[Ngữ văn 8] - Góc sáng tác

D

duongthuydo.hocmai.vn

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Như các em đã biết, một trong những bí quyết học văn là cảm xúc phải luôn dồi dào. Vậy làm sao để cho cảm xúc mãi tươi mới? Có thể là một bài thơ chưa tròn vần, một truyện ngắn chưa thành cốt, hoặc đơn giản hơn là suy nghĩ sau một ngày học tập vất vả. Đúng với cái tên của nó, GÓC SÁNG TÁC là nơi các em được chia sẻ và nuôi dưỡng bầu cảm xúc với văn chương nghệ thuật.
Chúc các em luôn vui vẻ và thành công!
 
Last edited by a moderator:
D

duongthuydo.hocmai.vn

Dưới đây là bài thơ mà bạn Goc_hoctap gửi tới Hocmai.vn

Hoàng hôn cao nguyên

Hạ xuống cao nguyên nắng nhạt lành
Màn sương từ từ giăng khe núi
Xa xa bốc khói mái nhà tranh
Loài chim lần lượt bay muôn ngả
Cây rừng múa động với gió qua

Đâu đây đưa lại tiếng thác đổ
Và tiếng vượn rừng hót xa xa
Cảnh rừng đón một bầu gió lạnh
Rồi rừng chan hòa những ánh trăng
Xuyên qua kẽ lá qua song cửa
Nỉ non chú dế suốt thâu canh

Thử làm nhà phê bình nhỏ tuổi và góp ý cho Goc_hoctap các em nhé!
 
N

nhox_xinh95

hay wé nhưng đoạn đầu có vẻ ko đc suông lém
nhưng fải nói là thật tuyệt,giàu hình ảnh cảm xúc mang tính gợi hình cao
 
N

nhjnh4nh96

Ba...

Ba tôi là người thik lãng mạn, nhưng ông chả bao giờ lãng mạn được cả. Ông thik được hôn lên trán tôi mỗi khi đi ngủ như trong phim và ôm tôi khi tôi buồn bã. Nhưng tôi luôn làm ch ông hụt hẫng, tôi viện ngay lí do đẻ khỏi tiếp nhận những cử chỉ yêu thương từ ông, và khi tôi 14 tuổi, tôi nhất quyết không ngủ với ông mặc dù ông tha thiết mời, đơn giản là tôi ko thik. Tôi là 1 đứa trẻ sống thiên về nội tâm nên tôi ko muốn tỏ bày tình cảm với ai và cũng chẳng ai bày tỏ tình cảm được với tôi. Thậm chỉ đến bây giờ, cái thứ mà tôi dám hét lên rằng nó quan trong với tôi là cái computer yêu quý. Đôi lúc tôi cũng cảm thấy mình là 1 con bé hư, đó là những lucd tôi thấy tiếng ba ho khục khặc trong đêm, và mỗi khi ông bị tôi chối từ điều gì đó. Lúc ấy, ông xoay mặt vào vách, mím môi: tôi thấy thật tội nghiệp cho ông. Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa, tôi cũng sẽ chẳng hôn ông đâu, vì ông nhiều râu lắm và ít khi nào ông chịu cạo, tôi lại còn ko thik nữa.....
 
Last edited by a moderator:
C

chuotnhatthuydungburatino

Có 1 bài thơ nì !

Góc phố nhỏ


Không ồn ào vội vã
Chẳng dòng người ngược xuôi
Phố nhỏ ngày bình lặng
Theo nhịp thời gian trôi.

Bước chân ai đi qua
Chiều trở về dẫu vội
Nở nụ cười tươi rói
Ngõ quen thân lâu rồi.

Ngày mai dù chia xa
Thương hoài con phố nhỏ
Tiếng chim nào lảnh lót
Cho lòng mình ngẩn ngơ.
 
C

conang8x

ban nhjnh4nh96 oi! Ban nham rui phai ko?
Bai do la bai cua con gai Che Lan Vien chu!!!!!!!!!!!
 
Last edited by a moderator:
E

em.lamaj

hok phai? ddau
Chac mình hok bik " Con gái" gì đó của bạn, nhưng đây thật sự là cảm xúc của mình đấy!
Seo lại có sự trùng hợp thế nhỉ?
 
T

thanh.dat

Tớ lỡ post 2 bải rùi...tớ không cố spam mong admin thông cảm...(có thể xóa bài này)
 
Last edited by a moderator:
T

thanh.dat

Tớ vào góp vui nhá :) Có 1 bài thơ Thất ngôn tứ tuyệt tặng các bạn đây :D...Vì đầu óc sáng tạo của tớ cạn hẹp nên chỉ đc 4 câu thui ^^!
Không game không net, đời vô vị
Không học không hành, thì biết gì ?
Ăn nhậu cho lắm, rồi hối hận...
Vừa chơi vừa học khỏi ngu si.
Tự sáng tác đóa :D Thử đánh giá thử xem...
 
L

lavender_21196

bạn dùng từ mạnh mẽ thật....................................................
 
C

congchuateen258

trời ơi
thơ thế mà bảo là thất ngôn tứ tuyệt
ko có vần có nhịp j hết
đã thế còn sai luật bằng trắc và sai pháp đối giửa các câu nửa chứ
 
H

hachiko_theblues

Nỗi niềm

Ơi trường xưa với những hàng cây
Hàng phượng vĩ bao mùa lại nở
Hạ về thắp màu hoa rực rỡ
Một góc trời phượng nở xuyến xang

Con về lại trường cũ năm nao
Chào lớp học, bảng đen, ghế đá
Ôi tất cả sao thân thương quá
Con nhớ một nỗi niềm gửi lại

Trường xưa đã bao mùa mưa nắng
Hạ đến làm phấn trắng xôn xao
Nhớ lớp học bây giờ vắng vẻ
Sân trường giờ xao xác tiếng ve

Tạm biệt nhé! trường cũ mến thương
Bạn bè ơi đã đi đâu hết
Chỉ còn mình trong sân trường vắng lặng
Chỉ còn mình một nỗi chơi vơi.

Viết tặng trường cũ dấu yêu

 
Last edited by a moderator:
T

trangbien

Mưa Buồn

Mưa ngập ngừng mà sao mưa chẳng dứt
Cõi tri âm đã chặt đứt lòng ta
Lòng bồi hồi và pha lẫn xót xa
Chốn bụi trần sao chỉ ta còn đọng...

Nhìn trong gió tóc ngàn bay ngọng níu
Giữa vùng sương trắng muối lạnh đìu hiu
Tâm hồn ai mãi hiện về kí ức
Trái tim kia vội tàn úa trước mùa

....

Buồn!!!
 
V

vuloong92

Từng cơn gió mùa thu mang nỗi nhớ
Nhớ bác trống trường vang tiếng đón em thơ
Nhớ thầy cô đưa học trò tới lớp
Nhớ mái trường bao câu hát xa xưa

Thời gian mang bao niềm vui nỗi nhớ
Cổng trường mở ra chào mừng ngày tụ hội
Nhìn cảnh trường sao mà tươi đẹp thế
Quên những ngày bao nỗi nhớ chơi vơi

Bài tớ tự làm đó, có hay không, nhớ đóng góp ý kiến nhé!
 
Last edited by a moderator:
P

phantrang97

Tình yêu Hà Nội

Tôi không sinh ra ở Hà Nội nhưng tôi có một tình yêu tha thiết với Hà Nội. Bốn mùa Hà Nội đều đẹp nhưng có lẽ với tôi, thu Hà Nội là đẹp nhất. Tôi yêu những bài hát về hà nội, những bài hát đưa tôi về chốn bình yên. Đã bao mùa thu đi qua, bao nhiêu đổi thay nhưng thu Hà Nội vẫn vậy, vẫn đẹp, cái đẹp êm đềm và bình yên. Tôi yêu thủ đô qua câu thơ, lời hát đi vào lòng tôi bao năm tháng. Tôi yêu “chiều hồ tây lao xao từng con sóng”, tôi yêu cái cổ xưa có trong từng con phố cổ, tôi yêu từng viên gạch hồ gươm, yêu lịch sử hào hùng của Thăng Long ngàn năm, tôi yêu sắc vàng lá sấu mùa thu, yêu mùi hương thoảng thoảng của hoa sữa, yêu mùa cốm làng vòng.

Thủ đô ngày nay ồn ào, hiện đại nhưng trong lòng tôi, Hà Nội là chốn bình yên, là khoảng lặng trong tôi. Tôi mê mẩn mùi cổ kính, rêu phong của mái ngói phố cổ, của di tích lịch sử ngàn năm. Tôi thích những con đường rợp bóng cây xanh của đường Hoàng Diệu, Nguyễn Thái Học. Ký ức Hà Nội là khoảng trời riêng của mỗi người dù đang ở Hà Nội, sống xa Hà Nội hay chỉ một lần đến với Hà Nội. Chắc hẳn trong đó, mỗi người đều tìm được cho mình một cảm giác bình yên, sâu lắng. Tìm về ký ức, soi mình vào Hà Nội để thấy lòng mình trong hơn, để tình yêu Hà Nội nồng nàn hơn trong niềm thương nhớ. Để rồi “Dù có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà Nội”.
 
P

phantrang97

Mưa

Tí tách

Nước mắt ngoài hiên

Hay

Nước mưa trên đôi cửa sổ tâm hồn

Lạnh buốt

Gió khẽ rít

Mưa rì rào

Tiếng khóc

Nấc buốt

Hòa vào trong tiếng sấm

Ầm ! ầm

Đưa tay

Khẽ hứng

Nước mắt

Rơi ngoài hiên trước

Nước mưa

Chảy dài tên đôi má

Đau

Lệ mưa tuôn trào

Môi cắn chặt

Mưa nước mắt

Hận buồn chứa chan

Thét lên một tiếng dài

Như tiếng sấm

Ngày mưa

Mưa lạnh buốt

Vô tình

Rơi

Không vướng vấn!



Cô đơn

Lạnh lẽo

Nhớ

Xé toạc con tim

Khóc!

Nỗi hận

Không thừa nhận

Tình yêu

Bị chối bỏ

Hạnh phúc bây giờ

Đơn giản là

Cô đơn

Lạnh buốt

Ầm ầm

Đau

Vương vấn

Khóc

Cô đơn

Người con gái

Chợt

Vực dậy nơi góc phòng

Lặng lẽ

Sống

Chứng minh với đời​
 
Top Bottom