P
phamhuy20011801
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
văn tả người
*tả mẹ
liệu có ai trả lời được câu hỏi "hoặc bố hoặc mẹ em quý ai hơn?" một cách rành mạch, đây quả là một câu hỏi hóc búa. nhưng giữ bí mật nha, mình vẫn quý mẹ hơn bố một chút, một chú xíu thôi, bởi mẹ nuông chiều mình lắm!
mẹ mình rất chịu giữ dáng và hay " làm đỏm" nên trông mẹ chả thua kém gì... hoa hậu. dáng mẹ thon thả, cân đối, cao chừng 1m70. tóc bà mượt, đen óng chứ ko rối lên như cô hàng xóm nhà mình. mái tóc ấy ôm lấy khuôn mặt hìng trái xoan của bà. mắt mẹ mình to, đen sâu thẳm, ánh mắt ấy chất chứa bao sự vất vả, ánh mắt ấy biết nói, biết cười, biết khơi gợi niềm vui, nỗi buồn; mỗi khi điểm kém hay sai điều gì đó, cứ nhìn vào ánh mắt ấy, mình lại ko thể giấu nổi nỗi lòng. mũi mẹ dọc dừa, mỗi khi nhoẻm miệng cười, hàm răng trắng đều đặn như hàng bắp của mẹ lộ ra, cái núm đồng tiền trên má trái hiện lên sao mà có duyên đến thế! dù vậy, khuôn mặt mẹ đã hằn rõ những vết chân chim những chấm đồi mồi, mẹ đã rất vất vả vì mình, đôi tay chai sạm của mẹ cũng nói lên điều đó, mẹ đã nếm trải vao nỗi vất vả của cuộc đời.
mẹ thật thà, rộng rãi, nuông chiều con cáI LẠI ĂN Ở NHƯ BÁT NC đầy nên người trong xóm ai cũng quý. khi đi chợ , bà cũng chẳng nghĩ tới chuyện "buôn dưa lê" như bao bà mẹ khác.
mình hiểu mẹ mẹ rất thương mình, và mình cũng vậy. mùng 8/3 này, mình sẽ tặ ng mẹ một đoá hồng thật lớn- loại hoa mẹ yêu thích.
nói nhỏ nhé, mình vẫn quý mẹ hơn bố 1 chút, vâng, chỉ một chút xíu mà thôi...
**con nhìn mẹ và mỉm cười với mẹ, con nghĩ rằng mẹ biết, nhưng mẹ đã ko nhìn thấy con nói "con yêu mẹ" ,và đợi chờ 1 lời đáp trả con mong mẹ trả lời, nhưng mẹ nào nghe thấy...
con rủ mẹ ra sân cùng chơi bóng
hy vọng mẹ theo bước, nhưng con đợi hoài chẳng thấy mẹ đâu
con vẽ tặng mẹ 1 bức tranh
con nghĩ mẹ sẽ giữ nó , nhưng mẹ ko làm thế
con xây một pháo đài gỗ trong rừng
con muốn mẹ đi cắm trại cùng con nhưng mẹ lại ko thể
con đào trùn đất cho buổi câu ca
con rủ mẹ cùng con, nhưng mẹ muốn ở nhà
con muốn trò truyện tâm tình với mẹ
con nghĩ mẹ sẽ sẵn lòng , nhưng mẹ còn nhiều việc phải lo âu
con đợi mẹ đến , nhưng rồi đến lúc về cũg chẳng tháy mẹ đâu
con mong mẹ là người bạn chia sẻ với con trong suốt quãng đời thanh niên nông nổi
con hy vọng mẹ hiệu , nhưng mẹ lại ko thể , mẹ ơi!
đất nước chiến chinh gọi con nhập ngũ
mẹ bắt con hứa sẽ trở về bình an bên mẹ
NHƯNG LẦN NÀY CON LẠI KHÔNG THỂ MẸ ƠI!
+Cái chết là sự thử thách . nó nhắc nhở chúng ta đưng lãng phí thời gian để bày tỏ tình yêu thương với nhau ngay từ bây giờ.
*tả mẹ
liệu có ai trả lời được câu hỏi "hoặc bố hoặc mẹ em quý ai hơn?" một cách rành mạch, đây quả là một câu hỏi hóc búa. nhưng giữ bí mật nha, mình vẫn quý mẹ hơn bố một chút, một chú xíu thôi, bởi mẹ nuông chiều mình lắm!
mẹ mình rất chịu giữ dáng và hay " làm đỏm" nên trông mẹ chả thua kém gì... hoa hậu. dáng mẹ thon thả, cân đối, cao chừng 1m70. tóc bà mượt, đen óng chứ ko rối lên như cô hàng xóm nhà mình. mái tóc ấy ôm lấy khuôn mặt hìng trái xoan của bà. mắt mẹ mình to, đen sâu thẳm, ánh mắt ấy chất chứa bao sự vất vả, ánh mắt ấy biết nói, biết cười, biết khơi gợi niềm vui, nỗi buồn; mỗi khi điểm kém hay sai điều gì đó, cứ nhìn vào ánh mắt ấy, mình lại ko thể giấu nổi nỗi lòng. mũi mẹ dọc dừa, mỗi khi nhoẻm miệng cười, hàm răng trắng đều đặn như hàng bắp của mẹ lộ ra, cái núm đồng tiền trên má trái hiện lên sao mà có duyên đến thế! dù vậy, khuôn mặt mẹ đã hằn rõ những vết chân chim những chấm đồi mồi, mẹ đã rất vất vả vì mình, đôi tay chai sạm của mẹ cũng nói lên điều đó, mẹ đã nếm trải vao nỗi vất vả của cuộc đời.
mẹ thật thà, rộng rãi, nuông chiều con cáI LẠI ĂN Ở NHƯ BÁT NC đầy nên người trong xóm ai cũng quý. khi đi chợ , bà cũng chẳng nghĩ tới chuyện "buôn dưa lê" như bao bà mẹ khác.
mình hiểu mẹ mẹ rất thương mình, và mình cũng vậy. mùng 8/3 này, mình sẽ tặ ng mẹ một đoá hồng thật lớn- loại hoa mẹ yêu thích.
nói nhỏ nhé, mình vẫn quý mẹ hơn bố 1 chút, vâng, chỉ một chút xíu mà thôi...
**con nhìn mẹ và mỉm cười với mẹ, con nghĩ rằng mẹ biết, nhưng mẹ đã ko nhìn thấy con nói "con yêu mẹ" ,và đợi chờ 1 lời đáp trả con mong mẹ trả lời, nhưng mẹ nào nghe thấy...
con rủ mẹ ra sân cùng chơi bóng
hy vọng mẹ theo bước, nhưng con đợi hoài chẳng thấy mẹ đâu
con vẽ tặng mẹ 1 bức tranh
con nghĩ mẹ sẽ giữ nó , nhưng mẹ ko làm thế
con xây một pháo đài gỗ trong rừng
con muốn mẹ đi cắm trại cùng con nhưng mẹ lại ko thể
con đào trùn đất cho buổi câu ca
con rủ mẹ cùng con, nhưng mẹ muốn ở nhà
con muốn trò truyện tâm tình với mẹ
con nghĩ mẹ sẽ sẵn lòng , nhưng mẹ còn nhiều việc phải lo âu
con đợi mẹ đến , nhưng rồi đến lúc về cũg chẳng tháy mẹ đâu
con mong mẹ là người bạn chia sẻ với con trong suốt quãng đời thanh niên nông nổi
con hy vọng mẹ hiệu , nhưng mẹ lại ko thể , mẹ ơi!
đất nước chiến chinh gọi con nhập ngũ
mẹ bắt con hứa sẽ trở về bình an bên mẹ
NHƯNG LẦN NÀY CON LẠI KHÔNG THỂ MẸ ƠI!
+Cái chết là sự thử thách . nó nhắc nhở chúng ta đưng lãng phí thời gian để bày tỏ tình yêu thương với nhau ngay từ bây giờ.
Last edited by a moderator: