P
phamminhkhoi
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Này, này...ai bảo dân tự nhiên là khô khan nhỉ. Ngay dân chuyên toán cũng "thơ" chẳng kém gì thi sĩ đúng mác đâu. Lắng tai mà nghe họ phản biện này:
Dân chuyên toán sẽ bảo:
Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt
Mà tình em là quĩ tích không gian
Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn
Quanh quẩn chỉ trong vòng tròn lượng giác
Anh không muốn cuộc đời đầy Sin Cos
Sống khép tròn trong cộng trừ nhân chia
Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng
Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn
Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến
Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai
Anh muốn lên tận cực của thiên tài
Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ
Nếu dòng đời toàn là thông số
Bài toán tình là căn thức bậc hai
Bài toán tình là vô nghiệm em ơi!
Tình đâu là căn thức bậc hai
Ðế có thể ngồi yên mà xét dấu
Em phải nhớ tình yêu là góc số
Mà hai ta là những kẻ chứng minh
Ðừng bao giờ đảo vế một phương trình
Cứ thong thả mà vui trên đồ thị
Tìm đạo hàm rồi ngồi yên suy nghĩ
Sẽ thấy dần hệ số góc tình yêu
Ðừng vội vàng định hướng một hai chiều
Rồi một buổi ta đồng qui tại góc
Em mĩm cười như tiếp tuyến bên tôi
Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy em xinh xinh cực đại
Em khó hiểu thì tôi đành vô giải
Bài toán giải bằng phương pháp tương giao
Nhìn em cười tôi định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
Chưa thân nhau mà đã thấy so le
Trót yêu rồi công thức có cần chi
Vì hệ luận ái tình không ẩn số
Em không nói tôi càng tăng tốc độ
Ðể mình tôi trên quãng đường đơn điệu.
Yêu là chết là triệt tiêu tất cả
Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá
Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
Tôi mang em đặt điều kiện tương lai
Cho tôi sống với nỗi niềm đơn giản
…
Tôi và em tính tình hơi đồng dạng
Sống bên nhau chắc tĩ số cân bằng
Tôi xin thề không biện luận cao xa
Mà chỉ lấy định đề ra áp dụng
Tôi có thể chứng minh là rất đúng
Vì tình tôi như hàng điểm điều hòa
Nếu bình phương tôi lại rút căn ra
Cũng chẳng khác điều năm trong quĩ tích
Tôi yêu em với một tình yêu cố định
Hiến dâng em hai nghiệm số âm dương
Tìm chu kỳ cho hàm số tuần hoàn
Dùng định lý thay ngàn câu ước hẹn
Xuống lũy thừa thay vạn lá thư duyên
Giải đạo hàm mong tiếp xúc cùng em
Tìm toạ độ trong tình yêu toán học
Tôi yêu em đôi mắt buồn lưu động
Mũi dọc dừa thẳng góc với môi xinh
Hàm răng đều như nghiệm bất phương trình
Ðôi mày liễu như cùng chiều định hướng
Tôi khai triễn người tôi yêu lý tưởng
So sánh rồi xin chú thích nơi đây
Tình yêu này như phương trình hai bậc
Tôi yêu em nên viết bài thơ toán học
chứng minh rằng tôi hết dạ yêu em.
Yêu là gì, tôi xin định nghĩa
Yêu là tình cảm có chiều cao
Hai tâm hồn đồng dạng sẽ hiểu nhau
Rồi từ đó suy ra định lý
Yêu nội tiếp khi tình yêu chung thủy
Yêu ngoại tiếp khi hai kẻ phụ nhau
Tình lỡ đỡ khi có hình tam giác
Có trường hợp âm và dương tiếp xúc
Hai người không nợ lại hữu duyên
Như cạnh góc vuông đối với cạnh huyền
Gần nhau đúng nhưng không trùng được
Qua những điều trên ta có qui ước:
“Tình yêu là cái compa
Vòng tròn nào dù nhỏ hay to
Cũng đều có tâm và bán kính”
Tâm ở đây là tâm thần cố định
Bán kính là nỗi nhớ niềm thương.
Muốn tìm ra bộ mặt yêu thương
Hãy lấy hình chiếu là nụ cười
Nhân cho chiều dài nơi khoé mắt
Em chịu khó hạ lấy đường thẳng góc
Ðể tim anh mãi mãi phụ kề em
Môi nở hoa, ôi công thức trung thành
Mặc thế sự là vòng tròn ngoại tiếp
Em sung sướng nhận ra đây tiếp điểm
Của đời ta một hàng điểm điều hòa
Anh sung sướng nhận ra đây đáp số…
II
vốn thủa trước ta xa nhau vô cực
bỗng hôm nay quay về một trục
phương tình thỏa nghiệm luôn luôn
dù ai có triệt tiêu
giới hạn căn thức khai phương
lòng anh vẫn yêu em như đạo hàm liên tục
anh đã khảo sát nhiều dạng thức
mà phân tích lòng anh
đồ thị kia vẫn đồng biến dành dành
hàm số lòng anh tăng lên bậc ba bậc bốn
em ơi
đừng bắt anh như một cung tam giác lượng
khi đột biến khi bất thường
cũng đừng bắt anh như một parabol
khi cực tiểu rồi khi cực đại
đừng bắt anh phương trình mãi mãi
đừng bắt anh vô nghiệm chầu rìa
đừng bắt anh tiệm cận ở bên kia
chỉ nhìn em chẳng bao giờ được gặp
đảo ngược con đường xa cách
cho anh về giao điểm cùng em
xa nhau một epxilon
đường lên quỹ đạo tìm em xa vời
III
Ba đường trung tuyến đồng quy
Hai ta không hiểu lẽ gì, lại xa ?
Khó như bài toán phécma
Em làm anh chẳng tìm ra nổi mình !
Chia ba một góc tội tình
Xin em đừng xẻ trái tim dại khờ
Đường thẳng thì mỏng như tơ
Tình ta nhiều lúc lại như kén tằm
Đường tròn nhìn rõ hơn trăng
Nhìn em chẳng thấy, vẫn nằm trong mây ?
Trục kia bao số lấp đầy
Giữa hai ta chỉ mưa bay kín trời …
Ơ le cầu bắc bẩy nơi
Anh xin một chiếc đừng rơi giữa lòng !
Điểm dừng làm đẹp đường cong
Em xa anh liệu có còn nhớ anh ?
Hàm kia đồng biến rất nhanh
Bên anh vò võ bao canh đợi đò …
Góc kia có mấy độ đo
Tình yêu ai dễ mà dò nông sâu
Lang thang bài toán ba mầu
Trong anh tím mãi một câu giã từ
Số ảo mà vẫn thực ư ?
Nhìn ra cứ ngỡ em vừa thoáng qua …
Xoay tròn rubíc trong ta
Tình yêu chưa biết hiện ra mặt nào ?
IV
Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn tọa độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn ai biến hóa khôn lường
Ôi ! Cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao vươn tới
Bao biến số cho một thời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần em còn chút épxilon (ε)
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm rơi mắc cạn giữa phương trình
Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lô gíc bị giận hờn dập xóa
Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng
Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
Phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp nhiều khi do lầm tưởng
Ôi ! Khó thay khi cuộc sống đa (n) chiều
Bao chu kỳ bao đợt sóng tình yêu
Anh vẫn khắc khoải cơn thủy triều cực đại
Bởi trong anh, em mãi mãi là hằng ©
Dân chuyên lý sẽ nói:
Anh bất định trong trường thế tình yêu
Chót hấp dẫn em và bỗng nhiên khờ dại
Dao động quanh em để rồi tương tác lại
Hút mất hồn anh, đẩy lại sự lạnh lùng...
Em vẫn hồn nhiên truyền thẳng trong chân không
Mặc cho anh vòng vèo qua tạp chất
Lực Magnus nào tách chân anh khỏi đất
Thoát khỏi trọng trường khi anh chạm ánh mắt em...
Anh sẽ nhớ mãi thời điểm đầu tiên
Lăng kính mắt em trong suốt như ngơ ngẩn
Tim anh hóa hơi, tan ra thành bụi phấn
Rồi ion hóa lúc nào cũng chẳng hay...
Thế năng trong anh tựa như mất hết ngay
Động năng của anh cũng chẳng còn một chút
Chuyển thành nội năng để con tim đập mạnh
Rồi hóa nhiệt năng, mặt anh bỗng đỏ nhừ...
Mômen tình em đẩy anh xoay ngất ngư
Vẫn trượt, không lăn dù đời đầy ma sát
Bông hoa quán tính cứ tỏa hương thơm ngát
Xui chân anh bước, đồng pha với em...
Nhưng tiếc thay, từ trường bỗng biến thiên
Đẩy anh và em, mỗi người một ngả
Nhiệt độ hạ, tim em rồi băng giá
Còn tim anh, siêu dẫn đến lạ lùng.
[Anh cố đẩy những đường sức bùng nhùng
Thì em lại nạp vào bằng đợt xung nháy mắt
Khối óc anh tưởng như làm bằng sắt
Đã tôi rồi nay mãi hóa nam châm
Anh ôm đàn gảy những âm câm
Mang tần số tim anh truyền đến em cộng hưởng
Nhưng sóng phản xạ từ em luôn lệch ra muôn hướng
Truyền đi trong không gian, để làm nhiễu tình yêu …
Anh chỉ là ngôi sao chổi mà thôi
Còn em là vân tinh rực những màu chói lọi
Anh lãng du trong thời gian tăm tối
Cứ mỗi chu kỳ anh lại đến với em]
II
Chưa yêu em anh có năng lượng nghỉ
Yêu em rồi độ hụt khối mất đi
Nhưng em ơi năng lượng bảo toàn
Tổng của chúng như ban đầu không đổi.
Gặp được em là lòng anh nóng hổi
Đạn là em đã bắn trúng bia anh
Ôi tình yêu như sức mạnh hạt nhân
Phá vỡ tim anh nhưng trọn đời chung thủy
Ôi tình yêu sức mạnh thần kỳ
Đến tự nhiên như chu kỳ phóng xạ
Chưa gặp em là lòng anh phân rã
Chờ một ngày mất đôi hạt anpha
Dân chuyên sinh cũng...không thua
Phút gặp nhỏ lòng ta như đột biến
Tim đập nhanh, mặt ửng đỏ ngây ngô
Một cấu trúc động thường ngày nhường chỗ
Cho sự vội vàng, ngượng nghịu vu vơ.
Thường biến đêm về mộng mị nằm mơ
Ta và nhỏ quần tụ một bến bờ
Cộng sinh rồi bay vút giữa trời cao
Phút huy hoàng, ôi hạnh phúc làm sao.
Dẫu cạnh tranh có muôn vàn khốc liệt
Mỗi cá thể một điểm mạnh, ai biết
Ta tin vào vòng quy luật sinh thái
Sự cân bằng của chọn lọc tự nhiên.
Ừ, nhỏ ơi ngày ấy sẽ không xa
Dị hóa qua rồi, tới đồng hóa thôi
Tổ hợp giữa hai kỳ - thoi vô sắc
Để nhân lên tình cảm sáng tinh cầu.
Dân chuyên tin
Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard
Anh vô tình nhấn Shift viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel A
nh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Trong cơn say thấy em ở trên cao
PageUp anh lên và Undo cuộc sống
Anh vui mừng thấy lòng mình Numlock
Em bật cười: "Capslock chứ anh !"
Em thầm thì: "Em mãi là của anh
Đừng tưởng em tham @ và Esc
Đối với em tình anh là trên hết
Trái tim em mở rồi anh có thể Enter
" Chuyện tình mình đẹp như một giấc mơ
Đừng bao giờ gõ phím End em nhé !
II
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Để Undo những gì đã xảy ra
Ngay cả những lập trình viên quốc tế
Còn có thể mắc lỗi nữa là....
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Một lần, chỉ đúng một lần thôi.
Anh sẽ Debug những lỗi lầm đáng ghét
Em sẽ hiểu anh đâu phải thằng tồi.
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Thì khi này anh đã ở bên em
Chứ đâu phải cô đơn ngồi quét
Những con Virus đang tràn ngập trái tim.
Nhưng anh không thể ấn Ctrl+Z
Trong phần mềm có tên gọi là tình yêu
Chỉ có thể chọn Continue hay Exit
Và tất nhiên anh chưa muốn xa em.
Hãy hiểu cho lòng anh em nhé
Và xin em, hãy rộng mở lòng em
Khi mã nguồn trái tim không còn đóng
Anh sẽ viết lên đó dòng tên em.
Dân chuyên toán sẽ bảo:
Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt
Mà tình em là quĩ tích không gian
Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn
Quanh quẩn chỉ trong vòng tròn lượng giác
Anh không muốn cuộc đời đầy Sin Cos
Sống khép tròn trong cộng trừ nhân chia
Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng
Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn
Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến
Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai
Anh muốn lên tận cực của thiên tài
Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ
Nếu dòng đời toàn là thông số
Bài toán tình là căn thức bậc hai
Bài toán tình là vô nghiệm em ơi!
Tình đâu là căn thức bậc hai
Ðế có thể ngồi yên mà xét dấu
Em phải nhớ tình yêu là góc số
Mà hai ta là những kẻ chứng minh
Ðừng bao giờ đảo vế một phương trình
Cứ thong thả mà vui trên đồ thị
Tìm đạo hàm rồi ngồi yên suy nghĩ
Sẽ thấy dần hệ số góc tình yêu
Ðừng vội vàng định hướng một hai chiều
Rồi một buổi ta đồng qui tại góc
Em mĩm cười như tiếp tuyến bên tôi
Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy em xinh xinh cực đại
Em khó hiểu thì tôi đành vô giải
Bài toán giải bằng phương pháp tương giao
Nhìn em cười tôi định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
Chưa thân nhau mà đã thấy so le
Trót yêu rồi công thức có cần chi
Vì hệ luận ái tình không ẩn số
Em không nói tôi càng tăng tốc độ
Ðể mình tôi trên quãng đường đơn điệu.
Yêu là chết là triệt tiêu tất cả
Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá
Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
Tôi mang em đặt điều kiện tương lai
Cho tôi sống với nỗi niềm đơn giản
…
Tôi và em tính tình hơi đồng dạng
Sống bên nhau chắc tĩ số cân bằng
Tôi xin thề không biện luận cao xa
Mà chỉ lấy định đề ra áp dụng
Tôi có thể chứng minh là rất đúng
Vì tình tôi như hàng điểm điều hòa
Nếu bình phương tôi lại rút căn ra
Cũng chẳng khác điều năm trong quĩ tích
Tôi yêu em với một tình yêu cố định
Hiến dâng em hai nghiệm số âm dương
Tìm chu kỳ cho hàm số tuần hoàn
Dùng định lý thay ngàn câu ước hẹn
Xuống lũy thừa thay vạn lá thư duyên
Giải đạo hàm mong tiếp xúc cùng em
Tìm toạ độ trong tình yêu toán học
Tôi yêu em đôi mắt buồn lưu động
Mũi dọc dừa thẳng góc với môi xinh
Hàm răng đều như nghiệm bất phương trình
Ðôi mày liễu như cùng chiều định hướng
Tôi khai triễn người tôi yêu lý tưởng
So sánh rồi xin chú thích nơi đây
Tình yêu này như phương trình hai bậc
Tôi yêu em nên viết bài thơ toán học
chứng minh rằng tôi hết dạ yêu em.
Yêu là gì, tôi xin định nghĩa
Yêu là tình cảm có chiều cao
Hai tâm hồn đồng dạng sẽ hiểu nhau
Rồi từ đó suy ra định lý
Yêu nội tiếp khi tình yêu chung thủy
Yêu ngoại tiếp khi hai kẻ phụ nhau
Tình lỡ đỡ khi có hình tam giác
Có trường hợp âm và dương tiếp xúc
Hai người không nợ lại hữu duyên
Như cạnh góc vuông đối với cạnh huyền
Gần nhau đúng nhưng không trùng được
Qua những điều trên ta có qui ước:
“Tình yêu là cái compa
Vòng tròn nào dù nhỏ hay to
Cũng đều có tâm và bán kính”
Tâm ở đây là tâm thần cố định
Bán kính là nỗi nhớ niềm thương.
Muốn tìm ra bộ mặt yêu thương
Hãy lấy hình chiếu là nụ cười
Nhân cho chiều dài nơi khoé mắt
Em chịu khó hạ lấy đường thẳng góc
Ðể tim anh mãi mãi phụ kề em
Môi nở hoa, ôi công thức trung thành
Mặc thế sự là vòng tròn ngoại tiếp
Em sung sướng nhận ra đây tiếp điểm
Của đời ta một hàng điểm điều hòa
Anh sung sướng nhận ra đây đáp số…
II
vốn thủa trước ta xa nhau vô cực
bỗng hôm nay quay về một trục
phương tình thỏa nghiệm luôn luôn
dù ai có triệt tiêu
giới hạn căn thức khai phương
lòng anh vẫn yêu em như đạo hàm liên tục
anh đã khảo sát nhiều dạng thức
mà phân tích lòng anh
đồ thị kia vẫn đồng biến dành dành
hàm số lòng anh tăng lên bậc ba bậc bốn
em ơi
đừng bắt anh như một cung tam giác lượng
khi đột biến khi bất thường
cũng đừng bắt anh như một parabol
khi cực tiểu rồi khi cực đại
đừng bắt anh phương trình mãi mãi
đừng bắt anh vô nghiệm chầu rìa
đừng bắt anh tiệm cận ở bên kia
chỉ nhìn em chẳng bao giờ được gặp
đảo ngược con đường xa cách
cho anh về giao điểm cùng em
xa nhau một epxilon
đường lên quỹ đạo tìm em xa vời
III
Ba đường trung tuyến đồng quy
Hai ta không hiểu lẽ gì, lại xa ?
Khó như bài toán phécma
Em làm anh chẳng tìm ra nổi mình !
Chia ba một góc tội tình
Xin em đừng xẻ trái tim dại khờ
Đường thẳng thì mỏng như tơ
Tình ta nhiều lúc lại như kén tằm
Đường tròn nhìn rõ hơn trăng
Nhìn em chẳng thấy, vẫn nằm trong mây ?
Trục kia bao số lấp đầy
Giữa hai ta chỉ mưa bay kín trời …
Ơ le cầu bắc bẩy nơi
Anh xin một chiếc đừng rơi giữa lòng !
Điểm dừng làm đẹp đường cong
Em xa anh liệu có còn nhớ anh ?
Hàm kia đồng biến rất nhanh
Bên anh vò võ bao canh đợi đò …
Góc kia có mấy độ đo
Tình yêu ai dễ mà dò nông sâu
Lang thang bài toán ba mầu
Trong anh tím mãi một câu giã từ
Số ảo mà vẫn thực ư ?
Nhìn ra cứ ngỡ em vừa thoáng qua …
Xoay tròn rubíc trong ta
Tình yêu chưa biết hiện ra mặt nào ?
IV
Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn tọa độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn ai biến hóa khôn lường
Ôi ! Cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao vươn tới
Bao biến số cho một thời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần em còn chút épxilon (ε)
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm rơi mắc cạn giữa phương trình
Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lô gíc bị giận hờn dập xóa
Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng
Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
Phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp nhiều khi do lầm tưởng
Ôi ! Khó thay khi cuộc sống đa (n) chiều
Bao chu kỳ bao đợt sóng tình yêu
Anh vẫn khắc khoải cơn thủy triều cực đại
Bởi trong anh, em mãi mãi là hằng ©
Dân chuyên lý sẽ nói:
Anh bất định trong trường thế tình yêu
Chót hấp dẫn em và bỗng nhiên khờ dại
Dao động quanh em để rồi tương tác lại
Hút mất hồn anh, đẩy lại sự lạnh lùng...
Em vẫn hồn nhiên truyền thẳng trong chân không
Mặc cho anh vòng vèo qua tạp chất
Lực Magnus nào tách chân anh khỏi đất
Thoát khỏi trọng trường khi anh chạm ánh mắt em...
Anh sẽ nhớ mãi thời điểm đầu tiên
Lăng kính mắt em trong suốt như ngơ ngẩn
Tim anh hóa hơi, tan ra thành bụi phấn
Rồi ion hóa lúc nào cũng chẳng hay...
Thế năng trong anh tựa như mất hết ngay
Động năng của anh cũng chẳng còn một chút
Chuyển thành nội năng để con tim đập mạnh
Rồi hóa nhiệt năng, mặt anh bỗng đỏ nhừ...
Mômen tình em đẩy anh xoay ngất ngư
Vẫn trượt, không lăn dù đời đầy ma sát
Bông hoa quán tính cứ tỏa hương thơm ngát
Xui chân anh bước, đồng pha với em...
Nhưng tiếc thay, từ trường bỗng biến thiên
Đẩy anh và em, mỗi người một ngả
Nhiệt độ hạ, tim em rồi băng giá
Còn tim anh, siêu dẫn đến lạ lùng.
[Anh cố đẩy những đường sức bùng nhùng
Thì em lại nạp vào bằng đợt xung nháy mắt
Khối óc anh tưởng như làm bằng sắt
Đã tôi rồi nay mãi hóa nam châm
Anh ôm đàn gảy những âm câm
Mang tần số tim anh truyền đến em cộng hưởng
Nhưng sóng phản xạ từ em luôn lệch ra muôn hướng
Truyền đi trong không gian, để làm nhiễu tình yêu …
Anh chỉ là ngôi sao chổi mà thôi
Còn em là vân tinh rực những màu chói lọi
Anh lãng du trong thời gian tăm tối
Cứ mỗi chu kỳ anh lại đến với em]
II
Chưa yêu em anh có năng lượng nghỉ
Yêu em rồi độ hụt khối mất đi
Nhưng em ơi năng lượng bảo toàn
Tổng của chúng như ban đầu không đổi.
Gặp được em là lòng anh nóng hổi
Đạn là em đã bắn trúng bia anh
Ôi tình yêu như sức mạnh hạt nhân
Phá vỡ tim anh nhưng trọn đời chung thủy
Ôi tình yêu sức mạnh thần kỳ
Đến tự nhiên như chu kỳ phóng xạ
Chưa gặp em là lòng anh phân rã
Chờ một ngày mất đôi hạt anpha
Dân chuyên sinh cũng...không thua
Phút gặp nhỏ lòng ta như đột biến
Tim đập nhanh, mặt ửng đỏ ngây ngô
Một cấu trúc động thường ngày nhường chỗ
Cho sự vội vàng, ngượng nghịu vu vơ.
Thường biến đêm về mộng mị nằm mơ
Ta và nhỏ quần tụ một bến bờ
Cộng sinh rồi bay vút giữa trời cao
Phút huy hoàng, ôi hạnh phúc làm sao.
Dẫu cạnh tranh có muôn vàn khốc liệt
Mỗi cá thể một điểm mạnh, ai biết
Ta tin vào vòng quy luật sinh thái
Sự cân bằng của chọn lọc tự nhiên.
Ừ, nhỏ ơi ngày ấy sẽ không xa
Dị hóa qua rồi, tới đồng hóa thôi
Tổ hợp giữa hai kỳ - thoi vô sắc
Để nhân lên tình cảm sáng tinh cầu.
Dân chuyên tin
Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard
Anh vô tình nhấn Shift viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel A
nh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Trong cơn say thấy em ở trên cao
PageUp anh lên và Undo cuộc sống
Anh vui mừng thấy lòng mình Numlock
Em bật cười: "Capslock chứ anh !"
Em thầm thì: "Em mãi là của anh
Đừng tưởng em tham @ và Esc
Đối với em tình anh là trên hết
Trái tim em mở rồi anh có thể Enter
" Chuyện tình mình đẹp như một giấc mơ
Đừng bao giờ gõ phím End em nhé !
II
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Để Undo những gì đã xảy ra
Ngay cả những lập trình viên quốc tế
Còn có thể mắc lỗi nữa là....
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Một lần, chỉ đúng một lần thôi.
Anh sẽ Debug những lỗi lầm đáng ghét
Em sẽ hiểu anh đâu phải thằng tồi.
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Thì khi này anh đã ở bên em
Chứ đâu phải cô đơn ngồi quét
Những con Virus đang tràn ngập trái tim.
Nhưng anh không thể ấn Ctrl+Z
Trong phần mềm có tên gọi là tình yêu
Chỉ có thể chọn Continue hay Exit
Và tất nhiên anh chưa muốn xa em.
Hãy hiểu cho lòng anh em nhé
Và xin em, hãy rộng mở lòng em
Khi mã nguồn trái tim không còn đóng
Anh sẽ viết lên đó dòng tên em.