Nhật ký My memory - My beloved - My Tears!

P

passingby

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Chật vật và cuối cùng cũng lập đc NKHM .
Ngớ ngẩn chăng khi blog đã có quá nhiều entry ???
Ngớ ngẩn chăng khi lại bắt đầu một trang mới với những thứ cảm xúc không tên - chống chếnh ?
Kệ đi . Dẫu sao - có lẽ - hocmai.vn vs mình cũng có quá nhiều thứ để lưu luyến ....
Tình bạn ! :) Maybe !
Sr nhưng entry đầu tiên ko viết về tình bạn . Mình đang tập sống ích kỉ !


----------------------------------------------------
Đang play / repeat "Winter Sonata" ,nhạc ko lời . Đã tránh ko muốn nghe những lúc này nhưng ...biết mà vẫn click ,vẫn play,vẫn repeat.
Một ngày có quá nhiều cung bậc cảm xúc : vui - háo hức - hụt hẫng - tiếc nuối - buồn .
Hờ . Mình muốn cười 1 điệu cười khẩy . Cười cho mỗi ngày trôi qua - cho cái cảm xúc còn đọng lại : buồn ??? :)) Giờ thì muốn cười to !
Không gì cả ! Chả ai bắt mình phải như thế . Hờ - nhưng suy nghĩ - nhưng cảnh vật - nhưng một bản nhạc vô tình - đôi khi cũng đủ để mình lao đao . Muốn say - muốn thử cái cảm giác của người say - bất cần,vô thức - tiếc rằng mình chưa từng sống như thế - bất cần - nó chỉ tồn tại trong suy nghĩ . Huống chi ,giờ đã 18 :)) Muốn cười to,cười thật to :))
18 rồi - mỗi lần nhìn vào trang cá nhân trên hocmai,thấy số 17 giờ đã nhảy sang 18 một cách vô tư : January 26,1994 (18) . Số 18 nhảy nhót vô tư - đâu biết nó khiến mình khổ sở ra sao .
18 - cái tuổi để tự lập - để khẳng định mình !
Cái ngày bước sang mốc chơi vơi ấy - mình đã ngồi khóc đến 3h đêm . Hờ,crazy :))
Vậy đó ! 18 - mình tự nghĩ phải sống người lớn hơn - có trách nhiệm hơn - vs gđình,vs những ng yêu thương mình - và trc hết là vs bản thân . Có lẽ mình phải tự quyết định nhiều thứ hơn !
Rồi sao ??? Chưa làm đc điều j cả! 1tháng nữa nộp hsơ ,mình còn chưa bik nộp hsơ đi đâu,về đâu . Hay làm cái hsơ về lấy chồng ? :)) ờh,kết thúc như vậy có lẽ hay . Nhanh - gọn !
.........Ước mơ - vẫn biết Ftu là mục tiêu - mà sao đkhi thấy nó cứ xa vời .....?
Mình ko lười học - chỉ mắc tội hay buồn vu vơ - rồi ảnh hưởng - rồi để có những lúc như thế này - ngồi viết vài dòng ngớ ngẩn trong khi bài vở vẫn bộn bề .

Chênh vênh quá ! Mình muốn hét to lên cho cả thế gian thấy những ngổn ngang trong mình !
Nhưng bất lực! :)) Hờ ! Trong cái thế giới ảo này - đâu có ai :)) thế giới thật - ko muốn đối mặt :))
--------------
Đột nhiên thấy ghét thời gian - thấy căm thù nó !
Dường như thời gian đã cướp đi của mình rất nhiều thứ - cướp một cách tàn nhẫn .
:)) :)) :))
Có 2 điều muốn ngay bây giờ : hoặc là quay về quá khứ ,trả lại 1 thời vô tư cho mình,1 tuổi thơ hồn nhiên ,ko lo nghĩ - hoặc là dừng lại . Dừng lại ngay thời điểm này . Tất cả!
Muốn trở về những tháng ngày sống cùng ông bà . Sống trong cái nhà nhỏ ấm áp ấy - muốn như ngày bé,những buổi trưa nắng gắt trốn mẹ ngủ ,chạy đi chơi . Muốn những sáng cố gắng dậy sớm, chỉ để chạy bộ ra công viên điểm danh vs lũ bạn - những đứa bạn giờ có lẽ đã quên !
Muốn ....muốn......:))
Mình tham lam quá chăng ?
:)) :)) :))
Hờ ,viển vông :))
..................Đang cười mà sao thấy mặn ?
Cố che giấu đâu gquyết đc j ? Uhm,cứ yếu đuối,cứ thế đi :))
----------------------
Cả chiều nằm đọc truyện . Đã hứa từ giờ đến tháng 8 sẽ ko đọc bất kì tr j nữa,nhất là của NNÁnh,nhưng vì một người - mình phải đọc .
- Em có muốn đọc truyện của NNA nữa ko ? Một tr ko buồn!
- Gì ? Truyện j của NNA mang tên ko buồn vậy ?
-"Bong bóng lên trời " ,đọc đi,vì lo tự kỉ nên mua để đọc .
-Uhm.
....hờ,ko buồn :)) Đọc xong rồi,2tiếng đọc xong .
Đúng là ko buồn,ko day dứt như "Mắt biếc " - mà sao vẫn cảm giác có điều j vương vấn ? Có lẽ nó tái hiện cái tâm trạng đầy rẫy "trăng trối " ,"tiếc nuối " ,"níu kéo " tuổi thơ ,qúa khứ - hay gần nhất là những gì thuộc về ngày hqua - hay đơn giản là 1s sau khi viết dòng này .
1s trc cũng đã là memory rồi !
"Bong bóng lên trời " - trong sáng ,hồn nhiên - đúng những điều mà mình đang bị thời gian cướp . Giờ già nua quá đỗi - hay suy tư - ít cười - có chăng là cười trong vô thức :)) Đã lâu ko cười - 1 nụ cười thật sự!
--------
Đọc xong ,có ngay 1 suy nghĩ,muốn bỏ học để đi bán bong bóng :D
Muốn 1 lần cầm cả 1 chùm bóng bay để thả lên bầu trời . Thấy bảo ,mỗi quả bóng chứa đựng 1 ước mơ,1 nỗi buồn . Một khi bay lên cao,ước mơ sẽ trở thành hiện thực,nỗi buồn sẽ biến mất :)
Ôi - nếu vậy - mình muốn có cả hàng ngàn,hàng vạn chùm bong bóng như thế !
Gấp quyển truyện,vứt xuống gối,chui vào chăn,nằm mơ mộng,rồi ngủ thiếp đi . Ko biết lúc đó có mơ j ko - nhưng ít ra đó cũng là khoảnh khắc "vô tư" nhất của mình ngày hnay - vì dù sao nó cũng kết thúc để chìm vào giấc ngủ bằng bong bóng và những giấc mơ bong bóng !
9h dậy !
...........
Và giờ ngồi đây .
Và viết .
"Winter sonata" vẫn play .

P/S: Bắt đầu từ đâu ? Câu hỏi vẫn chưa thể trả lời ! Chẳng ai có thể giúp mình đc cả! Phải can đảm thôi . Mình cần chút bản lĩnh + bất cần!


-----ko thik màu violet nhạt này - thik màu xanh cỏ - nhưng đậm quá . hè,màu tím bâng khuâng - kệ đi :)) -----------
 
Last edited by a moderator:
P

passingby

23:16pm. 15-12-2012. Why???


Phải làm sao?
Phải làm thế nào?
Biết cố gắng bao nhiêu cho đủ?
Biết lạnh lùng ra sao để mạnh mẽ hơn? Bản lĩnh hơn?
Sao cứ mãi yếu đuối kiểu ấy?
Sao cứ mãi ngu ngơ kiểu ấy?
Ngốc nghếch quá? Khờ khạo quá?
---------------------------------
Thực ra mình vẫn thế!
Thực ra mình đang thế!
Và sẽ mãi thế?
-------------------------------
Muốn viết! Lúc nào cũng muốn. Nhưng sợ vu vơ lại thôi.
Biết làm sao?
Những chất chứa cứ mãi vơi đầy!
-----------------------------
Play this song....http://mp3.zing.vn/playlist/Trai-Tim-Mua-Thu-OST-nemo26/IWZBDEZ9.html?st=7
Nhớ thật nhiều thứ.
Qúa ngắn để yêu! Qúa dài để nhớ.
:)) Why???
Why??? :))
Trả lại đi :)) Độc ác :))
Thời gian :)) Ta căm thù mi :))
Trả lại đây :)) Tuổi thơ của ta....
---------------------------------
Này tuổi thơ? Sẽ về bên ta chứ???
Trong giấc mơ thôi cũng đc! Nhé?

P/S: Thực ra mình đang khóc?

------------
10mins later:
Out r nhưng muốn viết thêm...
Sao thế này?Muốn chạy trốn quá ! Mình lúc nào cũng thế! Khi ko thể đối mặt thì tìm cách trốn chạy. Yếu đuối là đây!
Ai? Ai sẽ là ng cho mình sức mạnh đây???
Muốn gọi tiếng "mẹ" ngay bây giờ quá ..................Nhớ mẹ!
"Mẹ ơi"............"Nhiều khi vu vơ tự hỏi,có lẽ ko ai trên thế gian này hiểu mình? Ngay cả mẹ,sống bên con từng ngày,từng giờ..nhưng...có khi nào mẹ chạm đc vào tâm hồn con? Có lẽ con quá ích kỉ khi che giấu mọi thứ cảm xúc sau cái bộ mặt nhiều lúc ngang bướng,đôi khi nũng nịu,thậm chí thờ ơ. Nhưng.....sẽ chẳng bao giờ mẹ biết phía sau nụ cười con đang cười ấy là j? Là nước mắt ư? Con thấy mặn!
Muốn sang ngủ vs mẹ! Âm áp. An toàn. Cảm giác con cần!
------------
Và.......sẽ chẳng có ai......nobody.....ko ai cả.......ko một ai có thể chạm đc vào tâm hồn - trái tim lúc nào cũng khép chặt và khư khư bảo vệ ,để tránh bị ng khác làm tổn thương.....Sợ! Rất sợ ai đó làm tổn thương! Bởi vậy thà cứ khép chặt còn hơn...
-------
5mins later: : Tắt bản nhạc đó? Okie! 1 2 3.....Pause! Again! Repeat! Again!
Chị ơi! Nghe bài đó em nhớ chị! Hồi bé 2 chị em mình thik bài đó,thik film đó .Còn viết lời nữa. Hai chị em mình hay hâm hâm kiểu đó. Chị nhớ ko? :( Lúc có piano,em ngồi sáng tối chỉ để đàn đc bài đó. Nhưng khó. Em bảo mai sau em lớn,nhất định đàn bài đó cho chị nghe.:( Giờ em lớn rồi nè. Sang năm em học piano nhé!
Em sẽ cố gắng đỗ Đh! Vì mẹ,vì chị. Hic. Nhưng sao em cứ mãi yếu đuối thế này?
----------
Em muốn khóc quá. Ngay bây giờ......Sao tự dưng chữ nhòe thế này??? Em tắt đây. Tắt bài đó đây.
-----------------
Nhạt hơn. Violet nhạt như màu kỉ niệm vậy !
Cuối tuần này xa. Lên đường. Fighting! Bản lĩnh đi! Mạnh mẽ đi!
 
Last edited by a moderator:
P

passingby

1:28pm. 22-2-2012.

................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Mẹ là người con yêu/yêu con nhất - và cũng là người làm con khóc nhiều nhất!
Mẹ... làm đôi mắt con đau.

.....................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
P/S: Sẽ ko bao giờ,mãi mãi ko bao giờ mẹ biết đc lí do lần đó vì sao con đau mắt mấy tháng liền. Ak,vì bụi,vì gió đó thôi....
Mẹ ko biết và con cũng sẽ mãi im lặng vậy thôi...
 
Last edited by a moderator:
P

passingby

5:14pm. 22-02-2012.

Đâu phải lúc nào nụ cười cũng sẽ hong khô tất cả?!
Có những nụ cười muộn màng đôi khi chỉ làm đôi mắt thêm ướt , hàng mi thêm sầu...
Mẹ.....Con vẫn yêu mẹ...dù mắt con luôn đau....
----------------------------
Gió....đôi khi vô tình quá. Uh. Khoảng trời vẫn thế,cao và xa. Uh. Mình vẫn thế. Bé nhỏ - yếu đuối quá mức. Nhiều lúc thấy thật ghét cái "tâm hồn" mình.
Mong manh đến thế ư?
-----------------------------
Cho dù thế nào....vẫn cứ đi - vẫn bước tiếp...
Một mình - uh - càng phải bước tiếp...


P/S: Và có những khi phải cố quên một khoảng trời nào đó....
Tạm biệt nhé - những gì đã qua ! Tạm biệt nhé - tuổi thơ...

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Time-Forget-Yiruma/ZWZ970ID.html
 
D

doigiaythuytinh

FTU hn hay FTU2 thế ;))

A, A hay A1 hở nàng ?

................................
 
P

passingby

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
 
Last edited by a moderator:
P

passingby

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
 
Last edited by a moderator:
P

passingby

22:08pm. 24-12-2012.

Có một thứ sẽ ko bao giờ hết - là nước mắt trong con.
Con đã cố gắng - đã tự dối lòng - dối người - rằng con vẫn ổn ,con ko sao,con vẫn cười đó thôi.
Nhưng có lẽ ko đc.
Ngày hnay - đã có quá nhiều giọt nước mắt rơi- khi âm thầm - khi nức nở - khi vô thức....
Đôi mắt con -....
"Con phũ phàng" - ....tại sao??? Tại sao? Con trong mẹ là vậy ư?
-------
Ngày hôm nay - con làm mẹ khóc - nước mắt mẹ rơi - rơi vào tim con- đau hơn mọi nỗi đau trên thế gian này - Con đau xé lòng vì giọt nước mắt mẹ - nhưng mẹ ko biết - và sẽ mãi mãi ko bao jo biết.
Ngày hôm qua - nhiều ngày trc đó - và cả ngày mai - mẹ vẫn làm con khóc........
-------------
P/S: 18 năm - ngày hnay - lần đầu tiên con có ý nghĩ đó . Lúc đi qua hồ gần nhà,con ngơ ngác nghĩ rằng nếu mình chìm dưới làn nước đó - liệu có thể trốn chạy tất cả ....?!
 
D

defhuong

10:46pm. 29-02-2012

Muốn khóc thì cứ khóc đi. Sao phải thế này :))
-------
http://mp3.zing.vn/playlist/Best-instrumental-collection-prairie0312/IW9A0OW6.html?st=12
-----
P/S:...."Dù mọi chuyện có đến đâu thì vẫn luôn smile. Bất kì con heo nào cũng luôn smile.... Nhé? :)"
Ko làm đc heo ak....

Sắp thi đh rồi đó, tâm lí phải ổn định biết chưa ạ... khóc ít thôi không thi đại học được bây giờ...
:(
P/S: tặng cậu một nụ cười nè :)
 
P

pe_kho_12412

bây h mới biết c có NK ở đây, :D
NK buồn :( , nhưng sẽ viết hằng ngày nhé, cho tớ và defthuong đọc ké , không biết đây có bị gán vào tội đọc trộm ko defthuong nhỉ ;))

p/s cho tớ spam defthuong tí: mở trang tin nhắn khách mau :cool: , biết liên lạc với cậu thế nào bi h =((

ak nựa : c mà có ý định đi hk đàn :D đợi tớ , nếu tớ đậu đh ,cho tớ đi với :)
 
P

passingby


sẽ viết hằng ngày nhé, cho tớ và defthuong đọc ké
Cậu bảo t viết hàng ngày chẳng khác j nói "Sẽ tự kỉ hàng ngày nhé " =))

Hè. T chỉ viết NK khi "tự kỉ" thôi. Sr vì chỉ có thể up & share những "nbuồn" .
Niềm vui mỏng manh lắm ,sợ chẳng chia nổi . :))
Mà t là đứa ích kỉ trong chuyện tcảm nữa ,nên chẳng bao jo share vs ai những j mình nghĩ. Khóa blog,khóa Fb, - vì ngày càng ko muốn ai hiểu mình nữa .
Lập NKHM - vì đơn giản nó ảo (con người ảo,tình cảm ảo,cảm xúc ảo )
Ảo nên nói thật cũng chẳng ai biết đó là đâu :))
Sắp thi đh rồi đó, tâm lí phải ổn định biết chưa ạ... khóc ít thôi không thi đại học được bây giờ...
:(
P/S: tặng cậu một nụ cười nè :)

Tớ có khóc đâu ?! Là nước mắt tự rơi đó chứ :))

P.S: Anw,tks 2 cậu vì đã bên tớ trong thế giới ảo này . Cảm ơn vì đã ghé đọc những cảm xúc vớ vẩn,vu vơ của t(ko phải là đọc trộm đâu pekho ạ :)) )
Cảm ơn vì đã làm bạn tớ . Cảm ơn vì nhờ đọc 2 mess này của các c mà 1 entry tự kỉ nữa đã ko ra đời :)) Ít nhất vs ngày hnay. Hehe.

Ak quên,hihe,tặng 2 cậu melody này nhé :p http://mp3.zing.vn/bai-hat/Sea-Of-Flowers-Piano-Chau-Kiet-Luan-Jay-Chou/IW6WIUCU.html
Nghe Sea of flowers tớ thấy cđời này trong trẻo hơn. Và hình như cũng hết thấy ngẩn ngơ,vu vơ nữa!
Khi nào tk play & repeat bài này nhé 2 bạn tớ :p . Anw,tớ thấy đc an ủi bằng âm nhạc hơn con người :))
 
Last edited by a moderator:
M

matnatinhyeu_1995

Cậu bảo t viết hàng ngày chẳng khác j nói "Sẽ tự kỉ hàng ngày nhé " =))

Hè. T chỉ viết NK khi "tự kỉ" thôi. Sr vì chỉ có thể up & share những "nbuồn" .
Niềm vui mỏng manh lắm ,sợ chẳng chia nổi . :))
Mà t là đứa ích kỉ trong chuyện tcảm nữa ,nên chẳng bao jo share vs ai những j mình nghĩ. Khóa blog,khóa Fb, - vì ngày càng ko muốn ai hiểu mình nữa .
Lập NKHM - vì đơn giản nó ảo (con người ảo,tình cảm ảo,cảm xúc ảo )
Ảo nên nói thật cũng chẳng ai biết đó là đâu :))


Tớ có khóc đâu ?! Là nước mắt tự rơi đó chứ :))

P.S: Anw,tks 2 cậu vì đã bên tớ trong thế giới ảo này . Cảm ơn vì đã ghé đọc những cảm xúc vớ vẩn,vu vơ của t(ko phải là đọc trộm đâu pekho ạ :)) )
Cảm ơn vì đã làm bạn tớ . Cảm ơn vì nhờ đọc 2 mess này của các c mà 1 entry tự kỉ nữa đã ko ra đời :)) Ít nhất vs ngày hnay. Hehe.

Ak quên,hihe,tặng 2 cậu melody này nhé :p http://mp3.zing.vn/bai-hat/Sea-Of-Flowers-Piano-Chau-Kiet-Luan-Jay-Chou/IW6WIUCU.html
Nghe Sea of flowers tớ thấy cđời này trong trẻo hơn. Và hình như cũng hết thấy ngẩn ngơ,vu vơ nữa!
Khi nào tk play & repeat bài này nhé 2 bạn tớ :p . Anw,tớ thấy đc an ủi bằng âm nhạc hơn con người :))

Em cũng đọc mà sợ làm ảnh hưởng tới thế giới riêng của chị:(

Nên ko dám lên tiếng:(

Ứ ....ừ .....em cũng muốn có quà:((

Tuần trước thi hsg, làm bài kém quá nên tuần này chán chẳng vào lượng lờ trên này mấy

Giờ mới đọc được cái chị viết cách đây mấy ngày:(

Chị ngang lắm!

Sao ko chịu nói những gì mình nghĩ ra với mẹ?:(

Chỉ được cái giống em:|

Em ko dám nói tiếp rằng bảo chị hãy nói những gì mình nghĩ ra với mẹ:-SS

Rằng chính em cũng ngang giống chị:-SS

Cũng ko chịu nói những điều mình nghĩ vs mẹ

Để rồi lớn dần, mẹ con cứ xa cách dần thôi:(

Chẳng hiểu sao lại thế nữa:-SS

Duf ko hiểu hoàn cảnh chị vs mẹ thế nào:(

Nhưng em chỉ hi vọng, chị đừng bao giờ có cái ý tưởng kia nữa:(

Tự kỉ thì lên đây tự kỉ:-SS

Đừng có những suy nghxi vớ vẩn đấy:-SS

Mà chị cũng hạn chế tự kỉ đi

Sắp thi ĐH rồi đấy!

Cố gắng ôn thi tốt:)

Em đang học 1 thứ, nếu học thành, sẽ tặng chị trước ngày đi thi ĐH:p:x:-*

Thế nên, phải cố gắng ôn thi tốt vào đấy:x
 
P

passingby

7-3-2012 . 13:53 pm

Hạt nắng dịu dàng trải dài theo những làn gió còn vương chút lạnh.
Hạ đến rồi đó ư?
Mùa về rồi đó ư?

Ô cửa sổ ngẩn ngơ nhìn ra khoảng trời xa đang ấp ủ những bóng mây còn mang màu xam xám của mùa đông. Nặng trịch và trĩu mình như chẳng muốn chia tay mùa cũ ,mây cứ thế trôi dạt ,buông mình theo gió . Có chút gì tiếc nuối khi mùa về vội vàng và rộn ràng đến thế. Phải chăng quá nhanh để nói lời lưu luyến - quá nhanh để biết rằng lại một mùa đã qua ?
Một mùa qua - một mùa để lớn thêm trong hơi thở đất trời.

Trong cái mưa nhạt nhòa của mùa xuân bất chợt - trong cái nắng trong veo của mùa hạ đã qua - trong cái vị ngọt của hương hoa sữa còn vương chút thu - trong cái lạnh sẽ sàng của mùa đông xa vắng - ta chênh vênh ,ngẩn ngơ - uh. Chỉ thế thôi !
Cảm xúc đôi khi chỉ mong manh và chóng vánh đến thế - như cái khoảnh khắc giao mùa .
Mùa trong tôi .
Có một thời - mình đã từng rất nhớ mùa hè. Nhớ những vạt nắng hay dỗi hờn - nhớ những làn gió lúc nào cũng chỉ thích chơi trốn tìm ,ẩn lấp,cuộn mình trong tán lá vẫn còn long lanh hạt sương buổi sớm - và ...nhớ cả mưa mùa hạ - nhớ tiếng mưa trong trẻo ngày nào . Nhớ mưa mùa hạ - mình nhớ cả nhiều mùa hè ngày trước - nhớ cả tuổi thơ và những tháng ngày rong chơi .
Có rất nhiều mùa hạ như thế đã trôi qua. Có rất nhiều mùa hạ như thế mãi mãi ko trở về .
Có chăng là những mảnh kí ức mờ nhạt ,đôi khi hiện về nhức nhối....

Có một mùa hè đã ghi dấu thật nhiều thứ ...Đó cũng chính là lí do khiến mình bắt đầu yêu mùa hè ! Có lẽ thế ?!
Yêu mđông - một tình yêu bền vững,lâu dài và có lẽ bất tử. Mùa đông nhẹ nhàng luôn cho mình cảm giác như đc che chở . Mùa đông là mùa để play & repeat My memory.
Nhưng cái tình yêu đến sau này khiến mình lao đao . Mùa hạ có nắng,có gió,có mưa -những thanh âm và hình ảnh rộn ràng . Mùa hè có nhiều thứ để mình rung động. Mùa hè có thanh âm của những giai điệu không lời .
Và yêu nhất có lẽ vì mùa hạ có mưa mùa hạ !

Play Kiss the Rain ,bên ô cửa sổ - nắng vẫn chứa chan màu dịu dàng ấy - gió vẫn vô tư hững hờ ,miên man vô định .
http://www.youtube.com/watch?v=FeUz_wk4EJQ&feature=related
Cảm xúc đôi khi chỉ thế thôi - có những thứ mãi chẳng thế nói thành lời . Hẹn một ngày nắng về !
-------------
Hâm quá! Lại ngồi viết linh tinh :( Hnay trốn học . Ghét quá !
Học thôi ! Đâu phải lúc nào cũng vẩn vơ thế này đc. Biết chưa...?! Chưa biết :(( ! :(
------------

P.S : -Sao tớ thấy mùi hoa sữa ? :(
- Ai bảo ! Là cảm giác đó thôi . Bây giờ cuối đông - và mùa hè sắp đến rồi ! :)
...............
-----
12:57pm : Mess : "C bị ốm ak? "
Có nhiều người mãi mãi chẳng bao giờ hiểu mình ...!
-------
Muộn màng quá. Bây giờ tớ ko còn muốn ai hiểu tớ nữa . Uh. Chỉ thế thôi. Đkhi chỉ cần biết về nhau thế này là đủ .
Tớ xl vì ko thể mở lòng mình đc nữa. Tớ cảm ơn : "dù c có thay đổi thế nào,t ko cần biết,t ko quan tâm. Vs t,c vẫn là c của ngày xưa..."
---------
To someone - My friend (Hocmai.vn) : Nói chuyện vs h - Những lúc t buồn,h send cho t icon >:D< . Chỉ thế thôi . Qúa xa để cho t 1 bờ vai thực sự.
Những lúc h buồn ,t bất lực . T muốn làm 1 điều j đó - nhưng có lẽ t chẳng là j ....- và có lẽ h cũng có nhiều ng bạn khác - tớ - có lẽ - thừa ...
H có cs của riêng h, t có cs của riêng t... Rồi mai này , cứ thế quên nhau . Chỉ thế thôi . Ko hoài niệm. Ko kí ức !?
 
Last edited by a moderator:
P

passingby

7-3-2012 15:15pm
Cho chiều lang thang - cho ngày nắng ngập ngừng...

Những cánh hoa dại....

13311093301818869354_574_574.jpg


1331109360933069490_574_574.jpg


13311093771189044807_574_574.jpg


13311094361270219511_574_574.jpg


13311094492037527363_574_574.jpg


13311094711672189274_574_574.jpg


13311094801824933523_574_574.jpg


13311095652002937638_574_574.jpg


1331109510713621333_574_574.jpg


1331109585219281964_574_574.jpg


1331109953379044217_574_574.jpg


13311099582005610893_574_574.jpg


1331109967396717686_574_574.jpg


1331109977728879598_574_574.jpg


13311099871866405755_574_574.jpg


1331109998157318399_574_574.jpg


13311100161058075779_574_574.jpg


1331110062287305596_574_574.jpg


Lang thang lên tầng 2 nhà sách....

1331110035219052576_574_574.jpg


13311100381623521374_574_574.jpg


1331110054356240815_574_574.jpg


Và dường như con đường nào cũng chỉ có mình mình bước...?!

1331110642434545408_574_574.jpg


13311106721320477968_574_574.jpg


1331110765413566178_574_574.jpg


13311108101657968530_574_574.jpg


424596_115040881958915_100003590105342_53169_1055381430_n.jpg


419010_115041315292205_100003590105342_53179_1703129253_n.jpg


Kết thúc cho một ngày ....
Chỉ thế thôi !

 
Last edited by a moderator:
P

passingby

13:22pm 8-3-2012

2 years ago :)


From : My blog .
Entry for Mother !​

Đăng ngày: 23:37 20-10-2010
Thư mục: Tổng hợp


Mẹ qua trang viết ấu thơ tôi…​

20-10-2010. Đêm. Mưa lạnh. Bên ô cửa. Mình con!​



Một buổi tối đầu Thu se lạnh.

Căn nhà nhỏ im lìm chỉ có mẹ và con lọt giữa không gian ồn ào đang lắng dần của con đường tấp nập. Mưa phùn nhẹ và khẽ khàng như sương đọng, chẳng đủ để ướt hết những chiếc lá cứ chen nhau ngoài cửa sổ. Con he hé nhìn ra ngoài. Nhìn ra cái bóng mờ mờ của cột đèn đường sau màn mưa đêm muộn đang lặng lẽ đổ xuống một góc ngõ nhà. Một chút lạnh lẽo và một chút tối tăm len lỏi vào tận tim. Con khép cửa và quay lại. Bỗng con nhận ra một khuôn mặt thân quen đang bên cạnh và dõi theo mình. Nhận ra những điều giản dị quý giá vô hình đã và đang đưa con qua bao lạnh buồn, u tối, qua những thăng trầm tuổi ấu thơ. Như bây giờ, điều thân quen ấy đang dần sưởi cho con trở về ấm áp và bình yên một cách lạ kì, sau những thất vọng, những áp lực học hành và bè bạn.

Và rồi,con lại vô tình được cầm lại cuốn sổ bìa cứng đã bạc màu từ hồi còn học lớp một, lớp hai, cái hồi mới tập tành làm văn, làm vẻ. Trang giấy ố vàng với những nét chữ nguệch ngoạc ngày xưa đã viết lên bài văn dành cho mẹ. Và đó là bài văn con viết về mẹ duy nhất cho đến tận lúc này, khi con đủ lớn, đủ câu, đủ chữ, đủ dấu chấm, dấu phẩy và đủ diễn đạt thành lời. Chẳng còn kiểu viết ngây ngô ,ngôn từ lủng củng và không hề có dấu chấm câu ngày trước : “Mẹ tôi là người mẹ Việt Nam, hi sinh chịu đựng muôn vàn khó khăn mẹ tôi là người mẹ đáng kính trọng nhất trong số những người mẹ, đừng có ai tranh cãi với tôi về điều đó bởi mẹ là người tôi yêu nhất trên đời “ (?!). Tôi đã phì cười khi biết ngày xưa mình đã tuyên bố hùng hồn, dứt khoát đến buồn cười như thế!

Nhưng buồn cừời hơn, là những ngộ nghĩnh trẻ con xưa vẫn còn vẹn nguyên trong trái tim người con giờ đã hơn 17 :” Tử số là con ,mẫu số là mẹ, trong phân số cuộc đời ta luôn là một phần mấy của mẹ, mẫu là tiền vốn, tử là tiền lãi dẫu mai này tôi sức dài vai rộng dẫu mai này tôi là tỉ phú tôi vẫn nhớ rằng tôi đi ra từ mẹ, tôi cũng chỉ là phần lãi của mẹ mà thôi”.

Giờ con đang ngồi đây, sắp xếp lại vài mảnh vụn vặt trong kí ức tuổi thơ, sắp xếp lại vài câu từ để một lẫn nữa lại viết-về-mẹ.

Nói vậy nhưng thực ra đây chỉ là một vài tản mạn cùng những kỉ niệm thật bé con thời thơ ấu. Và để kết ba trang giấy vàng với nét chữ to vụn , con đã viết thế này :”Than ôi không hiểu sao trên đời này vẫn còn những người con bất hiếu những đứa con làm mẹ đau khổ, tôi đã đạp vào bụng mẹ từ bên trong cũng chỉ vì ngày đó tôi không biết gì, hỡi những người con nên biết đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng ta đáng đựơc tha thứ khi làm cho mẹ ta đau.”



P/S:........


------------------
Tặng mẹ - 8/3/2012 !
 
Last edited by a moderator:
P

pe_kho_12412

hì, 8/3 vui ko tear . cả defthuong nựa :D

hôm nay 1 ngày với tớ là bao nhiêu cung bậc cảm xúc. sáng mai hớn ha hớn hở mặc áo

lớp đi lên mitting,đá cầu với nhóm bạn cả boy lẫn girl nhưng chỉ riêng mình toàn đk lọt

vào vào chung kết :)) ( đá hới siêu á ;)) ) và 2 trận đk vào đấu với boy tớ thắng , hình

như bữa nay bọn nó nhường mình hết hay sao ý, tớ cười :p nụ cười sung sướng , hạnh

phúc, và tự hỏi từ giờ đến 119 ngày nữa còn bao nhiêu giây phts làm tớ hạnh phúc đến

thế này. xong ngồi nghe ca nhạc, hát toàn về mẹ nghe mà cứ ngẩng mặt lên nhìn trời (

tear hiểu không )
picture.php
picture.php


hôm nay muốn chúc bà nhok, gì nhok và muốn gọi điện chúc bà ngoại và mẹ nữa những

nhok ko làm đk, ( chán cho nhok quá ) , ngồi giữa sân trường nhìn lên lớp mình, 3 năm

gắn bó, sao hôm nay nhiều thứ khiến mình bối rối thế này. có thằng bạn đàn ghi ta

nghe cực hay, hì sao mà mình toàn tik nhìn cảnh này :)) , rồi đến thi nấu ăn và cắm hoa,

chỗ nhok ko đk mang đt tới trường nên k chụp cho tear và defthuong xem đk, đẹp cực

kì luôn á. xem 1 hồi lạc còn lại một mình , rứa là lại bắt đầu nghĩ lung tung , :D, nghĩ con

đường nhok sẽ chọn liệu có đúng không, nói thật mà ai cũng ko tin nhok thi vào đó,

chắc ko đủ khả năng, nhưng nhok yêu tik cái đó,nhưng yêu thik thôi liệu có đủ cho nhok

tự tin thưk hiện nó ko nhỉ, toàn nghĩ rồi lại bàn lùi :)) , rồi lại tự làm cỗ vũ mình

passa ! :D.

cho tớ viết ké ;)) lâu ko vào :D.

tặng 2 người nè ( defhuong ko tik cũng chịu thôi :)) )


[YOUTUBE]X00G11SQ4PQ&feature=player_embedded[/YOUTUBE]
 
P

passingby

9:19am 9-3-2012

:)) =)) :)) =)) :))
Ngày thứ 2 tiếp tục nghỉ học :)) Ak đâu,trốn học có lẽ đúng hơn :))
Đang sao ? Đang trốn tránh,chạy trốn điều j thế này ?:))
Rồi mọi thứ sẽ đi về đâu ? :))

:)) =)) :)) =)) :)) =)) :)) =))

P/S: http://mp3.zing.vn/bai-hat/Giac-Mo-Than-Tien-Miu-Le/ZWZEZUIB.html
...............................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom