Văn Nghị luận văn học ( dạng đề tổng hợp)

Nhu03

Học sinh
Thành viên
13 Tháng ba 2017
25
12
31
21
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Đề: cảm nghĩ của em về hình ảnh Bác Hồ và tình cảm của nhân dân đối với bác qua 2 đoạn thơ sau:
Bác để tình thương cho chúng con
Một đời thanh bạch chẳng vàng son
Mong manh áo vải muôn hồn trượng
Hơi tượng đồng phơi nắng lối mòn
(Bác ơi, Tố Hữu)


Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Bác
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong hương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân
(Viếng lăng Bác, Viễn Phương)
 

Trang Ran Mori

Học sinh gương mẫu
Thành viên
29 Tháng một 2018
1,518
2,051
351
Hà Nội
......
-Bác sống giản dị, thanh bạch :chiếc va li nhỏ, vài ba bộ quần áo đơn sơ, đôi dép cao su..., "chẳng vàng son"....
=> thể hiện sâu sắc phong cách sống, tâm hồn cao đẹp của Bác.
=> tình cảm kính trọng, biết ơn đối với Bác.
-Hình ảnh ẩn dụ'' mặt trời'' . Viễn Phương đã ngầm ví Bác với mặt trời. Nếu như mặt trời thứ nhất là hình ảnh của thiên nhiên vĩnh hằng, soi sáng, sưởi ấm cho Trái Đất thì Bác Hồ như mặt trời chân lí cách mạng, Bác đã đưa cả dân tộc Việt Nam từ ách nô lệ, bước lên cuộc sống tự do, hạnh phúc => Bác là nguồn sống
=> sự vĩ đại của Bác trong nhân dân
=> dâng lên Bác tấm lòng thành kính, biết ơn'' Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân"......

Chúc bạn học tốt :D
 

hatsune miku##

Miss Cặp đôi ăn ý|Tài năng được yêu thích nhất
Thành viên
30 Tháng tám 2017
2,423
4,425
583
22
Vĩnh Phúc
Dược
Đề: cảm nghĩ của em về hình ảnh Bác Hồ và tình cảm của nhân dân đối với bác qua 2 đoạn thơ sau:
Bác để tình thương cho chúng con
Một đời thanh bạch chẳng vàng son
Mong manh áo vải muôn hồn trượng
Hơi tượng đồng phơi nắng lối mòn
(Bác ơi, Tố Hữu)
Bác để tình thương cho chúng con
Một đời thanh bạch, chẳng vàng son
Mong manh áo vải, hồn muốn trượng
Hơn tượng đồng phơi những lối mòn.
Đức tính khiêm tốn, giản dị, đầy thân gần của Hồ Chủ tịch đã được Tố Hữu ngợi ca bầng những vần thơ đầy trân trọng, bằng những hình ảnh đầy sáng tạo, độc đáo. Cuộc đời thanh bạch, giản dị, dành trọn yêu thương cho cuộc đời, cho “chúng con” là một trong những phẩm chất cao đẹp nhất của hình tượng Hồ Chí Minh. Sự đối lập hình ảnh “áo vải mong manh” và “tượng đồng”, “hồn muôn trượng” và “phơi những lối mòn” cũng như sự đối lập trong từng câu thơ giữa hai vế, đã khái quát được cả cuộc đời vĩ đại của Bác. Hồ Chủ tịch lớn lao và vĩ đại ngay từ chính sự giản dị, “hồn muôn trượng” cao cả, rộng lớn ngay trong cái “mong manh” của “áo vải”.
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Bác
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong hương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân
(Viếng lăng Bác, Viễn Phương)

Trong bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương ,tôi đặc biệt thích 4 câu thơ . Hai câu đầu tiên sóng nhau, hô ứng nhau với hai hình ảnh mặt trời. Một mặt trời thiên nhiên, rực rỡ, vĩnh hằng "Ngày ngày... đi qua trên lăng", và "Một mặt trời trong lăng rất đỏ"- hình ảnh Bác Hồ vĩ đại. Màu sắc "rất đỏ" làm cho câu thơ có hình ảnh đẹp gây ấn tượng sâu xa hơn, nói lên tư tưởng cách mạng và lòng yêu nước nồng nàn của Bác:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.
Hòa nhập vào "dòng người" đến lăng viếng Bác, nhà thơ xúc động bồi hồi...Thành kính và nghiêm trang. Dòng người đông đúc, chẳng khác nào một "tràng hoa" muôn sắc ngàn hương từ mọi miền đất nước đến Ba Đình lịch sử viếng lăng Bác. Hình ảnh ẩn dụ "tràng hoa" diễn tả tấm lòng biết ơn, sự thành kính của nhân dân đối với Bác Hồ vĩ đại:
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân.
Chữ "dâng" chứa đựng bao tình cảm, bao tình nghĩa. Nhà thơ không nói "bảy chín tuổi" mà nói: bảy mươi chín mùa xuân, một cách nói rất thơ: cuộc đời Bác đẹp như những mùa xuân. Qua đó, ta thấy nghệ thuật lựa chọn ngôn từ của Viễn Phương rất tinh tế, biểu cảm và hình tượng. 4 câu thơ trên đã cho thấy tấm lòng yêu thương, kính trọng và biết ơn Bác. Tâm tình của nhà thơ, của mỗi người Việt Nam và của cả dân tộc. Đó là giá trị lớn lao của bài thơ Viếng lăng Bác.
 
Top Bottom