngậm ngùi tự nhủ, phải quên.”

Tạ Hoàng Thảo Vy.​
 
L

lamnun_98

ANH CẦN
Xin đừng nhìn đến anh
Đừng gặp anh trong mộng
Hãy để yên anh sống
Thầm lặng trong đời thường

Xin em đừng vấn vương
Một cái nhìn thương hại
Cho lòng anh tê tái
Bởi em - người qua đường

Xin em đừng nhớ thương
Thân anh ngàn bất hạnh
Tim anh là đá lạnh
Không xứng được tình người

Hãy xa anh em ơi
Đến với đời thơ mộng
Tuổi xuân tràn nhựa sống
Em sẽ gặp vận may

Mặc anh một kẻ say
Lăn lê đời cát bụi
Mặc đời anh trần trụi
Với đời đầy gió sương

Em sẽ là cô nương
Êm đểm trong nhung lụa
Em sẽ là bà chúa
Với bao kẻ hạ hầu

Vạn ngàn lần anh cầu
Trời cho em hạnh phúc
Cũng như anh thầm ước
Đừng ai cần yêu anh
 
L

lamnun_98

Hinh như ai cũng noi về chủ đề mùa hè. Có lẽ event này phải noi về mùa hè ( Chưa đọc gi cả chỉ tham gia event thui =)) ) Nhưng tôi mun cho 1 câu nay ngay sinh nhật của hocmai, ngày 1-5, nhưng lúc đó admin bận nên ko tổ chức nên .............................
Bây giờ tôi gửi câu này đê chúc mung cho sinh nhật HOCMAI

Lý Thuyết :
Hôm nay là một ngày rất đặc biệt, ngày 1/5 vài năm trước đã co 1 diễn đàn hocmai con của diễn đan học và của diễn đàn mãi đã ghep lại là diễn đan hocmai =)). :))


Nhơ đọc phần dưới nhe .


loi-chuc-sinh-nhat-bang-tieng-anh-hay-tuyet-voi_1.jpg



Hay là mình cứ nói " Happy Birthday" đi
Hay để chắc chắn You cứ lắng nghe tim muốn gì rồi noi cho admin nghe 1 cau thui ah
Cơm, Xoài, Táo, Ổi You co thiêu trái nào ko =))
Nếu câu trả lời là có thi You cứ nói cho admin đi
Rôi Admin sẽ cho trao you cai quà
Rồi có lỡ có bị chó cắn :((
Thì You vẫn sẽ không hói tiếc vì ngày hôm nay đã Happ Birthday chuuuuuuu You

Kể từ hôm nay You chính thức được gọi Anh: Hocmai

Em chế bai hát dở lum đừng nem đá là dc .


P/s: Em chi lam để chúc sinh nhật hocmai thui, em bik la ko đậu rui đó =))



 
L

lamnun_98

Chúng ta qua xem xét chọn còn lại 11 bài dự thi
Trong đó những bài sau đây không được đưa vào chấm thi

1: one_day : sao chép
2: thang271998 : không đúng chủ đề
3 : sathuphucthu : Không đúng chủ đề

Còn lại 8 bài dự thi sẽ được BGK chấm thi.Cùng với đó mình xin công bố giải thưởng " Khán giả bình chọn "
Chi tiết :
1 : dragonquaddd : 12đ
2: cherrynguyen_298: 9đ
3: mua_sao_bang_98 : 14đ
4: happy.swan : 8đ
5: smile doll : 10đ
6: thuong0504 : 30đ
7: chaobanhao: 11đ
8: tahoangthaovy: 16đ
9: zezo_plyer : 8đ
~~>> vậy chắc hẳn các bạn cũng biết ai là người dành giải rồi phải không đó là ........... .... bài viết
.
.
.
.
"một phút giây" của "thuong0504":khi (196):



Thêm nữa các bạn cùng chờ đón giải do BGK và giải đặc biệt (= điểm do khán giả + điểm BGK) được công bố vào thứ 2 ngày 24/6/2014 nhé
 
Last edited by a moderator:
C

chaobanhao

Chúng ta qua xem xét chọn còn lại 11 bài dự thi
Trong đó những bài sau đây không được đưa vào chấm thi



Còn lại 8 bài dự thi sẽ được BGK chấm thi.Cùng với đó mình xin công bố giải thưởng " Khán giả bình chọn "

~~>> vậy chắc hẳn các bạn cũng biết ai là người dành giải rồi phải không đó là ........... .... bài viết
.
.
.
.
"một phút giây" của "thuong0504":khi (196):



Thêm nữa các bạn cùng chờ đón giải do BGK và giải đặc biệt (= điểm do khán giả + điểm BGK) được công bố vào thứ 2 ngày 24/6/2014 nhé
Thế bài của zezo đây hả bác
______________________________________________________________________
 
L

lamnun_98

THÔNG BÁO

Vì BTC đã phát hiện ra việc có vi phạm trong quy chế thi.
Lỗi này được thấy là do BTC khi không giải thích roc cho thí sinh khi bạn đó inbox hỏi
Cùng với đó là sự khiếu nại của 2 thí sinh (xin được giấu tên để đảm bảo ) nên BTC xin có thông báo sau:

1: về giải do khán giả bình chọn sẽ chia làm 2 phần để đảm bảo tính công bằng
- title "Mùa hè yêu thương" + cộng tài khoản 50k
- title "Mùa hè yêu thương " + một món quà từ mình
2: Vì còn phải xem xét lại cùng với việc BGK admin quá nhiều việc ,dẫn tới sự tổng sự điểm chọn giải đặc biệt chưa có nên xin hẹn lại với các bạn cùng tham gia xem giải vào 9h-10h ngày 26/06 tới nhé

p/s chaobanhao : đã bổ sung :)
 
Last edited by a moderator:
T

tahoangthaovy

THÔNG BÁO

Vì BTC đã phát hiện ra việc có vi phạm trong quy chế thi.
Lỗi này được thấy là do BTC khi không giải thích roc cho thí sinh khi bạn đó inbox hỏi
Cùng với đó là sự khiếu nại của 2 thí sinh (xin được giấu tên để đảm bảo ) nên BTC xin có thông báo sau:



p/s chaobanhao : đã bổ sung :)

Tức là giải Khán giả bình chọn còn 1 giải nữa ạ? *hóng*
 
M

mua_sao_bang_98

THÔNG BÁO

Vì BTC đã phát hiện ra việc có vi phạm trong quy chế thi.
Lỗi này được thấy là do BTC khi không giải thích roc cho thí sinh khi bạn đó inbox hỏi
Cùng với đó là sự khiếu nại của 2 thí sinh (xin được giấu tên để đảm bảo ) nên BTC xin có thông báo sau:



p/s chaobanhao : đã bổ sung :)

thế là một giải trao rồi một giải còn lại là chờ hả .
 
L

lamnun_98

Mưa : cái này không phải chờ mà là đã có kết quả những mình sẽ đưa kết quả cuối cùng vào thứ 5 tới
Thảo Vy : Không phải trao rồi mình sẽ trao lại, bạn Thuong0504 vẫn sẽ được nhận 1 trong 2 giải thưởng đó và sẽ có thêm một bạn nữa vì xét cho tới khi thương pr bạn ấy đã có số điểm cao hơn mọi người

XIN THÔNG BÁO THÊM
mình đã có được tổng điểm của tất cả mọi người và đã biết ai được giải đặc biệt của chúng ta rồi nhé!


p/s: ai muốn biết trước hối lộ tớ đi tớ nói cho =)) ( đùa đệ :)) )
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top Bottom