NHAT KI CHIP CHIP

K

kimchip

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

hiên giờ cũng không biết miêu tả cảm xúc của mình sao nữa
tớ bối rối và tự hồ nghi chính bản thân mình
nhiều lúc tớ thấy rất ghét bố nhưng rồi chợt nhận ra rằng mình được thừa hưởng cái bản tính nóng nẩy , ngoan cố và bảo thủ của bố.Và có lẽ đấy cũng chính la cái nguyên nhân mà bố và mình hay xich mích.cung chăng biet the nao nua
nhung minh thay lam sao y
ai cho minh mot loi khuyen voi
:(( #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S #:-S
 
1

153

chẳng có j cả !
ai cũng phải có luc sthees này thế khác !
con thì ... cãi bố mẹ ít thui không thì ... không còn răng đâu !!!
tui bị bạt tai 3 lần rùi ! đau lắm !
 
O

o0o0o0o0o

gio co gian thi sau nay se co luc ban ca mthay oi han day
da co luc tui cam thay that gian me
nhung lai co luc tui lai thay thuong me nhiu lam
nghi cho cung thi ko ai thuong chung ta bang cha me dau
 
H

hoaanhdaoredsun

hic tui cũng chẳng bít nói sao với bạn cả.Nhưng bạn ko nghe bài hát bố,bố là tất cả sao.Bố đối với tôi là tất cả nên chẳng bao giờ tui ghét bố cả.Hãy cố gắng gần bố nhiều hơn để hiểu thêm về bố và chia sẻ với bố nhiều điều
 
H

hoaanhdaoredsun

uh sao ai cũng bảo ko hợp với bố nhỉ.Ở nhà tui lại ko hợp với mẹ.Bố tui thương tui lắm mẹ chẳng dám mắng hay đánh tui mỗi khi có bố bên cạnh.Hi hi
 
K

kimchip

u
hay tui cung thu nghi lai sem sao nhi?
du sao thi nhu các bạn nói
bố là tất cả
giờ nghĩ lại mình cũng thay yeu bố
hihi
hôm nay mình rất vui
thanks! >:D< >:D< >:D< >:D< >:D< >:D< >:D< >:D< >:D< >:D<
 
K

kimchip

này
có ai thấy ghét học không
đọ này mình học nhìu quá nên bị street rùi
hic hic
mêtf quà hà
hic hic
 
W

www.cute.vn

Tuyết đã rơi rồi
12- 9

Mun à,

Mình đến nơi đã được sáu ngày rồi. Bây giờ mới dám mở PC viết e-mail cho Mun. Đừng giận mình chậm trễ nha. Nhiều thứ lu bu cần phải làm quen quá!

Ba đón mình ở sân bay. Khi mình kéo vali chạy tới, nghĩ ba sẽ dang tay ôm mình. Nhưng ba đứng im, chỉ vỗ nhẹ lên vai thằng con trai mới sang đoàn tụ mà thôi. Mình hỏi các em đâu, sao không ra đón. Ba nói tụi nó bận làm bài tập và coi show trên TV, ở nhà chờ mình về. Trên đường ra bãi xe, ba che dù, trách mình không mang theo áo lạnh. Mình im lặng. Mình vẫn ngỡ ba sẽ lo chuyện đó cho mình. Cái xe hơi của ba mới tinh, chạy êm ru. Nhưng ba nói còn một năm trả góp nữa cái xe mới hoàn toàn thuộc về ba.

21-9

Cuối tuần, ba đứa em, con của má sau, dắt mình đi chơi siêu thị. Các em góp tiền mua tặng mình một đôi giày thể thao. Tụi nó share tiền rất công bằng, ngay trước mặt mình. Tới tiệm cơm Tàu thì vui hơn. Đông đúc ồn ào. Ăn xong, mình cũng lấy tiền dằn túi ra share. "Anh biết luật rồi đó!" - một thằng em khen mình bằng tiếng Mỹ.

Tiếng Anh của mình đâu có tệ. Thế mà qua đây, họ nói mình chỉ hiểu phân nửa thôi. Mình sẽ đăng ký học lớp tiếng Anh cho người mới nhập cư. Muốn vô đại học bên đây không khó, nhưng phải rành tiếng.

8-10

Hồi sáng mình mới biết kết quả xếp lớp. Cũng không tệ. ở lớp mình có một cô nhỏ người Việt. Mình mừng quá, tới bắt chuyện. Thế nhưng nhỏ chỉ thích nói tiếng Anh thôi. Mình thèm nói tiếng Việt lắm. ở nhà, tụi em nói tiếng Việt lơ lớ. Gội đầu thì kêu là rửa hair. Quần rách lại nói quần bể. Ba mình và má nhỏ đi làm 8 giờ tối mới lái xe về tới nhà, mệt phờ, chẳng ham trò chuyện. Mình bắt đầu quen nói và nghe tiếng Mỹ. Để đỡ nhớ, mình lấy mấy quyển sách bên nhà mang qua đọc dần.

28-10

Giá mình có Mun bên cạnh...

Hồi chiều, liếc qua xấp hoá đơn tiền điện thoại, hơi đốt..., má nhỏ kêu rộn lên. Mọi thứ tăng so với tháng trước khoảng 100 đồng. Một số chương trình TV mở lên phải trả tiền, mình lại không để ý. Ba bảo mình nên tiết kiệm. Bây giờ, một tuần mình chỉ mở PC và lên net bốn ngày thôi. Mun đừng buồn nếu mail của mình viết ngắn nha…

5-11

Mình đã kiếm được một việc làm thêm, Mun à. Làm chui ngày 3 tiếng thôi. Như thế không phải nộp thuế, mà ông chủ cửa hàng cơm hộp ấn Độ cũng chỉ phải trả lương rẻ hơn. Mình phải rang cơm bằng một cái chảo ga lớn, luôn đảo liền tay để cơm thấm bơ, các loại gia vị, nước hầm. Không khó, nhưng mệt kinh. Chảo nóng. Mùi gia vị cay nồng. Hai bả vai mình rã rời. Mình đã có cái hộp cất tiền để dành. Sang năm, khi ghi danh vào đại học, ba sẽ đỡ lo lắng quá nhiều.

26-11

Mun ui, tuyết đã rơi rồi. Hồi chiều, mình đang từ cửa hàng cơm hộp chạy bộ về nhà, tuyết bỗng dưng rơi trắng xoá. Mình nhớ tụi mình vẫn ước được thấy tuyết! Nói thiệt là tuyết đẹp vậy mà lạnh lắm. Có tụi nhóc da đen nghịch ngợm vo tuyết chọi nhau trên đường. Một cục văng trúng lưng mình, đau điếng. Nhưng mình lại thấy vui vui.

Tuyết đã rơi. Thời gian đi nhanh ghê, Mun ha. Có lúc vui, có lúc buồn. Mình chẳng dám tính chuyện nào nhiều hơn. Vì tụi mình vẫn nói với nhau tốt nhất là nhìn về phía trước, còn bao nhiêu điều để học.

Sưu tầm
 
Top Bottom