Văn 8 Nêu suy nghĩ về việc giữ gìn nét đẹp văn hóa dân tộc

Junery N

Cựu Hỗ trợ viên
HV CLB Địa lí
Thành viên
23 Tháng mười một 2019
4,605
12,670
1,021
Nam Định
In the sky
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Từ bài thơ: "Ông đồ" của Vũ Đình Liên trong sách giáo khoa ngữ văn lớp 8 tập 2, em hãy nêu suy nghĩ của mình về việc có cần phải giữ gìn nét đẹp văn hóa dân tộc không?
P/s: Bài này em không biết có đăng đúng box không, nếu sai sửa hộ em
Thanks
 

wyn.mai

Cựu Mod Văn
HV CLB Địa lí
Thành viên
9 Tháng năm 2020
2,043
8,868
726
Lâm Đồng
Lý Tự Trọng
Từ bài thơ: "Ông đồ" của Vũ Đình Liên trong sách giáo khoa ngữ văn lớp 8 tập 2, em hãy nêu suy nghĩ của mình về việc có cần phải giữ gìn nét đẹp văn hóa dân tộc không?
P/s: Bài này em không biết có đăng đúng box không, nếu sai sửa hộ em
Thanks
Phần thân bài ạ ^^
---------------------------------------------------
a, Phân tích bài thơ:
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực Tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua

-> Sự xuất hiện đều đặn của ông đồ kết hợp với vẻ đẹp của hoa đào trước cánh sắc ngày Tết sắp đến gần làm thêm phần tưng bừng, náo nhiệt cho khổ thơ.
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài:
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay”

-> Sử dụng biện pháp tu từ là so sánh, từ ngữ gợi tả đặc sắc.
-> Chi tiết như phượng múa rồng bay ý nói chữ viết của ông rất có hồn.
=> Mọi người cảm thấy mến mộ, thán phục trước tài năng của ông và thể hiện sự quý trọng trước một nét đẹp trong văn hóa cổ truyền dân tộc.
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu...

-> Nhân hóa, điệp từ, câu hỏi tu từ thể hiện rằng không chỉ ông đồ biết buồn mà cả đến đồ vật cũng cảm nhận được khi thiếu bóng người thuê viết câu đối năm xưa.
=> Sự vắng vẻ mỗi lúc một tăng, tâm trạng sầu não của ông đồ như thấm vào những vật vô tri, vô giác.
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay

-> Hình ảnh đối lập
-> Vẫn cố bám trụ lấy sự sống nhưng trơ trọi, lạc lõng giữa cuộc đời.
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay

-> Đây là hai câu thơ tả cảnh ngụ tình đặc sắc trong bài "Ông Đồ".
=> Mượn cảnh vật để nói về tâm trạng của ông đồ, cảnh vật tàn phai, rơi rụng cũng là sự tàn phai của một lớp người.
Năm nay đào lại nở,
Không thấy ông đồ xưa:

-> Lời tâm sự của tác giả.
-> Cảnh vật vẫn như xưa cũ nhưng ông Đồ vĩnh viễn đi vào quá khứ
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?

-> Câu hỏi tu từ
=> Niềm thương cảm, hoài cổ một cách âm thầm, da diết. Niềm thương cảm đó không dừng lại ở một cá nhân mà bao trùm lên một lớp người bi lãng quên.
b, Đi vào ý kiến của đề bài:
- Việc gìn giữ những nét cổ truyền văn hóa của dân tộc là vô cùng cần thiết.
- Mỗi một món ăn, bộ trang phục, tiếng nói góp phần làm nên sự đa dạng, phong phú của nền văn hiến 4000 năm đến nay.
- Những truyền thống ấy cần được gìn giữ, bảo tồn và phát triển để làm nền văn hóa thêm phần đặc sắc và đa dạng.
- Giá trị văn hóa là nền tảng quý báu, góp phần vào phát triển của mỗi quốc gia.
=> Cần nhận thức được giá trị của nền văn hóa và chung tay trong việc bảo tồn chúng.
Tham khảo ạ :p
 
  • Like
Reactions: Junery N
Top Bottom