[Ngữ văn 9] Tóm tắt văn bản

L

lan_phuong_000

Giới thiệu về Vũ Nương ( Vũ Thị Thiết) là 1 người con gái công dung ngôn hạnh
_Lấy Chàng Trương làm chồng
_Chàng Trương đi lính, Vũ Nương ở nhà chăm sóc mẹ già
_Vũ Nương sinh 1 đứa con đặt tên là Đán. Vẫn chăm sóc con thơ mẹ già khi chồng đi lính
_Mẹ chồng ốm đau lo thuốc thang cẩn thận. Mẹ chồng chết lo thuốc thang đầy đủ.
_Chồng về. Khi cùng con đi ra mộ đứa con nói: ô hay ông cũng là cha tôi ư , ko như cha tôi trước kia chẳng nói 1 lời nào. Chồng về nghi oan đẩy Vũ Nương đến con đường chết.
_Vũ Nương thề trước trời cao sông thẳm rùi nhảy xuống bến Hoàng Giang tự tử.
_Rồi 1 buổi tối Chàng Trương phát hiện ra người cha mà Đản nói là cái bóng của Vũ Nương trên tường nên rất hối tiếc.
_1 người cùng làng là Phan Lang thấy 1 thiếu nữ xin mình tha mạng. Sáng mai gặp 1 con rùa bèn nhớ đến giấc mơ nên tha cho nó.
_Khi đi thuyền , thuyền của Phan Lang bị đắm. Chàng đc người thiếu nữ nọ cứu và đưa xuống thủy cung thiết đãi tiệc. Khi ăn tiệc chàng thấy 1 người rất giống Vũ Nương nên lại hỏi
_Vũ Nương kiu nói hộ chàng Trương nếu còn ân tình thì hãy lập 1 đàn tràng đốt cây đèn chiếu xuống nước nàng sẽ về.
_Chàng Trương làm vậy Vũ Nương hiện lên nói Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết cũng ko bỏ. Đa tạ chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa. xong nàng biến mất (Hết)

1/- Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương, thùy mị, nết na lấy chồng là Trương Sinh, một người có tính đa nghi cả ghen. Biết tính chồng, nàng ăn ở khuôn phép nên gia đình êm ấm thuận hòa.
- Buổi giặc giã nhiễu nhương, triều đình bắt Trương Sinh đi lính. Vũ Thị đã có mang. Chồng ra trận, nàng ở nhà nuôi mẹ gìa, sinh con trai đặt tên là Đản. Chẳng may mẹ chồng qua đời, nàng lo toan cho mẹ mồ yên mả đẹp.
- Chồng đi xa, thương con nàng chỉ cái bóng trên tường bảo cha. Trương Sinh về nghi ngờ vợ. Không phân giải được, nàng nhảy xuống sông tự vẫn. Cảm động vì tấm lòng của nàng, Linh Phi (vợ vua Biển) cứu vớt và cho nàng ở lại Thủy cung.
- Mãi về sau chàng Trương mới biết sự thật, bèn lập đàn giải oan cho nàng. Mặc dù vậy nàng chẳng bao giờ có thể trở về trần gian để có thể sống hạnh phúc bên chồng con được nữa.

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất
 
Top Bottom