Đoạn trích '' Cảnh ngày xuân '' trích trong tác phẩm Truyện Kiều của Nguyễn Dữ thật đặc sắc , có lẽ để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong đoạn thơ là bức tranh mùa xuân thế hiện qua 2 câu thơ : '' Cỏ non xanh tận chân trời / Cành lê trắng điểm một vài bông hoa ''.Làm nền cho bức tranh mùa xuân là màu xanh non tươi mát , bát ngát của đồng cỏ mông mênh trải rộng tận chân trời. Trên khung nền xanh thẳm ấy điểm xuyết nhẹ nhàng và nổi bật vài bông hoa lê trắng tinh khiết. Với gà màu trong sáng , Nguyễn Du đã vẽ nên bức họa mùa xuân tuyệt đẹp có không gian trong trẻo tràn đầy sức sống .Thế nhưng cái tài cái tình của Nguyễn Du ở đây là ''điểm trắng '' thành '' trắng điểm '' chỉ thay đổi 1 chút đó thôi mà có lẽ ngoài Nguyễn Du ra không ai có thể làm được . Đảo từ trắng lên trước từ điểm khiến từ trắng không chỉ được sử dụng như 1 tính từ mà còn như 1 động từ . Nó khiến người đọc có cảm giác những bông lê đang bừng nở . Cái sắc tinh khôi ấy đã làm bừng lên bức tranh mùa xuân , làm cho câu thơ hết sức sinh động , giàu sức sống , có hồn . Đọc hai câu thơ tuyệt bút của nguyễn Du , tác giả tuy không miêu tả mặt biển mà ta cứ tưởng như đang dập dìu giữa làn sóng cỏ xanh hoa trắng . Bút pháp hội hoạ phương Đông chấm phá '' lấy động tả tĩnh'' và cách dùng từ đặc sắc của Nguyên Du đã làm cho bức tranh mùa xuân trở nên trong trẻo , tinh khôi , giàu sức sống. Câu thơ xứng đáng là câu thơ đẹp nhất trong những câu thơ tả cảnh trong vườn thơ trung đại. 2 câu thơ có sự tiếp thu đổi mới sáng tạo tuyệt vời của 2 câu thơ Trung Quốc : '' phương thảo liên thiên bích / lê chi sổ điểm hoa ''. Thật là những câu thơ đặc sắc, là tiêu điểm của cả bài thơ.
Phần mình gạch chân là lời dẫn trực tiếp , còn phần tô màu là phép so sánh