[Ngữ Văn 11]Nghị luận

P

pung0k_nh0ngnhe0_nhjnhanh

Last edited by a moderator:
H

hardyboywwe

Ở 2 câu đề,ta thấy Thuyền câu đã hiện ra đấy mà ng câu đâu chẳng thấy?Cũng chưa cần thấy nhợ gì cả.Người đi câu còn mải mê với trời nước của mùa thu


Sóng biếc theo làn hơi gợn tý
Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo


Sang 2 câu thực,ao thu ko còn tĩnh lặng nữa mà đã nổi sóng với 2 thanh trắc ở đầu câu(sóng biếc) và 2 thanh trắc ở cuối câu(Gợn tí).Sóng nhỏ vì aonhỏ,lại là trong chỗ khuất.Gió nhẹ,gió heo may mùa thu.Sóng có màu sắc,sóng biếc thật đẹp.Ngòi bút của tác giả tinh tế đến từng chi tiết nhỏ.hai câu thực đối rất chỉnh: "sóng biếc' đối với "lá vàng" đều là màu sắc đặc trưng của mùa thu.Hơi gợn tý đối với đưa vèo,vận động của chiều dọc tương xứng với vận động của chiều ngang thật tài tình.


Bạn để ý tiếp nhé,ở câu thứ 2 của 2 câu thực,nhà thơ đã thả hồn theo chiếc lá khẽ đưa vèo trên mặt ao trong veo.Cái màu vàng của mùa thu mà bao nhiêu thi nhân ngợi ca.
Và đây là chiếc lá vàng của Nguyễn Khuyến trong bài thơ "Thu điếu" dưới ánh mắt của Xuân diệu" : "cái thú vị của bài thu điếu thể hiện ở các điệu xanh:xanh ao,xanh bờ,xanh tê,xanh trời,xanh bèo,có 1 mau vàng đâm ngang của chiếc lá thu rơi..."


2 câu thực này đã tạo điều kiện cho tác giả mở rộng ko gian lên chiều cao tạo nên ko khí khoáng đạt và mở rộng ko gian ở 2 câu luận
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom