[Ngữ văn 9] đề thi tuyển sinh mười ( khó )

B

bengoc5

bạn ghi 1 câu như thế ai biết mà giúp được
ghi nguyên đề bài để người ta hiểu mà làm giúp chứ bạn
 
T

tieuquy_9x

ghi đề ra đi bạn mình cũng chuẩn bị thi nè.ghi lên mình làm luôn
 
C

congtusang

các bạn ơi, đây là đề thi của tỉnh Hải Phòng và là một đề khó, nên khi đọc đề mình chỉ thấy có bao nhiêu đó thôi. Hường dẫn làm bài bảo phải giải quyết 2 yêu câu: 1) sáng tạo lúc làm bài 2) giải quyết yêu cầu hàm ẩn của đề bài ( nghị luận về một nhân vật văn hoc )
 
B

binbon249

binbon249 said:
Trước hết mình sẽ nêu ra 1 số dẫn chứng như sau:

- Sự việc: Anh tìm gặp lại ông giáo, được nghe kể về cha mình, rồi theo ông đi viếng mộ cha.
- Các chi tiết:
+ Sự đổi thay của gia cảnh nhà ông giáo. Ông giáo già đi nhiều nhưng tinh thần đổi mới, lạc quan khác trước.
+ Ông hỏi thăm những chuyện anh đã trải qua, xúc động kể lại cái chết của Lão Hạc. Sau đó, ông dẫn anh đi viếng mộ cha.
+ Khung cảnh con đường đến, quang cảnh nghĩa địa u buồn.
+ Anh thắp hương, cúi gục bên mộ cha, đau đớn, nghẹn ngào bộc lộ tình cảm với người cha đã khuất, nói với cha những dự định tương lai.
+ Bên cạnh anh, ông giáo cũng ngấn lệ...
Sau cách mạng tháng 8, con trai Lão Hạc trở về căn nhà cũ nát-đã bị tàn phá bới chiến tranh. Cậu con trai ngẩn ngơ đứng trước của nhà. Ngôi nhà thật trống vắng. Không biết chuyện gì xảy ra, cậu con trai vội qua nhà ông giáo hỏi thăm. Ông Giáo nghẹn ngào kể mọi sự việc, rằng lão hạc vì thấy có lỗi với chú chó, vì muốn để lại của cãi cho cậu...Ông đã dùng bã chó để tự tử, Ông đã ra đi thật đau đớn và quằn quại.....Cậu con trai nghe xong lời mà ông Giáo kể lại bỗng sờn gai ốc, nước mắt dàn dụa, cả thân thể như cứng đờ cả ra,cậu chậm rãi bước từng bước như người mất hồn loanh quanh ngôi nhà Cậu khẽ đưa tay sờ vào vách nhà.....Chớp nhớ đến ngày xưa, ngày mà cậu và ba thường đi mò cua bắt ốc, thường làm lụng vất vả để có miếng ăn qua ngày.
Các luận điểm chính mình đã nêu ở trên rồi, còn doan duoi là phần mở bài:), bài này mình tự làm nên có nhiều sai sót, bạn hãy sửa lại nhé!!
 
O

oanh0096

aj ra đề mà khó thế chăng có câu hỏi gì cả thi vào trương chuyên ak
 
N

nhungpro_196

Đề này theo mình là một đề văn tự sự.
Kể chuyện tưởng tượng.
Theo mình nhớ mang máng trong sgk hay sbt cũng có đề là tưởng tượng bao nhiêu năm sau ấy, sau khi lão Hạc mất, anh con trai lão trở về.
Quan trọng là trình bày được những suy ngẫm của anh con trai về cuộc đời bất hạnh và những phẩm chất tốt đẹp của cha mình, tự biết mình cần phải làm gì để đền đáp công ơn và tình yêu của cha...
 
C

congchuatuyet_lc

Con Trai của lão Hạc trước mộ cha mình.
các anh nào pro giup em với, làm dùm em một cái dàn bài


Theo mình,đây là đề văn tự sự nên một điều không thể thiếu là bạn phải đặt mình vào hoàn cảnh nhân vật <tức là con trai lão Hạc>.Có thể viết dựa trên các ý như:
- Khi người con trai ấy trở về,khung cảnh ngôi nhà cũ ra sao? Nhớ về người cha thế nào? rồi tìm gặp ông giáo để nghe câu chuyện ấy....
- Biết được sự thật thì nên tập trung xoáy vào tâm trạng nhân vật <không nên miên man quá> đó là sự đau xót,đau buồn....
- Rồi cùng ông giáo đến bên mộ cha mình,chàng trai quỳ xuống và khóc...kèm thêm một số lời nói ăn năn,hối hận sao cho thật tự nhiên,đúng tâm trạng nhân vật.
- Khi trở về thì khung cảnh bên đường ra sao,tình cảm với người cha thế nào và suy nghĩ của người con trai ấy...

Phần mở bài bạn cũng có thể đưa mình vào thời gian tương lai để nhớ lại hồi ấy.Có thể lúc đó bạn đã trưởng thành,giàu có với gia đình sung túc nhưng trên đường đi đến mộ cha trong ngày giỗ bạn có thể đưa câu chuyện của mình vào thật tự nhiên ;)
Chúc thành công!
 
P

pengok_hp96

ĐÚNG rùi đây là đề cua HẢI PHÒNG vì chinh mình ở HẢI PHÒNG mà hi hi bạn ấy lấy đề đúng rồi đó đề bài này là đề bài mở mình có thể làm tự sự hoặc nl về một nhân vật hoặc cảm nhận đó bạn theo mình là diễn biến tâm trạng khi con trai ông hạc đưng trước mộ của người cha
 
P

pecream.97

Tưởng tượng người con trai lão Hạc ( trong truyện ngắn lão Hạc của Nam Cao) trở về làng vào 1 hôm sau cách mạng tháng 8 1945 như sau:
Về tới đầu làng, thấy cảnh xóm làng tuy còn xơ xác, tiêu điều, nhưng khí thế cách mạng sôi nôì, anh bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm xưa...Anh tìm gặp ông Giaó, được nghe kể về cha mình, rồi theo ông viếng mộ cha. Sau mấy ngày thăm hỏi bà con làng xóm và bạn bè cũ, anh gửi lại ông Giáo những di vật của cha, tạm biệt wê hương, nhưng ko như lần trước, lần này anh đi làm nhiệm vụ của người các mạng.

hãy chọn 1 sự việc rồi kể lại với 1 số chi tiết tiêu biêủ?
Hinh nhu la De cua no nhu the nay phai khong ban?
 
T

tuanvy0808

Câu chuyện mình sáng tác trong hoàn cảnh anh ta đã có vợ con và chưa biết bố chết, đóng vai là "ông giáo" !

Bố ơi ! Bố !
Thằng con Lão Hạc dắt díu một con vợ và 2 đứa con về. Hét ầm cả bên nhà cũ. Biết thằng con đã về, tôi vội vã chạy sang:
- Kìa ! Mày đã về đấy hả? Tao mong mày bao lâu nay !
Vừa nhìn thấy tôi, mắt nó đã sáng bừng lên:
- Kìa ông giáo, lâu lắm không gặp, ông đã ko còn sung sức như ngày xưa nữa sao. Thế thầy cháu đi đâu rồi ạ ?
Nhắc đến đây. Tôi mới nhớ ra, buồn rầu lảng chuyện:
- Ừ ! Thời gian đâu có tha cho một ai. Mà thôi mày vừa mới về tới đây. Nghỉ đi cho đỡ mệt đã rồi tao kể cho mà nghe. Mày đi được khoảng 1 năm thì bố mày chết đi. Một cách rất thê thảm... Rồi tôi kể lại đầu đuôi câu chuyện và sự đau khổ, nhẫn nhục của lão Hạc trước khi chết cho nó nghe và chốt lại một câu cuối mà tôi đã giữ trong lòng bấy lâu nay 1 cách nhấn mạnh hết sức:
"ông thà chết chứ ko chịu bán đi 1 sào "



Một mở bài khác :



Đến giờ tính từ ngày ấy là vừa chẵn 20 năm

Xiết bao biến cố xảy ra tôi mới lại trở về quê nội. Cách mạng thành công: bệnh tật, đói nghèo, ngu *** đã bị đẩy lùi. Làng trên xóm dưới người còn, người mất. Tôi cố lần di từng nhà một, mong tìm được chút vết tích gì của ngày xưa...


Nhà ông giáo hồi nào vẫn còn nơi cũ. ông đã gìa lắm rồi: giọng nói đã nghe đùng đục . Được cái ông rất tỉnh. Nghe tôi kể lại chuyện, ông cười khùng khục một tràng dài:

_ Thế ra lâu nay anh bỏ đi du kích mà tôi không có hay. Không tỉm ra ai cũng phải Hồi tản cư người làng này tản đi bốn phương hết, hoạ hoằn lắm mới có người về. Còn người ở lại thgì cũng đủ thảm. Anh Binh Tư đó, cũng làm du kích, đánh hăng lắm, mấy hồi lên chiến khu đến giờ cũng không được tin gì nữa. còn thầy anh...

Nói đến đây giọng ông giáo đờ lại. Mắt ông ngân ngấn hai giọt nước đục ngầu. ông khóc, khóc thiệt sự. Giọng ông run run, muốn nói mà không ra tiếng. Tôi vội cúi xuống đỡ lấy hai bàn tay xương xuơng của ông:

_ Dạ, con biết, con biết thầy đã không giữ được mảnh vườn của thầy con. những giữ làm gì hở thầy, có làm gì đâu, giữ lại rồi mai cũng phải đem đổi lấy tiền thóc gạo. Giữ làm gì, khi còn những người cùng quẫn hơn ta...

Bên tai tôi văng vẳng một câu nói mà tôi nghe bên ngoài đồn lại " Ông cụ ấy thà chết chứ không chịu bán đi đến một sào"




Khác :





Sau khi đi xa trở về ,anh con trai đã trở thành một ông chủ giàu có.Anh đã có một người vợ xinh đẹp và một cô con gái xinh xắn.Vừa về tới quê ,anh chạy ngay về nhà.Trên đường về anh gặp Binh Tư. Ông ta nói Lão Hạc đã chết rồi.Nghe tin anh con trai buồn rầu ,xót xa.Chạy ngay về nhà...anh ta thấy bàn thờ của cha hương khói nghi ngút.đúng lúc đó , ông giáo chạy sang.Ông giáo mừng rỡ vì anh đã về.Ông liền nói:
- Trời ạ ! cháu đã về đấy ư? Hom nay là ngày giỗ của ông cụ. Chắc cha cháu vui lắm khi biết cháu đã về!
Anh con trai đau buồn,nói với ông Giáo:
- Cháu đi xa lâu ngày mới về nên không biết sự tình của thầy cháu ra sao! Mong babcs hãy kể đầu đuôi câu chuyện cho cháu.
ông giáo kể lại cho anh con trai nghe chuyện của Lão Hạc.Ông vừa kể ,vừa ngập ngùi vì cái chết của Lão Hạc .
Sau khi nghe chuyện anh con trai cảm thấy thật có lỗi...và từ đó anh không đi xa nữa. Mà ỏ lại quê nhà làm ăn và lo bàn thờ hương khói cho cha





5 năm sau...
Cách mạng tháng Tám nổ ra, đồn điền của bọn chủ bị quân đội ta phá. Tôi được về quê. Vừa đến cổng làng tôi đã rớm nước mắt. Hình như nơi đây không có sự thay đổi nào cả, tất cả...vẫn thế...
Trước mắt tôi hiện ra hình ảnh một người cha già có đôi mắt hiền hậu, có giọng nói ấm áp tình người,... Tôi chạy vội vào trong nhà. Cảnh vật sao hoang sơ quá! Không tìm thấy cha, tôi vội chạy sang nhà ông giáo. Ông giáo giờ đõa già hơn trước, thấy tôi, ông đứng sững lại:
- Cậu... cậu... đã về rồi đó hả?
- Con chào ông, con đã về rồi đây ạ. Ông giáo ơi cho con hỏi, thầy con đâu ạ?
-... -Ông giáo không nói gì, đôi mắt thẫm buồn nhìn tôi. Rồi ông giáo lẳng lặng dẫn tôi đến góc vườn nhà...
- thầy cậu... đã... mất rồi...
tôi sững người, choáng váng. Tôi ngã xuống mộ cha, rồi nức nở:
- Thầy ơi... thầy... Tại sao chứ? Tại sao thầy lại ko chờ con về chứ... Con hối hận lắm, hối lắm thầy ơi... Tại sao thầy k.o sống để nhìn con, con đã lớn khổn rồi đây, con về để trả ơn thầy đây3. Nhưng thầy ko sống, com biết trả ơn ai?...
ông giáo ngôi xuống đỡ tôi đứng dậy, nói:
-Thôi cậu đừng thế nữa. Cụ thân sinh ra anh đã quyết tâm để lại cho anh mảnh vườn này. Cụ thà chết chứ ko chịu bán đi một sào. Bây giờ anh đã lớn và có tí nghiệp hãy cố gắng mà làm ăn, để cụ ở dưới suối đc yên lòng. Cuộc đời anh còn dài...
 
D

dinhthien1998

theo mình thì thế này hay hơn
5 năm sau...
Cách mạng tháng Tám nổ ra, đồn điền của bọn chủ bị quân đội ta phá. Tôi được về quê. Vừa đến cổng làng tôi đã rớm nước mắt. Hình như nơi đây không có sự thay đổi nào cả, tất cả...vẫn thế...
Trước mắt tôi hiện ra hình ảnh một người cha già có đôi mắt hiền hậu, có giọng nói ấm áp tình người,... Tôi chạy vội vào trong nhà. Cảnh vật sao hoang sơ quá! Không tìm thấy cha, tôi vội chạy sang nhà ông giáo. Ông giáo giờ đõa già hơn trước, thấy tôi, ông đứng sững lại:
- Cậu... cậu... đã về rồi đó hả?
- Con chào ông, con đã về rồi đây ạ. Ông giáo ơi cho con hỏi, thầy con đâu ạ?
-... -Ông giáo không nói gì, đôi mắt thẫm buồn nhìn tôi. Rồi ông giáo lẳng lặng dẫn tôi đến góc vườn nhà...
- thầy cậu... đã... mất rồi...
tôi sững người, choáng váng. Tôi ngã xuống mộ cha, rồi nức nở:
- Thầy ơi... thầy... Tại sao chứ? Tại sao thầy lại ko chờ con về chứ... Con hối hận lắm, hối lắm thầy ơi... Tại sao thầy k.o sống để nhìn con, con đã lớn khổn rồi đây, con về để trả ơn thầy đây3. Nhưng thầy ko sống, com biết trả ơn ai?...
ông giáo ngôi xuống đỡ tôi đứng dậy, nói:
-Thôi cậu đừng thế nữa. Cụ thân sinh ra anh đã quyết tâm để lại cho anh mảnh vườn này. Cụ thà chết chứ ko chịu bán đi một sào. Bây giờ anh đã lớn và có tí nghiệp hãy cố gắng mà làm ăn, để cụ ở dưới suối đc yên lòng. Cuộc đời anh còn dài...
 
D

ducdom

sáng tạo tinh huong người con trạ lão hạc trở về biết dc doạn dời va cái chết bi thảm của cha mjnk, thã dc tink thuong cka da dank cko mjnk cung nhan cack kua ong. đay thực chất là quá trình tóm tắt cốt truyện và tình huống qua diểm nhìn con người.
sau hình thức giả tưởng voi diểm nhìn của người con trai , số phận phẩm giá tình thương con của nhân vạt lão hạc sẽ dược phân tích đánh giá dưới một anh sáng mới moyj cam xúc mới
bộc lộ tình cảm sót thương trân trong với nhân vật. thể hiện thái đọ căm ghét bất công ;thể hiện niềm vui ,niềm tin vào cuộc sống hôm nay
 
Top Bottom