[ngữ văn 9]Bến quê

D

doigiaythuytinh

Giải thích nhan đề truyện ngắn Bến quê?Nếu đặt tên khác cho truyện thì em sẽ đặt tên là gì ?tại sao?
MOD giúp đỡ nhanh lên!!!!!!!!!!!!!!!!=(:)-SS@-)

Truyện ngắn Bến quê kể về Nhĩ, một con người đã từng đi nhiều nơi trên Trái Đất. Nhưng khi mắc căn bệnh hiểm nghèo, không thẻ đi lại được, anh mới nhận ra rằng mình chưa hề đặt chân đến bãi bồi bên kia sông. Anh nhận ra rằng mình đã vô tình thờ ơ, "bỏ quên" những sự vật tưởng chừng như bình thường, gần gũi của quê hương. Cái khao khát được đến bai bồi bên kia sông chính là niềm mong ước lớn lao của Nhĩ lúc này. Khi nói đến "bến", bạn sẽ nghĩ ngay đến một điểm dừng, nhưng đây không phải là sự chờ đợi mỏi mòn như trong ca dao xưa : "Thuyền về có nhớ bến chăng-Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền" mà là điểm dừng chân của một đời phiêu bạt, điểm dừng chân của những tháng ngày đeo đuổi theo nhưng cái xa vời
 
Q

quangtrung00001

bài của mình hơi dài do 1 giáo viên vip của quận dạy các bạn chịu khó đọc tí nha
1)
Nhân vật nhĩ trong truyện ở vào hoàn cảnh bị ốm nặng khắp người lở loét tay chân như bị trói vào giường bệnh sắp "từ giã cõi đời"
Xây dựng tình huống đó tác giả để cho nhân vật nhìn đoạn đời mình đã đi qua để suy nghĩ về cuộc sống từ đó nêu lên những triết lí về cuộc sống.
2)
Nằm trên giường bệnh qua khung cửa sổ nhỏ nhìn thấy những bông hoa bằng lăng,con sông Hồng màu đỏ nhạt mặt sông như rộng thêm ra vòm trời cũng như cao hơn những tia nắng sớm vẫn di chuyển trên mặt nước và cả một cùng phù sa của bãi bồi bên kia sông Hồng với những sắc màu quen thuộc đó là bức tranh cuộc sống đang diễn ra hàng ngày
Anh khao khát được một lần sang bờ bên kia,sang cái bãi bồi ở bên kia sông Hồng-một chân trời gần gũi mà xa lắc vì anh đã đi khắp nơi nhưng chưa đến đó.Anh gởi niềm khao khát ấy vào đứa con trai và nhờ nó thay anh
Anh có niềm khao khát đó bởi đến bây giờ khi nằm trên giường bệnh anh mới có dịp nhìn thấy vẻ đẹp của khung cảnh bên kia, anh nhận thấy những màu sắc thân thuộc quá như da thịt,hơi thở của đất màu mỡ
Khao khát của anh khiến người đọc chợt nhận ra một điều : đừng lãng quên những vẻ đẹp bình dị của cuộc sống đang hiện hữu quanh ta,phải biết trân trọng những giá trị bình dị gần gũi của gia đình-quê hương nếu không đến lúc ta thức tỉnh thì có thể đã muộn màng
3)
Ở đoạn cuối tác giả tả nhân vật rất khác thường
Hai mắt long lanh :niềm say mê trong đôi mắt ấy chính là niềm khao khát được sang bên kia sông ,anh đang tưởng tượng mình như một nhà thám hiểm đang chậm rãi đặt chân lên bãi đất phù sa
Tác giả đang đặt ra một tình huống nghịch lí : anh khao khát cuộc sống muốn được sang bên kia sông thì lại bị buộc chặt ở giường vì thế "ta nhận thấy trong mắt anh niềm mê say đầy đau khổ" còn con trai anh có thể sang bên kia sông dễ dàng thì lại đang nhởn nhơ sà vào đám người chơi phá cờ thế mà có thể bỏ lỡ chuyến đò ngang
Đôi cánh tay anh khoát khoát có lẽ đang khẩn thiết ra hiệu cho con trai sợ nó chùng chình do dự mà bỏ lỡ cơ hội sang sông để đến lúc như anh khi thức tỉnh thì đã muộn
 
D

doigiaythuytinh

bài của mình hơi dài do 1 giáo viên vip của quận dạy các bạn chịu khó đọc tí nha
1)
Nhân vật nhĩ trong truyện ở vào hoàn cảnh bị ốm nặng khắp người lở loét tay chân như bị trói vào giường bệnh sắp "từ giã cõi đời"
Xây dựng tình huống đó tác giả để cho nhân vật nhìn đoạn đời mình đã đi qua để suy nghĩ về cuộc sống từ đó nêu lên những triết lí về cuộc sống.
2)
Nằm trên giường bệnh qua khung cửa sổ nhỏ nhìn thấy những bông hoa bằng lăng,con sông Hồng màu đỏ nhạt mặt sông như rộng thêm ra vòm trời cũng như cao hơn những tia nắng sớm vẫn di chuyển trên mặt nước và cả một cùng phù sa của bãi bồi bên kia sông Hồng với những sắc màu quen thuộc đó là bức tranh cuộc sống đang diễn ra hàng ngày
Anh khao khát được một lần sang bờ bên kia,sang cái bãi bồi ở bên kia sông Hồng-một chân trời gần gũi mà xa lắc vì anh đã đi khắp nơi nhưng chưa đến đó.Anh gởi niềm khao khát ấy vào đứa con trai và nhờ nó thay anh
Anh có niềm khao khát đó bởi đến bây giờ khi nằm trên giường bệnh anh mới có dịp nhìn thấy vẻ đẹp của khung cảnh bên kia, anh nhận thấy những màu sắc thân thuộc quá như da thịt,hơi thở của đất màu mỡ
Khao khát của anh khiến người đọc chợt nhận ra một điều : đừng lãng quên những vẻ đẹp bình dị của cuộc sống đang hiện hữu quanh ta,phải biết trân trọng những giá trị bình dị gần gũi của gia đình-quê hương nếu không đến lúc ta thức tỉnh thì có thể đã muộn màng
3)
Ở đoạn cuối tác giả tả nhân vật rất khác thường
Hai mắt long lanh :niềm say mê trong đôi mắt ấy chính là niềm khao khát được sang bên kia sông ,anh đang tưởng tượng mình như một nhà thám hiểm đang chậm rãi đặt chân lên bãi đất phù sa
Tác giả đang đặt ra một tình huống nghịch lí : anh khao khát cuộc sống muốn được sang bên kia sông thì lại bị buộc chặt ở giường vì thế "ta nhận thấy trong mắt anh niềm mê say đầy đau khổ" còn con trai anh có thể sang bên kia sông dễ dàng thì lại đang nhởn nhơ sà vào đám người chơi phá cờ thế mà có thể bỏ lỡ chuyến đò ngang
Đôi cánh tay anh khoát khoát có lẽ đang khẩn thiết ra hiệu cho con trai sợ nó chùng chình do dự mà bỏ lỡ cơ hội sang sông để đến lúc như anh khi thức tỉnh thì đã muộn

Bài em hay
Nhưng mà không trả lời đúng câu hỏi của chủ pic :D
 
C

cuncon_baby

theo mình còn nữa Nhĩ đã đã đi nhìu nơi trên thế giới xong cuối đơi thì lại đưng chân atị chinh ngôi nàh cảu minh và điều khiến Nhĩ buôn nhất, áy náy nhất là Nhĩ vẫn chưa đên được cái bến thuyền ở bên kia mà chinh wê của minh
 
P

pureminded

trả lời zo ý chính di bạn ơi, bạn k pít thế nào là giải thik nhan đề và tóm tắt tác phẩm ak
 
T

thobongkute

Nhan đề "Bến quê" mang 2 nét nghĩa là nghĩa thực và nghĩa biểu tượng

Nghĩa thực là chỉ bến đỗ của con đò và bãi bồi bên kia sông Hồng.Bãi bồi "đang phô ra 1 thứ màu vàng
thau xen lẫn màu xanh non những màu sắc hân thuộc như da thịt như hơi thở của đất màu mỡ"

"Bến quê" còn mang nghĩa biểu tượng là vẻ đẹp của quê hương xứ sở bình dj tuyệ đẹp tràn ngập sắc màu. Đó là "những bông hoa bằng lăng cuối mùa đậm sắc hơn", là con sông Hồng "màu đỏ nhạt,vòm trời "cao và trong xanh" tạo nên 1 khung cảnh khoáng đạt.Đây là những vẻ đẹp thuần khiết,bình dị, trù phú của quê hương."Bến quê" còn là biểu tượng cho tâm hồn cao đẹp của Liên- người vợ của Nhiữ. Liên là 1 ng` vợ tần tảo, hiền thảo, hi sinh vì gđ. Những ngày Nhĩ đau ốm chị hết lòng chăm sóc động viên gúp Nhĩ vượt qua.Những công việc cử chỉ lời nói của Liên đã thể hiện tình yêu thương đức hi sinh thầm lặng của người vợ."bến quê" còn biểu tượng cho tình làng nghĩa xóm . Đó là những lời động viên ân tình của ông giáo Khuyến hay việc giúp đỡ của bọn trẻ hàng xóm cũng làm anh cảm thấy ấm lòng.Qua câu truyện ta thấy Nguyễn MInh Châu ko chỉ dựng lên 1 "Bến quê chung chung mà rất cụ thể gần gũi chân thành ấm áp tình đời tình người.rong những ngày cuốu đời anh nhận ra rằng t/c gđ , quê hươgn là bến đỗ bình yên thiêng liêng hạnh phúc nhât của mỗi người..t/g muốn nhắc nhở mỗi ng` phải biết trân trọng những vẻ đẹp bình dj đích thực xung quanh ta đừng để những thứ xa oa vật chất làm mất đj vẻ đẹp của quê hương xứ sở
 
H

hanhhap1997

Truyện ngắn Bến quê kể về Nhĩ, một con người đã từng đi nhiều nơi trên Trái Đất. Nhưng khi mắc căn bệnh hiểm nghèo, không thẻ đi lại được, anh mới nhận ra rằng mình chưa hề đặt chân đến bãi bồi bên kia sông. Anh nhận ra rằng mình đã vô tình thờ ơ, "bỏ quên" những sự vật tưởng chừng như bình thường, gần gũi của quê hương. Cái khao khát được đến bai bồi bên kia sông chính là niềm mong ước lớn lao của Nhĩ lúc này. Khi nói đến "bến", bạn sẽ nghĩ ngay đến một điểm dừng, nhưng đây không phải là sự chờ đợi mỏi mòn như trong ca dao xưa : "Thuyền về có nhớ bến chăng-Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền" mà là điểm dừng chân của một đời phiêu bạt, điểm dừng chân của những tháng ngày đeo đuổi theo nhưng cái xa vờ
 
Top Bottom