M
maihuonghg2014


Đề bài : Cảm nghị về người thân( Ông, bà,cha, mẹ, …)
Dàn ý
MB: “ Em sẽ là mùa xuân của mẹ
Em sẽ là màu nắng của cha ’’
“ Không ai tốt bằng mẹ
Không ai khổ bằng cha ’’
“ Ba sẽ là cánh chim đưa con bay thật xa
Mẹ sẽ là cành hoa cho con cài lên đầu ’’
“ Ba là cây nến vàng
Mẹ là cây nến xanh
Con là cây nến hồng
Ba cây nến lung linh ’’
- Giới thiệu về người thân mà em định tả. Tình cảm của em với người đó.
- Mẹ: Tôi lớn lên bằng lời ru ngọt ngào, bằng bàn tay chăm sóc, đưa nôi của mẹ. Đối với tôi mẹ là tất cả, mẹ là thần tượng của tôi. Nhưng không phải vì thế mà tôi quên mất người bố đáng kính của mình.
- Bố: Trong gia đình bố là người tôi thương yêu nhất, đối với tôi, bố là tất cả, là người giữ vững cột trụ trong gia đình, hình ảnh của bố- hình ảnh luôn lung linh trong trái tim tôi như ngọn nến không bao giờ tắt.
- Bà: Trong gia đình người mà em dành nhiều tình cảm nhất là bà em. Từ lúc sinh ra, bao giờ bà cũng nâng niu chăm sóc em. Bà là một kho tàng cổ tích, ca dao. Bà thuộc làu nhiều chuyện và kể rất hay. Nó đã thành thói quen, trước khi đi ngủ bao giờ em cũng đòi bằng được bà kể cho nghe vài chuyện, em nằm sát bên bà và lắng nghe bà kể chuyện.
TB: Tả ( giới thiệu về người thân đó )
- Tuổi tác :
+ Mẹ: Mẹ em năm nay đã ngoài 35 tuổi, cái tuổi tuy không còn trẻ, nhưng trong mắt em, mẹ vẫn còn trẻ lắm.
+ Bố: Đã bước sang tuổi trung niên, nhưng bố vẫn còn khỏe, có thể làm hết được mọi việc trong gia đình.
+ Bà: Bà em năm nay đã ngoài 80 tuổi nhưng vẫn khỏe mạnh và trí óc vẫn còn minh mận lắm!
- Nghề nghiệp:
+ Mẹ: Nghề được cả xã hội tôn vinh chính là nghề nhà giáo. Mẹ em là một giáo viên mầm non hiện đang công tác tại xã Phú Linh.
+ Bố: Bố em mở dịch vụ sửa chữa tại nhà. Nghề này tuy khá vất vả nhưng bố em vẫn cố gắng để kiếm miếng cơm manh áo cho cả nhà.
+ Bà: Em nghe nói, thời còn trẻ bà rất yêu nghề giáo viên. Tới bây giờ bà đã nghỉ hưu rồi cứ mỗi lần có trẻ con sang chơi bà thường mời chúng ăn bánh kẹo, nên đứa nào đứa nấy đều yêu quý bà.
- Ngoại hình/ Tính cách:
+ Mẹ:
->Đã là thần tượng thì đối với em mẹ luôn là số một. Dáng người mẹ tuy hơi đậm nhưng rất phù hợp với những bộ quần áo mà mẹ chọn. Khuôn mặt mẹ phúc hậu nhưng vì đã già nên hiện rõ rất nhiều những nếp nhăn. Nhìn ảnh mẹ lúc trẻ em bỗng giật mình, “ sao mẹ thay đổi nhiều quá ’’ nhưng không phải thời gian đã làm mẹ thay đổi đâu mà đó chính sự cực nhọc. Người ta thường nói đôi mắt chính là “ cửa sổ tâm hồn ’’ quả không sai đôi mắt mẹ sâu và đen láy. Mỗi khi nhìn em, đôi mắt ấy lại trở nên ấm áp và dịu hiền khác thường, em cứ có cảm giác như đó là những vì sao trên bầu trời. Nhưng em yêu quý nhất là cái miệng với nụ cười tươi tắn luôn nở trể môi mẹ. Nụ cười của mẹ như tiếp thêm sức mạnh cho em, nụ cười hiền hậu như khuyến khích em trên mọi bước đường. Nhưng cũng có lúc em làm mẹ buồn, đó cũng chính là lúc mà mẹ không cười, lúc ấy trong tâm em cảm thấy như đang thiếu vắng một điều gì đó mà không ai có thể bù đắp được.
*-> Em yêu tất cả nhựng gì thuộc về mẹ, nhất là đôi bàn tay gầy gầy xương xương của mẹ. Khi cầm vào đôi bàn tay ấy, em có cảm giác như đang cầm một khúc gỗ, tay mẹ thô quá, cứng quá, chỉ có da bọc xương. Tuy bàn tay của mẹ không mềm mại như người khác mà chai sạn, khô ráp. Nhưng bù lại bàn tay đó lại rất mạnh mẽ. Vì là giáo viên nên mẹ rất bận rộn. Sau những buổi lên lớp mẹ lại đi chợ để nấu bữa cơm cho cả nhà. Quần áo của cả nhà lúc nào cũng thơm tho, sạch sẽ và được xếp gọn trong tủ. Tất cả đều nhờ vào đôi bàn tay của mẹ. Mẹ em là một người vui tính nên hàng xóm xung quanh nhà ai cũng đều rất quý mẹ.
-> Em dần lớn lên trong vòng tay yêu thương, âu yếm của cha mẹ. Có một lần em làm mẹ phải rơi không biết bao nhiêu giọt nước mắt. Hôm đó em đi chơi cùng đám bạn trong lớp đến tối muộn mới về mà không báo cho mẹ biết, khi về tới nhà mẹ giận lắm và mẹ đã mắng em. Lúc đó không hiểu tại sao em tức mẹ quá và em đã cãi mẹ, rồi mẹ quay đi và không nói gì nữa, mẹ khóc, cứ mội lần như vậy, em biết rằng mẹ đau hơn em rất nhiều. Ngày ngày trôi qua , trên khuôn mặt mẹ hiện rõ những nếp nhăn và mắt mẹ thâm quầng lên. Tới bây giờ em đã nhận ra lỗi lầm, em thương mẹ và mạnh dạn bước ra xin lỗi mẹ , mẹ không nói, nhưng kể từ ngày hôm đó mẹ bớt giận hơn và vui vẻ hẳn lên. Thực sự em cũng không hiểu mẹ muốn nói gì, nhưng lúc đó thấy mẹ nguôi giận, em cũng vui rồi. Mẹ em hiền và chiều em nhiều lắm, lúc nào mẹ cũng vì mọi người, nhưng cũng nghiêm khắc khi cần để không làm em hư hỏng.
- Bà: Mái tóc bà em trắng như cước được búi gọn sau đầu. Gương mặt bà phúc hậu, vì tuổi già nên trên khuôn mặt bà đã lốm đốm những nếp nhăn. Đôi mắt nheo nheo với cái nhìn ấm áp hiền từ đôn hậu cùng đôi môi luôn nở nụ cười độ lượng, tạo cho bà một vẻ dễ gần, thân thiện và cởi mở.
Em yêu quý bà lắm! Nhớ lại hồi con nhỏ, bà lo cho em tờ bữa ăn đến giấc ngủ. Mỗi tối đi ngủ, bà đều ôm và kể chuyện cho em nghe, vòng tay ấm áp, ôm em vào những đêm đông lạnh, truyền cho em những hơi ấm cổ tích về đạo là người cung với những truyền thuyết cổ tích dân gian mang đầy ý nghĩa nhân văn như thánh gióng, thạch sanh, sơn tinh thủy tinh,… nghe bà kể em thấy rất sung sướng! Hình ảnh cậu bé thánh gióng , hai chàng trai sơn tinh thủy tinh… như khắc sâu trong tâm trí em những bài học câu truyện về lịch sử của dân tộc VN, giải thích những hiện tượng tự nhiên, cho em hiểu biết thêm kiến về văn học. Giọng kể ngọt ngào, đầm ấm của bà khiến em từ lim dim và dần dần đi sâu vào giấc ngủ. Chuyện ở lớp hay ở nhà em đều hỏi ý kiến và nhận được những lời khuyên đúng đắn từ bà. Đó là những lời khuyên hay về cuộc, xã hội hay cách đối nhân xử thế của mỗi con người trong cuộc sống.
KB: Nêu cảm nghĩ.
- Mẹ: Mẹ là người em yêu quý nhất, gần gũi nhất> Mẹ đã giúp em từng bước trưởng thành, và cũng từ những kỉ niệm đó, em cảm thấy thêm yêu gđ hơn. Ca dao…
- Bà: Được sống trong vòng tay yêu thương, dạy dỗ của của bà em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Bà đã dành cho em những tình cảm sâu nặng, em tự hứa với mình sẽ học thật giỏi để bà vui và khi lớn lên sẽ đền công ơn to lớn ấy của bà.
Không dùng quá 5 icon
Chú ý cách đặt tiêu đề: [Môn+lớp]+ ND
Dàn ý
MB: “ Em sẽ là mùa xuân của mẹ
Em sẽ là màu nắng của cha ’’
“ Không ai tốt bằng mẹ
Không ai khổ bằng cha ’’
“ Ba sẽ là cánh chim đưa con bay thật xa
Mẹ sẽ là cành hoa cho con cài lên đầu ’’
“ Ba là cây nến vàng
Mẹ là cây nến xanh
Con là cây nến hồng
Ba cây nến lung linh ’’
- Giới thiệu về người thân mà em định tả. Tình cảm của em với người đó.
- Mẹ: Tôi lớn lên bằng lời ru ngọt ngào, bằng bàn tay chăm sóc, đưa nôi của mẹ. Đối với tôi mẹ là tất cả, mẹ là thần tượng của tôi. Nhưng không phải vì thế mà tôi quên mất người bố đáng kính của mình.
- Bố: Trong gia đình bố là người tôi thương yêu nhất, đối với tôi, bố là tất cả, là người giữ vững cột trụ trong gia đình, hình ảnh của bố- hình ảnh luôn lung linh trong trái tim tôi như ngọn nến không bao giờ tắt.
- Bà: Trong gia đình người mà em dành nhiều tình cảm nhất là bà em. Từ lúc sinh ra, bao giờ bà cũng nâng niu chăm sóc em. Bà là một kho tàng cổ tích, ca dao. Bà thuộc làu nhiều chuyện và kể rất hay. Nó đã thành thói quen, trước khi đi ngủ bao giờ em cũng đòi bằng được bà kể cho nghe vài chuyện, em nằm sát bên bà và lắng nghe bà kể chuyện.
TB: Tả ( giới thiệu về người thân đó )
- Tuổi tác :
+ Mẹ: Mẹ em năm nay đã ngoài 35 tuổi, cái tuổi tuy không còn trẻ, nhưng trong mắt em, mẹ vẫn còn trẻ lắm.
+ Bố: Đã bước sang tuổi trung niên, nhưng bố vẫn còn khỏe, có thể làm hết được mọi việc trong gia đình.
+ Bà: Bà em năm nay đã ngoài 80 tuổi nhưng vẫn khỏe mạnh và trí óc vẫn còn minh mận lắm!
- Nghề nghiệp:
+ Mẹ: Nghề được cả xã hội tôn vinh chính là nghề nhà giáo. Mẹ em là một giáo viên mầm non hiện đang công tác tại xã Phú Linh.
+ Bố: Bố em mở dịch vụ sửa chữa tại nhà. Nghề này tuy khá vất vả nhưng bố em vẫn cố gắng để kiếm miếng cơm manh áo cho cả nhà.
+ Bà: Em nghe nói, thời còn trẻ bà rất yêu nghề giáo viên. Tới bây giờ bà đã nghỉ hưu rồi cứ mỗi lần có trẻ con sang chơi bà thường mời chúng ăn bánh kẹo, nên đứa nào đứa nấy đều yêu quý bà.
- Ngoại hình/ Tính cách:
+ Mẹ:
->Đã là thần tượng thì đối với em mẹ luôn là số một. Dáng người mẹ tuy hơi đậm nhưng rất phù hợp với những bộ quần áo mà mẹ chọn. Khuôn mặt mẹ phúc hậu nhưng vì đã già nên hiện rõ rất nhiều những nếp nhăn. Nhìn ảnh mẹ lúc trẻ em bỗng giật mình, “ sao mẹ thay đổi nhiều quá ’’ nhưng không phải thời gian đã làm mẹ thay đổi đâu mà đó chính sự cực nhọc. Người ta thường nói đôi mắt chính là “ cửa sổ tâm hồn ’’ quả không sai đôi mắt mẹ sâu và đen láy. Mỗi khi nhìn em, đôi mắt ấy lại trở nên ấm áp và dịu hiền khác thường, em cứ có cảm giác như đó là những vì sao trên bầu trời. Nhưng em yêu quý nhất là cái miệng với nụ cười tươi tắn luôn nở trể môi mẹ. Nụ cười của mẹ như tiếp thêm sức mạnh cho em, nụ cười hiền hậu như khuyến khích em trên mọi bước đường. Nhưng cũng có lúc em làm mẹ buồn, đó cũng chính là lúc mà mẹ không cười, lúc ấy trong tâm em cảm thấy như đang thiếu vắng một điều gì đó mà không ai có thể bù đắp được.
*-> Em yêu tất cả nhựng gì thuộc về mẹ, nhất là đôi bàn tay gầy gầy xương xương của mẹ. Khi cầm vào đôi bàn tay ấy, em có cảm giác như đang cầm một khúc gỗ, tay mẹ thô quá, cứng quá, chỉ có da bọc xương. Tuy bàn tay của mẹ không mềm mại như người khác mà chai sạn, khô ráp. Nhưng bù lại bàn tay đó lại rất mạnh mẽ. Vì là giáo viên nên mẹ rất bận rộn. Sau những buổi lên lớp mẹ lại đi chợ để nấu bữa cơm cho cả nhà. Quần áo của cả nhà lúc nào cũng thơm tho, sạch sẽ và được xếp gọn trong tủ. Tất cả đều nhờ vào đôi bàn tay của mẹ. Mẹ em là một người vui tính nên hàng xóm xung quanh nhà ai cũng đều rất quý mẹ.
-> Em dần lớn lên trong vòng tay yêu thương, âu yếm của cha mẹ. Có một lần em làm mẹ phải rơi không biết bao nhiêu giọt nước mắt. Hôm đó em đi chơi cùng đám bạn trong lớp đến tối muộn mới về mà không báo cho mẹ biết, khi về tới nhà mẹ giận lắm và mẹ đã mắng em. Lúc đó không hiểu tại sao em tức mẹ quá và em đã cãi mẹ, rồi mẹ quay đi và không nói gì nữa, mẹ khóc, cứ mội lần như vậy, em biết rằng mẹ đau hơn em rất nhiều. Ngày ngày trôi qua , trên khuôn mặt mẹ hiện rõ những nếp nhăn và mắt mẹ thâm quầng lên. Tới bây giờ em đã nhận ra lỗi lầm, em thương mẹ và mạnh dạn bước ra xin lỗi mẹ , mẹ không nói, nhưng kể từ ngày hôm đó mẹ bớt giận hơn và vui vẻ hẳn lên. Thực sự em cũng không hiểu mẹ muốn nói gì, nhưng lúc đó thấy mẹ nguôi giận, em cũng vui rồi. Mẹ em hiền và chiều em nhiều lắm, lúc nào mẹ cũng vì mọi người, nhưng cũng nghiêm khắc khi cần để không làm em hư hỏng.
- Bà: Mái tóc bà em trắng như cước được búi gọn sau đầu. Gương mặt bà phúc hậu, vì tuổi già nên trên khuôn mặt bà đã lốm đốm những nếp nhăn. Đôi mắt nheo nheo với cái nhìn ấm áp hiền từ đôn hậu cùng đôi môi luôn nở nụ cười độ lượng, tạo cho bà một vẻ dễ gần, thân thiện và cởi mở.
Em yêu quý bà lắm! Nhớ lại hồi con nhỏ, bà lo cho em tờ bữa ăn đến giấc ngủ. Mỗi tối đi ngủ, bà đều ôm và kể chuyện cho em nghe, vòng tay ấm áp, ôm em vào những đêm đông lạnh, truyền cho em những hơi ấm cổ tích về đạo là người cung với những truyền thuyết cổ tích dân gian mang đầy ý nghĩa nhân văn như thánh gióng, thạch sanh, sơn tinh thủy tinh,… nghe bà kể em thấy rất sung sướng! Hình ảnh cậu bé thánh gióng , hai chàng trai sơn tinh thủy tinh… như khắc sâu trong tâm trí em những bài học câu truyện về lịch sử của dân tộc VN, giải thích những hiện tượng tự nhiên, cho em hiểu biết thêm kiến về văn học. Giọng kể ngọt ngào, đầm ấm của bà khiến em từ lim dim và dần dần đi sâu vào giấc ngủ. Chuyện ở lớp hay ở nhà em đều hỏi ý kiến và nhận được những lời khuyên đúng đắn từ bà. Đó là những lời khuyên hay về cuộc, xã hội hay cách đối nhân xử thế của mỗi con người trong cuộc sống.
KB: Nêu cảm nghĩ.
- Mẹ: Mẹ là người em yêu quý nhất, gần gũi nhất> Mẹ đã giúp em từng bước trưởng thành, và cũng từ những kỉ niệm đó, em cảm thấy thêm yêu gđ hơn. Ca dao…
- Bà: Được sống trong vòng tay yêu thương, dạy dỗ của của bà em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Bà đã dành cho em những tình cảm sâu nặng, em tự hứa với mình sẽ học thật giỏi để bà vui và khi lớn lên sẽ đền công ơn to lớn ấy của bà.
Không dùng quá 5 icon
Chú ý cách đặt tiêu đề: [Môn+lớp]+ ND
Last edited by a moderator: