" Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng ". Phép so sánh được vận dụng một cách điêu luyện trong câu thơ. Cách so sánh của Tế Hanh, nhà thơ lại lấy một hình ảnh cụ thể “cánh buồm” để so sánh với một hình ảnh trừu tượng” mảnh hồn làng”. Một cách viết thật độc đáo"Mảnh hồn làng” gợi đến truyền thống chăm chỉ, cần cù và bao đức tính quí báu của người dân vùng biển. So sánh “cánh buồm ” với “mảnh hồn làng” khiến hình ảnh cánh buồm trở nên sống động, thi vi, qua đó thể hiện lòng yêu thiên nhiên, cuộc sống.
Câu 2:
nhân hóa : " Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm / Nghe chất muối thấm dần trong thở.Con thuyền nằm nghỉ đồng thời cảm nhận từng chuyển động tinh vi nhất đang diễn ra trong mình. Cách viết ấy vừa gợi sự mệt nhọc thấm thìa của con thuyền vừa thể hiện được sự tinh tế tuyệt vời của nhà thơ, tưởng như Tế Hanh đồng cảm sâu sắc với cảm giác, cảm xúc của con thuyền...Hình ảnh nhân hoas "Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm".Biệnháp nhân hoá khiến người đọc hình dung rất rõ dáng vẻ nặng nề, thấm mệt của chiếc thuyền khi chậm chạp neo vào bến đỗ.
--> tâm trạng mệt mỏi sau 1 ngày làm việc của con thuyền cũnh chính là của người dân chài.