nợ ai đó 1 lời xin lỗi

P

pedung94

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Vẫn nhớ mãi bài tôi đi học của Thanh tịnh, bởi lẽ cũng vì những từ ngữ, câu văn " thanh tịnh" mang theo vối diễn đạt đầy cảm xúc của, cứ bâng khuâng, lưu luyến tôi tới tận bây giờ. Có lẽ vì đang buồn nên những câu nói " hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngòai đường rụng nhiều..." làm tôi xao xác cả cõi lòng.

TRong tôi hiêẹ giờ đang có những nỗi buồn đan xen, xoắn vào nhau. KHó quá, tôi gỡ mãi mà chẳng ra. Từ trc đến giờ có lẽ những lỗi ngỗ nghịch, hậu đậu tôi mắc phải cũng chưa thấm vào đâu so với hôm nay.


Tôi sai thực sự. Nhưng tôi trong sáng. TÔi hết mình cống hiến cho 1 diễn đàn, tôi ỡ xúc phạm 1 số người. Tôi nhận ra rằng bản thân đã sai. Nhưng ko đến mức tôi phạm phải lỗi " sỉ nhục". vậy mà những lời nói đó của 1người cứ âm ỉ. nhói lòng quá!

Tôi ko lấy cớ làm rằng mình nhỏ tuổi, lỗi ấy là bt, có thể chấp nhận đc. Có ai đó đã nói với tôi rằng " cãi nhau thì ai cũng như ai"

Ừ đúng rồi. Tôi nhận tấy mình có hơi quá đáng. Nhưng sao chưa lần nào như lần này.

Tôi cảm thấy cô đơn quá! Tôi viết ko mong nhận đc sự đồng cảm. Bởi lẽ đây là cảm xúc thôi. Tôi ko quen đè nén nó. THành ra viết là tất yếu.

Tôi lớn rồi. CÓ người trách sao tôi quá trẻ con, để bụng làm gì.

Tôi cũng viết, nhưng những dòng này, tôi ko mong chủ của nó đọc. Tôi ko có í lôi kéo thêm người về phía tôi đâu. CÓ lẽ trong quá trình tranh cãi tôi cũng hơi quá đáng. Tôi quá đáng nhưng vẫn giữ đủ bình tĩnh để hiểu mình đang nói gì. Lúc ấy quả thực tôi buồn lắm, Tôi cũng hiểu anh buồn lắm...

Sống và cống hiến cho 1 ngôi trg chung giờ đây đã trở thành khẩu hiểu, phương châm sống của mọi người. TÔi cũng vậy. TÔi cũng yêu quý mọi người và diễn đàn rất nhiều.

Viết đến đây nhưng lòng tôi còn bối rối quá. TÔi ko hiểu vì sao thế.

Chắc là vì tôi còn nợ mọi người 1 lời xin lỗi. Tôi xin lỗi!

Tôi ko muốn gây thù, chuốc óan với ai. TÔi quá bé trc cuộc sống này, và tôi hòan toàn bị choáng ngợp bởi những gì đã và đang diễn ra. Tôi ko đủ mạnh mẽ đâu.

TÔi ko muốn bản thân mình xé to chuyện đâu. TÔi là ai? tôi chỉ là 1 nhóc con.

Nhoẻm miệng cười, tôi thấy mình thật dễ thương và cũng còn quá bé nhỉ? bé con nợ mọi người 1 lời xin lỗi. Bé cũng đã làm rồi. GIờ thì có lẽ kí ức nên trôi vào quá khứ.

Bé con ko muốn mọi người nghĩ xấu về 1 ai cả. Bé thừa nhận mình sai rồi...


Lời cuối cùng....
..............Bé yêu mọi người ^^

tha lỗi cho bé nhé!!
 
G

gororo

Ko biết bạn đã làm sai chuyện j nhưng biết ăn năn là điều quan trọng nhất rồi!
Tôi hôm trước cũng lỡ xúc phạm phải 1 người, tôi đã xin lỗi nhưng mấy hôm nay đi học cứ hay nghĩ vẩn vơ, phải chăng chưa nhận đc lời tha thứ thì ta vẫn chưa thể yên lòng?
Dù sao theo tôi: Đánh kẻ chạy đi ko ai đánh người chạy lại, việc duy nhất có thể làm là xin lỗi thì cũng đã làm rồi thì ko nên tự trách mình nhiều quá!
 
H

hoanghuyenvy_nguyen

Ko biết bạn đã làm sai chuyện j nhưng biết ăn năn là điều quan trọng nhất rồi!
Tôi hôm trước cũng lỡ xúc phạm phải 1 người, tôi đã xin lỗi nhưng mấy hôm nay đi học cứ hay nghĩ vẩn vơ, phải chăng chưa nhận đc lời tha thứ thì ta vẫn chưa thể yên lòng?
Dù sao theo tôi: Đánh kẻ chạy đi ko ai đánh người chạy lại, việc duy nhất có thể làm là xin lỗi thì cũng đã làm rồi thì ko nên tự trách mình nhiều quá!
Ai cũng phải mắc lỗi thôi bạn àh, đâu phải ai cũng hoàn hảo hết đâu. Mình tin rằng người mà bạn "đang nợ 1 lời xin lỗi" khi đọc xong những dòng này thì sẽ ko giận bạn nữa đâu.:) Vui lên bạn thân :)
 
Top Bottom