[Ngữ văn 7]Thư cho 1 người bạn để bạn hiểu về đất nước mình

F

fireblood

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Đề bài: Em cần viết 1 bức thư để tham gia cuộc thi viết thư do Liên minh Bưu chính Quốc tế (UPU) tổ chức với đề tài: Thư cho 1 người bạn để bạn hiểu về đất nước mình.(Khuôn khổ 1000 chữ).
Em sẽ viết về nội dung gì:Truyền thống lịch sử
Cảnh đẹp thiên nhiên
Những đặc sắc về văn hoá và phong tục của đất nước Việt Nam?
(Chọn 1 (hoặc 2) trong 3 nd trên)

Giúp e với gấp lắm rùi mai là hạn nộp bài đó! Mà chỉ cần làm cho nó có thôi chứ điểm không quan trọng:D
Chú ý tiêu đề :)
 
Last edited by a moderator:
N

nhattien113

Việt Nam, ngày ... tháng ... năm ....

Cô Ê- mi-li kính mến !

Hôm nay trong giờ học lịch sử, khi nói về thắng lợi của cuộc kháng chiến của dân tộc cháu, cháu hiểu ra rằng để giành lại độc lập cho dân tộc mình, không phải chỉ có sự hy sinh xương máu của biết bao thế hệ người Việt Nam mà còn của biết bao người yêu chuộng hoà bình trên thế giới mà người cha của cô là No-man Mơ-ri-xơn là một chiến sĩ vô cùng anh dũng và tiêu biểu.

Thưa cô Ê-mi-li !

Nơi ở của cháu và cô cách nhau nửa vòng trái đất. Cháu muốn nhờ cánh thư nhỏ này gửi tới cô lời biết ơn chân thành nhất của cháu cũng như của cả dân tộc cháu.

Cô ơi ! Thế hệ chúng cháu là thế hệ được sinh ra trong hoà bình, được sống trong bầu không khí trong lành, được hạnh phúc trong vòng tay âu yếm đầy đủ của cha mẹ, của thầy cô giáo và của tất cả mọi người. Có thể chúng cháu sẽ không hiểu được những cái giá mà dân tộc cháu và những người như cha cô phải trả - nếu không có được những giờ học lịch sử như hôm nay và những câu chuyện cảm động và chân thực mà chúng cháu được đọc qua báo chí.

Cô ạ ! Khi đọc câu chuyện "Ngọn lửa Mo-ri-xơn", cháu không khỏi bùi ngùi xúc động về tấm gương hy sinh anh dũng của cha cô - người mà cô hằng yêu kính. Cái ngày mà cha cô ra đi và quyết định làm một nghĩa cử cao đẹp: Ông tẩm xăng vào mình và châm lửa tự đốt cháy cơ thể của mình để phản đối cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ ở Việt Nam. Đó là ngày 2 tháng 11 năm 1965. Lúc ấy, cô vẫn còn bé lắm nhỉ ? Mới có 18 tuổi thôi phải không cô ? Ôi, 18 tháng tuổi, cái tuổi hãy còn non nớt và hết sức ngây thơ. Nét thơ ngây ấy như đọng lại ở đôi mắt tròn xoe nhìn người cha không chớp như muốn ghi nhớ hình bóng người cha thương yêu vào trong tâm khảm. Và có người cha nào lại không thương con, không muốn sống cùng con, che chở cho con trong bước đường đời đầy thử thách và nghiệt ngã ? Thế nhưng, cha của cô trong niềm yêu thương con vô hạn, hôn con lần cuối, để quyết định hy sinh thân mình vì nghĩa lớn. Đọc đến đây, cháu đã khóc, khóc rất nhiều vì cháu thương mến và cảm phục ông đã hy sinh một cách anh dũng đến thế ! Thương cho cô mới 18 tháng tuổi đã phải mất cha ! Nhưng cháu đã khâm phục ông rất nhiều và cháu lại càng cảm thấy tự hào khi biết rằng lực lượng yêu chuộng hoà bình trên thế giới có một chiến sỹ quả cảm như ông. Cháu cũng như nhân dân cháu vô cùng biết ơn ông, một chiến sỹ yêu chuộng hoà bình của dân tộc Mỹ. Là một người Mỹ, ông đã dám đứng lên đấu tranh để phản đối sự tham gia quân sự ngày càng sâu của chính phủ Mỹ trong cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Phải chăng, ông là một người có trái tim nhân ái bao la, có tinh thần quốc tế cao cả, có tấm lòng yêu chuộng hoà bình sâu sắc ? Ngọn lửa từ thân thể ông đã lay động và thức tỉnh bao con tim trên khắp hành tinh, đã thổi bùng lên phong trào yêu chuộng hoà bình trên toàn thế giới. Và nó đã góp phần rất quan trọng giúp đỡ cuộc cách mạng vinh quang của dân tộc Việt Nam mau chóng đi đến thắng lợi hoàn toàn.

Nhà thơ Tố Hữu, một nhà thơ lớn của dân tộc cháu ngày ấy viết bài thơ: "Ê-mi-li con" để ca ngợi ông - một con người quả cảm anh dũng - dám hy sinh thân mình vì nền hoà bình của dân tộc khác:

Ê-mi-li con ơi!
Trời sắp sáng rồi...
Cha không bế con về được nữa!
Khi đã sáng bùng lên ngọn lửa
Đêm nay mẹ đến tìm con...
Hôm nay, chúng cháu được sống trong một đất nước hoà bình tự do, thành quả mà cha ông chúng cháu đã đổ bao máu xương để giành lại cho tuổi thơ chúng cháu hôm nay. Chúng cháu luôn tự nhắc mình phải sống sao cho xứng đáng trong sự nghiệp xây dựng đất nước Việt Nam mạnh giàu hôm nay. Phải sống sao để không phụ lòng người cha của cô - người con của chiến sỹ hoà bình vĩ đại No-man Mo-rĩon. Dân tộc Việt Nam chúng cháu và các thế hệ thiếu nhi Việt Nam mãi mãi biết ơn và không bao giờ quên "ngọn lửa Mo-ri-xon".

Cô ạ ! Hôm nay trên đất nước Việt Nam chúng cháu vẫn còn rất nhiều những bạn nhỏ bị tật nguyền do di chứng của chất độc màu da cam để lại trong mỗi người cha, người mẹ của họ trong cuộc kháng chiến vừa qua. Nhìn các bạn ấy sao lòng cháu thấy đau đơn và xót xa. Chiến tranh và những di chứng của nó để lại sao mà tàn khốc thế. Chứng kiến hậu quả của nó hôm nay, cháu càng thấm thía giá trị của sự hy sinh của cha cô đối với hoà bình.

Hàng ngày, qua màn hình ti vi, cháu vẫn thấy nhiều nơi trên thế giới còn diễn ra những cuộc chiến tranh sắc tộc. Và tuổi thơ của nhiều dân tộc vẫn đang đói rách cơ cực, phải hứng chịu những mất mát đau thương từ những cuộc chiến tranh ấy. Làm thế nào để tuổi thơ trên khắp hành tinh này được sống vui vẻ hồn nhiên mãi mãi trong hạnh phúc hoà bình ? Cháu mong sao trên cõi đời này tất cả mọi người hãy là những người yêu chuộng hoà bình tha thiết như cha cô để một thế giới không có chiến tranh, để không còn đói nghèo, để tuổi thơ chúng cháu ở đâu trên trái đất này cũng được sống êm đềm và hạnh phúc.

Thưa cô, cháu tin chắc rằng nếu như không có mạng lưới bưu chính đang ngày một hiện đại toả khắp hành tinh nay thì hôm nay có lẽ cháu không thể nào bày tỏ và chia sẻ tình cảm của cháu đối với cô được. Bưu chính mãi mãi là nhịp cầu nối liền tình cảm của biết bao người, biết bao dân tộc trong một thế giới hoà bình và hữu nghị. Cháu nghĩ đó cũng là ước vọng lớn lao của cha cô khi tự mình đốt lên "ngọn lửa Mo-ri-xon" ngày nào ?

Cô ơi ! Một lần nữa từ trái tim mình, cháu xin gửi đến cô tình cảm trân trọng và biết ơn. Cháu hy vọng rằng một ngày nào đó, cô có dịp sang Việt Nam thăm đất nước và con người của dân tộc cháu, một dân tộc đã gắn chặt số phận của cha cô và cô cùng biết bao người dân nước Mỹ.

Cháu mong chờ thư của cô.

Cháu vô vàn yêu quý của cô.
 
N

nhavan_tihon

trời ơi. mình thi chưa có được câu trả lơi cho ban nhung nếu bạn lây cai bai văn dai dằng dặc kia la lạc đề đấy. Đâu có gì nói về đất nước mình đâu
 
N

nhibibi_cute_99

Chào bạn Jung sang ki thân mến!

Mình vừa đọc bức thư của bạn xong, mình nhắm mắt lại và hít thật sâu suy nghĩ và tưởng tượng rằng. Đất nước của bạn thật tuyệt vời! Một hoàng cung lộng lẫy! sang trọng và có những nét hoa văn thật đẹp . Và còn hòn đảo chechu của nước cậu thì có đầy thiên nhiên, những thảm cỏ xanh mướt, êm ái. Và xứ sở kim chi , nghanh` điện ảnh cũng phong phú,phát triển. Con người ở đó rất thân thiện. Chắc cậu tự hào về đát nước của cậu nhỉ! Tớ cũng như cậu, cũng tự hào về đất nước của mình. Tớ kể cho cậu nghe nhé !
Đất nước của tớ có những danh lam thám cảnh rất nổi tiếng. Như là ở Hà Nội thì có Hồ Gươm.Mặt nước trong xanh, có những cái cây xoè rộng cánh tay để che chở cho mặt hồ, Tháp rùa thì đó là do con người tạo ra nhưng nó có sự hài hoà rất cao với thiên nhiên . Nó có về một sự tích của nó đấy! Tớ sẽ kể cho cậu nghe nha!
Hồi xưa thời Hùng Vương , khi bị giặc xâm phạm lãnh thổ, Long Vương sai con rùa lên đưa gươm để đánh giặc. Sau khi giặc đã dẹp xong, đất nước yên bình, và có một ngày kia, khi vua đj giạo quanh hồ Tả Vọng Thì Long Vương sai kon rủa lên lấy lại thanh kiếm. Vì sự tích đó nên bây giờ người ta gọi thành Hồ Gươm hay Hồ Hoàn Kiếm. Đó là ở Hà Nội. .Rồi còn nhìu truyền thuyết nữa như là Hạ Long,truyền thuyết nói rằng vào thời kỳ nọ khi đất nước có giặc ngoại xâm, một con rồng đã bay theo dọc sông xuôi về phía biển và hạ cánh xuống ở vùng ven biển Đông Bắc làm thành bức tường thành chắn bước tiến của thủy quân giặc. Chỗ rồng đáp xuống che chở cho đất nước được gọi là Hạ Long.

Còn níi Sam,xưa kia nơi đây từng là hòn đảo giữa biển. Trên đảo có nhiều sam nên được gọi là “Học lãnh Sơn” - núi con Sam.
Và,Thác Bà nằm gọn trong núi Ông và gắn với một truyền thuyết xưa về tình yêu son sắt của người vợ, sự ăn năn hối hận của người chồng. Chuyện kể rằng, ở đây có hai vợ chồng và một người con trai chung sống. Người chồng rất thương yêu vợ nhưng có một tật xấu là khi ngồi vào bàn cờ, thì không ai hay đều gì có thể khiến ông phân tâm. Một ngày kia, ông lên núi đánh cờ với tiên ông. Đều là những tay lão luyện, ván cờ của hai vị kéo dài từ ngày này sang ngày khác, tháng này qua tháng kia, năm này đến năm nọ. Người vợ ở nhà chờ chồng đến khi tóc bạc như mây vẫn không thấy chồng về. Bà qua đời, tóc xoã trắng bên sườn núi thành một ngọn thác. Sau khi kết thúc ván cờ, Người chồng về nhà, thấy vợ đã mất. Vừa giận mình, vừa hối hận, ông hoá thành ngọn núi ôm thác trong lòng. Đến nay, đền thờ Ông và dinh Cậu vẫn còn trên đỉnh núi.
Roi con rat nhiu danh lam thang canh nua nhu:
Jung sang ki thân mến, minh tin chắc rằng nếu như không có mạng lưới bưu chính đang ngày một hiện đại toả khắp hành tinh nay thì hôm nay có lẽ minh không thể nào bày tỏ và chia sẻ tình cảm của cháu đối với ban được. Bưu chính mãi mãi là nhịp cầu nối liền tình cảm của biết bao người, biết bao dân tộc trong một thế giới hoà bình và hữu nghị.kim-bum ơi ! Một lần nữa từ trái tim ,mình xin gửi đến ban tình cảm dep de nhat. minh hy vọng rằng một ngày nào đó, ban có dịp sang Việt Nam thăm đất nước và con người của dân tộc VN
[FONT=&quot]Mình chờ bạn!(THẢO NHI 7A)
[/FONT]
 
T

thocon_hn

Mình nghĩ bạn nên gửi cho một người thân của bạn sống lâu năm ở nước ngoài chưa về VN ,một thần tượng hoặc một nhân vật mà bạn yêu thích thì viết sẽ dễ hơn , đồng thời kết hợp với SGK (phần gợi ý) để viết.

:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D
 
B

braga

Mình lập dàn bài nè:
*, Mở bài:
- lời chào
- Lí do viết thư
*, Thân bài:
- Lời hỏi thăm,chúc bạn
- giới thiệu chung về đất nước mình
+ vị trí
+ Dân số
+ Kinh tế
- Truyền thống lịch sử
- Cảnh quan thiên nhiên : Bắc- trung - nam
- Văn hoá dântộc
+ phong tục tập quán
- Tình cảm của em về quê hương đất nước
*, Kết bài
- Lời chào, chúc , mời bạn đến thăm đất nước mình
 
C

cutin123

thu hinh nhu viet thieu j do nen toi kho hieu de nghi cac ban xem lai bai viet cua minh sinhcam ơn
toi ơ suoi sau ai co nhu cau thi tim den toi nhe
nick 1412=kid
 
V

vipmondluffy

mình cần gấp đây ai cho mình cái coi chừng nào mình chết các bạn dem chôn dùm~O)
 
V

vipmondluffy

mình ko có năng khiếu học ngữ văn lại ko có đầu óc để suy nghĩ ra các bài van :D
 
H

hongnung_1703

minh hoi sang moi viet bai nay nhung co chi yeu cau viet mo bai va ket bbai thoi!co duoc khong? minh khong gioi van nen co le khong hay lam
 
A

angledark26

Đề bài: Em cần viết 1 bức thư để tham gia cuộc thi viết thư do Liên minh Bưu chính Quốc tế (UPU) tổ chức với đề tài: Thư cho 1 người bạn để bạn hiểu về đất nước mình.(Khuôn khổ 1000 chữ).
Em sẽ viết về nội dung gì:Truyền thống lịch sử
Cảnh đẹp thiên nhiên
Những đặc sắc về văn hoá và phong tục của đất nước Việt Nam?
(Chọn 1 (hoặc 2) trong 3 nd trên)

Giúp e với gấp lắm rùi mai là hạn nộp bài đó! Mà chỉ cần làm cho nó có thôi chứ điểm không quan trọng:D
Chú ý tiêu đề :)
































\exists
\forall
\bigcup_{}^{}

\bigcap_{}^{} \sqrt[n]{A}
\infty
\sum_{i=1}^k a_i^n

\prod_{i=1}^{n} :confused:
:mad:
:p

;) :eek:
:)
:(

:rolleyes: :eek:
(*)
:^o

:)) (~~)
:\">
L-)

:-j :((
$-)
~O)

:x







minh cung rat can gap 2012:p:-\"L-)
 
A

angledark26

Đề bài: Em cần viết 1 bức thư để tham gia cuộc thi viết thư do Liên minh Bưu chính Quốc tế (UPU) tổ chức với đề tài: Thư cho 1 người bạn để bạn hiểu về đất nước mình.(Khuôn khổ 1000 chữ).
Em sẽ viết về nội dung gì:Truyền thống lịch sử
Cảnh đẹp thiên nhiên
Những đặc sắc về văn hoá và phong tục của đất nước Việt Nam?
(Chọn 1 (hoặc 2) trong 3 nd trên)

Giúp e với gấp lắm rùi mai là hạn nộp bài đó! Mà chỉ cần làm cho nó có thôi chứ điểm không quan trọng:D
Chú ý tiêu đề :)
thu cho 1 nguoi ban de hieu ve dat nuoc minh
ai tra loi dc minh cam on
 
M

manhduyhy2000

Việt Nam, ngày ... tháng ... năm ....

Cô Ê- mi-li kính mến !

Hôm nay trong giờ học lịch sử, khi nói về thắng lợi của cuộc kháng chiến của dân tộc cháu, cháu hiểu ra rằng để giành lại độc lập cho dân tộc mình, không phải chỉ có sự hy sinh xương máu của biết bao thế hệ người Việt Nam mà còn của biết bao người yêu chuộng hoà bình trên thế giới mà người cha của cô là No-man Mơ-ri-xơn là một chiến sĩ vô cùng anh dũng và tiêu biểu.

Thưa cô Ê-mi-li !

Nơi ở của cháu và cô cách nhau nửa vòng trái đất. Cháu muốn nhờ cánh thư nhỏ này gửi tới cô lời biết ơn chân thành nhất của cháu cũng như của cả dân tộc cháu.

Cô ơi ! Thế hệ chúng cháu là thế hệ được sinh ra trong hoà bình, được sống trong bầu không khí trong lành, được hạnh phúc trong vòng tay âu yếm đầy đủ của cha mẹ, của thầy cô giáo và của tất cả mọi người. Có thể chúng cháu sẽ không hiểu được những cái giá mà dân tộc cháu và những người như cha cô phải trả - nếu không có được những giờ học lịch sử như hôm nay và những câu chuyện cảm động và chân thực mà chúng cháu được đọc qua báo chí.

Cô ạ ! Khi đọc câu chuyện "Ngọn lửa Mo-ri-xơn", cháu không khỏi bùi ngùi xúc động về tấm gương hy sinh anh dũng của cha cô - người mà cô hằng yêu kính. Cái ngày mà cha cô ra đi và quyết định làm một nghĩa cử cao đẹp: Ông tẩm xăng vào mình và châm lửa tự đốt cháy cơ thể của mình để phản đối cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ ở Việt Nam. Đó là ngày 2 tháng 11 năm 1965. Lúc ấy, cô vẫn còn bé lắm nhỉ ? Mới có 18 tuổi thôi phải không cô ? Ôi, 18 tháng tuổi, cái tuổi hãy còn non nớt và hết sức ngây thơ. Nét thơ ngây ấy như đọng lại ở đôi mắt tròn xoe nhìn người cha không chớp như muốn ghi nhớ hình bóng người cha thương yêu vào trong tâm khảm. Và có người cha nào lại không thương con, không muốn sống cùng con, che chở cho con trong bước đường đời đầy thử thách và nghiệt ngã ? Thế nhưng, cha của cô trong niềm yêu thương con vô hạn, hôn con lần cuối, để quyết định hy sinh thân mình vì nghĩa lớn. Đọc đến đây, cháu đã khóc, khóc rất nhiều vì cháu thương mến và cảm phục ông đã hy sinh một cách anh dũng đến thế ! Thương cho cô mới 18 tháng tuổi đã phải mất cha ! Nhưng cháu đã khâm phục ông rất nhiều và cháu lại càng cảm thấy tự hào khi biết rằng lực lượng yêu chuộng hoà bình trên thế giới có một chiến sỹ quả cảm như ông. Cháu cũng như nhân dân cháu vô cùng biết ơn ông, một chiến sỹ yêu chuộng hoà bình của dân tộc Mỹ. Là một người Mỹ, ông đã dám đứng lên đấu tranh để phản đối sự tham gia quân sự ngày càng sâu của chính phủ Mỹ trong cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Phải chăng, ông là một người có trái tim nhân ái bao la, có tinh thần quốc tế cao cả, có tấm lòng yêu chuộng hoà bình sâu sắc ? Ngọn lửa từ thân thể ông đã lay động và thức tỉnh bao con tim trên khắp hành tinh, đã thổi bùng lên phong trào yêu chuộng hoà bình trên toàn thế giới. Và nó đã góp phần rất quan trọng giúp đỡ cuộc cách mạng vinh quang của dân tộc Việt Nam mau chóng đi đến thắng lợi hoàn toàn.

Nhà thơ Tố Hữu, một nhà thơ lớn của dân tộc cháu ngày ấy viết bài thơ: "Ê-mi-li con" để ca ngợi ông - một con người quả cảm anh dũng - dám hy sinh thân mình vì nền hoà bình của dân tộc khác:

Ê-mi-li con ơi!
Trời sắp sáng rồi...
Cha không bế con về được nữa!
Khi đã sáng bùng lên ngọn lửa
Đêm nay mẹ đến tìm con...
Hôm nay, chúng cháu được sống trong một đất nước hoà bình tự do, thành quả mà cha ông chúng cháu đã đổ bao máu xương để giành lại cho tuổi thơ chúng cháu hôm nay. Chúng cháu luôn tự nhắc mình phải sống sao cho xứng đáng trong sự nghiệp xây dựng đất nước Việt Nam mạnh giàu hôm nay. Phải sống sao để không phụ lòng người cha của cô - người con của chiến sỹ hoà bình vĩ đại No-man Mo-rĩon. Dân tộc Việt Nam chúng cháu và các thế hệ thiếu nhi Việt Nam mãi mãi biết ơn và không bao giờ quên "ngọn lửa Mo-ri-xon".

Cô ạ ! Hôm nay trên đất nước Việt Nam chúng cháu vẫn còn rất nhiều những bạn nhỏ bị tật nguyền do di chứng của chất độc màu da cam để lại trong mỗi người cha, người mẹ của họ trong cuộc kháng chiến vừa qua. Nhìn các bạn ấy sao lòng cháu thấy đau đơn và xót xa. Chiến tranh và những di chứng của nó để lại sao mà tàn khốc thế. Chứng kiến hậu quả của nó hôm nay, cháu càng thấm thía giá trị của sự hy sinh của cha cô đối với hoà bình.

Hàng ngày, qua màn hình ti vi, cháu vẫn thấy nhiều nơi trên thế giới còn diễn ra những cuộc chiến tranh sắc tộc. Và tuổi thơ của nhiều dân tộc vẫn đang đói rách cơ cực, phải hứng chịu những mất mát đau thương từ những cuộc chiến tranh ấy. Làm thế nào để tuổi thơ trên khắp hành tinh này được sống vui vẻ hồn nhiên mãi mãi trong hạnh phúc hoà bình ? Cháu mong sao trên cõi đời này tất cả mọi người hãy là những người yêu chuộng hoà bình tha thiết như cha cô để một thế giới không có chiến tranh, để không còn đói nghèo, để tuổi thơ chúng cháu ở đâu trên trái đất này cũng được sống êm đềm và hạnh phúc.

Thưa cô, cháu tin chắc rằng nếu như không có mạng lưới bưu chính đang ngày một hiện đại toả khắp hành tinh nay thì hôm nay có lẽ cháu không thể nào bày tỏ và chia sẻ tình cảm của cháu đối với cô được. Bưu chính mãi mãi là nhịp cầu nối liền tình cảm của biết bao người, biết bao dân tộc trong một thế giới hoà bình và hữu nghị. Cháu nghĩ đó cũng là ước vọng lớn lao của cha cô khi tự mình đốt lên "ngọn lửa Mo-ri-xon" ngày nào ?

Cô ơi ! Một lần nữa từ trái tim mình, cháu xin gửi đến cô tình cảm trân trọng và biết ơn. Cháu hy vọng rằng một ngày nào đó, cô có dịp sang Việt Nam thăm đất nước và con người của dân tộc cháu, một dân tộc đã gắn chặt số phận của cha cô và cô cùng biết bao người dân nước Mỹ.

Cháu mong chờ thư của cô.

Cháu vô vàn yêu quý của cô.
bai hay that nhung minh dang can tim truyen thong van hoa dan toc
 
B

buick

bai cua minh yu lam dai lem' ko viet noi dau moi ziet zo giayxog ne` mai nop co dot ca tay
de mik ranh viet cko nha thog cam
 
K

kaiechi51

hôm nay mình cần và đến tư. Cô giáo phát hiện ra bài này rùi . các bạn thêm 1 bài nữa yk
 
H

hothuthao.pro

minh chi giup 1 chut thoi. Xong nho like nhe

:pÊ-mi-li thân mến!

Chắc hẳn cậu rất ngạc nhiên vì không biết mình là ai phải không? Mình xin tự giới thiệu mình là ..., học lớp 7, trạc tuổi với cậu đó. Mình là một trong những công dân nhỏ tuổi của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Mình biết cậu qua chương trình “Giới thiệu về đất nước của mình” trên màn ảnh nhỏ. Tuần trước, sau khi theo chân bạn du lịch vòng quanh nước Mỹ, chìm đắm trong vẻ đẹp tuyệt trần của những danh lam thắng cảnh nổi tiếng của đất nước cậu, mình bỗng có một ước ao rằng mình sẽ được cùng cậu chụp hình trước tượng Nữ thần Tự do, được cùng cậu nhìn ngắm những dòng nham thạch chảy vòng quanh Công viên quốc gia núi lửa ở Hawaii. Và mình muốn viết thư cho cậu để làm quen và thông qua đó giới thiệu về đất nước Việt Nam dấu yêu của mình, một đất nước đẹp không kém gì đất nước Mỹ của cậu đâu nhé.


Việt Nam là một bán đảo hình chữ S nằm ở phía đông bán đảo Đông Dương, thuộc khu vực Đông Nam Á, phía Bắc giáp Trung Quốc, phía Tây giáp Lào và Cam-pu-chia, phía Tây Nam giáp vịnh Thái Lan, phía Đông và phía Nam giáp biển Đông.



Ngày 30 tháng 4, hai miền Bắc- Nam được Thống nhất. Miền Bắc một năm có đến bốn mùa là xuân, hạ , thu và đông, luôn có gió se se lạnh. Còn miền Nam chỉ có hai mùa thôi là mùa khô và mùa mưa, bầu trời nơi đây tràn ngập ánh nắng.



Vào mùa xuân, miền Bắc ấm áp với màu hồng tươi của hoa đào và hương vị của bánh chưng trải dài từ Lào Cai, Hà Giang đến Thái Bình, Vĩnh Phúc. Cạnh sắc hồng của hoa đào là sắc trắc của hao mận, hoa mơ… Khác với miền Bắc, miền Nam lại rực rỡ với hoa mai vàng và vị ngon của bánh tét dọc theo Bình Phước, thành phố Hồ Chí Minh đến Cà Mau, Bạc Liêu. Tết đến thích nhất là được lì xì. Đó là phong tục của nước mình đó. Chắc là nước cậu không có nên cậu thấy lạ lắm phải không?



Xuân qua, hè đến kéo theo cái nắng nóng oi bức. Văng vẳng tiếng ve kêu. Hoa phượng nở đỏ rực khắp các sân trường bào hiệu một năm học kết thúc, một mùa hè đang đến. Các bạn học sinh chúng mình đang chờ đón kì nghỉ hè đầy hấp dẫn với bao nhiêu là kế hoạch đã lên sẵn. Đối với những người thích đi du lịch thì đây là thời điểm thích hợp nhất để đi tắm biển hay nghỉ mát ở những vùng núi cao để tránh cái nắng chói chang của mùa hè. Hoa sen cũng đua sắc với hoa phượng. Trong đầm, hoa sen nở rộ, tỏa hương thơm ngát trời.



“Sen tàn cúc lại nở hoa

Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân…”

Đúng như hai câu thơ trên, sen tàn là cúc nở, báo hiệu mùa thu đến cuốn theo lá vàng rơi xào xạc. Bầu trời xanh ngắt, thời tiết trở nên mát mẻ hơn. Mùa thu đã làm nảy sinh bao thi tứ cho các nhà thơ, nhà văn, nhạc họa. Mùa thu nửa đêm về sáng se se lạnh, có khi phải với lấy chiếc khăn đơn để choàng.



Rối mùa đông lại nhẹ nhàng đến. Một trong bốn mùa có nhiều tên gọi nhất: mùa khói, mùa của nỗi nhớ,mùa cưới, mùa yêu, mùa kỉ niệm, mùa ấm áp… Vì thế nên người ta gọi mùa đông là mùa của cảm xúc. Sáng mùa đông sương mù lên từng lớp, cảnh vật chìm trong cái giá lạnh. Ở nước mình không có tuyết mà mình đã thấy rất lạnh rồi. Nước mình mà có như nước cậu chắc mình chết cóng mất. Cái buốt giá, làn môi khô nẻ, những sắc màu đa dạng và phong phú của các loại áo rét, trò chơi trốn tìm thường xuyên của mặt trời rồi thì những tiếng xuýt xoa vì quá lạnh đều là những đặc điểm nổi bật của mùa đông. Mùa đông lá rụng, hoa cũng đi vắng, cây cối trơ cành, khẳng khiu. Tất cả như đang mong đợi đàn chim én bay đến báo hiệu một mùa xuân về.



Phải nói Việt Nam là đất nước có rất nhiều danh lam thắng đẹp tuyệt vời. Nhắc đến đầu tiên phải là Hà Nội, thủ đô của nước mình. Nơi có lăng Bác Hồ-vị lãnh tụ kính yêu lãnh đạo nhân dân đứng lên làm cách mạng giái phóng dân tộc khỏi ách nô lệ của giai cấp phong kiến và thực dân xâm lược. Hồ Gươm, cầu Thê Húc, chùa Ngọc Sơn, chùa Một Cột, đài Nghiên, tháp Bút… là những địa danh nổi tiếng của Hà Nội. Hồ Gươm là nơi gắn bó với truyền thuyết Rùa Vàng đòi lại gươm báu mà Long Quân đã cho Lê Lợi mượn để đánh giặc Minh xâm lược. Còn Sa Pa là thiên dường trên mặt đất, mỗi ngày đều có bốn mùa. Quảng Ninh là nơi có một kì quan của thế giới. Đó là Vịnh Hạ Long.

Đất miền Trung chứa đựng non nước khoáng đạt, đẹp như tranh vẽ. Núi Hồng Lĩnh là dãy núi nổi tiếng nhất Hà Tĩnh. Cùng với sông Lam, núi Hồng Lĩnh được coi là biểu tượng hồn thiêng sông núi của xứ Nghệ. Động Phong Nha được đánh giá là đẹp nhất thế giới “cư trú” ở Quảng Bình. Cố đô Huế đầy là đền đài, cung điện, chùa chiền… Những thiếu nữ thẹn thùng che nghiêng chiếc nón bài thơ, phất phơ tà áo dài tim tím, giọng nói dịu dàng, tình cảm… Mọi thứ tạo nên nét đẹp riêng biệt của Huế.



Sài Gòn-Thành phố Hồ Chí Minh là một trung tâm thương mại lớn nhất nước mình. Sài Gòn có bến cảng Nhà Rồng nơi Bác Hồ ra đi tìm đường cứu nước. Ngoài ra còn có Dinh Độc Lập, chợ Bến Thành, sông Sài Gòn, tòa tháp Bitexco Financial…Thành phố đang dần thay đổi, phát triển mạnh mẽ, toàn diện.



Màu xanh mỡ màng của lúa, của những vườn cây trái sum suê có khắp từ Sài Gòn xuống miền Tây Nam Bộ. Vựa lúa Đồng bằng sông Cửu Long là lớn nhất Việt Nam. Dừa Bến Tre, sầu riêng, măng cụt, xoài cát, nhãn, bưởi… là những đặc sản của vùng đất màu mỡ này.



Lễ hội là chủ đề không thể không nhắc đến khi nói về đất nước mình. Hiện giờ có khoảng 7966 lễ hội, trong đó có lễ hội dân gian, 332 lễ hội lịch sử, 544 lễ hội tôn giáo, 10 lễ hội du nhập từ nước ngoài, còn lài các lễ hội khác. Cậu thấy có nhiều không ? Hội Thăng Long nghìn năm, hội bơi thuyền, giỗ tổ Hùng Vương… là những lễ hội ở miền Bắc. Miền Nam có lễ hội Bà Chúa Xứ, hội xuân Núi Bà… Còn miền Trung nổi tiếng lễ hội đua voi, hội vật cù…



Đặc biệt nhất là Tết Trung Thu vào giữa mùa thu dành cho trẻ em(là ngày mai đó). Chúng mình sẽ được ăn bánh Trung Thu và được rước đèn, phá cỗ dưới ánh trăng sáng vằng vặc, trong tiếng trống múa lân, tiếng kèn,… rộn ràng.



Nếu may mắn mà cậu đến nước mình vào dịp Tết Nguyên Đán thì cậu sẽ được thấy nhiều tục lệ như cúng ông bà, tổ tiên, gói bánh chưng, bánh giầy, lì xì và chúc nhau những lời chúc tốt đẹp. Còn nhiều lắm những câu chuyện liên quan đến cái Tết này. Mình sẽ kể cho cậu nghe sau.



Với “một đống” thông tin trên chắc cậu đã hình dung ra được phần nào về đất nước của mình, con người Việt Nam đậm chất cần cù, dũng cãm, đầy lòng yêu nước rồi. Người Việt Nam rất thân thiện và cởi mở, sẵn sàng chào đón du khách đến thăm một cách nhiệt tình. Khi nào có dịp cậu dẫn gia đình sang thăm Việt Nam nhé!



Thôi hẹn bạn thư sau nhé! Chúc cậu và gia đình luôn luôn khỏe mạnh và vui vẻ nhé!



Người bạn mới quen

............................
 
H

hothuthao.pro

Đà Nẵng, ngày 22-9-2013
Jily thân mến!
Chủ nhật vừa rồi mình có xem chương trình " Giới thiệu về đất nước của mình" Mình tình cờ nhìn thấy bạn và mình cũng biết bạn dự định sẽ cùng gia điình đi du lịch vào hè sắp tới. Mình rất ngạc nhiên khi biết bạn sẽ chọn Việt Nam làm điểm du lịch và bạn đang muốn tìm hiểu về Việt Nam thân yêu này. Mình rất vui khi hôm nay được giới thiệu cho một người mà mình chưa bao giờ gặp mặt mà chỉ biết có cài tên Jily thôi.
Ở nước Mỹ cũng là nơi mà mình hằng mong ước được đến. Nơi đó cố tượng Nữ thần Tự do, có cảnh đẹp của Hawail,... mình cũng muốn được cùng bạn đi dạo trên những bãi biển ngắm nhìn những cảnh đẹp đó và được cùg bạn chụp những tấm hình kỉ niệm.Ôi! Càng nghĩ lại càng muốn hơn nữa. Nhưng Việt Nam mình cũng ko thua gì nước bạn đâu nha.
Miền Bắc một năm có đến bốn mùa là xuân, hạ , thu và đông, luôn có gió se se lạnh. Còn miền Nam chỉ có hai mùa thôi là mùa khô và mùa mưa, bầu trời nơi đây tràn ngập ánh nắng.

Vào mùa xuân, miền Bắc ấm áp với màu hồng tươi của hoa đào và hương vị của bánh chưng trải dài từ Lào Cai, Hà Giang đến Thái Bình, Vĩnh Phúc. Cạnh sắc hồng của hoa đào là sắc trắc của hao mận, hoa mơ… Khác với miền Bắc, miền Nam lại rực rỡ với hoa mai vàng và vị ngon của bánh tét dọc theo Bình Phước, thành phố Hồ Chí Minh đến Cà Mau, Bạc Liêu. Tết đến thích nhất là được lì xì. Đó là phong tục của nước mình đó. Chắc là nước cậu không có nên cậu thấy lạ lắm phải không?

Xuân qua, hè đến kéo theo cái nắng nóng oi bức. Văng vẳng tiếng ve kêu. Hoa phượng nở đỏ rực khắp các sân trường bào hiệu một năm học kết thúc, một mùa hè đang đến. Các bạn học sinh chúng mình đang chờ đón kì nghỉ hè đầy hấp dẫn với bao nhiêu là kế hoạch đã lên sẵn. Đối với những người thích đi du lịch thì đây là thời điểm thích hợp nhất để đi tắm biển hay nghỉ mát ở những vùng núi cao để tránh cái nắng chói chang của mùa hè. Hoa sen cũng đua sắc với hoa phượng. Trong đầm, hoa sen nở rộ, tỏa hương thơm ngát trời.

“Sen tàn cúc lại nở hoa

Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân…”

Đúng như hai câu thơ trên, sen tàn là cúc nở, báo hiệu mùa thu đến cuốn theo lá vàng rơi xào xạc. Bầu trời xanh ngắt, thời tiết trở nên mát mẻ hơn. Mùa thu đã làm nảy sinh bao thi tứ cho các nhà thơ, nhà văn, nhạc họa. Mùa thu nửa đêm về sáng se se lạnh, có khi phải với lấy chiếc khăn đơn để choàng.

Rối mùa đông lại nhẹ nhàng đến. Một trong bốn mùa có nhiều tên gọi nhất: mùa khói, mùa của nỗi nhớ,mùa cưới, mùa yêu, mùa kỉ niệm, mùa ấm áp… Vì thế nên người ta gọi mùa đông là mùa của cảm xúc. Sáng mùa đông sương mù lên từng lớp, cảnh vật chìm trong cái giá lạnh. Ở nước mình không có tuyết mà mình đã thấy rất lạnh rồi. Nước mình mà có như nước cậu chắc mình chết cóng mất. Cái buốt giá, làn môi khô nẻ, những sắc màu đa dạng và phong phú của các loại áo rét, trò chơi trốn tìm thường xuyên của mặt trời rồi thì những tiếng xuýt xoa vì quá lạnh đều là những đặc điểm nổi bật của mùa đông. Mùa đông lá rụng, hoa cũng đi vắng, cây cối trơ cành, khẳng khiu. Tất cả như đang mong đợi đàn chim én bay đến báo hiệu một mùa xuân về.

Phải nói Việt Nam là đất nước có rất nhiều danh lam thắng đẹp tuyệt vời. Nhắc đến đầu tiên phải là Hà Nội, thủ đô của nước mình. Nơi có lăng Bác Hồ-vị lãnh tụ kính yêu lãnh đạo nhân dân đứng lên làm cách mạng giái phóng dân tộc khỏi ách nô lệ của giai cấp phong kiến và thực dân xâm lược. Hồ Gươm, cầu Thê Húc, chùa Ngọc Sơn, chùa Một Cột, đài Nghiên, tháp Bút… là những địa danh nổi tiếng của Hà Nội. Hồ Gươm là nơi gắn bó với truyền thuyết Rùa Vàng đòi lại gươm báu mà Long Quân đã cho Lê Lợi mượn để đánh giặc Minh xâm lược. Còn Sa Pa là thiên dường trên mặt đất, mỗi ngày đều có bốn mùa. Quảng Ninh là nơi có một kì quan của thế giới. Đó là Vịnh Hạ Long.

Đất miền Trung chứa đựng non nước khoáng đạt, đẹp như tranh vẽ. Núi Hồng Lĩnh là dãy núi nổi tiếng nhất Hà Tĩnh. Cùng với sông Lam, núi Hồng Lĩnh được coi là biểu tượng hồn thiêng sông núi của xứ Nghệ. Động Phong Nha được đánh giá là đẹp nhất thế giới “cư trú” ở Quảng Bình. Cố đô Huế đầy là đền đài, cung điện, chùa chiền… Những thiếu nữ thẹn thùng che nghiêng chiếc nón bài thơ, phất phơ tà áo dài tim tím, giọng nói dịu dàng, tình cảm… Mọi thứ tạo nên nét đẹp riêng biệt của Huế.

Sài Gòn-Thành phố Hồ Chí Minh là một trung tâm thương mại lớn nhất nước mình. Sài Gòn có bến cảng Nhà Rồng nơi Bác Hồ ra đi tìm đường cứu nước. Ngoài ra còn có Dinh Độc Lập, chợ Bến Thành, sông Sài Gòn, tòa tháp Bitexco Financial…Thành phố đang dần thay đổi, phát triển mạnh mẽ, toàn diện.

Màu xanh mỡ màng của lúa, của những vườn cây trái sum suê có khắp từ Sài Gòn xuống miền Tây Nam Bộ. Vựa lúa Đồng bằng sông Cửu Long là lớn nhất Việt Nam. Dừa Bến Tre, sầu riêng, măng cụt, xoài cát, nhãn, bưởi… là những đặc sản của vùng đất màu mỡ này.
Lễ hội là chủ đề không thể không nhắc đến khi nói về đất nước mình. Hiện giờ có khoảng 7966 lễ hội, trong đó có lễ hội dân gian, 332 lễ hội lịch sử, 544 lễ hội tôn giáo, 10 lễ hội du nhập từ nước ngoài, còn lài các lễ hội khác. Cậu thấy có nhiều không ? Hội Thăng Long nghìn năm, hội bơi thuyền, giỗ tổ Hùng Vương… là những lễ hội ở miền Bắc. Miền Nam có lễ hội Bà Chúa Xứ, hội xuân Núi Bà… Còn miền Trung nổi tiếng lễ hội đua voi, hội vật cù…

Đặc biệt nhất là Tết Trung Thu vào giữa mùa thu dành cho trẻ em(là ngày mai đó). Chúng mình sẽ được ăn bánh Trung Thu và được rước đèn, phá cỗ dưới ánh trăng sáng vằng vặc, trong tiếng trống múa lân, tiếng kèn,… rộn ràng.

Nếu may mắn mà cậu đến nước mình vào dịp Tết Nguyên Đán thì cậu sẽ được thấy nhiều tục lệ như cúng ông bà, tổ tiên, gói bánh chưng, bánh giầy, lì xì và chúc nhau những lời chúc tốt đẹp. Còn nhiều lắm những câu chuyện liên quan đến cái Tết này. Mình sẽ kể cho cậu nghe sau.

Với “một đống” thông tin trên chắc cậu đã hình dung ra được phần nào về đất nước của mình, con người Việt Nam đậm chất cần cù, dũng cãm, đầy lòng yêu nước rồi. Người Việt Nam rất thân thiện và cởi mở, sẵn sàng chào đón du khách đến thăm một cách nhiệt tình. Khi nào có dịp cậu dẫn gia đình sang thăm Việt Nam nhé!

Thôi hẹn bạn thư sau nhé! Chúc cậu và gia đình luôn luôn khỏe mạnh và vui vẻ nhé!



Người bạn mới quen
 
Top Bottom