Câu 2:Hình tượng người anh hùng dân tộc Quang Trung-Nguyễn Huệ:
Tính cách anh hùng của nhân vật:
-Con người hành động mạnh mẽ,quyết đoán: từ đầu đến cuối đoạn trích,Nguyễn Huệ luôn luôn là con người hành động một cách xông xáo,nhanh gọn,có chủ đích và rất quả quyết.Nghe tin giặc đã đánh chiếm đến tận Thăng Long,mất cả một vùng đất rộng lớn mà không hề nao núng “định thân chinh cầm quân đi ngay”Rồi chỉ trong vòng một tháng (từ 24 tháng 11 đến 30 tháng chạp)Nguyễn Huệ đã làm được bao nhiêu việc lớn:”Tế cáo trời đất”lên ngôi Hoàng đế,”đốc xuất đại binh”ra Bắc,gặp gỡ”những người cống sĩ ở huyện La Sơn”;tuyển mộ quân lính và mở cuộc duyệt binh lớn ở Nghệ An,phủ dụ tướng sĩ,định kế hoạch hành quân,đánh giặc cad cả kế hoạch đối phó với nhà Thanh sau chiến thắng.
-Trí tuệ sáng suốt,nhạy bén:
+Sáng suốt trong việc phân tích tình hình thời cuộc và thế tương quan chiếc lược giữa ta với địch.Chú ý phân tích lời phủ dụ quân lính ở Nghệ An:khẳng định chue quyền dân tộc của ta và hành động xâm lăng phi nghĩa,trái đạo trời của giặc,nêu bật dã tâm của giặc;truyền thống chống giặc ngoại xâm của dân tộc ta từ xưa;kêu gọi quân lính “đồng tâm hiệp lực”;ra kỉ luật nghiêm…Lời phủ dụ có thể xem như một bài hịch hay rất ngắn gọn mà ý tứ thật sâu sắc,phong phú,tác tác động kích thích lòng yêu nước và truyền thống quật cường của dân tộc
+Sáng suốt trong việc xét đoán và dùng người,thể hiện qua xử trí với các tướng sĩ Tam Điệp,khi Sở và Lân “đều mang gươm trên lưng và xin chịu tội”.Ông rất hiểu sở trường,sở đoản của các tướng sĩ,khen chê đều đúng người đúng việc….
-Ý chí quyết thắng và tầm nhìn xa trông rộng:Mới khởi binh đánh giặc,chưa giành được một tấc đất nào vậy mà Quang Trung đã nói chắc như đinh đóng cột”phương lược tiến đánh đã có tính sẵn” lại còn tính sẵn cả kế hoạch ngoại giao sau khi chiến thắng đối với một nước”lớn gấp mười nước mình” để có thể dẹp”việc binh đao””cho ta được yên ổn mà nuôi dưỡng lực lượng”
-Tài dụng binh như thần: Cuộc hành quân thần tốc do vua quang trung chỉ huy đến nay vẫn còn làm chúng ta kinh ngạc.Ngày 25 tháng chạp bắt đàu xuất quân từ Phú Xuân(Huế),ngày 29 đã tới Nghệ An,vượt khoảng 350km qua núi,qua đèo.Tại đây vừa tuyển quân,tổ chức đội ngũ vừ duyệt binh lớn,chỉ trong 1 ngày.Hôm sau tiến quân ra Tam Điệp.Vậy mà đêm 30 tháng chạp đã “lập tức lên đường”,tiến quân ra Thăg Long mà tất cả đều đi bộ.Từ Tam Điệp trở ra vừa hành quân vừa đánh giặc mà Quang Trung hoặc đính kế hoạch mồng 7 tháng giêng sẽ vào ăn tết ở Thăng Long,trong thực tế đã vượt mức hai ngày.Hành quân xa liên tục như vậy nhưng cơ nào đội ấy vẫn chỉnh tề,cũng do tài tổ chức của người cầm đầu:Hơn 1 vạn quân mới tuyển đặt ở trung quân,còn quân tinh nhuệ từ đất Thuận Quảng ra thì bao bọc ở bốn doanh tiền,hậu,tả,hữu.
-Hình ảnh lẫm liệt trong chiến trận:Hoàng đế Quang Trung là một tổng chỉ huy chiến dịch thực sự:Hoạch định phương lược tiến đánh,tổ chức quân sĩ,tự mình thống lĩnh một mũi tiến công,cưỡi voi đi đốc thúc,xông pha tên đạn,bày mưu tính kế,…..Đội quân của vua Quan Trung không hoàn toàn là lính thiện chiến,lại vừa trải qua những ngày hành quân cấp tốc không có thì giờ nghỉ ngơi vậy mà dưới tay vị tổng chỉ huy này đã đánh những trận thật đẹp,thắng áp đảo kẻ thù,giữ được bí mật để tạo thế bất ngờ,vây kín làng Hà Nội,công phá đồn Ngọc Hồi,lấy ván ghép phủ rơm dấp nước để làm mộc che,dàn trận tiến đánh.Khí thế của đội quân này làm cho kẻ thù khiếp vía và hình ảnh của người anh hùng cũng được khắc họa thật lẫm liệt.Quang Trung trong trận đánh đồn Ngọc Hồi”khói tỏa mù trời,cách gang tấc không thấy gì”nhưng nổi bật hình ảnh nhà vua”cưỡi voi đi đốc thúc”