[Ngữ văn 8] cô bé bán diêm

N

ngocthinhdan

Cô bé bán diêm là truyện cổ tích do tác giả người Đan Mạch Hans Christian Andersen sáng tác. Truyện kể về một cô bé nghèo khổ phải đi bán diêm giữa mùa đông giá lạnh và từ giã cõi đời trong đêm Chúa giáng sinh.

Truyện được xuất bản lần đầu tiên năm 1848 trong phần năm của quyển Nye Eventyr (Những truyện cổ tích mới) với nhan đề Den Lille Pige Med Svovlstikkerne
Câu chuyện cho ta thấy hình ảnh của một cô bé đáng thương. Đêm giao thừa không đựơc ở cạnh người thân mà phải đi bán diêm...
 
H

hoangtuvip31

sau khi đọc xong câu chuyện, tôi ngậm ngùi, thương cho số phận cô bé bất hạnh nhưng cũng vui vui khi thấy em được lên thiên đang, khi thấy em nở một nụ cười hạnh phúc khi chết. Có thể đối với cô bé thế là đủ rồi!!!
cô bé ước mơ và cố néo kéo, vươn tay tới ước mơ đó nhưng chúng chỉ là ảo ảnh, hư vô. Một hình ảnh, một cái bóng bé xíu của em hiện lên cô đơn, quạnh hiu, lạnh lẽo trước cái náo nhiệt, xô đẩy, hối hả của phó phường, của ngày tết, của dòng đời.
 
T

tientoiuocmo

ban hoangtuvip minh co gop y nhe
cô bé mỉm cười khi chết đâu phải vì cô bé bé nghĩ với cô bé thế là đủ
mà theo mình nghĩ cô bé mỉm cười để thể hiện cô bé còn muốn được sống được như những em bé khác
nhưng do hoàn cảnh mà cô bé phải chết
 
N

ngocxit8bebe

Câu chuyện khiến ta thấy cảm thương vô cùng với số phận bất hạnh của cô bé. Cô có ao ước giản dị là được ăn ngon, được sống bên bà nội và ko phải chịu cái rét cắt thịt; nhưng rút cuộc tất cả chỉ là mộng tưởng.Co đã chết trong đói rét, trong sự vô tâm của những người qua đường. Cái chết của cô đồng thời con cho ta thấy đc sự bất công và tội ác của xã hội cũ, chính cái xã hội ấy đã nuốt sống những người nghèo lương thiện.
 
S

seagirl_41119

ban hoangtuvip minh co gop y nhe
cô bé mỉm cười khi chết đâu phải vì cô bé bé nghĩ với cô bé thế là đủ
mà theo mình nghĩ cô bé mỉm cười để thể hiện cô bé còn muốn được sống được như những em bé khác
nhưng do hoàn cảnh mà cô bé phải chết

Noí như bn mình e cũng ko đúng. Tại sao em bé ước mơ như những em bé khác mà ước mơ ko đc thì em bé lại cười? Theo mình, em bé lên thiên đường trong một nụ cười là do em đc gặp bà , ng yêu thương em thực sự chứ ko phải một ng luôn đánh đập em như bố em. Em biết ở bên bà em sẽ không còn khổ cực, và đó cũng chính là nụ cười cho sự ra đi thanh thản
 
P

phamminhkhoi

Nụ cười của cô bé bán diêm, chính là sự giải thoát: giải thoát khỏi mọi nổi khổ, mọi thiếu thoón, khó khăn, khỏi những bất công trên nhân thế...nơi em không có quyền được sống và được yêu thương. Nụ cười đưa em vào một thế giới khác: thế giới của những mơ ước trẻ con, những người đã thưưong yêu em thực sự.

Nụ cười là một mơ ước tuổi thơ, những giấc mơ thiệt đẹp không bao giờ tắt. Em thanh thản giã từ trầnthế; với em, cái chết không đáng sợ, cái chết chỉ là nơi em nuôi dưỡng một mầm sống mới. Em trở về với thế giới thời thơ ấu của mình, nơi có bà em, có gia đình- nơi em thực sự cảm thấy ấm áp; Giữa đêm đông lạnh lẽo, cái chết ấy mất đi vẻ bi kịch: đó là một sự khởi đầu mởi cho những ước mong thánh thiện của tuổi thơ.
 
N

nhungpro_196

"Cô bé bán diêm" là một câu truyện thương tâm và cảm động kể về cuộc đời của một cô bé bất hạnh. Không chỉ vậy ta còn thấy được lòng cảm thông và nhân đạo sâu sắc của An-đéc-xen với em bé và qua câu truyện còn gửi đến cho chúng ta một thông điệp yêu thương: Hãy biết thông cảm, giúp đỡ, yêu thương và sẻ chia cho đồng loại, cho những người nghèo khổ bất hạnh để cuộc sống quanh ta luôn tràn đầy nụ cười hạnh phúc...
Nụ cười của em bé bán diêm như một nét nhân hậu của nhà văn khi miêu tả chi tiết đó. Em bé không chết, mà em đã lên trời với bà với Thượng đế, đến một nơi có ánh sáng, có hạnh phúc...
 
P

punchy

^
1 cái chết thương tâm, nhưng thể hiện dc sự mãn nguyện của cô bé
Ko còn sự đau khổ, sự cô đơn
Giá trị nhân đạo của tác phẩm: tác giả đã để hình ảnh cô bé bán diêm chết nhg đôi môi mỉm cười
Là vì ông muốn trên thế giới này ko còn nhg~ cuộc đời khổ như cô bé nữa .....
______________________
Chủ yếu là hiểu dc giá trị nhân đạo của tác phẩm thì mới nhận xét dc
 
B

becamkute

"Cô bé bán diêm" là một câu truyện thương tâm và cảm động kể về cuộc đời của một cô bé bất hạnh. Không chỉ vậy ta còn thấy được lòng cảm thông và nhân đạo sâu sắc của An-đéc-xen với em bé và qua câu truyện còn gửi đến cho chúng ta một thông điệp yêu thương: Hãy biết thông cảm, giúp đỡ, yêu thương và sẻ chia cho đồng loại, cho những người nghèo khổ bất hạnh để cuộc sống quanh ta luôn tràn đầy nụ cười hạnh phúc...
Nụ cười của em bé bán diêm như một nét nhân hậu của nhà văn khi miêu tả chi tiết đó. Em bé không chết, mà em đã lên trời với bà với Thượng đế, đến một nơi có ánh sáng, có hạnh phúc...
Nụ cười của cô bé chính là sự giải thoát: giải thoát khỏi mọi nổi khổ, mọi thiếu thốn, khó khăn, khỏi những bất công trên trân thế...nơi em không có quyền được hưởng sự hạnh phúc, ấm áp tình thương như bao bạn nhỏ khác. Gián tiếp phê phán, vạch trần bô mặt của xã hội nơi cô bé bán diêm sống-đó là 1 cõi đời hok có tình người.
Ngoài ra, truyện còn cho chúng ta thấy ngòi bút nhân đạo của nhà văn, lòng cảm thông vs những e bé bất hạnh.
 
  • Like
Reactions: Hoàng Chu
Top Bottom