Em hãy tưởng tượng cảnh Thánh Gióng chia tay mẹ của mình trước lúc ra trận và viết thành bài văn ngắn.
Mở bài: Nêu nội dung văn bản và khai quát lại khung cảnh
Thân bài:
Thế nước rất nguy, người người hoảng hốt. Vừa lúc đó, sứ giả đem ngựa sắt biết phun lửa, roi sắt, áo giáp sắt đến. Chú bé vùng dậy, vươn vai một cái bỗng biến thành một tráng sĩ mình cao hơn trượng, oai phong lẫm liệt. Tráng sĩ bước lên vỗ vào mông ngựa. Ngựa hí dài mấy tiếng vang dội. Tráng sĩ mặc áo giáp, cầm roi nhảy lên mình ngựa.
- Mẹ! Mẹ cứ yên tâm, con sẽ cố gắng đánh giặc vì quê hương, vì xóm làng và vì mẹ nữa.
- Cố lên con, cha mẹ, xóm làng và đất nước rất tự hào về con.
Rồi tráng sĩ thúc ngựa phi thẳng đến nơi có giặc
Hình bóng mẹ cứ in đậm mãi trong tâm trí người tráng sĩ ấy.
Kết bài: Nêu về sự trân trất, đảm đang của người phụ nữ Việt và cả người mẹ nữa
- Nói về người anh hùng của dân tộc và tinh thần đấu tranh chống giặc ngoại xâm của nhân dân ta ( mở rộng: Tinh thần của những người lính đều có từ tinh thần yêu nước và cả tấm lòng ở hậu phương, của những người phụ nữa -> Mẹ thánh gióng là điển hình)