- Ai ơi! bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần.
- Ân báo nghĩa đền.
- Ăn quả nhớ kẻ làm vườn
Uống nước phải nhớ nước nguồn chảy ra.
- Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Ăn khoai nhớ kẻ cho dây mà trồng.
- Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có bát cơm đầy, nhớ đến nhà nông
Đường đi cách bến cách sông
Muốn qua giòng nước, nhờ ông lái đò!
- Ăn trái nhớ kẻ trồng cây
Uống nước nhớ người đào giếng.
- Ăn trái nhớ kẻ trồng cây
Ăn cơm nhớ Thần Nông cày ruộng.
- Anh với em như quế với gừng
Dẫu xa nhân nghĩa xin đừng tiếng chi!
- Bình Sơn đất mặn đồng chua,
Nhưng mà nhân nghĩa không thua nơi nào.
- Đèn nào cao bằng đèn Sở Thượng
Nhân nghĩa nào trượng bằng nhân nghĩa phu thê
Dầu anh có lạc Sở qua Tề
Năm ba bữa anh cũng trở về thăm em.
- Đường mòn nhân nghĩa không mòn.
- Không thầy đố mày làm nên.
- Lâu ngày nhớ lại kẻo quên
Tình thân nghĩa cũ có bền hay không?
- Lời nói chẳng mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.
- Người còn thì của cũng còn
Miễn là nhân nghĩa vuông tròn thì thôi.
- Người ở xét công vợ chồng xét nhân nghĩa.
- Nhân nghĩa nào giữ được lâu
Vắng chồng hôm trước hôm sau ngứa nghề!
- Nợ đòi trả trả vay vay
Nợ tình biết trả đến ngày nào xong?
- Ra về em nắm áo kéo xây
Bao nhiêu nhân nghĩa trả đây rồi về.
- Ruộng sâu cấy lúa đứng chùm
Biết ai nhân nghĩa chỉ giùm làm ơn.
- Sơn cách, thủy cách, lòng không cách
Đường dù xa, nhân nghĩa không xa
Đi đâu anh hãy ghé qua nhà
Trước thăm phụ mẫu, sau là thăm em!
- Thương ai chữ nghĩa hơn vàng
Chữ nhân coi trọng, chữ sang bình thường.
- Thuyền chài, thuyền lái, thuyền câu
Biết thuyền nhân nghĩa ở đâu mà tìm.
- Tiền tài phá nhân nghĩa
- Tìm vàng, tìm bạc dễ tìm
Tìm câu nhân nghĩa khó tìm bạn ơi!
- Tôi tớ xét công, vợ chồng xét nhân nghĩa.
- Trên cao đã có thánh tri,
Người nhân nghĩa chẳng hàn vi bao giờ.
- Uống nước nhớ kẻ đào giếng.
- Vi nhân bất phú, vi phú bất nhân.
- Vay chín thì trả cả mười
Phòng khi túng lỡ có người cho vay.
- Vay chín trả mười
Vay đấu trả bồ.
- Vay một miếng trả một năm.
- Vay nên nợ (ơn), trả nên nghĩa