Một số bài thơ dự thi cuộc thi HHT

N

nk0_h4m_h0c

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Tiềm Thức

Thu lại đến sau một mùa hạ đỏ
Nắng tràn lan trên khắp lối sân trường
Như chiếc lá uốn mình treo trước gió
Trao mấy lời...
Khai nở nụ yêu thương..!

Con lại nhớ những lần..!
Không đếm được ...
Ánh mắt cô soi tỏ ước mơ vàng
Cô hiền dịu dìu đám trò vững bước
Giữa dòng chiều bao ngã rẽ thênh thang

Dấu chân chim vết hằn trên nếp trán
Đã in sâu sau những tiếng thơ Kiều
Cứ tần tảo, mỏi mòn cùng bụi phấn
Nghiệp đưa đò cao cả biết bao nhiêu

Mỗi bài học mỗi lần con thấu hiểu
Lễ nhân tâm , đạo đức , lẻ làm người
Từng lời giảng ngọt ru mềm cánh liễu
Suốt cuộc đời con khắc dạ cô ơi

Năm tháng khẽ cuốn nhanh về chẵng đợi
Gót thời gian vội vã biết bao chừng
Tóc đã bạc điểm sương thêm vài sợi
Cho nghẹn ngào... mắt trẻ... lệ rưng rưng !

Thoáng đâu đây hiện về trong kí ức
Gốc bàng trơ loi lẻ bóng âm thầm
Hành lang cũ nhuộm vàng màu lá rụng
Hiến chương này ...
Con chẵng thể về thăm..!
 
N

nk0_h4m_h0c

Dáng Xưa của Cỏ Mây

Trích:
Bao năm rồi trở lại mái trường xưa
phấn trắng, bảng đen vẫn còn ở đó
Chỉ vắng bóng cô với hình hài bé nhỏ
Nay đã xa rồi...mãi mãi có còn đâu

Buổi học nào cũng chiếc áo sờn nâu
Đôi mắt đăm chiêu nhìn về nơi xa lắm
Nụ cười buồn...giấu niềm đau sâu thẳm
Cô bảo cuộc đời vinh, nhục sẽ là đây

Bài giảng nào cũng phong phú, rất hay
Không chút mông lung, trọng tâm, trọng điểm
Giọt mồ hôi rơi biết lấy gì đong đếm
Ơn nặng công Thầy vun xới các đời qua

Tiết học cuối cùng không có tiếng hát ca
Chỉ một thanh âm giọng buồn da diết
"Cuối cấp rồi các em cần quyết liệt
Dốc sức học hành, gát lại những niềm vui"

Cũng trôi qua những cay đắng ngọt bùi
Mùa hạ đến chia tay nhành phượng vỹ
Xếp lại ưu tư, tình bạn bè, tri kỷ
Tiếp bước cuộc đời với những ước mơ

Có còn đâu vụng dại của ngày xưa
Buồn giận vu vơ, khóc nhè, bị mắng
Giờ hiểu rồi...đường đời đâu bằng phẳng
Như những câu thơ cô đọc lúc giữa giờ

Dòng trôi cuộc đời đâu tồn tại giấc mơ
Chỉ hiện thực thôi với bao điều nghiệt ngã
Phút dừng chân...ôi thấy lòng ấm lạ
Kí ức ùa về...bóng dáng ấy...ngày xưa...
 
N

nk0_h4m_h0c

Lặng lẽ đời thầy
Trích:
Người giáo già vẫn lặng lẽ trầm tư
Dõi đôi mắt xa xăm,ngước nhìn hàng phượng đỏ
Trời cuối tháng năm nắng hồng vương theo gió
Dưới góc sân trường...áo trắng ngập ngừng bay

Niên học hết rồi...lưu bút vội chuyền tay
Nét chữ nhỏ nghiêng nghiêng,lấm lem màu mựt tím
Thầy tỏ vẻ uy nghiêm,dấu nỗi buồn da diết
Lại thêm nữa một lần..ly biệt kể từ đây

Hơn nửa cuộc đời thầy là phấn trắng bay bay
Là những tháng ngày qua ,đứng trên bục giãng
Là những đêm khuya,soạn từng trang giáo án
Là giất ngũ không tròn,bỡi những niềm lo lắng riêng mang...

Thầy mang kiếp thân tằm,phãi trả nợ đa đoan
Bao thế hệ đi qua...có ai về thăm lại?
Mà thầy vẫn cứ chắt chiu,góp cho đời cây trái
vắt kiệt hết sức mình...và cho đi hết những niềm tin

Như khúc ve sầu...réo rắt vọng bình minh
Chờ hết mùa hạ đi qua vẫn chưa nguôi thương nhớ
Như dòng sông xưa...bên bồi bên lỡ
Thầy vẫn cứ đổ đầy tưới mát giọt phù sa

Lặng lẽ đời thầy ...Mỗi mùa hạ đi qua
Là những cuộc chia xa...Lòng thầy đau đến lạ
Nhìn những cánh chim non,tung trời bay xa quá
Thầy chợt thấy se lòng...
Chẳng biết có khi nào,cánh chim trời quay về lại hay không?

Chiều phai...Hạ tàn...thầy dõi mắt xa xăm
Lục lọi tháng năm..nhạt nhòa miền ký ức
Bao kỷ niệm ngày xưa...chợt ùa về...đau nhói ngực
Bóng nhỏ đã xa rồi...riêng chĩ mình thầy,giữ mãi chút tình thơ...

Ghế đá sân trường ,có ai về tìm lại thuở ngu ngơ?
Cái tuổi mộng mơ...một thời yêu ,rồi nhớ
Như thầy ngày xưa...mộng mơ rồi mang nợ
Nợ áo trắng sân trường ,đến bây giờ Thầy vẫn trã chưa xong...

Ơn nghĩa công thầy... em biết lấy gì ,mới có thể đếm đong?
Những dấu chân chim...hằn sâu nơi khoé mắt
Tóc điểm màu sương ,bạc phai vì bụi phấn
Bài học làm người...là bước đường đưa em lên đến đĩnh vinh quang...

Thu đã qua rồi...và Đông cũng sắp sang
Xin gởi nỗi riêng mang...nhớ công người dìu dắt
Và gởi những ưu tư ,những tháng ngày chồng chất
Cho cãm xúc tuôn tràn ...Một nỗi nhớ trào dâng...
 
N

nk0_h4m_h0c

Bài không đề

Trích:
Đến lớp với áo dài
Mà xắn lên tới gối
Giờ đang mùa nước nổi
Phải khó khăn đến trường

Cô mang theo yêu thương
Đong đầy trong từng chữ
Mặc trời mùa mưa lũ
Cô mang ấm áp theo

Sao cuộc sống gieo neo
Cô phải vượt gian khó
Bàn tay , viên phấn nhỏ
Từng chữ trắng bảng đời

Thương cô lắm cô ơi
Học bài mà đau nhói
Đồng lương thì ít ỏi
Trang trải sống sao đây

Nhưng cô như cái cây
Vững vàng trong bão tố
Dắt dìu đàn em nhỏ
Tững chữ từng lời hay

Mưa ngoài kia vẫn bay
Trắng một màu như phấn
Bài văn chưa kết luận
Mới chỉ có thân bài

Bao điều phải lẽ hay
Cô dành chúng em hết
Ngày ngày cô thêu dệt
Tranh đời cho chúng em

Cô soạn bài buổi đêm
Trời mưa nhiều lạnh lắm
Chiếc áo ấm cũ mỏng
Có ấm được không cô

Ngày xưa còn ngây ngô
Chỉ thương mà chẳng nghĩ
Mỏng manh như sợi chỉ
Nhưng mong cô hiểu cho

Mưa thì mưa rất to
Nắng chói chang hạn đất
Nơi tận cùng đất nước
Cuộc sống khó khăn nhiều

Tình thương cô bao nhiêu
Ai ở đây cũng biết
Vô cùng và bất diệt
Như ngọn núi trên ngàn

Ngày vui cô hân hoan
Dù không hoa , quà cáp
Chỉ những gì của đất
Cả nương rẫy mà thôi

Là những sắn ngô khoai
Bằng mồ hôi nước mắt
Những chắt chiu của đất
Là linh hồn nơi đây

Xin nắm chặt bàn tay
Khẳng khiu và gầy guộc
Lời cảm ơn thành thật
Sự dìu dắt của cô !
 
Top Bottom